"Mộng Nghiên" Dương Minh.
"Dương Minh, anh đang làm gì thế?" Giọng Trần Mộng Nghiên vô cùng bình tĩnh, chẳng qua bởi vì quá bình tĩnh nên làm cho Dương Minh thấy có chút không bình thường.
Theo lý thuyết bình thường khi Trần Mộng Nghiên gọi điện cho Dương Minh đều dùng giọng đầy âu yếm, thậm chí còn làm nũng.
Dương Minh do dự một chút quyết định nói thật: "Anh đang ở bên Lâm Chỉ Vận"
Dương Minh vừa nói thế liền cảm nhận dược tay Lâm Chỉ Vận giữ chặt lấy tay mình, móng tay cắm sâu vào da thịt hắn.
"Ở đâu?" Trần Mộng Nghiên.
"Ở Thiên thượng nhân gian" Dương Minh chi tiết đáp.
"." Trần Mộng Nghiên bên kia im lặng.
Dương Minh thực ra có chút khẩn trương. Không biết Trần Mộng Nghiên như thế nào, mặc dù Trần Mộng Nghiên đã nói tiếp nhận Lâm Chỉ Vận, nhưng nói và làm là khác nhau.
"Mộng Nghiên." Dương Minh thấy Trần Mộng Nghiên không nói gì liền nói một câu.