Lời tuy nói như vậy, trên mặt lại đỏ.
Kỷ Mặc lại nhìn thẳng mắt, đột nhiên giống như gặp quỷ kêu lên: "Oa tạp! Thì ra ngươi cũng biết đỏ mặt...".
Hô Diên tiểu thư lần này là giận dữ thật, phi thân mà lên, quyền đấm cước đá, Kỷ Mặc ôm đầu lớn tiếng kêu thảm thiết lớn tiếng xin nói, nhìn đến nhảy ra đang muốn chúc mừng La Khắc Địch, Đổng Vô Thương, Cố Độc Hành đều là hít ngược một ngụm khí lạnh, hai mắt trừng tròn xoe, thật sự là dũng mãnh...
Ba người nhìn Kỷ Mặc giống như bóng cao su bị đánh bay đến không trung, nhịn không được miệng há mắt nghiêng, ngực một cỗ khí lạnh vọt hẳn lên.
Tuy rằng nói đánh là tình mắng là yêu không đánh không mắng là hại, nhưng như vậy... lại cũng thật là quá thô bạo đi? Đây là người trong lòng lý tưởng trong mộng của Kỷ Mặc?
Nếu là như vậy... vậy chúng ta... La Khắc Địch cùng Đổng Vô Thương nhìn nhau, đều là thấy được kinh hãi trong mắt đối phương.
Cố Độc Hành bĩu môi thầm nghĩ, Tiểu Diệu tỷ khẳng định không cùng vị Hô Diên cô nương này giống nhau... Tiểu Diệu tỷ ôn nhu, hừ hừ... đó là tốt nhất.