Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 127: Ấp ra ma sủng


Chương trước Chương tiếp

Vỏ bên ngoài của quả trứng ma thú sáng bóng như ngọc, được phủ bởi một tầng màu trắng sữa lờ mờ, trong suốt sáng lóng lánh. Nếu ta dùng tay chạm nhẹ vào nó, giống như khuôn mặt thiếu nữ, trơn nhẵn mềm mại.

Mỗi ngày Lăng Tiêu đều lấy nó ra, thả nó ở một nơi đó rồi sau đó dùng tinh thần lực để cảm ứng nó. Lúc bắt đầu nó không đáp lại một chút nào.

Qua vài ngày, Lăng Tiêu mới có thể cảm nhận được một vật nhỏ ở bên trong cái trứng kia đang dao động, dường như nó muốn gần gũi với hắn, mà dường như nó lại có chút sợ. Mỗi lần tinh thần của hắn chạm vào một chút liền phải nhanh chóng tránh ra.

Lại qua vài ngày nữa, Lăng Tiêu đã có thể thoải mái tiến hành giao tiếp với vật nhỏ này. Hắn có thể cảm nhận được đủ loại cảm xúc nó. Loại cảm giác này thật kỳ diệu.

Rốt cục trên mặt Lăng Tiêu cũng lộ ra vẻ tươi cười, vui mừng. Bên trong tàng thư các của Thục Sơn có đủ lọai sách, bao la toàn diện. Đặt biệt có vài giá sách, được đặt đủ loại sách kỳ quái, phần lớn đều là bản đơn lẻ hoặc là bản thiếu, không biết năm sáng tác cụ thể. Những chuyện được ghi lại ở trên đó cũng hơn phân nửa là hoang đường, vẫn chưa qua chứng thật. Bởi vậy, đại đa số đều bị nội môn đệ tử bỏ qua họ cho rằng nó là chuyện xưa. Họ dùng nó để giải trí khi có thời gian nhàn hạ.
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...