Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh

Chương 28: Như Hoa rất thông minh


Chương trước Chương tiếp

“ Nếu cô không tin, tôi có thể biến nó thành sự thật . ”

Lúc chờ đèn đỏ giao thông, Tần Mặc quay đầu nhìn Tô Song Song, không ngần ngại nói với cô một câu.

Một câu này làm Tô Song Song bị dọa sợ đến mức vội vàng lùi sang bên cạnh, cười khan một tiếng, nặng nề lắc đầu:

“ Không cần, vừa rồi tôi chẳng qua muốn xem mình có phải bị phát sốt không thôi, nhất định không có ý gì khác. Mạo phạm cái trán cao quý của ngài, cầu xin ngài tha thứ! ”

“ Được ! ”

Tần Mặc ý vị phát ra một âm thanh khiến Tô Song Song lại bị dọa sợ đến thiếu chút nữa mà nhảy dựng lên.

Đang lúc cô suy nghĩ muốn nhảy khỏi xe, Tần Mặc đột nhiên khôi phục dáng vẻ bình thường yên lặng lái xe, giống như người không bằng cầm thú vừa nãy và anh không có quan hệ vậy.

Tuy nhiên, chỉ đến lúc tới cửa đi vào khu nhà, an toàn xuống xe, trở lại trong phòng, rồi nhìn thấy chiếc giường của mình và Tứ gia không thèm để ý cô, cô mới yên tâm, cảm thấy lúc này mới thực sự bình an.

Tô Song Song kéo thân thể mệt mỏi trực tiếp ngã xuống cái giường phía sau, định ngủ một giấc thật dài để bù đắp cho cả ngày phải chịu đầy biến cố, hay phải nói đúng hơn là kích thích.

——— ———————–

Trong lúc đó ở bệnh viện, Bạch Tiêu vào phòng bệnh, nhìn tới táo và quýt được lột vỏ một cách nghệ thuật trên bàn, liền “chậc” một tiếng cảm thán, sau đó cầm trái quýt lên.

Bạch Tiêu trong lòng cảm khái nói: Trái quýt này qua bàn tay tên kia nhìn thật ngon. Trong trí nhớ của anh từ xưa tới nay, vẫn còn chưa nhìn thấy Tần Mặc lột vỏ quýt cho ai khác.

Anh ăn một miếng thì đột nhiên nhớ tới Tần lão gia cũng chưa từng ăn quýt mà Tần Mặc bóc, liền cúi người lấy một múi đưa tới khóe miệng ông nội.

Anh cười híp mắt, mặt cung kính nói:

“ Ông nội, Tần Mặc lột quýt, ông có muốn nếm thử một chút không ? ”

Tần lão gia vốn đang xem ti vi, vừa nghe lời này mắt liền sáng lên, hé miệng ý bảo Bạch Tiêu đút vào.

Bạch Tiêu nhưng lại đột nhiên nhớ tới cái gì đó, sau đó đem trái quýt đã đưa đến khóe miệng Tần lão gia quay trở lại, nhét vào trong miệng của mình.

Tần lão gia tử nhất thời nổi giận, trừng hai mắt nhìn Bạch Tiêu. Bạch Tiêu vội vàng vừa ăn vừa giải thích :

“ Nhắc mới nhớ, ông nội bây giờ chỉ có thể ăn thức ăn dạng lỏng, chậc chậc, thật là đáng tiếc. ”

Nhìn dáng vẻ hả hê của Bạch Tiêu thiếu chút nữa lại kiến Tần lão gia nổi bão. Thấy vậy, Bạch Tiêu vội vàng cười dụ dỗ ông vài câu, bảo đảm sau này tuyệt đối không ăn trộm cá trong hồ của ông nữa. Tần lão gia lúc này mới hòa hoãn. Thế nhưng ông vẫn bất mãn nói :

“ Đám con cháu các ngươi từng đứa một chỉ biết làm ta tức chết, ta không muốn chắt là con trai, ta muốn chắt là nữ! ”

Bạch Tiêu vừa nghe xong liền không nhịn được cười tới nỗi đứng dậy, mắt thấy ông nội lại sắp tức giận, vội vàng nói một câu :

“ Được! Được! Cháu sẽ đến thảo luận với Tần Mặc về việc sinh chắt nữ cho ông bế! ”

“ ? ”

Tần lão gia vừa nghe cảm thấy có cái gì không đúng, nghi hoặc nhìn Bạch Tiêu chờ anh giải thích.

