Thẩm Thạch nhảy vào trong động, tiếng gió bên tai đột nhiên nổi lên, theo thân thể rơi xuống ánh sáng bắt đầu nhanh chóng yếu bớt, thời điểm mắt thấy hào quang trên đỉnh đàu chiếu xuống muốn biến mất, một vòng ánh sáng từ bên người Thẩm Thạch nổi lên, Khuynh Tuyết Kiếm đỡ lấy thân thể của hắn, tiếp tục hướng phía dưới lao đi.
Huyệ động dưới mặt đất thoạt nhìn cũng không nhỏ hẹp, không khí bên trong còn có đậm đặc mùi tanh của đất, bộ dáng tựa hồ như vừa mới bị đào móc không lâu. Thẩm Thạch tinh tường nhớ rõ chính mình hai lần trước lui tới Yêu tộc địa cung này đều dựa vào cự thú Toản Địa Lão từ nơi này ra vào, nhưng ở trong ấn tượng, loại dị thú Toản Địa Lão này tựa hồ có một loại dị năng, đi qua thổ nhưỡng như đi thuyền xuôi dòng, qua đi lại cũng không lưu lại quá nhiều dấu vết, cho dù là chỗ trống trải qua đào móc, rất nhanh cũng sẽ một lần nữa bị bao trùm.