Linh Chu

Chương 137: Mạng Người Hèn Hạ Như Cỏ Rác


Chương trước Chương tiếp

Ngo?i cửa sổ hạt mưa như m?nh, k?m theo tiếng thở d?i khe khẽ của V? H? c?ng tử.

V? H? c?ng tử tự nhận l? phong lưu kiệt xuất, tuấn l?ng phi ph?m, dĩ nhi?n nếu như chẳng qua chỉ n?i đến dung mạo, kh? tr?nh cũng qu? tầm thường, hắn c? thể c? danh tiếng như h?m nay, l?m sao c? thể chỉ dựa v?o gương mặt c?ng với v? số t?i nguy?n chứ?

- Từ trước tới nay tr?n c?i đời n?y cũng chưa từng c? vị nữ tử n?o sẽ cự tuyệt ta.

Hắn lại một lần nữa thở d?i, kh?ng ngừng thở d?i ba lần.

Vẻ mặt Đ?ng Phương K?nh Nguyệt b?nh thản, như một buội ?n thất mỹ hoa, n?i:

- V? H? c?ng tử, t?i hoa v? song, thao lược si?u ph?m, mặc d? l? người khi?m tốn nhưng m? danh tiếng đ? sớm truyền khắp tu ti?n giới của vương triều Thần Tấn, được xưng l? khắc tinh của mỹ nh?n đương thời, l? kẻ phong lưu đa t?nh v? v? t?nh.

- Ngươi vậy m? cũng nghe đến tục danh của ta?

V? H? c?ng tử mang theo mấy phần hớn hở.

- Hiển nhi?n c? nghe qua, t?n của ngươi đ? sớm khắc ở tr?n sinh tử bộ của Th?i thượng đoạt mệnh cung, được lục tọa đại thế lực lớn đo?n kết lại với nhau tốn một số tiền lớn để treo giải thưởng, mạng của ngươi đ?ng l? kh?c đ?ng gi?.

Đ?ng Phương K?nh Nguyệt n?i.

Phong Phi V?n vẫn thật kh?ng ngờ tới địa vị của vị V? H? c?ng tử n?y lại to lớn như vậy, vậy m? chọc cho lục tọa đại thế lục cũng muốn giết hắn, xem ra t?c phong sinh hoạt của người n?y quả thực l? kh? bậy bạ, n?i kh?ng chừng cũng đ? m? hoặc l?o b? của chưởng giảo một thế lực lớn n?o đ?, hoặc l? ngủ với đệ nhất phu nh?n của một đại gia tộc n?o đ?.

Nhưng m? lời của b? nương chết bầm Đ?ng Phương K?nh Nguyệt n?y cũng kh?ng thể tin ho?n to?n được, n?ng hết sức th?ng minh cộng th?m giảo quyệt, n?i kh?ng chừng n?i ra những lời n?y chẳng qua cũng chỉ h? dọa V? H? c?ng tử m? th?i.

Trời mưa nhỏ lại, mưa ph?n như tơ, xen lẫn gi? r?t, đem cổ kiệu bạch sắc v?n la thổi ch? ch?t dập dờn.

V? H? c?ng tử ngồi ở trong kiệu, lại thản nhi?n tự đắc bật cười:

- Kh?ng tệ, kh?ng t?, t?n của ta lại c? thể khắc lục l?n tr?n sinh tử bộ, quả thực c? ch?t ngo?i dự liệu của ta. Nhưng m? s?t thủ của Th?i thượng đoạt mệnh cung tuy mạnh, nhưng c? thể giết được ta lại kh?ng c? mấy người, trừ khi c? mấy vị t?n cổ s?t thần tự th?n xuất thủ, nếu kh?ng th? ta vẫn c? thể vạn hoa t?ng trung qu?, qu? xử tẫn t?n hoa. (hiểu vu vơ l? phong lưu vẫn cứ phong lưu, lướt qua vạn b?ng hoa rồi cũng sẽ l?m hoa t?n hết, đại loại thế, m?nh cũng chả biết phải hiểu thế n?o)

- Vạn hoa t?ng trung qu?, qu? xử tẫn t?ng hoa! Lời n?i n?y ch?nh l? khẩu hiệu của bổn thiếu gia, V? H? c?ng tử ngươi sợ l? kh?ng c? được bản lĩnh cao như vậy.

