Lịch Sử Của Nhân Vật Nhỏ Trong Làng Giải Trí
Chương 11
Trải qua một ngày lại một ngày luyện tập, thân thể Liễu Y khôi phục khoảng phân nửa, mà lực tinh thần và độ phù hợp thân thể cũng đạt tới một thăng bằng nhất định, điều này làm cho tư tưởng Liễu Y bay bay, một lúc sau có mới trở về mặt đất, con người một khi quen được năng lực mình, thì sẽ lệ thuộc vào tư tưởng, mà tự tin, luôn phải tự mình cố gắng xây dựng.
Gió lạnh thổi run bần bật, mùa đông đã đến gần, bất tri bất giác cô tới cái thế giới này cũng ba tháng, ánh mắt nhìn lịch trên tường, thời gian bây giờ là giữa tuần tháng mười một.
Thấy nhà bếp dần dần cạn kiệt lượng thực dự trữ, Liễu Y cảm giác nguy cơ lại túa đi lên, mặc dù tiền văn phương đồng ý giúp mình tranh thủ, nhưng Thiên Khải Phong Vân còn chưa có hội tụ vào xong, còn phải chờ một đoạn thời gian, mà trong sổ tiết kiệm 8000, hiện tại cũng chỉ còn dư lại 5000 rồi, đây là Liễu Y kết quả tiết kiệm lại tiết kiệm .
Mẹ Liễu gửi tiền tới, Liễu Y không muốn động tới, vấn đề cũng không phải chí khí cùng với tự ái, mà là miệng ăn thì núi lở, hiện giờ tất cả mọi thứ, Liễu Y rất hài lòng, khoản tiền kia, là mẹ Liễu cho thân thể này , Liễu Y không thể nào tiếp nhận được, vì quyền sử dụng thân thể, Liễu Y chỉ biết cố hết khả năng của mình, quan tâm mẹ Liễu, nhiều hơn nữa, Liễu Y không làm được.
Ngồi trên ghế sa lon ở phòng khách, mặt Liễu Y phớt tỉnh cúi đầu lật xem tờ báo trong tay, nhìn chằm chằm trang in tin tức tìm việc, ánh mắt sáng lên.
Đầu bếp sao, mỗi bữa ăn Liễu Y nấu đồ ăn đều bị khét, cô đương nhiên tự biết, thư ký sao, Liễu Y chỉ biết tra tìm tin tức trên máy vi tính, xem từng cái một, ánh mắt Liễu Y nhìn ở một chỗ, tin tức tuyển dụng của một hội sở (*), cần tìm năm người công nhân làm vệ sinh, giới tính nữ, số tuổi không giới hạn, trình độ học vấn không giới hạn, bao ăn bao ở.
(*) hội sở: văn phòng của câu lạc bộ, hiệp hội
Liễu Y nắm chặt lại tờ báo trong tay, ngẩng đầu lên, tinh thần phấn chấn, miệng ăn thì núi lở, Liễu Y không làm được, công việc nơi đó của Tiền Văn Phương không biết bao giờ mới có, cho dù có cơ hội, Liễu Y cũng không biết, cô có thể hay không thành công như lần trước, cô bây giờ, cho dù có trí nhớ của thân thể này, nhưng không biết cụ thể bên trong, nói cho cùng, để diễn tả trạng thái bây giờ của cô mà nói thì có thể thấy nhưng không thể biết rõ, mà đoạn thời gian này, cũng không thể đợi được nữa, phải kiếm tiền nuôi sống mình, mà tìm công việc, đối với Liễu Y mà nói, thích hợp nhất, đặc biệt là câu cuối cùng, bao ăn.
Trước khi tận thế, Liễu Y chỉ là người dân bình thường, mà sau tận thế, chỉ lo sinh tồn, nên hệ thống tri thức, đã sớm quên mất, không phải Liễu Y không muốn làm ra tiền bằng đầu óc, chẳng qua là có lòng nhưng vô lực, mà từ tận thế đi tới cái thế giới này, Liễu Y chỉ muốn yên lặng sống, cho nên, đối với cái thế giới mới vừa tiếp xúc trước mắt này mà nói Liễu Y, lao động chân tay so lao động trí óc càng thêm thích hợp.
