Lăng Tuyết Mạn ngẩn ra gần một phút đồng hồ, sau đó mới gật đầu một cách máy móc, "À, vậy chàng đi đi."
"Hả? Nàng xác định?" Mạc Kỳ Hàn giật mình.
"Xác định, thật xác định." Lăng Tuyết Mạn thật bình tĩnh, nhìn Mạc Kỳ Hàn, gằn từng tiếng.
Mạc Kỳ Hàn nheo mắt, tức giận trừng mắt nhìn, trong lòng âm thầm đánh giá nha đầu kia đùa với hắn hay là nói thật? Ngừng chút nữa, hắn hơi mím môi, không nói được một lời, cầm quần áo mặc vào, lúc đang mặc, có chút không cam lòng quay đầu lại nói: "Mạn Mạn, ta hỏi lại nàng một lần, nàng thật sự muốn chia tay với ta? Không suy nghĩ gì sao?"