Lang Gia Bảng
Chương 47: Bày binh bố trận
Vị qu? gia c?ng tử mặc ?o gấm cưỡi tuấn m? chạy ngang dọc trong th?nh Kim Lăng n?y kh?ng l?u trước mới nhận một nhiệm vụ do phụ th?n m?nh giao cho, một nhiệm vụ d? kh?ng c? g? nguy hiểm nhưng cũng kh?ng dễ d?ng ho?n th?nh.
Ng?n Dự T?n sớm đ? ph?t hiện phụ th?n m?nh Ng?n Khuyết bắt đầu can thiệp trở lại v?o việc của triều đ?nh, nhưng ch?nh thức được nghe phụ th?n hắn x?c nhận th? l? v?o đ?m Giao thừa năm nay.
Đ?m h?m đ?, sau khi tế tổ từ đường, hai cha con trở lại sương ph?ng ấm ?p ngồi uống rượu b?n l? sưởi, tr? chuyện với nhau gần một đ?m.
Chuyện phong v?n của Ng?n Khuyết khi c?n trẻ, Ng?n Dự T?n mới nghe Mai Trường T? kể sơ lược một chuyện, l?c n?y nghe ch?nh bản th?n ?ng ta hồi tưởng lại qu? khứ lại thấy c? một cảm x?c kh?c hẳn.
Trong những năm th?ng xưa kia của Ng?n Khuyết c? h?o kh? ng?t trời, c? ph?ng kho?ng ung dung, c? ch? lớn sục s?i, c? thảm thương đau khổ, c? rất nhiều người cần ho?i niệm, c? rất nhiều chuyện kh? m? qu?n?
Mười mấy năm tinh thần sa s?t, ch?n chường vẫn kh?ng thể thay đổi sự nhiệt t?nh s?i sục, ngẩng đầu uống rượu, n?m ch?n ng?m nga, khi kể lại chuyện cũ, gương mặt vị l?o hầu gia đ? hao m?n anh kh? n?y lại trở n?n s?ng l?ng, kh?ng hề thấy n?t uể oải gi? nua.
Ng?n Dự T?n cảm thấy hắn th?ch một phụ th?n như vậy, một phụ th?n t?m t?nh tươi s?ng, sức sống tr?n trề.
"Dự Nhi!" Ng?n Khuyết vỗ vai con trai, nh?n thẳng v?o mắt hắn. "Vi phụ kh?ng th?ch đấu đ? b? c?nh, đ? l? chuyện đ?ng gh? tởm, sẽ nuốt mất rất nhiều thiện mĩ. Vi phụ cũng kh?ng th?ch Mai Trường T?, hắn qu? quỷ quyệt, qu? kh? đo?n định, cho n?n trước kia vi phụ cũng chỉ chịu đ?p ứng l?m một v?i việc c? hạn cho hắn. Nhưng lần n?y vi phụ quyết đinh phải d?ng to?n lực gi?p hắn, trả bất cứ gi? n?o cũng kh?ng tiếc, bởi v? quyết định n?y của hắn v? Tĩnh vương thật sự khiến vi phụ cảm thấy chấn động. Biết r? l? bẫy, l? th?ng lọng, lợi v? hại r? r?ng như thế nhưng vẫn phải đi cứu, tất cả chỉ v? t?nh nghĩa v? c?ng l?... Đ? l?u lắm rồi vi phụ kh?ng gặp người n?o ngu ngốc, lại gan dạ như vậy. Nếu lần n?y vi phụ kh?ng gi?p bọn họ th? sau n?y đ?u c?n mặt mũi n?o đến gặp bằng hữu cũ dưới suối v?ng? Dự Nhi, con c? hiểu tấm l?ng của vi phụ kh?ng?"
"Con hiểu." Ng?n Dự T?n thu lại vẻ hoạt b?t vui tươi thường ng?y, hai mắt hắn trở n?n s?u thẳm dưới ?nh lửa của l? sưởi. "Cha y?n t?m, con l? con ch?u nh? họ Ng?n, con biết r? c?i g? l? trung, c?i g? l? hiếu. Đối với cục diện triều đ?nh giờ đ?y, quan điểm của con thực ra cũng giống như cha, chỉ c? điều con kh?ng hiểu cha v? T? huynh đều bằng l?ng ph? t? Tĩnh vương th? người n?y nhất định phải c? chỗ hơn người.?
"Tĩnh vương từ nhỏ đ? đi theo b?n cạnh Kỳ vương, c?ch đối nh?n xử thế v? s?ch lược trị quốc đều kế thừa từ Kỳ vương, về mặt n?y vi phụ vẫn tin tưởng hắn. C? điều t?nh t?nh hắn kh?ng giống đại ca hắn cho lắm, th?m một ch?t cứng đầu cứng cổ, bớt một ch?t tự nhi?n, ph?ng kho?ng. Con c?n ?t tuổi, e l? kh?ng c?n nhớ r? Kỳ vương nữa... Cảnh Vũ... rất giống mẫu th?n của n?
Đối với những cuồng nhiệt khi c?n trẻ v? t?nh cảm giữa m?nh với Thần phi, vừa rồi l?c kể lại chuyện xưa, giọng Ng?n Khuyết cực k? mơ hồ, nhưng Ng?n Dự T?n t?m tư th?ng minh cũng đ? đo?n được phần n?o.
L?c n?y hắn nh?n phụ th?n m?nh đang trầm ng?m, cảm gi?c trong l?ng hơi phức tạp, kh?ng n?i được l? cảm kh?i hay l? buồn b?. Cảnh Vũ... Dự T?n(*) ... Hai c?i t?n n?y gần giống như một c?ch đảo ?m, rốt cuộc l? tr?ng hợp ngẫu nhi?n hay l? việc l?m v? thức của người n?o đ?? Ng?n Dự T?n kh?ng l?n tiếng thăm d?, nhưng l? một đứa con m? s?u trong nội t?m vẫn hết sức để ? đến cha m?nh, hắn vẫn kh?ng nhịn được hỏi một c?u hỏi kh?c.
(*) Phi?n ?m lần lượt l? JingYu v? YuJin
"Cha, c?n con th? sao? Con c? giống mẹ con kh?ng??
?Con...? Ng?n Khuyết quay lại nh?n con trai, trong mắt lộ ra vẻ từ ?i. "Con giống cha, giống cha l?c trẻ, c? điều khi con đến tuổi của cha b?y giờ, cha mong rằng con đừng giống như cha."
"Cha b?y giờ rất tốt m?, l?ng chưa nguội, người cũng chưa gi?, c? g? kh?ng tốt đ?u?"
"T?n tiểu tử chỉ được c?i kh?o miệng." Ng?n Khuyết bật cười, r?t đầy một ly rượu cho con trai.
