- Tu Vi, tháng mười ta muốn dẫn nàng đến Nam Kinh thoát tịch, vì vậy lần này về Hàng Châu nàng phải quan sát nhiều, tìm một người biết chữ, lanh lẹ đáng tin trong nhóm thợ thuê hoặc người hầu trong Lục thị đảm nhiệm chưởng quỹ, quản lý sự vụ hàng ngày của hiệu vải. Tiền công của chưởng quỹ có thể cao gấp đôi hoặc gấp ba thợ thuê bình thường, nếu kinh doanh tốt, sau ba năm chưởng quỹ này có thể được hưởng hoa hồng từ lợi nhuận của hiệu vải.
Vương Vi lắc đầu nói:
- Trước mắt nhóm người ở Hàng Châu không có năng lực này, biết chữ thì có hai, ba người, nhưng hoàn toàn không có kinh nghiệm kinh doanh, thực ra ta cũng không hiểu, chỉ cố làm mà thôi.
- Tu Vi thông minh, học một chút liền hiểu ngay, ta thấy nàng ở Hàng Châu quản lý rất tốt, ưu điểm lớn nhất của nàng là làm việc có trình tự.
Trương Nguyên nhấc tay Vương Vi, đặt một nụ hôn lên tay cô: