Mỹ Ngọc Thiên Thành

Chương 182: Mùa hè ngắm sen


Chương trước Chương tiếp

Dù sao Tây Hồ giữa tháng sáu, cảnh tượng không giống với bốn mùa. Tiếp thiên liên diệp vô cùng bích, ánh nhật hà hoa biệt dạng hồng*.

*:trích trong bài thơ “Hiểu xuất Tĩnh Từ tống Lâm Tử Phương” (buổi sớm ra chùa Tĩnh Từ tiễn Lâm Tử Phương) của Dương Vạn Lý. Có nghĩa là:

“Lá sen xanh biếc, trời xanh biếc

Dưới nắng, hoa sen thắm thiết hồng” (nguồn: Tống thi tứ tuyệt, NXB Thế giới, 2010) xem thêm ở: thivien.net

Thơ này Tiểu Ngọc đã thuộc từ nhỏ, chỉ là bây giờ đối mặt với phong cảnh vùng hồ đẹp đẽ mà nàng lại không thể đọc ra lừa dối người, bởi vì đáng lẽ tác giả bài thơ Dương Vạn Lý huynh ở chỗ của chồng nàng.

Tiểu Ngọc vốn nghĩ tới mời vài chị em sum họp, ai ngờ Tống Tiềm cũng nổi lên nhã hứng, đồng thời mời bạn tốt của hắn tới Tây hồ ngắm sen. Tống đại nhân hiếm khi mời, đám bạn tốt đương nhiên nể mặt, cho nên bọn họ một nhóm hơn mười người dứt khoát mướn một chiếc thuyền hoa từ từ dạo chơi ở trên Tây Hồ.

Hoa sen ở Tây Hồ ngay từ lúc Đường Tống đã rất nổi tiếng, Bạch Cư Dị có vịnh “Nhiễu lang hà hoa tam thập lý” (Lượn quanh hành lang hoa sen ba mươi dặm). Mùa hè dù rúc vào Phóng Hạc đình, hay là chèo thuyền dạo chơi ở vùng Tam Đàm (đầm) Ấn Nguyệt, phóng tầm mắt nhìn ra khắp nơi hiện ra một vẻ “Vạn can cao hà ánh kính quang” cảnh sắc mê người. Lúc này hương hoa sen Tây Hồ thổi qua, từng chiếc lá sen giống như quần màu xanh của thiếu nữ đón gió xoè ra, từng đóa hoa sen hoặc nụ hoa chớm nở, hoặc từng chút nở rộ, tùy ý nhìn không chỗ nào không đẹp, thấy sao mà vui tai vui mắt như thế.
...


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...