"Kỳ thực chuyện trước kia con chưa qu?n hết, L?m b? b?, Thần phi nương nương, c?n c? Kỳ vương?con đều nhớ một ch?t." Ng?n Dự T?n ngẩng mặt l?n, hồi tưởng. "Kỳ vương rất tốt với lũ trẻ bọn con, c? vấn đề g? hỏi, huynh ấy lu?n giải đ?p rất r? r?ng, l?c dẫn bọn con ra ngo?i cưỡi ngựa, bắn cung cũng tr?ng nom hết sức chu to?n, kh?ng giống L?m Th? ca ca l?c n?o cũng ngại phiền phức, ch? bọn con chậm chạp, lại ch? bọn con ngốc, hơi ch?t đ? l?i bọn con từ tr?n lưng ngựa xuống n?m v?o trong xe cho mẹ chăm s?c, c?n huynh ấy th? chạy l?n ph?a trước... Chuyện n?y con vẫn nhớ rất r?!"
Ng?n Khuyết kh?ng nhịn được bật cư?i, c? điều nụ cười n?y nhanh ch?ng tan biến. "Tiểu Th?... ?i, đ?ng tiếc nhất ch?nh l? n?..."
Thấy phụ th?n lại bắt đầu thương cảm, Ng?n Dự T?n vội n?i: "Cha, rốt cuộc T? huynh muốn cha gi?p huynh ấy thế n?o? Huynh ấy đ? n?i chưa?"
"Cũng n?i sơ qua rồi. Việc của cha chủ yếu l? đến ng?y đ? th? dẫn Hạ Giang ra, sau khi xong xu?i th? ?m thầm li?n lạc với c?c triều thần gỡ tội cho Tĩnh vương, đều kh?ng phải việc kh? khăn g? cả."
Ng?n Khuyết n?i rất thoải m?i nhưng chỉ cần suy nghĩ một ch?t đ? biết chuyện n?y cũng kh?ng dễ d?ng, đặc biệt l? việc thứ hai c?ng phải c? khả năng ph?n đo?n chuẩn x?c v? sức khống chế chu đ?o, đ?ng mực, chỉ cần c? một ch?t sai lệch th? sẽ lập tức phản t?c dụng.
"Cha c? nắm chắc kh?ng?"
"Chuyện l? do người l?m.? Một luồng ngạo kh? chợt hiện l?n tr?n mặt Ng?n Khuyết. "Cha đứng ngo?i nh?n cục diện triều đ?nh nhiều năm như vậy, khả năng ph?n đo?n cũng c?n t?m tạm."
"Con c? thể gi?p cha việc g? kh?ng?"
"Mai Trường T? cũng đ? n?i muốn nhờ con gi?p đỡ, c? điều hắn bảo cha hỏi trước một tiếng, nếu con kh?ng đồng ? th? cũng kh?ng miễn cưỡng."
Ng?n Dự Tần cười khổ, n?i: "G? T? huynh n?y, chuyện đ? như vậy th? con l?m sao c? thể kh?ng đồng ? chứ. Rốt cuộc l? việc g??"
"Hắn chưa n?i, cha c?n phải gặp hắn lần nữa, l?c đ? cha sẽ hỏi." Ng?n Khuyết nắm chặt vai con trai. "Mai Trường T? đ?p ứng sẽ kh?ng để con l?m chuyện nguy hiểm, cha cũng sẽ kh?ng để con mạo hiểm."
"Cha, kh?ng sao đ?u..."
"Con thấy kh?ng sao nhưng cha th? kh?c. Nghe lời cha, mấy năm nay cha đ? để con phải tủi th?n qu? rồi.
Ng?n Dự T?n chưa bao giờ thấy phụ th?n m?nh dịu d?ng như vậy, sống mũi cay cay, ngẩng đầu uống một ly rượu, k?m n?n cảm gi?c n?n nao trong lồng ngực.
Đ?m h?m đ?, hai cha con uống hết hơn một v? rượu mới dừng lại, cả hai đều kh?ng ngờ tửu lượng của người kia lại cao như vậy.
Say rượu ngủ một mạch đến tận l?c mặt trời l?n cao, vừa tỉnh lại, hai người đ? thấy một thiếu ni?n tuấn t?, lạnh l?ng đang ngồi trước mặt nh?n bọn họ chằm chằm. Vừa thấy bọn họ mở mắt ra, hắn liền đưa một phong thư cho Ng?n Khuyết rồi lớn tiếng n?i: "Đốt đi!" N?i xong lập tức biến mất.
Mặc d? c?n chưa tỉnh hẳn nhưng Ng?n Khuyết vẫn đủ tỉnh t?o để kh?ng đốt lu?n l? thư theo lời thiếu ni?n m? trước hết mở ra đọc một lượt.
Ch?nh l? v? l? thư n?y m? ng?y m?ng Bốn, Ng?n Dự T?n mới th?c ngựa chạy khắp th?nh Kim Lăng, r?u rao ch?c Tết đ?m bằng hữu một lượt, cuối c?ng đi tới trước phủ Kỷ vương.
Ho?ng th?c Kỷ vương nổi tiếng t?nh t?nh thẳng thắn, th?ng hiểu ?m luật, rất th?ch rượu ngon, l? bạn vong ni?n của Ng?n Dự T?n, vừa nh?n thấy tiểu bằng hữu n?y đến liền hết sức vui mừng, vội đ?n v?o trong phủ ?n cần chi?u đ?i, c?n gọi hết đ?m nhạc c?ng v? ca cơ m?nh mới huấn luyện l?n biểu diễn.
Tuy nhi?n, d? ?ng ta c? thịnh t?nh tha thiết nhưng rượu mới qua ba tuần, Ng?n Dự T?n đ? bắt đầu ph?n t?m, nhưng v? lịch sự, hắn vẫn l?m bộ tập trung thưởng thức, tiếc l? ?nh mắt r? r?ng vẫn lơ đ?ng.
"Tai ngươi đ? bị Diệu m phường l?m hư rồi." Kỷ vương hậm hực n?i. "Đương nhi?n ngươi kh?ng c?n muốn nghe mấy thứ nhạc n?ng cạn trong phủ của ta nữa."
"Vương gia đừng chỉ n?i một m?nh ta như thế, tai ng?i chẳng phải cũng bị chiều hư rồi hay sao?" Ng?n Dự T?n xua tay, cười. "Người m? tiếng đ?n của Cung Vũ c? nương nhất e rằng kh?ng phải l? ta?"
"?i!" Kỷ vương thở d?i một hơi. "Tiếc cho một nơi th? vị như Diệu m phường, sao lại đi cấu kết với phường trộm cướp chứ?"
"X?, n?i vậy m? ng?i cũng..." Ng?n Dự Tần buột miệng, h?nh như lập tức nhận ra n?n vội dừng lại, n?ng ch?n k?nh rượu.
Kỷ vương hiểu ngay, lại thản nhi?n uống với hắn hai ch?n rồi sai hạ nh?n lui ra, chuyển đến b?n cạnh Ng?n Dự T?n, nhỏ giọng hỏi. "? ngươi l? Diệu m phường ho?n to?n kh?ng c? chuyện cấu kết với phường trộm cướp?"
"Cấu kết c?i g??" Ng?n Dự T?n nhếch miệng . ?Phường trộm cướp n?o? C? t?n c? tuổi kh?ng? Bộ H?nh c? ghi ch?p g? kh?ng? Người tố c?o l? ai? C? bằng chứng n?o kh?ng? Đều l? chuyện giả dối hết."
"Đ? l? oan uổng th? v? sao người trong Diệu m phường lại phải chạy trốn hết?"
"Rất đơn giản, c?u kết với trộm cướp l? oan uổng, nhưng đắc tội với người kh?c th? l? thật. Chọc v?o người kh?ng chọc được, kh?ng chạy trốn th? ở lại chờ chết ??"
Kỷ vương lập tức bất b?nh, cả giận n?i: ?Dưới ch?n thi?n tử, ai d?m ngang ngược như vậy?"
Ng?n Dự T?n liếc nh?n ?ng ta, hạ thấp giọng, n?i: "Vương gia, người h?m đ? đi bắt bớ l? ai, lẽ n?o ng?i lại kh?ng biết??
"Chuyện n?y ta cũng đ? nghe n?i, kh?ng phải bộ H?nh m? l? Đại l? tự?? N?i tới đ?y, Kỷ vương đột nhi?n hiểu ra. Đại l? tự thừa Chu Việt l? nội đệ của Dự vương, xưa nay nổi tiếng h?o sắc. Nếu n?i hắn ỷ thế tỷ phu muốn cưỡng ?p Cung Vũ th? cũng chẳng phải chuyện g? qu? lạ thường.
"B?y giờ ng?i r? chưa? Cung Vũ cũng kh?ng c?n c?ch n?o kh?c, n?ng chỉ muốn tho?t được lần n?y để xem xem c?n c? cơ hội n?o kh?c hay kh?ng."
Kỷ vương nhướng m?y, đột nhi?n chỉ Ng?n Dự T?n, bật cười qu?i dị.
"Vương gia sao thế?"
?Cung Vũ c? nương nghĩ thế n?o th? người biết sao được?? Kỷ vương cười vẻ xấu xa. ?N?i đi, c? phải ngươi đ? giấu n?ng đi kh?ng??
"Ta... ta... ta đ?u c??" Ng?n Dự T?n kinh sợ, kh?ng khỏi lắp bắp. "Vương gia đừng... đừng n?i lung tung??
"Chột dạ rồi, c? tật mới hay giật m?nh." Kỷ vương cười lớn, quyết kh?ng tha. "Tiểu Dự T?n, n?i thật với ta th? cũng c? sao? Ta cũng rất lo lắng cho Cung Vũ c? nương. N?ng vẫn khỏe chứ?"
Ng?n Dự T?n nh?n ?ng ta hồi l?u, cuối c?ng bỏ cuộc, bu?ng tay, n?i: "Cũng kh?ng phải ta giấu n?ng, l? n?ng chạy tho?t nhưng lại rơi v?o cảnh khốn c?ng, ph?i người tới xin ta gi?p đỡ, ta chỉ trợ gi?p một ch?t th?i. B?y giờ n?ng vẫn rất tốt, đ? tập xong một kh?c mới, trước Tết ta tới tặng qu? c?n được nghe n?ng diễn kh?c n?y."
Kỷ vương cũng l? người m? nhạc, vừa nghe thấy Cung Vũ c? nương c? kh?c mới, lập tức kh?ng k?m được khao kh?t, nắm chặt tay Ng?n Dự T?n, n?i: "Ngươi phải dẫn ta đi, ta v? Cung Vũ c? nương cũng c? tri giao, n?ng gặp nạn l?m sao c? thể kh?ng hỏi han một tiếng?"
"Nhưng..."
"Y?n t?m, c? g? phải sợ, chỉ l? một g? Chu Việt th?i m?. T?n kia ta c?n kh?ng để v?o mắt, Dự vương cũng chưa đến mức trở mặt với ta v? chuyện n?y, tốt xấu ta cũng l? bề tr?n của n?."
"Thực ra..." Ng?n Dự T?n k?o d?i giọng, n?i. "Dẫn ng?i đi cũng kh?ng c? g?, c? điều Cung Vũ c? nương hơi t?m t?n ? lạnh, chỉ sợ sẽ kh?ng muốn gặp những bậc qu? nh?n như ng?i."
"Ta giống những kẻ đ? sao?" Kỷ vương vỗ b?n, n?i. "Ngươi n?i như vậy ta lại c?ng phải đi. N?o, đi, b?y giờ đi lu?n."
"L?m g? m? phải sốt ruột như vậy chứ?" Ng?n Dự T?n bật cười, n?i. "Kh?ng để ? b?y giờ l? l?c n?o ?? Th?i, d? sao cũng kh?ng lay chuyển được ng?i, ta cũng đ?nh để Cung c? nương tr?ch cứ, ng?y mai dẫn ng?i đi một chuyến."
"N?i thế c?n được. L?c n?o ng?y mai?"
"Giờ M?i buổi chiều đi, buổi s?ng ta phải đi với cha ta ra ngo?i một chuyến. "
"Đ?ng l? đứa con hiếu thảo." Kỷ vương cười ha ha. "Được, giờ M?i th? giờ M?i, ngươi kh?ng được nuốt lời đ?u đấy."
"Nếu ta nuốt lời th? ng?i lại chẳng đ?nh đến tận nh??" Ng?n Dự T?n vươn người một c?i. "Ng?y mai ng?i cũng đừng mặc vương phục, ch?ng ta phải đi b? mật mới được."
"Biết rồi, biết rồi." Kỷ vương lập tức đ?p ứng, lại sai người b?y đồ ăn mới, giữ t?n kh?ch đang định chuồn lại, uống th?m hơn nửa canh giờ, đến l?c thấy sắc trời đ? tối mới cho hắn về.
L?c n?y gi? đ?m đ? nổi, kh?ng kh? mang m?i tanh ngọt cho thấy ng?y mai trời sẽ kh?ng nắng r?o. Ng?n Dự T?n tr?m mũ ?o cho?ng l?n, xoay người l?n ngựa. Dưới v?nh mũ bằng l?ng c?o trắng như tuyết, khu?n mặt lu?n s?ng ngời của hắn l?c n?y lại trở n?n nghi?m t?c.
Khoảng giờ M?i buổi chiều ng?y m?ng Năm đưa Kỷ vương tới ph?a bắc ng? Đăng Gi?p gặp Cung Vũ, ch?nh l? việc Mai Trường T? y?u cầu Ng?n Dự T?n l?m.
Hắn đ? chấp h?nh nghi?m t?c, cũng suy nghĩ nghi?m t?c, c? điều l?c đ? hắn c?n kh?ng thể hiểu được Mai Trường T? y?u cầu hắn l?m như vậy th? c? vai tr? g? trong cả kế hoạch n?y.
Trong khi Ng?n Dự T?n thưởng thức hoan ca diễm vũ trong phủ Kỷ vương th? Mai Trường T? đang b? mật tiếp một nh?m người trong T? phủ của m?nh. Chỉ c? điều, bầu kh?ng kh? ở đ?y nặng nề hơn một ch?t.
"Tổng cộng ta mang đến mười người, v? c?ng mặc d? chẳng ra g? nhưng được c?i khinh c?ng đều kh?ng tồi, lại đều l? cao thủ d?ng độc. Mai t?ng chủ cứ việc sai bảo bọn ch?ng theo ? m?nh." Người đang n?i ngồi đầu ti?n b?n phải Mai Trường T?, khoảng chừng hơn s?u mươi tuổi, th?n h?nh gầy g? t?c trắng như tuyết nhưng sắc mặt lại rất hồng h?o, so với chủ nh?n của t?a viện n?y th? c?n c? sức sống hơn nhiều.
"Đ?ng l? đa tạ Tố cốc chủ. Lần n?y c?n phải mượn danh tiếng cốc chủ để h?nh sự, đ?ng l? ngại qu?." Mai Trường T? c?i người, mỉm cười tạ ơn.
"Mai t?ng chủ sao lại n?i thế? Vệ Tranh l? g? của ta, mấy năm nay n? gọi ta l? cha nu?i chỉ l? gọi su?ng th?i sao? Sau khi xuất quan, ta dẫn đ?m người chạy thẳng đến đ?y ch?nh l? để cứu n?, t?ng chủ c?n tạ ơn ta l?m g??" Tố Thi?n Xu sảng kho?i phất tay. "C?n danh tiếng g? đ?, th?ch d?ng cứ d?ng. Một h?nh động nguy hiểm như vậy, kh? bảo to?n kh?ng c? người thất thủ, đến l?c đ? bất kể ai bị bắt cũng cứ việc n?i l? người của Dược Vương cốc ta, kh?ng cần l?m li?n lụy người ngo?i. D? sao Dược Vương Cốc ch?ng ta cũng l? nơi trời cao ho?ng đế xa, trốn v?o trong rừng một chập, ta cầm cự được, bọn ch?ng kh?ng cầm cự nổi."
Nghe ?ng ta n?i vậy, Mai Trường T? mỉm cười, cũng gật đầu, n?i: "Lời n?y kh?ng sai. Nhớ lần đầu ti?n ta đến Dược Vương cốc đ?ng l? hoa hết cả mắt, nếu kh?ng phải được Lận Thần dẫn đi th? c? lẽ đến b?y giờ vẫn chưa ra được."
Tố Thi?n Xu cười ha ha, khen ngợi: "C? điều Mai t?ng chủ đ?ng l? t?i giỏi, Lận c?ng tử chỉ dẫn t?ng chủ đi một lần, lần thứ hai t?ng chủ đ? tự m?nh h?a giải được những cạm bẫy của ta. Nếu triều đ?nh cũng c? những nh?n vật như t?ng chủ th? ta kh?ng d?m n?i mạnh miệng như vừa rồi."
?Đ? l? Cốc chủ hạ thủ lưu t?nh." Mai Trường T? cầm ấm r?t tr?, lại hỏi: "L?c Tố cốc chủ qua Tẩm Dương thấy t?nh h?nh V?n gia thế n?o?"
"T?ng chủ y?n t?m, V?n thị c? thanh danh tốt đẹp, trong triều lại c? người bảo vệ, Huyền K?nh ti cũng kh?ng c? hứng th? đuổi c?ng giết tận n?n vẫn kh?ng định tội bao che phản nghịch, chỉ cho quan phủ địa phương gi?m s?t. V?n gia l? vọng tộc mấy đời ở Tẩm Dương, quan lại địa phương cũng chỉ mắt nhắm mắt mở. C? điều, nếu muốn rời khỏi Tẩm Dương ra ngo?i th? cũng kh?ng dễ d?ng lắm."
"Vậy th? tốt." Mai Trường T? y?n t?m thở ph?o một hơi.
L?c n?y L? Cương đi v?o, lặng lẽ v?i ch?o.
Mai Trường T? lập tức hiểu ? hắn, đứng dậy n?i: 'Tố cốc chủ, những người ng?y mai tham gia h?nh động đ? triệu tập đủ, ta dẫn ng?i đi xem qua một ch?t?"
"Kh?ng d?m kh?ng d?m, mời Mai t?ng chủ." Tố Thi?n Xu cũng đứng dậy nhường đường, hai người c?ng đi ra nh? ch?nh, tới một gian nh? nhỏ sạch sẽ trong hậu viện.
Trong ph?ng đ? c? khoảng bốn, năm mươi người đang chia l?m mấy nh?m nghi?n cứu sơ đồ địa h?nh. Thấy bọn họ đi v?o, tất cả lũ lượt bước tới thi lễ.
"Mọi người vất vả rồi." Sau khi ngồi xuống b?n cạnh chiếc b?n lớn h?nh chữ nhật đặt ch?nh giữa ph?ng, Mai Trường T? cũng đưa tay lật giở sơ đồ, hỏi: "To?n bộ sơ đồ lối đi trong Huyền K?nh ti đều nhớ hết rồi chứ?"
"V?ng."
?Mấy ng?y nay ch?ng ta đ? thảo luận rất kĩ về c?c chi tiết h?nh động, c? điều h?m nay c? c?c bằng hữu b?n Dược Vương cốc gia nhập n?n n?i lại một lần nữa.? Mai Trường T? ra hiệu cho tất cả mọi người tiến lại gần, n?i với giọng nghi?m nghị. "Thời gian h?nh động của ch?ng ta l? giờ Ngọ ng?y mai, l?c đ? Huyền K?nh ti đổi ca, ta đ? giao hẹn Hạ Đ?ng nghĩ c?ch đưa c?c ngươi v?o cổng. Vương Viễn, ngươi dẫn mười lăm người ở b?n ngo?i cảnh giới t?nh h?nh, sẵn s?ng tiếp ứng. Trịnh Tự Đ?nh dẫn ba mươi người c?ng h?nh động với Hạ Đ?ng. Giờ đ? Hạ Giang, Hạ Xu?n v? Hạ Thu đều sẽ kh?ng c? mặt ở Huyền K?nh ti, cho n?n l?c đầu sẽ rất thuận lợi. C? điều c?ng lắm c?c người chỉ v?o đến ngoại viện của địa lao l? sẽ c? người phản ứng lại, từ l?c n?y sẽ bắt đầu phải cường c?ng. C?c ngươi phải nhớ, Hạ Đ?ng sẽ kh?ng ra tay gi?p c?c ngươi, người ta chỉ đứng xem, việc c?c ngươi cần phải l?m l? mở địa lao, tới vị tr? giam cầm theo như lời Hạ Đ?ng, sau đ? lại x?ng ra."
