- Điêu dân to gan, vì sao lại dám phạm thượng hành thích, làm chuyện đại nghịch bất đạo như thế!
Chỉ thấy hán tử dùng kiếm kia dường như hơi ngẩn ra, lại dừng tay, mắng với giọng the thé:
- Vì sao ta giết ngươi à? Nói cho ngươi biết, có đến năm trăm bảy mươi tám lý do để giết ngươi, đếm tới trời sáng hư cổ cụt ngón tay cũng không hết. Ngươi đuổi hiền dùng nịnh, bức hại trung lương, dùng hết quốc khố, hà hiếp bách tính, hoang dâm vô đạo, phung phí đục khoét, xa xỉ cực độ, tìm vui hưởng lạc, không bằng cầm thú, đủ loại tội trạng tự ngươi biết lấy, không cần ta phải đếm. Nếu không, ta nói một trăm câu, ngươi nghe một trăm lần thì có ích lợi gì. Ngươi xem bách tính là chó cỏ, ta lại xem ngươi như chó để làm thịt!
Dứt lời lại muốn đâm xuống một kiếm.
Triệu Cát nghe vậy vội nói:
- Tráng sĩ dừng tay, có gì từ từ nói!
Lúc này hắn đích thân trải qua hiểm cảnh, biết tính mạng như chỉ mành treo chuông, có thể kéo dài được lúc nào hay lúc nấy, có thể nói được mấy câu nịnh hót thì cứ nói.