Linh Chu

Chương 142: Thiên Tài Cấp Bậc Sử Thi Quyết Đấu (1)


Chương trước Chương tiếp

Đ?ng Phương K?nh Nguyệt tựa hồ nh?n ra nghi hoặc trong l?ng Phong Phi V?n n?n n?i:

- Thần Tấn Vương Triều ch?nh l? một quốc gia khổng lồ, xứ sở v? bi?n v? tận, d?n cư ng?n ức. M? B? La Quốc ch?nh l? một tiểu quốc bi?n th?y b?n cạnh Thần Tấn Vương Triều. L? một nước phụ thuộc thuộc về Thần Tấn Vương Triều. C?ng tử V? H? t?i năng thi?n tư tuyệt đỉnh, chưa từng thất bại, cho n?n được Vạn Tượng Th?p liệt v?o một thi?n t?i cấp bậc B?t Đại Sử Thi của Thần Tấn Vương Triều.

C?c tiểu quốc phụ chung quanh thuộcThần Tấn Vương Triều rất nhiều, Phong Phi V?n đ? đọc qua quyển 《 gi?o tr?nh địa l? Thần Tấn Vương Triều 》. Hắn biết chung quanh Thần Tấn Vương Triều c? rất nhiều quốc gia nhỏ, chỉ l? nước phụ thuộc lớn nhỏ m? c? đến ba trăm c?i. B? La Quốc hẳn ch?nh l? quốc gia tương đối lớn trong số ba trăm nước phụ thuộc n?y.

Quả nhi?n l? vương tử một nước, kh? tr?ch lẳng lơ như thế !

Phong Phi V?n v? Đ?ng Phương K?nh Nguyệt giờ ph?t n?y đều l?i lại rất xa, bởi biết rằng giữa hai vị thi?n t?i cấp bậc Sử Thi n?y, h?m nay tất sẽ đ?nh nhau một trận. Đến l?c đ? phỏng đo?n sẽ trời long đất lở, sụp đổ một chốn sơn h?. Nếu m? đứng ở gần qu? th? sẽ chết kh?ng c? chỗ ch?n.

Hai người n?y đều l? nh?n vật cấp tuyệt đỉnh, Phong Phi V?n tự nhận l? cho d? c? tu luyện 《 Bất Tử Phượng Ho?ng thanh 》, th? trong v?ng ba năm cũng kh?ng c?ch n?o ganh đua cao thấp c?ng bọn họ.

D? sao hai người n?y đều l? thi?n t?i si?u cấp, hơn nữa từ nhỏ lại bắt đầu tu luyện thần th?ng b? ph?p tối cao nhất. M? Phong Phi V?n bắt đầu thật sự qu? muộn, đến thời gian gần đ?y cũng mới tu luyện mấy th?ng th?i, l?m sao c? thể so s?nh với người kh?c đ? khổ tu mấy chục năm ?

Đều l? thi?n t?i, ai d?ng thời gian c?ng nhiều, ai khắc khổ nhiều hơn, như vậy người đ? ch?nh l? vương giả đứng đầu.

Tu vi của Đ?ng Phương K?nh Nguyệt mặc d? đủ để đứng ở một chỗ gần gần để xem cuộc chiến, nhưng m? n?ng thấy tốt hơn l? cứ theo Phong Phi V?n c?ng thối lui đến hơn mấy chục dặm đến giữa K?nh Ho?n Sơn. Hai người đứng ở tr?n một ngọn n?i, ngắm nh?n về hướng xa xa.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Một đạo Thi?n L?i từ tr?n trời cao gi?ng xuống, lực lượng ?m thanh c?ng ph? cực mạnh, tựa như hai khối thần thiết đang va chạm đ?m tới l?m m?ng nhĩ người ta phải đau nh?i.

C? Long H?nh kiếm kh? c?ng Thi?n L?i đen s? c?ng phạt lẫn nhau, đ?nh đến mưa gi? đột nhi?n ngừng lại, c?n đất trời m? mịt.

Tiếng sấm s?t cuồn cuộn kh?ng ngớt, tiếng kiếm kh? x? gi? kh?ng dứt b?n tai!

- Rầm rầm!

Cả mặt đất đều bắt đầu dao động. Mặc d? vẫn c?n đứng ngo?i c?ch xa mấy chục dặm, nhưng đều c? thể cảm gi?c được th?n thể đang lắc lư lay động.

Quả nhi?n l? hai kẻ biến th?i, cảnh tượng chiến đấu đến bầu trời đen kịt, tựa như hai đạo Long Quyển ( v?i rồng) đang uốn lượn tr?n bầu trời. Mỗi một chi?u va chạm đều đ?nh ra tia chớp S?t Phạt v? bi?n v? tận.

Chiến đấu tiến h?nh đ? một canh giờ cũng kh?ng hề dừng lại, ngược lại c?ng ng?y c?ng khủng bố. N? biến mặt đất th?nh đất kh? cằn, cả một quả n?i nhỏ đều bị đ?nh cho th?nh đất bằng phẳng, cỏ c?y bị nghiền n?t th?nh phấn, tr?n mặt đất chỉ c?n Ho?ng Thổ.

Phong Phi V?n cảm gi?c được một cỗ chiến ? bừng bừng. C?i n?y đại biểu chiến đấu giữa bậc vương giả của thế hệ trẻ tuổi. Mặc d? n? ph?t sinh trong rừng s?u n?i thẳm, nhưng m? c? khả năng dự liệu rằng kh?ng l?u sau, tin tức ở nơi n?y sẽ bị lan truyền đi.

