Linh Chu

Chương 100: Miếu Thần Trong Lòng Đất


Chương trước Chương tiếp

- B? nương chết bầm, đ?ng lẽ c? phải chết ở trong tay ta nhưng m? h?m nay Phong Phi V?n ta đại ph?t thiện t?m cứu mạng c?, sau n?y nếu như c?n muốn quấy rầy kh?ng bu?ng th? ta tuyệt đối kh?ng nương tay.

Phong Phi V?n t?m lấy hai tay đang gi?y dụa của Đ?ng Phương K?nh Nguyệt, sau đ? bẻ ngược tay ra sau đầu, tại c?i cổ trơn b?ng mịn m?ng của n?ng bắt đầu h?t độc thi từ trong vết thương rồi phun ra tr?n đất một ngụm độc huyết đen s?.

- Phong Phi V?n, ngươi bu?ng ta ra, ta kh?ng muốn được ngươi cứu, nếu như ngươi c?n d?m đụng v?o ta một lần n?o nữa, ta sẽ c?ng chết với ngươi!

Đ?ng Phương K?nh Nguyệt cắn chặt h?m răng, cảm gi?c được đ?i m?i Phong Phi V?n đang ngọa nguậy tr?n cổ n?ng, muốn đưa tay t?t hắn một ph?t nhưng m? l?c n?y n?ng lại kh?ng c? một ch?t sức lực n?o, cũng chỉ c? thể để mặc cho m?i Phong Phi V?n tiếp tục h?n l?n chiếc cổ ngọc của n?ng.

Đ?ng, ch?nh l? h?n, ?t nhất th? n?ng cho l? như vậy!

Điều n?y l?m cho n?ng như muốn n?n mửa...!

- Đừng nh?c nh?ch, nếu như ta cũng bị độc thi x?m nhập v?o cơ thể th? ng?y h?m nay cả 2 ch?ng ta đều phải chết ở chỗ n?y.

Trong miệng Phong Phi V?n c? linh kh? cho n?n mới kh?ng bị độc thi x?m phạm!

Phong Phi V?n lại ngồi l?n chiếc eo thon của n?ng, sau đ? "rẹt" một tiếng, đem chiếc yếm của n?ng x? toạt ra, sau đ? lại v?i đầu v?o tiếp tục h?t chất độc.

"Chi chi!"

Một đoạn vết thương c? độc nơi ngực của n?ng c?ng s?u hơn, c?ng d?i hơn nữa, nếu kh?ng nhanh ch?ng h?t độc thi b?n trong ra th? nhất định chỗ ngực n?ng sẽ bắt đầu thối rữa xuy?n bụng m? chết.

Nhưng m? l?c n?y Đ?ng Phương K?nh Nguyệt th? rằng ngực bị thối rửa xuy?n bụng chứ cũng kh?ng muốn t?n v? sĩ Phong Phi V?n thừa nước đục thả c?u, ?t nhất th? n?ng cũng cho l? như vậy, t?n Phong Phi V?n n?y quả thực ch?nh l? cầm th? trong cầm th?, trong miệng c?n ph?t ra tiếng "chẹp chẹp" nữa chứ, c? vẻ như thực sự đang m?t rất say sưa.

- Phong Phi V?n, ta cho ngươi biết, từ nay về sau ta kh?ng để cho ngươi y?n đ?u, ta muốn m?c đ?i mắt đ? tiện của ngươi ra, ch?m đứt đ?i tay bỉ ổi, c?n c? ... c?n c? ... c?n c? c?i đầu lưỡi của ngươi nữa, nhất định cũng phải cắt đi ...

Ngay cả hơi sức mắng chưởi người kh?c m? Đ?ng Phương K?nh Nguyệt cũng kh?ng c?, tr?n tr?n đổ đầy mồ h?i, m?i thở gấp, đ?i g? m? tuyệt mỹ ửng đỏ, cũng kh?ng biết l? v? độc thi tống ra b?n ngo?i rồi n?n huyết kh? trong người phấn chấn hơn, hay bởi v? xấu hổ m? đỏ mặt.

- Đ?ng Phương K?nh Nguyệt, c? cho rằng c? l? ai, Phong Phi V?n ta tuy cũng coi như l? một kẻ h?o sắc nhưng cũng tuyệt đối kh?ng thể n?o coi trọng c?, d? cho c? lột hết đứng trước mặt ta th? ta cũng sẽ kh?ng chạm v?o c? một c?i.