Ngồi thẳng người, vẻ mặt kiên định, cầm lên điện thoại trên khay trà theo số điện thoại trong tờ bào, bấm số gọi, nghe được bên kia đầu điện thoại hẹn thời gian, lúc này Liễu Y mới buông lỏng cúp điện thoại, chỉ chờ ngày mai đi phỏng vấn.
Mà lúc này, điện thoại mới vừa để xuống lại vang lên, Liễu Y cúi đầu thấy hai chữ chị Tiền hiện trên màn hình, tâm buông lỏng, nhớ tới cái gì đó, nhanh chóng nhận điện thoại.
"Chị Tiền, có phải hay không tiền lần trước đã có rồi? " Liễu Y vội vàng hỏi.
Tiền Văn Phương một tay nghe điện thoại, thân thể nghiêng, phòng tránh ánh mắt của những người đó, nghe lời nói của Liễu Y bên kia, khóe miệng giật giật, nhỏ giọng mà nói ra: "Liễu Y, em còn hỏi được nữa sao, chị không phải lần trước sẽ nói cho em biết, phải đợi quay phim xong, đây là chị giúp em nói dữ lắm mới được được, em đâu cần phải mỗi lần đều nói câu này."
Liễu Y thất vọng dựa người ra sau, mới có hi vọng lập tức tiêu tan, vô lực hỏi: "Chị Tiền, vậy thì phải chờ bao lâu nữa?"
"Em có phải hay không không có tiền dùng ?" Tiền Văn Phương từ lúc quay phim xong, điện thoại cho Liễu Y hai lần, mỗi lần con bé này đều vây quanh đề tài tiền lương này, nhớ tới cái gì đó, rồi hỏi.
Liễu Y thở dài một tiếng: "Còn tiền mà, em chỉ là hỏi mà thôi."
Liễu Y không muốn làm cho Tiền Văn Phương vì chuyện này phiền não, đã tiếp xúc qua mấy lần, hiểu được Tiền Văn Phương đối với thân thể này là quan tâm thật sự, chắc cũng có liên quan tới lợi ích một chút, nhưng Tiền Văn Phương làm người đại diện được tới lúc này, Liễu Y cũng có cảm động.
"Chờ một chút đi, không xù em đâu.” Tiền Văn Phương im lặng cười
"Uh, cám ơn, chị Tiền.” Liễu Y thật lòng nói
"Chuyện này trước để sang một bên đi, chị hỏi em chuyện này." Tiền Văn Phương nhỏ giọng: "Em có biết hay không hiện tại công ty lại bắt đầu đồn đãi chuyện của em đó."
"Chuyện gì chứ?" Liễu Y căn bản quên mình đã làm việc gì.
"Hiện tại người của công ty đều đang đồn em và Tần Vân có cái loại quan hệ kia” Tiền Văn Phương uyển chuyển hỏi.
Liễu Y đưa tay xoa xoa đầu, hồi lâu, nặn ra một câu: “Em cùng Tần Văn…”
"Liễu Y, em hãy thành thật nói cho chị biết, cái đó Tần Vân có phải làm chuyện đó đối với em, em cũng đừng gạt chị, chuyện này làm sao lại như thế chứ, em không sợ công ty lại ngừng công việc của em sao" Tiền Văn Phương cắn răng nói, muốn hỏi ông trời, sao mình lại là người biết cuối cùng chứ.
"Làm sao có thể chứ?" Liễu Y ngay sau đó trả lời, chợt nhớ tới chuyện đêm hôm đó, sững sờ, như kẻ trộm hỏi, "Chị Tiền, công ty lại đồn cái gì vậy.”
Tiền Văn Phương liếc mắt, ngay sau đó nhỏ giọng đem công ty lời đồn đại nói một lần: “Em đến cùng là đã làm cái gì, để cho người khác đã nói như vậy, chị là người đại diện của em, tình huống này, chị làm sao lại không biết."
"Thì ra là như vậy, em không nghĩ tới lời đồn lại nhanh như vậy, hơn nữa thái độ còn như thế." Liễu Y suy sụp 囧, mặc dù muốn cho người ta hiểu lầm, thật là không ngờ hiệu suất như vậy, hơn nữa còn sắp sếp như thế.
"Em… em nói cho chị nghe tốt cái gì chứ, với là chuyện của em và Dương vanh Tần Vân đã qua, bởi như vậy, lại nói bóng nói gió, Liễu Y à, em thật là." Tiền Văn Phương tính khí bộc phát, trực tiếp dạy dỗ .
Liễu Y thở dài một hơi, tận tình khuyên nhủ: “Chị Tiền à, chị nói, người khác cho ta là tiểu tam được, vậy thì sao không cho là Tần Vân vì yêu mà sinh hận chứ.”
Tiền Văn Phương im lặng hồi lâu, chợt cười lên: “Nghe em nói như thế, thật là có chút mưu đồ rồi, trước kia họ là người bị hại, bây giờ em là người bị hại, không tệ, đối với em sau này đó sẽ là điều tốt, vậy chúng ta có nên nhân cơ hội này tiệp tục tung tin đồn không.” Tiền Văn Phương hắc hắc cười một tiếng, dù sao về sau khi Liễu Y có bạn trai chuyện này cũng không truy cứu được nữa, nhưng đối với Liễu Y mà nói, đây cũng là cơ hội tốt, nghệ sĩ rất coi trọng hình tượng, một khi có điểm nhơ, cho dù về sau người đó thành công đi nữa, người khác cũng sẽ nói ra, thông báo cho công chúng biết.
Liễu Y tiếp tục sững sờ, không ngờ ý nghĩ của Tiền Văn Phương so với cô còn sâu xa hơn, tim khẽ động, thật ra cô muốn nói cho Tiền Văn Phương, sau này cô mà thật sự không thể đóng phim được, chị ta cũng đừng phí công, nhưng mà, tiếng cự tuyệt đã đến miệng, Liễu Y lại nói không được, cô cảm thấy Tiền Văn Phương đã tốn rất nhiều sức lực lên người cô, cô suy nghĩ một chút, ngay sau đó nói: “Chuyện này, nghe chị nói như thế, em cảm thấy lời đồn chỉ truyền nội bộ trong công ty, người ngoài không biết, mình thuận theo tự nhiên, giữ im lặng là được, chị đại khái cũng biết, Tần Văn sẻ cùng với Dương Vanh đính hôn, muốn xác minh, chắc chắn là có cơ hội.”
Tiền Văn Phương suy nghĩ một chút, gật đầu, Liễu Y hiện tại ngày càng trưởng thành, có lẽ qua chuyện này, ngược lại khiến Liễu Y chững chạc hơn, chỉ là cô có chút không đành lòng: “Được rồi, hiện tại ra mặt thì không thích hợp, Liễu Y à, thế em có phải đang nghĩ biện pháp gì không.”
"Thật sự là không có, nhưng em cảm thấy, chuyện này càng loạn càng tốt, xì căng đan này, em là đã nhìn ra, thật thật giả giả, chỉ cần để cho người khác nhiều chuyện là được." Liễu Y nói.
“Haizz, đúng là như thế, phải để cho người ta quên trước kia, chỉ có thể để cho người ta chú ý thôi, chị Tiền ủng hộ em, mặc kệ nói thế nào, cũng còn hơn người ta nói em là tiểu tam.” Tiền Văn Phương nhỏ giọng nói.
Sau khi Liễu Y cúp điện thoại, đưa tay vuốt mặt, chớp mắt hai cái, thật không nghĩ hiệu quả lại tốt như vậy, vốn là chuyện không thấy, cũng có thể đồn đãi thành ra như thế, có thể thấy được nghệ sĩ không có lúc nào là không bị người nhìn chằm chằm, dù là cô và Tần Văn đều là nữ, nhưng chỉ cần công chúng cảm thấy hứng thú, vậy cũng có thể truyền ra đây đủ thông tin, cơ hội lần này xác thực khó được, tối thiểu trước hướng Tần Vân với Dương Vanh thu chút lợi tức.