L?c n?y đ? c? người của Dược Vương cốc tỏ vẻ muốn chất vấn, Mai Trường T? khẽ cười, quay sang nh?n hắn. "Huyền K?nh ti mặc d? c? rất nhiều binh l?nh nhưng lối ra địa lao chỉ c? duy nhất một lối đi hẹp, chỉ cần bốn, năm người l? đ? thủ được rất l?u rồi. C? điều l?c c?c ngươi chuẩn bị ph? v?ng v?y th? phải nhờ đến c?c bằng hữu ở Dược Vương cốc. Nếu ở tr?n sa trường th? mấy thứ độc phấn, độc tr?ng n?y kh?ng ngăn cản được thế c?ng của đại qu?n, nhưng ở nơi tương đối nhỏ hẹp như Huyền K?nh ti th? lại rất hữu dụng. C?c ngươi đều l? cao thủ trăm người chọn một, chỉ cần thế trận của đối phương c? một ch?t lỏng lẻo l? sẽ c? thể đột ph?. Tuyến đường đi ra th? ta chọn đường n?y." Ng?n tay ch?ng nhanh ch?ng chỉ l?n sơ đồ. "Từ nơi n?y đến cửa sau mặc d? xa hơn một ch?t so với đường đi ra cửa trước nhưng tr?n đường kh?ng c? khu vực n?o rộng r?i, hạn chế được l?nh nỏ. Khi bọn họ d?ng cung t?n chặn đường th? ch?ng ta lại sử dụng phấn y?n ho?n của L?i Hỏa đường. C? điều trong l?c che khuất tầm nh?n của đối phương, c?c người cũng phải x?ng về ph?a trước trong kh?i bụi d?y đặc. Tần Đức, mười người của ngươi l? những cao thủ nhắm mắt c?n hơn cả khi mở mắt, l?c n?y c?c ngươi phải lập tức đi trước mở đư?ng. Chỉ cần lao ra cổng Huyền K?nh ti, những chuyện tiếp theo sẽ dễ d?ng hơn nhiều."
"V? sao?" Tố Thi?n Xu vuốt r?u, hỏi. "Ra ngo?i th? địa h?nh trống trải, Huyền K?nh ti c? thể ph?t huy ưu thế binh lực đ?ng đảo, tại sao lại dễ d?ng hơn ở trong?"
Mai Trường T? b?nh thản n?i: "Bởi v? l?c đ?... t?n si?u đạo tặc m? tuần ph?ng doanh truy t?m bấy l?u sẽ để lộ h?nh tung, hai đạo nh?n m? đuổi theo hai mục ti?u kh?c nhau chen lấn c?ng một chỗ, t?nh h?nh sẽ trở n?n hỗn loạn. Đối với ch?ng ta th? c?ng hỗn loạn đương nhi?n lại c?ng tốt."
Tố Thi?n Xu lập tức hiểu ra, cười to, n?i: "C? thể tưởng tượng t?nh h?nh l?c đ? sẽ cực k? th? vị."
''C?n việc ẩn nấp sau đ? th? đ? sắp xếp thỏa đ?ng, ta cũng kh?ng n?i nhiều nữa." Mai Trường T? nh?n lướt qua bốn ph?a. "Cuối c?ng ta chỉ muốn nhắc lại y?u cầu nghe c? vẻ hơi th?i qu? kia, đ? ch?nh l? ta cần c?c ngươi to?n vẹn r?t lui, tốt nhất kh?ng được rơi lại bất cứ một người n?o, hiểu chưa?"
"R?!" Trong ph?ng lập tức vang l?n tiếng trả lời trầm thấp m? ki?n định.
"Mọi người c?n điều g? cần hỏi kh?ng?"
Sau một l?t y?n lặng, c? một số người bắt đầu đưa ra c?c t?nh huống c? thể bất ngờ xảy ra, Mai Trường T? lần lượt n?u ra phương ph?p giải quyết. Xem d?ng vẻ ung dung, tự tại, nh?n hạ tự nhi?n của ch?ng th? hiển nhi?n ch?ng đ? suy t?nh mọi chuyện, kh?ng biết đ? hao ph? bao nhi?u t?m huyết.
"Mai t?ng chủ đ?ng l? kỳ t?i." Tố Thi?n Xu nghe xong kh?ng k?m được cảm kh?i. "Những chuyện đ? m? t?ng chủ cũng đo?n được, l?o gi? n?y đ?ng l? bội phục."
"N?i cho c?ng th? lần n?y cũng giống như đ?nh một trận đ?nh nhỏ." Mai Trường T? cười cười, hơi lộ vẻ mệt mỏi. "Chỉnh hợp binh lực của m?nh, nắm chắc t?nh h?nh qu?n địch, lợi dụng địa thế sa trường đưa ra chiến ph?p tương ứng, dự kiến c?c t?nh huống c? thể xảy ra... Những việc n?y thực ra đều l? thuật dụng binh cơ bản nhất, đ?u c? g? l? kh??"
"Ha ha, Mai t?ng chủ khi?m tốn qu?." Tố Thi?n Xu n?i, lại đưa tay tới bắt mạch cho ch?ng rồi lắc đầu, n?i tiếp: "C? điều tr?n phương diện chăm s?c th?n thể th? t?ng chủ c?n k?m lắm, tối qua kh?ng ngủ sao?"
Thấy L? Cương v? Ch?n B?nh đồng loạt đưa ?nh mắt nh?n m?nh chất vấn, Mai Trường Tồ vội n?i: "Ngủ, đương nhi?n l? c? ngủ chứ."
"E l? kh?ng ngủ." Tố Thi?n Xu n?i vẻ chắc chắn. "Ta đ? đưa một ?t thuốc đến chỗ Yến đại phu, t?ng chủ uống một thang rồi đi ngủ đi. Đ?m tiểu tử n?y bản lĩnh đều kh?ng tồi, t?ng chủ cứ y?n t?m. Dưỡng đủ tinh thần th? s?ng mai mới tọa tr?n được."