Bạch Tiêu nhất thời ý thức được mình nói sai, cười khan hai tiếng, làm bộ như nói đùa:

“ Tần Mặc nếu không nghe theo, vậy cháu sẽ đi gặp cái bụng của Song Song thương lượng, để cho cô ấy biến đứa trẻ trong bụng thành chắt nữ cho ông. ”

“ Ngươi ? ” Tần lão gia tử vừa nghe Bạch Tiêu là nói đùa thì hừ lạnh một tiếng, lầm bầm : “ Ngươi cùng Tần Mặc tốt nhất cách Song Song xa một chút, đừng đem chắt nữ của ta dạy hư . ”

“ Vâng, vâng ! ”

Bạch Tiêu vừa nghĩ tới Tần Mặc cùng Tô Song Song ở chung một chỗ liền không nhịn được nở nụ cười. Thực ra anh lại rất mong đợi điều này xảy ra.

Buổi tối hôm đó, Tần Mặc mới vừa dùng cơm tối ở nhà Tô Song Song xong, về nhà liền nhận được điện thoại của Bạch Tiêu. Mới vừa thông máy thì bên kia liền truyền tới thanh âm nóng vội của ai kia:

“ Tần Mặc, chú chừng nào thì tới đem Như Hoa đi ? ”

Tần Mặc còn chưa kịp trả lời, bên kia liền liên tục oán trách giống như nã pháo liên thanh:

“ Chú phải mau mau tới rước Như Hoa của chú đi, nó thật sự là quá dính người. ”

Nói đến đây, Bạch Tiêu liền phiền não vò đầu kể lể việc suýt nữa bị Như Hoa kéo rơi luôn cả khăn tắm, anh rốt cục nhịn không nổi nữa.

“ Chú cũng không thể để cho anh mỗi lần đem bạn gái vui vẻ về nhà liền bị tiếng chó sủa dọa chạy mất chứ! Việc này rất ảnh hưởng đến sức khỏe thân thể của anh, nó đã dọa chạy mười mấy bạn gái của anh! Quan hệ của chú và ông nội cũng đã hòa hoãn, thế nào còn không trở về ……”

Bên này Bạch Tiêu còn chưa oán trách xong, Tần Mặc liền trực tiếp cúp điện thoại ngồi xuống ghế xử lý công văn trên tay, giống như vốn dĩ không có gì phát sinh.

Qua một khắc, điện thoại lại vang lên. Bạch Tiêu lúc này đã bình tĩnh hơn một chút, bất đắc dĩ nói:

“ Nói đi! Chó đem tới đâu? Nếu không lên tiếng anh sẽ đưa nó trở về nhà cũ. ”

“ Đem tới nhà trọ. ”

Tần Mặc chỉ nói bốn chữ , sau đó nhân lúc Bạch Tiêu chưa bắt đầu “tám chuyện” liền cúp máy.

Ngày thứ hai Tô Song Song bị thanh âm Tứ gia nạo cửa đánh thức, cô xoa xoa hai mắt của mình. Vừa nhìn đồng hồ chợt ngồi bật dậy, cách thời điểm Tần Mặc tới đây dùng cơm còn một tiếng!

Tô Song Song lập tức như phản xạ có điều kiện nhảy xuống giường, vội vàng rửa mặt, sau đó suy nghĩ một chút ôm Tứ gia lên, tính toán lúc mua bữa ăn sáng thuận tiện mang nó đi dạo một vòng


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...