Bởi vì nghe tin tức như thế, ngày tiếp theo Liễu Y tinh thần càng thêm phấn chấn, đi ra từ phòng sách mồ hôi đầm đìa , chạy vào nhà tắm, thay quần áo, rồi cầm túi xách lên đi ra cửa, đối với phỏng vấn hôm nay, tràn đầy lòng tin.
Liễu Y theo địa chỉ chạy tới nơi làm việc thử, lúc ba giờ, Liễu Y đi vòng vòng, thật vất vả ở trung tâm thành phố tìm được hội sở trong một góc vắng vẻ.
Liễu Y đứng ở trước cửa, híp mắt nhìn chằm chằm hội sở độc lập mà sang trọng, hít sâu một hơi, mới vừa tiến lên một bước, liền bị bảo vệ ở cửa ngăn lại: "Xin lấy ra thẻ hội viên."
Liễu Y lắc đầu một cái, từ trong túi móc ra mẫu quảng cáo tuyển dụng mà cô đã cắt: “Tôi tới để phỏng vấn.”
Bảo vệ mắt liếc, sau khi nhỏ giọng nói diện thoại mấy câu, đưa Liễu Y tới lầu ba, gõ cửa một phòng làm việc, rồi mở cửa, tránh đường cho Liễu Y đi vào.
Sau khi Hà Dương nói với đầu điện thoại bên kia mấy câu, thấy người tiến vào, nhíu mày, ngay sau đó phất phất tay với bảo vệ, quay đầu tiếp tục nói.
Liễu Y nhìn bảo vệ đã lui ra, cửa đóng lại, tự giác đi tới trước bàn làm việc, đứng chờ.
Sau khi Hà Dương nhỏ giọng hàn huyên, mới cúp điện thoại, nhìn cô gái mặt sáng lên, khóe miệng giương lên: "Bây giờ là 4 giờ chiều, phỏng vấn đã sớm qua, cô làm sao giờ mới đến , chẳng lẽ không ai nói cho cô biết, 2 giờ đã bắt đầu rồi sao.”
Liễu Y sững sờ: “Không ai nói tôi biết, anh ta nói, buổi chiều muốn đến lúc nào thì đến.”
Hà Dương dừng lại, ngón tay gõ một cái lên bàn: “Không thể nào như vậy.” Rồi hứng thú quan sát cô gái bình tĩnh đối diện mình, suy nghĩ một chút, mới nói với Liễu Y: “Quản lý phụ tá đã quyết định rồi, cô tới bây giờ cũng vô dụng.”
Liễu Y đứng trước bàn làm việc, lòng bàn tay cọ xát quần áo, lắc đầu: "Tôi không phải nộp đơn phụ tá ."
"Sao, quản lý tài chính cũng tìm được người rồi." Hà Dương nhỏ giọng nói.
Liễu Y lại lắc đầu, im lặng liếc nhìn: "Tôi cũng vậy không phải nộp đơn quản lý tài chính.”
Hà Dương sờ cằm, có chút ngạc nhiên, nghĩ tới cương vị khác, ngay sau đó đả kích nói: "Tiếp tân cũng đã hết chỗ rồi.”
"Tiếp tân cũng không phải là chỗ tôi muốn nộp đơn.” Liễu Y bình tĩnh nói.
"Thật ra thì nhân viên phục vụ quầy rượu cũng đầy rồi." Hà Dương ngược lại cảm thấy công việc này rất tốt cho cô ta, nhưng cương vị này đã tuyển xong rồi.
Liễu Y ánh mắt buồn bã: "Tôi là tới nộp đơn công nhân làm vệ sinh , cái này sẽ không cũng tuyển đủ rồi chứ.”
Hà Dương trợn to hai mắt, một tay đặt ở miệng tằng hắng một cái, nhìn từ trên xuống dưới Liễu Y một thân đồ công sở, nói: “Cô nộp đơn công nhân làm vệ sinh, thế sơ yếu lý lịch của cô đâu."