Mai Trường T? biết ?ng ta c? ? tốt, hơn nữa quả thật cũng đ? mệt n?n kh?ng từ chối, đứng dậy dặn d? L? Cương chi?u đ?i kh?ch khứa cho tốt rồi dẫn Phi Lưu về ph?ng.
Đ?m đ? ch?ng ngủ c? ngon hay kh?ng th? kh?ng ai biết, nhưng ?t ra bề ngo?i ch?ng c? vẻ ngủ y?n giấc, hơi thở đều đặn, kh?ng trở m?nh, nằm y?n trong chăn b?ng d?y, y?n tĩnh như một l?o tăng nhập định.
Sau nửa đ?m, cuối c?ng tuyết cũng rơi xuống, những b?ng tuyết nhẹ nh?ng rơi l?n m?i ng?i, ?m thanh nghe như tiếng kim đ?m, lẹt xẹt đến tận b?nh minh.
S?ng sớm m?ng Năm, tuyết bắt đầu k?m theo mưa lạnh, gi? lạnh cũng thổi mạnh hơn mấy phần.
Trong mưa tuyết đan xen, một nữ nh?n mặc ?o tơi - n?n tre thấp tho?ng xuất hiện tr?n đường, thong thả đi từng bước đến cổng th?nh ph?a đ?ng vừa mở.
Tất cả quan binh thủ th?nh đều khom người thi lễ, tr?n mặt lộ vẻ k?nh sợ, đưa mắt nh?n vị đại nh?n Huyền K?nh sứ năm n?o giờ n?y cũng mặc đồ tang đi ra ngo?i th?nh.
Khoảng một canh giờ sau, một vị thiếu chưởng sứ của Huyền K?nh ti cưỡi ngựa tới, qu?t hỏi: ?Hạ Đ?ng đại nh?n ra ngo?i th?nh chưa?"
"Rồi ạ. Ra được khoảng một canh giờ rồi." T?n đứng đầu ca trực n?y trả lời, cho rằng đối phương c? việc cần đuổi theo Hạ Đ?ng n?n vừa đ?p vừa vội v?ng giơ tay ra hiệu cho thủ hạ tr?nh đường.
Nhưng vị thiếu chưởng sứ kia chỉ nghe hắn trả lời xong liền lập tức quay ngựa chạy về.
Sau khi trở lại phủ nha Huyền K?nh ti, thiếu chưởng sứ đi thẳng v?o ch?nh đường của thủ t?n.
Hạ Giang mặc một chiếc ?o đ? cũ, đang mở một bức thư ph?p ra xem.
Thiếu chưởng sứ h?nh lễ xong th? n?i nhỏ: "Thủ t?n, Hạ Đ?ng đại nh?n quả thật đ? ra ngo?i th?nh "
Hạ Giang c?n chưa c? bất cứ phản ứng g?, l?c n?y một vị thiếu chưởng sứ kh?c cũng vội v? chạy v?o, quỳ gối trước bậc, n?i: "Th? t?n, g? T? Triết kia đ? ra ngo?i từ cổng th?nh ph?a t?y, hắn cải trang rất kĩ, su?t nữa đ? giấu được ch?ng thuộc hạ."
Hạ Giang "ờ" một tiếng, phất tay cho hai người lui ra, xem lại bức thư ph?p một lượt, lộ vẻ suy tư, sắc mặt c? ch?t k? dị, giống như ?m t?n, lại giống như đau khổ.
Sau khi thất thần một hồi, hắn bước nhanh ra ngo?i ch?nh đường, ra lệnh dắt ngựa đến, lập tức xoay người nhảy l?n ngựa, th?c ngựa rời khỏi Huyền K?nh ti.
Gần như c?ng l?c Hạ Giang ra ngo?i, một chiếc kiệu nhỏ gọn cũng được nhấc l?n trong phủ Ng?n hầu, theo sau kiệu c?n c? một xe ngựa chở hương nến, b?a gi?y. Ng?n Dự T?n cưỡi ngựa đi b?n cạnh bảo vệ, cả đo?n đi quanh co tới H?n Chung qu?n ở ph?a t?y kinh th?nh, c? lẽ l? đang đi c?ng b?i g? đ?.
Nhưng đến H?n Chung qu?n, nơi n?y dường như lại kh?ng hề c? sự chuẩn bị, l?c đi ra ngh?nh đ?n Ng?n hầu, vẻ mặt qu?n chủ cũng hết sức ngỡ ng?ng. "Hầu gia kh?ng n?i trước l? h?m nay sẽ đến, l?o đạo sơ suất, chưa c? chuẩn bị g? cả..."
"Ngươi chuẩn bị một gian ph?ng sạch sẽ, mang ấm tr? n?ng v?o l? được. Ta cần tiếp một vị bằng hữu." Ng?n Khuyết vừa n?i xong đ? nghe thấy tiếng v? ngựa vang l?n ph?a sau, quay đầu nh?n lại th? Hạ Giang cũng đ? đến nơi.
"Hạ huynh cưỡi ngựa đến ??" Ng?n Khuyết ch?o hỏi. "Chắc l? H?n Chung qu?n n?y kh?ng dễ t?m, tr?n đường đi c? qu? nhiều ng? rẽ. Hạ huynh cưỡi ngựa đến m? c?n muộn hơn ta ngồi kiệu."
"Biết đ?u Ng?n hầu khởi h?nh trước th? sao?" Hạ Giang lạnh l?ng hỏi lại một c?u, kh?ng để ? đến đạo nh?n định đi tới dắt ngựa gi?p hắn, tự tay buộc ngựa rồi sải bước bước v?o.
"C?c ngươi đều kh?ng cần ở đ?y, cứ để bọn ta t?y tiện.? Ng?n Khuyết đuổi qu?n chủ đi, quay lại nh?n thấy Ng?n Dự T?n, sắc mặt lập tức sa sầm, n?i: "H?m nay dẫn ngươi tới để quỳ kinh, tại sao c?n theo ta? Mau đi v?o trong kia!?
"Cha?? Ng?n Dự T?n l?m nũng. "Phải quỳ cả ng?y thật ???
"C?n c?i nữa l? quỳ hai ng?y!" Ng?n Khuyết trừng mắt nh?n con trai, đang định ph?t t?c th? Ng?n Dự T?n thấy t?nh thế kh?ng ổn n?n đ? chạy mất. Nh?n vẻ sung sướng của hắn th? kh?ng ai biết hắn c? đi quỳ kinh thật hay kh?ng.
"T?n tiểu tử n?y..." Ng?n Khuyết than thở với Hạ Giang. "Kh?ng biết l?m sao được, nu?ng chiều n? qu? mức rồi, b?y giờ kh?ng thể chịu khổ được nữa."