Sau khi Phong Phi V?n phun một ngụm độc huyết xuống đất th? k?o y phục che ngực Đ?ng Phương K?nh Nguyệt lại, sau đ? l? kh?ng như thủy x? quấn tr?n chiếc eo thon thả kia nữa m? đứng phắt dậy.

Hắn n?i cũng l? lời n?i thật, d? cho Đ?ng Phương K?nh Nguyệt thật sự lột hết đồ m? hoặc hắn th? hắn cũng kh?ng mảy may động t?m, bởi v? hắn kh?ng thể n?o chấp nhận một người nữ nh?n c? d?ng dấp giống như Thủy Nguyệt Đ?nh được, sở dĩ hắn cứu n?ng chẳng qua cũng v? muốn b? đắp cho sự hổ thẹn trong l?ng m? th?i.

Độc thi đều đ? được h?t ra khỏi cơ thể, song m?u của Đ?ng Phương K?nh Nguyệt cũng dần dần hồi phục, c? ch?t thần th?i nhưng v? mất m?u qu? nhiều n?n cơ thể vẫn c?n hết sức suy yếu.

N?ng lạnh l?ng liếc nh?n Phong Phi V?n, sau đ? lại lấy từ trong ngực ra một vi?n linh đan rồi bỏ v?o trong miệng, sau đ? khoanh ch?n ngồi xuống, bắt đầu kh?i phục nguy?n kh?.

Dễ d?ng nhận thấy vi?n linh đan n?y kh?ng phải l? vật ph?m, mặc d? đ? nuốt v?o cổ họng nhưng vẩn tản ph?t quang mang rực rỡ l?m cho cả người n?ng đều được bao phủ bởi ?nh s?ng.

M? c?ng l?c đ? Hạo thi?n linh k?nh cũng từ từ d?ng l?n, tr?i lơ lửng tr?n đỉnh đầu của n?ng, đem n?ng bảo vệ thật chặc trong k?nh quang, hiển nhi?n đ?y đều l? nhằm v?o Phong Phi V?n, n?ng cũng kh?ng y?n l?ng đối với t?n cầm th? v? sỉ n?y.

- Phong Phi V?n, chờ tu vi ta kh?i phục tam tằng, nhất định giết chết ngươi ở tại chỗ n?y!

Mặc d? Đ?ng Phương K?nh Nguyệt kh?ng phải người c? l?ng dạ hẹp h?i, nhưng m? tuyệt đối l? một nữ nh?n cao ngạo, n?ng tuyệt đối kh?ng cho ph?p Phong Phi V?n b?i nhọ m?nh m? c?n c? thể sống s?t rời khỏi Thương sinh động phủ.

C?i n?y đ?ng l? vết nhơ của cả đời n?ng, chỉ c? giết Phong Phi V?n mới c? thể l?m n?ng an l?ng hơn một ch?t!

L?c n?y Phong Phi V?n hiển nhi?n kh?ng biết suy nghĩ trong đầu của Đ?ng Phương K?nh Nguyệt, hắn ngồi xổm người xuống, bắt đầu nghi?n cứu độc huyết cổ thi tr?n đất. Chất độc n?y lại c? thể l?m một người cường mạnh như Đ?ng Phương K?nh Nguyệt cũng phải bất tỉnh th? độc huyết cổ thi n?y thật sự rất l? lợi hại.

- Nếu c? thể thu thập những độc huyết n?y rồi d?ng để đối ph? những nh?n vật cấp trưởng l?o kh?c th? khẳng định c? thể l?m cho bọn họ trong v?ng một khắc đồng hồ sẽ h?a th?nh n?ng huyết!

Phong Phi V?n lấy ra chiếc hộp ngọc vốn đựng ch?n diệu linh thạch, thận trọng thu lấy độc huyết bỏ v?o b?n trong.

Sau khi l?m xong hết thảy, Phong Phi V?n đ? mệt mỏi v? c?ng, cũng khoanh ch?n ngồi xuống, bắt đầu dưỡng thương.