Hai vị thi?n t?i cấp bậc Sử Thi đại chiến l?m kinh động sợ h?i thi?n hạ, sẽ trở th?nh chủ đề đ?m đạo của đ?m anh t?i nam nữ hơn người trong lớp Tu Ti?n Giới của Thần Tấn Vương Triều. Bọn họ ch?nh l? hai mục ti?u của Tu Ti?n Giới, rất nhiều người đều lấy bọn họ l?m mục ti?u, biến bọn họ trở th?nh đối tượng, hy vọng c? thể đ?nh một trận nổi danh cho thi?n hạ biết.

M? Phong Phi V?n giờ ph?t n?y chỉ thấy chứng kiến trận đại chiến n?y, giờ ph?t n?y trong th?n thể chiến hắn huyết s?i s?ng sục. Nếu kh?ng phải do tu vi ch?nh lệch qu? lớn, hắn rất muốn cũng x?ng tới, đại chiến một hồi c?ng hai vị vương giả của thế hệ trẻ tuổi.

Giờ ph?t n?y Phong Phi V?n vẫn c?n chỉ c? thể coi l? tiểu nh?n vật, ho?n to?n kh?ng c? c?ch n?o để c?ng so s?nh với hai vị thi?n t?i cấp bậc Sử Thi.

Đ?ng Phương K?nh Nguyệt n?i:

- Với thi?n ph? bẩm sinh của ngươi, nếu m? lại tu luyện th?m hai mươi năm th? nhất định c? thể đạt tới tr?nh độ hiện tại của bọn họ.

N?ng vẻn vẹn đ?ng l? n?i đạt tới tr?nh độ hiện tại của bọn họ. M? sau hai mươi năm, hai vị thi?n t?i cấp bậc Sử Thi chỉ sợ sẽ c? tu vi c?ng s?u kh?ng lường được hơn m? th?i.

Ngầm trong ngụ ? của n?ng, căn bản kh?ng xem trọng rằng Phong Phi V?n c? thể cao hơn hai người n?y.

M? tr?n thực tế l?c trước ch?nh l? một chuyện kh?ng c? khả năng l?m được. N?n cũng kh?ng thể tr?ch n?ng xem thường Phong Phi V?n. Ngược lại n?ng cảm gi?c được rằng ch?nh m?nh đang an ủi Phong Phi V?n.

D? sao sau hai mươi năm, nếu m? Phong Phi V?n thật sự c? thể đạt tới tr?nh độ như c?ng tử V? H? v? Đ?ng Phương K?nh Thủy vậy, thế th? hắn cũng c? thể được xưng l? thi?n t?i cấp bậc Sử Thi.

Phong Phi V?n lắc đầu, đ?p:

- Trong v?ng năm năm, ta nhất định c? thể ganh đua cao thấp c?ng bọn họ. Đến l?c đ? nhất định đều sẽ dẫm n?t thi?n t?i cấp bậc B?t Đại Sử Thi dưới ch?n, x?ng l?n trời cao, đ?nh nhau với Cự K?nh ( đại nh?n vật).

Tr?n con đường tu ti?n n?y, nhất định phải gặp rất nhiều kẻ mạnh mẽ, n?n kh?ng được sợ h?i khi?u chiến. Trong thế giới cường giả như rừng n?y phải tiến đ?nh một mảnh đất thuộc về địa vị của ch?nh m?nh. Như vậy mới c? thể đi được nhanh hơn so s?nh với những người kh?c tr?n con đường tu ti?n, đạo l? n?y Phong Phi V?n so s?nh bất luận kẻ n?o đều biết.

Năm năm n?i d?i cũng kh?ng d?i, n?i ngắn cũng kh?ng ngắn. Nhưng m? theo Đ?ng Phương K?nh Nguyệt xem ra, hắn muốn trong thời gian năm năm m? đạt tới tr?nh độ thi?n t?i cấp bậc Sử Thi, thật sự l? c? vẻ như hơi nằm mơ giữa ban ng?y, n?n trong l?ng cũng kh?ng tin ch?t n?o.

- Đ?ng Phương K?nh Nguyệt, ở đ?y ta c? lời xin lỗi ngươi.

Phong Phi V?n trầm tư thật l?u mới n?i ra được một c?u như vậy.

Muốn một người đ?n ?ng n?i xin lỗi với một nữ nh?n, đ?ch x?c kh?ng phải l? một chuyện dễ d?ng.

Mắt ngọc của Đ?ng Phương K?nh Nguyệt hơi mờ đi, c? vẻ cảm thấy kinh ngạc, thật giống như nghe được một c?u n?i kh? c? thể tin nổi nhất. Cuối c?ng kh?ng nhịn được n?ng bật cười th?nh tiếng:

- Nh?n thấy chiến lực v? song anh của ta, đủ sức v? địch thi?n hạ, n?n hiện tại biết nhận lỗi ? Ngươi thật đ?ng l? loại người nhu nhược!

Phong Phi V?n lạnh nhạt hầm hừ một tiếng:

- Ta n?i xin lỗi với cũng kh?ng c? nửa xu quan hệ đến anh ngươi. Chỉ l? l?c trước ta tưởng ngươi đến Phong gia, mật b?o với Gia chủ Phong gia cho n?n mắng ngươi một c?u "tiện nh?n". Chuyện n?y đ?ch thật l? ta ph?t sinh hiểu lầm ngươi, ta chỉ l? v? điều n?y m? n?i xin lỗi ngươi th?i. C?n về phần ?n o?n giữa ch?ng ta vẫn kh?ng kh?ng xong như trước. Thật buồn cười, nếu d?ng lời n?i kh? nghe một ch?t th? cho d? l? ca ca ngươi thật sự ra tay, cũng chưa chắc c? thể l?m g? được ta.
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...