"Ta th?y Dự T?n rất giống Ng?n hầu khi c?n trẻ.?
"L?c trẻ ta đ?u c? quần l? ?o lượt như n??" Ng?n Khuyết cười phủ nhận, hai mắt nh?n Hạ Giang chăm ch?, cố ? n?i: "C? điều bọn ch?ng lớn nhanh thật, nếu lệnh lang vẫn c?n th? c? lẽ cũng đ? lớn như Dự Nhi rồi."
Tr?i tim Hạ Giang lập tức như bị kim đ?m đau nh?i, c? điều hắn m?m m?i kiềm chế, kh?ng để lộ ra mặt m? chỉ lạnh l?ng n?i: "Ng?n huynh, huynh hẹn ta đến đ?y l? định đứng n?i chuyện ở đ?y ??"
"Đ?u d?m!" Ng?n Khuyết đưa tay mời. "Trong qu?n đ? chuẩn bị tịnh ph?ng, mời!"
Hạ Giang im lặng, cất bước, c?ng Ng?n Khuyết đi v?o một gian tịnh ph?ng độc lập, sạch sẽ trong hậu viện.
Một tiểu đạo đồng đứng canh b?n ngo?i, phụng mệnh sư phụ đến hầu hạ tr? nước.
Ng?n Khuyết lệnh cho hắn đặt đồ xuống, rồi đuổi ra ngo?i, đ?ch th?n cầm ấm r?t cho Hạ Giang một ly tr? xanh.
"Tr? trong đạo qu?n n?y rất ngon, Hạ huynh uống thử xem."
Hạ Giang nh?n ?ng ta, kh?ng để ? đến c?u n?i kh?ch s?o n?y, chỉ đưa tay đỡ ly tr? m? kh?ng uống, c?u đầu ti?n đ? hỏi thẳng: "Trong thư Ng?n huynh n?i c? biết tung t?ch một người ta vẫn nhớ mong, c? phải huynh ?m chỉ tiểu nhi kh?ng?"
Ng?n Khuyết kh?ng trả lời ngay m? cầm ly tr? của m?nh l?n, nhấp mấy ngụm rồi lại chậm r?i đặt xuống. "Năm đ? Hạ huynh v? hồng nhan tri kỷ, c?c l?o bằng hữu khuy?n bảo thế n?o cũng kh?ng nghe, bỏ mặc ch?nh th? ở nh? khiến b? ấy dẫn con bỏ đi kh?ng biết tung t?ch. B?y giờ chuyện đ? qua nhiều năm, trong l?ng Hạ huynh chỉ nhớ mong đứa con trai đ? chứ kh?ng nhớ g? đến th? tử năm xưa hay sao?"
"Đ?y l? việc nh? của ta." Ngữ kh? của Hạ Giang lạnh như băng. "Kh?ng d?m phiền Ng?n hầu bận t?m."
"Đ? kh?ng muốn ta bận t?m th? nhận được thư cũng cần g? phải đến?"
"Ta đến cũng chỉ để hỏi một c?u, năm đ? n?i thế n?o Ng?n hầu cũng nhất quyết kh?ng chịu cho biết tung t?ch của tiểu nhi, tại sao h?m nay đột nhi?n lại sẵn l?ng n?i ra?"
Ng?n Khuyết y?n lặng nh?n hắn, thở d?i một tiếng. "Quả nhi?n huynh vẫn cho rằng năm đ? bọn ta kh?ng chịu cho huynh biết, nhưng kỳ thực... Tẩu phu nh?n đi rất quả quyết, kh?ng n?i h?nh tung của m?nh với bất cứ ai.?
Hạ Giang cười lạnh, tỏ vẻ nghi ngờ: "Thật thế ??"
"Ta nghĩ khi đ? tẩu phu nh?n nhất định l? đ? rất lạnh l?ng rồi..." Ng?n Khuyết nh?n ra ngo?i cửa sổ, ?nh mắt xa xăm. "Bởi v? nữ nh?n mất nước bị biến th?nh n? lệ m? m?nh nhất thời động l?ng trắc ẩn cứu ra khỏi Dịch U đ?nh, sau đ? hết l?ng thương y?u, như tỷ tỷ lại như mẹ, kh?ng ngờ tr?n đời nay lại c? người lấy o?n trả ơn, l?ng lang dạ s?i. Sau chuyện n?y b? ấy l?m sao c? thể tin tưởng người kh?c được? Kh?ng cho bất k? ai biết h?nh tung của m?nh chắc cũng v? b? ấy muốn cắt đứt ho?n to?n với qu? khứ..."
Cơ mặt Hạ Giang khẽ co giật nhưng hắn lại mạnh mẽ chống chịu, ngữ điệu vẫn lạnh nhạt, v? t?nh: "Đ? vậy v? sao h?m nay ng?i lại hẹn ta tới đ?y?"
"Huynh cứ b?nh tĩnh đ?." Ng?n Khuyết liếc hắn n?i kh?ng nhanh kh?ng chậm. "L?c đi tẩu phu nh?n kh?ng n?i với bất k? ai, đ?y l? sự thật, c? điều năm năm trước b? ấy đ? chuyển một v?i tin tức cho ta."
"V? sao lại l? ng?i?"
"C? lẽ l? c?c cố nh?n trong kinh chỉ c?n lại m?nh ta.? ?nh mắt Ng?n Khuyết đột nhi?n trở n?n nghi?m khắc, sắc b?n qu?t qua mặt Hạ Giang. "T?c phẩm của ch?nh Hạ huynh, chẳng lẽ lại qu?n rồi?"
Hạ Giang kh?ng để ? tới sự khi?u kh?ch của ?ng ta, hỏi tiếp: "B? ta n?i g??"
"B? ấy n?i lệnh lang mắc chứng phong h?n, chưa trưởng th?nh đ? chết yểu, b? ấy cũng đ? mắc bệnh nặng, ng?y th?ng kh?ng c?n nhiều, chỉ mong bằng hữu cũ trong kinh th?nh c? thể thắp cho b? ấy n?n nhang trong những ng?y Thanh minh, H?n thực..."
Ch?n tr? trong t?y Hạ Giang vỡ tan, nước tr? n?ng tr?n qua kẽ tay, hắn lại như kh?ng hề hay biết, chỉ đưa ?nh mắt ?m h?n thấu xương nh?n Ng?n Khuyết, một l?c l?u sau mới cắn răng, n?i: "Ng?i cho rằng ta sẽ tin sao?"
Ng?n Khuyết r?t trong ?o ra một bức thư m?u v?ng nhạt, đưa tới. "C? tin hay kh?ng th? ng?i h?y tự m?nh xem đi. Hai người l? sư huynh sư muội đồng m?n, cho d? kh?ng c?n nghĩa phu th? nhưng chắc huynh vẫn nhận ra n?t chữ của b? ấy..."
