Linh Chu

Chương 37: Đông Phương Kính Nguyệt. 2


Chương trước Chương tiếp

Phong Phi V?n vốn lu?n ch? ? đến cổ xe n?y, l?c n?y cổ xe động một c?i th? X?ch long đoạn đao trong tay hắn cũng động theo, hai tay cầm đao, một đao bổ ra ngo?i.

Lưỡi đao ph? vỡ bầu kh?ng kh?, ph?t ra thanh ?m "Boong boong".

"Ầm!"

H?m nay Phong Phi V?n đ? đạt đến linh dẫn đỉnh phong, lực c?nh tay của hai tay v? c?ng kinh ngạc, hơn nữa c?n c? X?ch long bảo đao sắc b?n, d? cho l? cửa th?nh huyền thiết ki?n cố của th?nh Linh Ch?u hắn cũng c? thể một đao m? bổ ra.

Nhưng m? một đao n?y mang theo một tảng lớn hồng quang, c?n mang theo cả lực ?bẻ g?y nghiền n?t? lại giống như bổ v?o tr?n một bức tường thần sơn, một lực mạnh từ trong lưỡi đao truyền tới chu?i đao, rung động qu? mức l?m cho c?nh tay của Phong Phi V?n t? dại.

"Khanh kh?ch!"

Lưỡi đao c?ng với cổ xe va chạm v?o nhau, tia lửa bắn tung t?e!

Phong Phi V?n thu đao l?i về ph?a sau, đầu khớp của c?nh tay bị chấn động bởi tiếng "Khanh kh?ch" vang dội, đau muốn nứt ra.

- Rốt cuộc ngươi l? ai, tại sao lại ra tay với ta?

Tr?n mặt Phong Phi V?n sinh ra vẻ mặt giận dữ, hắn kh?ng phải l? một người dễ d?ng nổi giận thế nhưng đối phương kh?ng ph?n tốt xấu lại đột nhi?n đột k?ch, d? cho l? ai gặp phải t?nh huống như vậy cũng sẽ tức giận đến chưởi m? n?.

- Mới c? mấy ng?y lại c? thể đột ph? đến linh dẫn đỉnh phong, thi?n tư đ?ng l? thượng thừa.

Từ trong cổ xe truyền tới một thanh ?m gi? nua kh?n kh?n!

- Th? ra l? tiền bối của Ng?n C?u phường!

Thanh ?m của đối phương l?m cho Phong Phi V?n nghe ra được đ? ch?nh l? l?o th?i b? của Ng?n C?u phường.

Tu vi của l?o th?i b? n?y s?u kh?ng lường được, một tiếng thanh ?m của tỳ b? l? c? thể đem Tam gia giết chết, thực lực so với Phong Phi V?n b?y giờ cường đại hơn trăm lần, dĩ nhi?n đối với n?ng Phong Phi V?n rất cung k?nh, d? sao n?ng ch?nh l? l?o nh?n gia.

Đương nhi?n ngay cả mặt của n?ng Phong Phi V?n cũng chưa từng thấy, chỉ mới dựa v?o suy đo?n m? cho rằng n?ng l? một b? l?o, n?i kh?ng chừng n?ng c?n l? một mỹ nh?n phong nh? t?i hoa tuyệt thế.

- Tiền bối ... Hắc hắc!

Đối phương h?nh như c? ch?t kh?ng vui, thanh ?m c? ch?t rất kh?c thường.

Phong Phi V?n kh?ng chịu nổi thanh ?m ?m dương qu?i kh? như thế n?y, n?i:

- Nếu như tiền bối kh?ng th?ch tiếng xưng h? n?y, vậy ta gọi người l? l?o b? b? vậy!

- To gan, Phong Phi V?n, ngươi biết ngươi ở đ?y l? đang n?i chuyện với người n?o hay kh?ng?

Trịnh Đ?ng Lưu lột c?i mũ m?u đen tr?n đầu xuống, t?m mặt nổi giận n?i.

Phong Phi V?n dường như đ? sớm đo?n ra được đ? l? hắn, chẳng ch?t n?o bất ngờ, nhẹ nh?ng cười n?i:

- Ta gọi n?ng một tiếng l?o b? b? đ? l? đ? nể mặt l?o nh?n gia ấy, nếu gia tộc Ng?n C?u đ? ?p ta, bổn thiếu gia ta cũng kh?ng ki?ng cữ g?.

Kiếp trước Phong Phi V?n ch?nh l? tộc trưởng y?u tộc phượng ho?ng, đại nh?n vật g? m? chưa từng thấy qua, nếu kh?ng phải vị l?o b? b? n?y gi?p hắn ch?m chết Tam gia th? hắn căn bản l? kh?ng cần phải cung k?nh đối với n?ng như vậy.

- K?nh c? nương, người bớt giận, kh?ng cần phải tranh chấp với một t?n ph?ng đ?ng quần l? ?o lượt k?m hiểu biết n?y!

Trịnh Đ?ng Lưu hết sức lo sợ, trực tiếp quỳ s?t xuống mặt đất, rất lo người con g?i trong xe giận dữ, như vậy th? hậu quả kh? c? thể tưởng tượng được.

K?nh c? nương?

Nhất thời Phong Phi V?n ng?y người ra, một l?o th?i b? t?m mươi tuổi vậy m? gọi l? "C? nương", mẹ kiếp, Trịnh Đ?ng Lưu n?y quả thật l? buồn n?n.

