Lão Bà Điêu Ngoa Của Trẫm

Chương 7: Xuyên qua (1)


Chương trước Chương tiếp

“Không sai!” Nam tử mặc áo bào trắng thật tình gật đầu,” Chúng ta sẽ đem linh hồn của cô đưa đến bên trong một cơ thể ở không gian cổ đại, làm như vậy, sẽ phải tìm một cái tên, thân phận cùng với các nhân tố khách quan khác cũng phải phù hợp với linh hồn của cô….”

Nụ cười dần dần xuất hiện trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Cẩm Cẩm:” Đại thúc, ngươi có thể hay không thuận tiện đem nhét ta vào trong thân thể của Võ Tắc Thiên?”

“Ách?” Hiển nhiên, đối phương bởi vì lời nói của nàng mà hơi ngẩn ra.

“Bổn cô nương nghĩ muốn một phen thể nghiệm tư vị làm nữ hoàng, nếu như việc đó hơi khó, ta không ngần ngại đi đến triều nhà Thanh làm bà nội của Khang Hi, thân phận thật cao quý a.” Hắc hắc! Ai bảo vị đại thúc trước mắt này đem chuyện làm hư, mượn cơ hội nói lên những mong muốn mà mình không thể làm được không tính là yêu cầu hẳn cũng không tính là quá mức.

Nhưng là…. Vị đại thúc trước mắt này sắc mặt làm sao càng ngày càng khó coi a.

“Uy, cho dù không để cho ta làm nữ hoàng, nhất định cũng phải đem ta trở thành một hiệp nữ, ta muốn làm Tiểu Long Nữ bà xã của Dương quá, hay là Hoàng Dung vợ của Quách Tĩnh cũng OK, nếu như thật sự không được, ngươi tùy tiện đem ta ném vào trong thân thể người đặc biệt thích cướp của người giàu giúp người nghèo khó, danh tiếng hiệp nữ vang dội tỏa sáng a…..”

Nam tử áo bào trắng tức giận lắc đầu, “Trải qua năm phút hai mươi bẩy giây thăm dò cùng nghiên cứu, thân thể duy nhất thích hợp với ngươi chỉ có một, bây giờ còn bảy giây đồng hồ, vì để cho kịp thời gian, linh hồn ngươi lập tức phải được di chuyển đến thân thể kia.”

Vừa nói, bàn tay to của hắn phất một cái, Mộ Cẩm Cẩm cảm giác mình lập tức bị hắn đưa lên một đám mây, nàng phát hiện thân thể mình nhẹ tựa như một cọng lông chim vô lực, sức lực trên người đột nhiên biến mất, nàng lập tức bị rơi vào trong một vực sâu muôn trượng.

“Uy, ngươi muốn đem ta ném về nơi nào? Uy…..”

Thanh âm ở trong khoảng không trống trải có vẻ như vô lực, đầu óc càng ngày càng chìm, suy nghĩ càng ngày càng loạn, trước toàn bộ đều là máu trắng.

Wow nha!

Nàng đây là tại sao?

Giống như bị ngất a!

Mộ Cẩm Cẩm cảm giác được trong đầu phảng phất có vô số con sâu nhỏ từ từ gặm cắt mỗi một tế bào của nàng, toàn thân tại sao lại khó chịu như vậy?

Bên tai truyền tới thanh âm của một nữ nhân đang khóc không ngừng, nàng đưa tay nhẹ nhàng xoa bóp cái chán đau nhức, cố gắng mở hai mắt ra, cảnh tượng xa lạ hiện ra trước mắt làm nàng cơ hồ không phân biệt được rõ đông tây nam bắc.

“Tiểu thư người tỉnh rồi?” Cô gái đang khóc trong một thoáng nhào tới trước mặt Mộ Cẩm Cẩm lấy tay đỡ bả vai của nàng, trên mặt còn lưu lại nước mắt khiến nàng nhìn qua thật chật vật.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...