Phong Phi V?n cười n?i.

- A! Phong huynh đệ, h?nh như đối với tại hạ c? th?nh kiến rất lớn, chẳng lẽ muốn tỷ th? một phen sao?

V? H? c?ng tử n?i.

Phong Phi V?n n?i:

- Tỷ th? th? tỷ th?, c?ch thức thế n?o?

V? H? c?ng tử n?i:

- Nếu Phong huynh đệ đ? xưng l? vạn hoa t?ng trung qu?, qu? xử tẫn t?n hoa th? ta liền đưa l?n s?u vị thủy tộc mỹ nh?n, tuổi c?c n?ng ấy đều kh?ng qu? mười s?u, t?i sắc song tuyệt, nếu như ngươi c? thể l?m cho c?c n?ng ấy trở th?nh t?n hoa, th? ta liền tin ngươi.

Ống tay ?o của hắn hơi vẫy một ch?t, trong m?n mưa liền bay ra s?u đạo lam ảnh m?nh khảnh, c?c n?ng ấy tựa như dung th?n trong nước, nhẹ nh?ng vay l?n, đều cầm c?y ng?n tỏa mảnh kh?nh (sợi d?y x?ch bằng bạc), giống như kiếm quang du tẩu vậy.

Ng?n tỏa kia mảnh kh?nh giống như ng?n ch?m, quất ra một roi th? c? thể dễ d?ng đem một con đại ngư lớn cắt th?nh hai kh?c.

Phong Phi V?n đ? sớm l?nh hội được sự lợi hại của những c? nương b?n cạnh V? H? c?ng tử, mỗi một người đều l? nh?n vật hung ?c kh? d?y dưa, l?c n?y s?u vị thủy tộc thiếu nữ c?ng nhau xuất thủ, c?ng l? hung m?nh kh?c thường, s?t ? khắp nơi.

S?u vị nữ tử n?y y?u diễm quyến rũ, t? sắc khả xan, tr?n người chỉ mặc một bộ l?m l?n tiểu y trũng ngực, lộ ra nửa cặp bồng đảo, chọc ghẹo người kh?c.

Hai ch?n c?c n?ng ấy thon d?i dị thường, mịn m?ng trắng noản, hết sức thon thẳng, tr?n đầy sự dẻo dai v? t?nh đ?n hồi.

Hạt mưa lăn d?i tr?n l?n da trắng n?n, ph?a tr?n c?n mang theo hương thơm dịu d?ng c?ng với nhiệt độ cơ thể, l?m cho to?n th?n Phong Phi V?n cũng đều l? hương vị của c?c n?ng ấy.

V?o! V?o! V?o!

Nhưng m? l?c n?y Phong Phi V?n lại kh?ng được ph?p c? ch?t thời gian thưởng thức sự hương diễm trước mắt, s?u đạo ng?n tỏa kia giống như s?u con độc x?, b?n tr?n mang theo linh mang, thấm s?t quang, hết sức hung ?c độc địa, l?m cho kh?ng gian bị phong tỏa kh?ng lưu lại ch?t khe hở.

Xẹt xẹt!

Phong Phi V?n xuy?n qua giữa s?u vị thiếu nữ thủy tộc, bước ch?n nhanh ch?ng biến h?a, chợt vỗ ra một chưởng, l?m cho y phục của một thiếu nữ xinh xắn lanh lợi bị ph? r?ch lộ ra một vết thương, dưới lớp y phục kia lộ ra mảng da thịt trắng như tuyết.

Quả thực l? l?m cho người xem hoa mắt thần tr?!

Nếu như đổi th?nh những người kh?c, l?c n?y đ?u c?n c? t?m tư chiến đấu, đ? sớm k?ch động ?m chằm lấy vị thiếu nữ n?y, đại chiến ba trăm hiệp.

Cho d? t?m ch? Phong Phi V?n ki?n định th? l?c n?y cũng h? to kh?ng chịu nổi, sức chiến đấu đ? giảm đi nhiều.

C?i n?y hoặc giả ch?nh l? kết quả mong muốn của V? H? c?ng tử.

- Nữ nh?n tự m?nh phải c?ng nữ nh?n giao thủ, một đại nam nh?n như Phong Phi V?n ngươi đ?i co với nữ nh?n, cũng kh?ng sợ l? trong l?ng phải luống cuống.

Đ?ng Phương K?nh Nguyệt biết r? nếu để cho Phong Phi V?n n?y tiếp tục chiến đấu, nhất định lộ ra bộ dạng l?ng t?ng, đến l?c đ? nếu như l? bị s?u vị thủy tộc y?u diễm n?y chủ động lột trần y phục, sợ l? t?n h?o sắc bao thi?n n?y sẽ trực tiếp vứt mũ kh? giới ?o gi?p, vậy th? liền bị ảnh hưởng đến sỉ kh?.

N?ng đối với Phong Phi V?n kh?ng nhiều l?ng tin lắm, quyết định tự m?nh xuất thủ.

B?!

Một tiếng đ?n tỳ b? vang l?n, kinh động đến phong l?i khắp bầu trời, đem nước mưa xung quanh đều bị đ?ng lại, biến th?nh từng đạo băng đao, dốc sức g?o r?t x?ng ra đến.

Kh?c Vong hồn s?t của Đ?ng Phương K?nh Nguyệt kh? lợi hại, Phong Phi V?n sợ bị thương, liền nhanh ch?ng lui về ph?a sau, bay trở về mộc ốc tr? l?u.

- B? nương chết tiệt n?y r? r?ng l? kh?ng tin ta, đối với ta cũng kh?ng c? một ch?t l?ng tin n?o.

Phong Phi V?n hung hăng xem thường liếc Đ?ng Phương K?nh Nguyệt, mặc d? hắn vừa rồi quả thực l? c? ch?t rạo rực xu?n t?nh, nhưng m? thử hỏi một ch?t, ở dưới sự bao v?y của s?u vị tuyệt sắc giai nh?n thế kia, th?n thể lại bị v?i lấp trong hương hải, lại c? người nam nh?n n?o c? thể kh?ng s?i m?u chứ?

Đ?y đều l? chuyện thường t?nh của con người, trừ phi l? th?i gi?m mới c? thể ở dưới loại t?nh huống đ? m? trong l?ng vẫn kh?ng nổi loạn.

Nhưng m? ?nh mắt của Phong Phi V?n vừa liếc nh?n mảng thịt tr?ng l?a ở trước ngực vị nử tữ kia v?i lần th? đ? bị Đ?ng Phương K?nh Nguyệt ph?t hiện, đem hắn ho?n đổi mặt trận, thật giống như chỉ sợ hắn l?m trận chơi điểu, thua ở trong tay s?u vị thiếu nữ kia vậy.

Tiếng tỳ b? của Đ?ng Phương K?nh Nguyệt vừa bắt đầu vang l?n liền chấn đắc khắp n?i l?m phong diệp bay l?n, mưa gi? khắp trời ngưng kết, một cổ t?c s?t kh? cuốn sạch bạch v?n kh?ng trung.

Ầm!

S?ng ?m tr?ng tr?ng điệp điệp, tr?n đầy s?t kh?, cắn nắt bụi đất tr?n mặt đất, đem ng?n tỏa trong tay s?u vị thiếu nữ thủy tộc kia đ?nh g?y th?nh trăm mảnh, c?ng l? l?m cho c?c n?ng ấy bị đ?nh bay ra ngo?i.

B?nh, b?nh ...
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...