Phong Phi V?n tự nhận l? năng lực chịu đựng trong l?ng ho?n to?n mạnh mẽ nhưng vẫn kh?ng c? tr?nh độ cường đại đến mức k?u một l?o th?i b? l? c? nương, c?ng phu nịnh h?t của Trịnh Đ?ng Lưu n?y cũng kh?ng tệ ?!

Phong Phi V?n hung hăng hướng về mặt đất khạc một b?i nước miếng nhỏ, l?c n?y thật sự rất l? buồn ?i!

"Bộp bộp!"

Tiếng vỗ tay trong trẻo trong cổ xe vang l?n.

Tiếp theo một c?nh tay hết sức nhu mỹ v?n tấm r?m l?n, hiện ra r? r?ng đ? l? một c?nh tay thon thon, khăn che mặt m?u trắng, th?n ảnh yểu điệu.

Đ?ng Phương K?nh Nguyệt đi ra, mang tr?n mặt c?i khăn che mặt m?u trắng, tr?n khăn che mặt c?n c? th?u một con tiểu hồ điệp m?u xanh nhạt trong rất sống động, thật giống như linh t?nh m?i m?i vậy, c?nh tay trắng ngọc ng? ?m một chiếc đ?n tỳ b? m?u đỏ, ng?n tay mảnh khảnh nhẹ nh?ng khẩy khẩy d?y đ?n, một đ?i mắt trong suốt mang theo một nụ cười nh?n chằn chằm Phong Phi V?n tựa như l? đang suy nghĩ điều g? vậy.

Đ?y tuyệt đối l? một người con g?i đẹp l?m cho người kh?c phải h?t thở một c?ch kh? khăn, cho d? vẫn c?n mang khăn che mặt nhưng cũng kh?ng c?ch n?o che giấu được vẻ đẹp của n?ng, đ?y ch?nh l? một mỹ nữ từ trong ra ngo?i, mang theo hơi thở cao qu? th?nh thiện.

Th?n phận của n?ng tuyệt đối kh?ng đơn giản, luồng kh? ph?ch kia tuyệt đối kh?ng phải l? con g?i nh? b?nh thường c? thể học được.

Con mắt của Phong Phi V?n trợn tr?n, cả người cứng ngắc nh?n Đ?ng Phương K?nh Nguyệt đang từ tr?n cổ xe bước xuống, giống như l? thất quỷ vậy, cơ thể bắt đầu run rẩy, nắm tay kh?ng k?m được siết chặc ph?t ra thanh ?m "Khanh kh?ch!"

B?y giờ tr?i tim của hắn giống như l? quyện đao lại, huyết dịch cả người đều s?i tr?o l?n!

Thi?n hạ tại sao c? thể c? hai nữ nh?n c? kh? chất giống nhau như vậy, quả thực l? Đ?ng Phương K?nh Nguyệt ở trước mắt giống Thủy Nguyệt Đ?nh như đ?c, giống như h?m y?n xuất trần vậy, th?nh thiện mờ ảo như nhau.

Th? hận l?n men ở trong l?ng sau đ? biến th?nh từng đợt s?ng lớn ngập trời, ch?m ngập trong hai mắt hắn, bao phủ l? tr? của hắn.

H?m răng của Phong Phi V?n cắn chặt, ngực đau đến co giật, h?t lớn một tiếng:

- Thủy Nguyệt Đ?nh, đừng tưởng rằng c? mang c?i khăn che mặt đ? th? ta kh?ng nhận ra c?, t?nh th? kiếp trước ?n o?n kiếp n?y, ch?ng ta kh?ng chết kh?ng th?i. Tiện nh?n, chết cho ta.

Đ?ng Phương K?nh Nguyệt bị tiếng rống n?y của Phong Phi V?n l?m cho hơi sững sờ, t?m trạng hơi chấn động một ch?t, c? thể cảm gi?c được l?c n?y Phong Phi V?n đang hận th? v? tận, hận th? xen lẫn bi ai m? thống khổ.

Đ?y l? do hận một người biết bao nhi?u mới c? thể nhớ m?i kh?ng qu?n như vậy, mới c? thể l?m cho l? tr? của một người mất đi như thế?

Thế nhưng ... Thủy Nguyệt Đ?nh l? ai?

Đ?ng Phương K?nh Nguyệt thầm nghĩ trong l?ng, chăm ch? nh?n thật kỹ giống như một vị ti?n nữ gi?ng trần đứng ki?n định ở đ?, trong l?ng tr?n đầy kh? hiểu, ? nghĩ th? hận của Phong Phi V?n tại sao lại nhằm v?o n?ng?

Quyền phong đ? như thanh kiếm đập thẳng v?o mặt!

"Ầm!"

Đ?i mắt tuyệt đẹp của Đ?ng Phương K?nh Nguyệt c? hơi ngẩng l?n, vẫn chưa c? phản ứng đ? đối mặt với Phong Phi V?n đang xung phong liều chết lao tới, vung mạnh một quyền, b?n phải nh?o đến một quyền nữa, l?m cho n?ng bị quật ng? tr?n mặt đất, đ?n tỳ b? m?u đỏ n?ng đang ?m trong tay đều bị Phong Phi V?n đ? bay ra ngo?i.

Một quyền n?y thật sự l? qu? bất ngờ, l?m cho h?m của Trịnh Đ?ng Lưu thiếu điều muốn rơi xuống đất!

Xong rồi, xong rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...