Nhìn Thành các tọa quỳ trên mặt đất, ôm chân người ta, nước mắt nước mũi tèm nhem khóc lớn, mọi người cùng nhau hóa đá!
Tất cả mọi người đều há hốc miệng, chỉ cảm thấy hai con ngươi của mình như muốn lồi ra.
Thành các tọa là ai chứ?
Thành các tọa chính là các tọa của Bổ Thiên các, độc lập với hoàng triều! Giám thị quan viên thiên hạ! Có thể nói là dưới một người, trên vạn người! Cho dù là Long Thành Phi Tướng Thiết Long Thành, Thiết hoàng thúc, nhìn thấy Thành các tọa cũng phải khách khách khí khí.
Thành các tọa cho dù nhìn thấy đương kim hoàng đế bệ hạ, cũng không có chuyện nịnh nọt lấy lòng, lại càng không cần nói tới chuyện quỳ xuống đất, khóc lóc giống như hài tử...
Người thanh niên này, rốt cuộc là ai?
Hai tên thị vệ canh cửa, vào giờ phút này hai mắt lại càng trợn trừng lên. Mẹ ơi, đây rốt cuộc là dạng mãnh nhân gì? Mà ta... vừa rồi không ngờ lại bắt vị mãnh nhân này đi xếp hàng đợi....
Sở Dương vẻ mặt bất đắc dĩ, thấp giọng nói: "Mau đứng lên, ngươi làm như vậy còn ra bộ dáng gì nữa."
"Ta không đứng dậy! Ta không đứng dậy!" Thành các tọa vừa khóc vừa kêu lớn, thanh âm nghẹn ngào, cực kỳ bi thương: "Ô ô ô... ta chết cũng không đứng dậy...."
Mọi người lại càng thêm hoàn toàn hóa đá.