Ở bờ b?n kia của hồ nước huyết sắc, tiếng g?o th?t của 3 vị cổ thi tăng nh?n kia vẫn truyền tới, thanh ?m th? lương l?m chấn đắc cả mặt hồ đ?ng xuất ra từng gợn s?ng lăn tăn.

Phong Phi V?n v? Đ?ng Phương K?nh Nguyệt th? ngồi thiền ở cạnh huyết hồ, nhắm mắt chữa thương, những tiếng g?o th?t kia chẳng l?m ảnh hưởng đến họ ch?t n?o.

Sau lưng của bọn họ m? một mảng đen kịt, căn bản l? kh?ng thấy r? rốt cuộc b?n trong tồn tại thứ g?, chẳng qua chỉ mơ hồ nghe được tiếng bước ch?n vang l?n, nhưng m? vẫn kh?ng c? người n?o từ trong đ? đi ra.

Hoặc l? n?n n?i, căn bản cũng kh?ng phải tiếng bước ch?n người!

Vết thương tr?n người Phong Phi V?n so với Đ?ng Phương K?nh Nguyệt vẫn l? nhẹ hơn, vết thương dần dần phục hồi cũng nhanh hơn. Hắn nh?n một ch?t sang ph?a Đ?ng Phương K?nh Nguyệt vẫn đang chữa thương, ?nh mắt chăm ch? nh?n v?o đ?i g? m? phong hoa tuyệt đại, loại người xinh đẹp như vậy lại c? một kh? chất thế kia th? đủ l?m động l?ng bất cứ người nam nh?n n?o.

- Thảo n?o n?ng lại phải mang theo c?i khăn che mặt, xinh đẹp thế n?y vốn kh?ng thuộc về ph?m tục, nếu như bị những người c? t?m cảnh tu vi thấp nh?n thấy th? e rằng trong nh?y mắt liền bị say đắm thất thần.

- Khu?n mặt m? hoặc l?ng người kh?ng dứt, lại c?n kh?ng chỉ đơn giản l? xinh đẹp m? c?n c? cả ki?u ngạo. Với khu?n mặt xinh đẹp c? khả năng giết người, nếu kh?ng phải qu? hẹp h?i th? Đ?ng Phương K?nh Nguyệt cũng c? thể được coi l? một kỳ nữ tử đương đại c? một kh?ng hai.

Đ?ng Phương K?nh Nguyệt hiển nhi?n kh?ng phải l? một nữ nh?n hẹp h?i, nếu kh?ng phải do Phong Phi V?n chẳng biết tại sao lại đ?nh n?ng một quyền th? n?ng cũng kh?ng thể n?o đuổi giết hắn, nếu kh?ng phải Phong Phi V?n lại lần nữa nhận lầm n?ng l? Thủy Nguyệt Đ?nh, n?ng cũng sẽ kh?ng th? hận Phong Phi V?n đến như vậy.

Nếu như tr?n đời n?y kh?ng c? Thủy Nguyệt Đ?nh, cũng kh?ng c? nhiều sự hiểu lầm như vậy th? Phong Phi V?n nhất định sẽ đi?n cuồng th?ch n?ng, đ?y l? x?c định, ngay cả Phong Phi V?n cũng kh?ng phủ nhận.

Hiển nhi?n Phong Phi V?n cũng biết r? b?y giờ Đ?ng Phương K?nh Nguyệt hận kh?ng thể giết hắn, uống m?u hắn, một khi tu vi n?ng kh?i phục một tầng th? chỉ sợ l? c?i chết của hắn sẽ c?ng gần.

- Thừa dịp n?ng chưa tỉnh lại, mau rời khỏi đ?y th?i!

Phong Phi V?n đưa mắt rời khỏi gương mặt khuynh th?nh của n?ng, sau đ? đứng dậy hướng về một đầu kh?c đối diện với kh?ng động đen kịt kia m? sải bước rời đi.

B?n tai c? tiếng bước ch?n nh?n nhạt vang l?n, l?c đầu Phong Phi V?n c?n tưởng rằng l? do tiếng bước ch?n của hắn vang vọng nhưng m? sau khi hắn dừng bước th? tiếng bước ch?n kia vẫn cứ ?m vang.

Thật giống như c? một người đang tản bộ trong b?ng đ?m vậy, cứ đi tới đi lui!

Trước mắt l? b?ng tối v? phương tan biến, giống như bị từng tầng La M? hắc sắc che tầm mắt.