Liễu Y có chút nghi ngờ: “Trong báo nói không giới hạn độ tuổi, không giới hạn trình độ học vấn, chẳng lẽ công nhân làm vệ sinh cũng cần sơ yếu lý lịch sao."
Liễu Y biết thân thể này có bằng đại học chính quy, nhưng cái này không phải là của cô, cho nên lúc tìm việc thời, căn bản không cần nhắc tới, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Liễu Y làm công việc này.
Hà Dương sững sờ một lúc, mới phản ứng được, ngay sau đó cúi đầu cười trộm một tiếng, khoát tay: "Dĩ nhiên là không cần, tôi chỉ hỏi thế thôi, công nhân vệ sinh quả thực chưa tuyển hết, công việc này, cô..."
Liễu Y nhìn ánh mắt hoài nghi đối diện, thở dài một tiếng bất đắc dĩ, cô không phải lớn lên bộ dạng điềm đạm đáng yêu ư, ngay sau đó mắt nhìn xung quanh phòng làm việc, rồi ánh mắt nhìn chằm chằm bàn làm việc, lập tức giơ lên, dọa Hà Dương ngồi ở sau bàn làm việc vội vàng nhảy lên.
Liễu Y buông tay, sàn nhà bắt đầu rung rinh, cô vỗ tay một cái, mắt liếc Hà Dương núp ở sau ghế, nhỏ giọng nói: "Tôi sức khỏe rất tốt, thật sự, việc làm công nhân vệ sinh, tôi nhất định có thể làm được.”
Hà Dương trợn to hai mắt, nhìn thảm trải bàn trên bàn làm việc có dấu vết bị đập rất mạnh, hít vào một hơi, quan sát thân thể nhỏ nhắn của Liễu Y, hồi lâu, lầm bầm nói: “Điều này thật không hợp lý."
Liễu Y bình tĩnh đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn qua Hà Dương sau ghế làm việc: "Có cần làm lại không, nếu không tôi dọn sạch sẽ một cái phòng làm việc này trước."
Hà Dương khóe miệng giật giật, cúi đầu chỉnh sửa quần áo một chút, thong thả ngồi trở lại cái ghế, ngẩng đầu híp mắt quan sát, ngay sau đó nói: "Không cần, cô đi tới bộ phận nhân sự ghi danh được rồi, thời gian làm việc với chỗ làm việc có người sẽ thông báo cho cô."
Liễu Y có chút hưng phấn , thở phào nhẹ nhõm, rồi hỏi: "Bao ăn bao ở thật sao, còn có lương tháng là bao nhiêu?"
Hà Dương đưa tay khẽ vuốt trán, chưa từng thấy qua người nào trực tiếp hỏi như vậy: "Thời gian thử việc ba tháng, lương tháng 1500, có ký túc xá cho nhân viên, bao ăn ba bữa cơm ."
Mắt Liễu Y sáng lên, gật đầu, lát sau nói: "Cái đó, tự tôi có chỗ ở, có thể đổi thành tiền lương cho tôi được không?"
Hà Dương sững sờ, ngay sau đó khoát tay: "Lương tháng 1800, được rồi chứ, tôi còn có việc, cụ thể có thể đi hỏi thăm bộ phận nhân sự."
Liễu Y một mực cung kính cáo từ, xoay người rời đi.
Hà Dương nhìn bóng lưng Liễu Y ra cửa, dựa người về sau, vốn là không cần mình phỏng vấn, chỉ là nhàn rỗi quá, căn bản lại không nghĩ tới, cô ta lại nộp đơn làm công nhân vệ sinh , Hà Dương lắc đầu, nhớ tới cái gì đó, ánh mắt nhìn chằm chằm bàn làm việc trước mặt, đứng lên, thử đưa tay sờ sờ, thấy vẫn không nhúc nhích, có chút xấu hổ buông tay ra, thật là người có tài.
Liễu Y từ bộ phận nhân sự đi ta, tâm tình kích động, ngày mai cô chính thức đi làm, còn bao ăn ba bữa, bây giờ bắt tay vào làm việc, kiếm tiền thôi.