Luận Anh Hùng

Chương 86: Kỳ Cục (ván Cờ)


Chương trước Chương tiếp

Nguyên Thập Tam Hạn nhìn mặt trời vừa lên, trong lòng có một cảm giác chán ghét.

Hắn không thích bình minh.

Hắn thậm chí cũng không thích buổi sáng.

Hắn thường hoạt động vào ban đêm, ban ngày thức dậy rất muộn. Nhất là sau khi hắn tu luyện “Thương Tâm chi tiễn”, tình trạng này càng rõ ràng hơn.

Lúc này bọn họ còn cách Điềm sơn không tới một trăm dặm.

Hắn vừa nhìn thấy ánh mặt trời rực rỡ kia, lập tức tìm một nơi có bóng mát, nhổ một cây cỏ thi * lên xem bói.

* Cỏ thi, lá nhỏ dài lại có từng kẽ, hoa trắng hay đỏ phớt, hơi giống như hoa cúc, mỗi gốc đâm ra nhiều rò. Ngày xưa dùng rò nó để xem bói gọi là bói thi.

Hắn ở trong bóng râm, cùng với ánh nắng bên ngoài tạo thành sự tương phản, càng lộ ra vẻ âm trầm. Hắn ngồi trong đó, sắc mặt vàng sậm, ngay cả vết đao cũng thấp thoáng có chất lỏng màu vàng nhạt lưu động, giống như tâm tình của hắn.

Mọi người nhìn thấy đều lộ ra vẻ chần chừ. Trăm cay ngàn đắng, ngày đêm không nghỉ chạy tới đây, sao hành động lại đột nhiên chậm lại như vậy?

Tư Đồ Tàn không nhịn được nhìn sang:

- Quân sư đang làm gì vậy?

Diệp Kỳ Ngũ lập tức đáp:

- Ngài không nắm chắc.

- Không nắm chắc?

Tư Đồ Tàn gần như kêu lên:

- Không nắm chắc sao dẫn chúng ta đi đánh trận?

Tư Mã Phế lại không tin.

- Làm sao ngươi biết?

Hắn hỏi.

- Khi một người rất có lòng tin thì sẽ không đi xem bói, cũng không tính toán vận may của mình. Một khi đã quan tâm đến vận mạng, thông thường đều là lúc mất lòng tin.

- Thật sao?

- Ngươi không tin, có thể đi hỏi Nguyên quân sư. Ngài nhất định đang chuẩn bị thay đường đổi trận.

Tư Đồ Tàn không hỏi, bởi vì không dám hỏi.

Tư Mã Phế không hỏi, bởi vì không dễ hỏi.

Tư Không Tàn Phế lại đi hỏi.

Nguyên Thập Tam Hạn không trả lời hắn, chỉ hỏi:

- Ai nói cho ngươi biết?

Tư Không Tàn Phế nói đúng sự thật.

Nguyên Thập Tam Hạn lại triệu tập mọi người đến, dặn dò:
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...