- Rốt cuộc th? l? người n?o, đi ra đi!

Ti?n căn trong đan điền Phong Phi V?n tản m?t ra từng đạo thần th?i, linh kh? to?n th?n đều vận chuyển, định bụng xuất thủ bất cứ l?c n?o.

- Rốt cuộc l? ai, ra đi ...?

- Rốt cuộc l? ai, ra đi ...!

...

B?n tai ngoại trừ những tiếng vọng lại c?ng với những tiếng bước ch?n vẫn kh?ng ngừng vang l?n th? tuyệt đối kh?ng c? bất cứ ai xuất hiện.

- Giả thần giả quỷ, hiện h?nh cho ta!

Trong đồng tử Phong Phi V?n d?ng l?n hai luồng hỏa mi?u, Phượng ho?ng thi?n nh?n nổ bắn ra quang mang, nh?n về hướng trong b?ng tối, vừa nh?n th? lại l?m cho hắn hoảng sợ, kh?ng k?m h?m được phải l?i về ph?a sau mấy bước.

Đ?y l? một cảnh hết sức chấn động!

Trước mắt l? một khoảng trống bao lao, c? một t?a miếu thần đổ n?t tr?i lơ lửng giữa kh?ng trung, cũng kh?ng biết l? miếu thờ n?y đ? bỏ hoang từ bao l?u nữa, chỉ thấy v?ch tường v? ng?i vụn đều kết đầy mạng nhện.

T?a miếu thờ n?y cực lớn, c? Phật điện, c? Phật ph?p, c? s?n, trong s?n c?n c? đại thụ, nhưng bởi v? nhiều năm ch?n v?i trong l?ng đất cho n?n đại thụ đ? chết kh?, trơ trụi, c? phần xơ x?c ti?u điều.

Dĩ nhi?n điều thật sự l?m cho Phong Phi V?n khiếp sợ cũng kh?ng phải l? t?a cổ miếu trong l?ng đất kia, m? ch?nh l? những tăng nh?n đi tới đi lui trong cổ miếu, những tăng nh?n n?y cũng kh?ng biết đ? chết qua mấy ngh?n năm nữa, nhưng tay vẫn cầm phật ch?u, dường như c?n đang tụng kinh nữa nhưng lại kh?ng nghe được tiếng tụng kinh.

Những cổ thi tăng nh?n trong t?a cổ miếu n?y c? chừng hơn một ng?n người, mỗi một vị đều mang theo s?t kh? d?y đặc, nhất định cũng kh?ng yếu hơn ch?t n?o so với 3 vị cổ thi tăng nh?n vừa rồi truy s?t Đ?ng Phương K?nh Nguyệt.

Nếu như những cổ thi tăng nh?n từ miếu thờ trong l?ng đất kia chạy ra ngo?i th? d?m chắc sẽ g?y ra đại hoại kinh thi?n động địa, to?n bộ Nam th?i phủ, thậm ch? cả vương triều Thần Tấn cũng c? thể kh?ng c?n tồn tại.

- H?nh như bọn họ bị thứ g? giam cầm, căn bản kh?ng thể đi ra khỏi t?a miếu thần đổ n?t kia.

Phong Phi V?n hơi an l?ng, nếu thật như để cho những cổ thi tăng nh?n thi biến n?y đều x?ng ra ngo?i th? nhất định kh?ng c? người n?o c? thể ngăn cản.

- Phong Phi V?n, ngươi c?n d?m trốn, h?m nay ta xem ngươi chạy đi đ?u?

Thanh ?m Đ?ng Phương K?nh Nguyệt vang l?n, c?ng ng?y c?ng gần, n?ng đ? đuổi theo rồi, kh?ng giết Phong Phi V?n thề kh?ng bỏ qua!

- B? nương chết bầm, đừng tới đ?y, muốn chết phải kh?ng?

Phong Phi V?n tức giận đến đến phải n?i năng th? tục.

Hiển nhi?n Đ?ng Phương K?nh Nguyệt sẽ kh?ng tin chuyện hoang đường của hắn, sau khi được được thanh ?m của hắn, ngược lại c?n nở nụ cười u ?m:

- H?m nay ngươi c? c?nh cũng kh?ng thể bay!
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...