?ng ta c?n chưa n?i xong, Hạ Giang đ? đưa tay giật lấy bức thư, vội v?ng mở ra xem. Chưa đọc được một nửa, m?i hắn đ? t?i nhợt, hai tay như co giật, x? tan l? thư th?nh từng mảnh.
Trong mắt Ng?n Khuyết lộ vẻ bi thương, than thở: "Đ?y gần như l? di vật cuối c?ng của b? ấy, vậy m? huynh cũng nỡ x?.?
Hạ Giang ho?n to?n kh?ng nghe thấy ?ng ta n?i g?, hai tay chống b?n, ?p s?t tới trước mặt Ng?n Khuyết, cả giận n?i: "V? sao khi đ? ng?i kh?ng n?i với ta?"
"Thư n?y l? viết cho ta, trong thư cũng kh?ng bảo ta b?o cho huynh." Vẻ mặt Ng?n Khuyết vẫn b?nh thản như nước lặng. "Cho n?n n?i với huynh hay kh?ng hay l?c n?o n?i với huynh đều do ch?nh ta quyết định. Khi đ? ta kh?ng muốn n?i g? với huynh, h?m nay lại đột nhi?n muốn n?i, thế th?i.?
Hạ Giang bị tin dữ tấn c?ng bất ngờ dường như đ? bị chọc giận, khu?n mặt đỏ bừng, cả người run rẩy, b?n tay ấn mạnh xuống b?n, tất cả đều cho thấy t?m t?nh hắn đang v? c?ng bất ổn.
Nhưng Hạ Giang quả kh?ng hổ l? Hạ Giang, sau khi cơn giận tr?n tới, hắn lập tức cố gắng thu lại tất cả những t?m t?nh lộ ra ngo?i, chỉ giữ lại một tho?ng o?n hận dưới đ?y mắt, chậm r?i ngồi xuống chỗ của m?nh.
"Ng?n hầu..." Vẻ mặt đ? b?nh thản trở lại, thủ t?n Huyền K?nh ti điều chỉnh ?m điệu khiến giọng n?i tỏ ra hời hợt m? lại khiến người nghe run sợ: "Xem ra Tĩnh vương định h?m nay cướp ngục, đ?ng kh?ng?"
Nếu Hạ Giang đột nhi?n n?i ra một c?u như vậy l? muốn l?m Ng?n Khuyết cảm thấy khiếp sợ th? c? thể n?i hắn đ? ho?n to?n thất bại.
N?i đến c?ng phu h?m dưỡng bất động như nước th? c? lẽ tr?n đời rất ?t người c? thể so được với vị hầu gia từng một thời phong v?n n?y, cho n?n d? l? đ?i mắt tinh vi tr?n đời th? l?c n?y cũng kh?ng thể n?o ph?t hiện ra ch?t kh?c thường tr?n gương mặt Ng?n Khuyết, mặc d? ?ng ta cũng kh?ng phải ho?n to?n kh?ng bất ngờ trước c?u hỏi n?y.
"Hạ huynh đang n?i g? vậy? Cướp ngục g? cơ?" Ng?n Khuyểt nhướng m?y hỏi, lộ vẻ ngạc nhi?n vừa đủ.
"Đương nhi?n l? cứu Vệ Tranh, g? ph? tướng X?ch Vũ doanh đ?. Địa lao của Huyền K?nh ti kh?ng dễ tấn c?ng, kh?ng dẫn ta ra ngo?i th? Tĩnh vương sẽ kh?ng d?m động thủ." Hạ Giang nh?n Ng?n Khuyết, mặt như sắt lạnh, ?nh mắt như băng. "Ng?n hầu bắt đầu l?m việc cho Tĩnh vương từ bao giờ vậy? Mấy năm nay ng?i che giấu ch?n tướng, ngay cả ta cũng thật sự cho rằng ng?i đ? ch?n nản l?nh đời rồi."
"Th?i xấu tự cho l? đ?ng, th?ch suy từ bụng ta ra bụng người của huynh vẫn kh?ng thay đổi." ?nh mắt Ng?n Khuyết trở n?n sắc b?n. "Đối với huynh m? n?i, c? lẽ tr?n đời n?y ho?n to?n kh?ng tồn tại tội danh huynh kh?ng thể chứng thực m? chỉ c? tội danh huynh kh?ng nghĩ ra được th?i. Kh?ng c? bằng chứng đ? ?p tội danh cướp nghịch phạm l?n người một vị th?n vương, Hạ Giang, huynh kh?ng cảm thấy m?nh hơi đi?n cuồng sao?"
"Chẳng lẽ ta đổ oan cho hắn? Chẳng lẽ hắn sẽ kh?ng đi cứu Vệ Tranh?" Hạ Giang hơi ngửa mặt, liếc nh?n Ng?n Khuyết. ?Ta chỉ sợ hắn rụt đầu thật, bỏ mặc g? ph? tướng X?ch Diễm kia. C? điều ta tin rằng với t?nh t?nh của Tĩnh vương, hắn sẽ kh?ng l?m ta thất vọng như vậy."
Ng?n Khuyết suy nghĩ một l?t, vui vẻ gật đầu. "Huynh n?i cũng đ?ng, t?nh t?nh của Tĩnh vương h?nh như đ?ng l? như vậy. C? điều hắn cũng kh?ng ngốc, Huyền K?nh ti của huynh như đầm rồng hang hổ, cho d? hắn muốn tấn c?ng th? e l? cũng hữu t?m v? lực."
"Cho n?n Ng?n hầu gia mới dẫn ta ra ngo?i." Hạ Giang n?i, ?nh mắt chăm ch?. "C? lẽ kh?ng chỉ c? ta, nghe n?i g? mưu sĩ của Tĩnh vương cũng c? bản lĩnh kh?ng nhỏ, n?i kh?ng chừng ngay cả Hạ Thu v? Hạ Xu?n hắn cũng c? thể nghĩ c?ch dẫn ra ngo?i. Ba người bọn ta kh?ng c? mặt, c? thể hắn sẽ đ?nh liều được ăn cả ng? về kh?ng."
"C?n nhớ rất l?u rất l?u trước kia, l?c vừa xuất sư, huynh kh?ng c? th?i quen d?ng tr? tưởng tượng thay thế cho thực tế như b?y giờ." Ng?n Khuyết thở d?i, n?i. "Huynh biến th?nh như vậy từ bao giờ? L? bọn ta thay đổi qu? chậm hay l? huynh thay đổi qu? nhanh?"
"Ta chỉ đang tưởng tượng hay sao? Dạo n?y binh l?nh tuần ph?ng doanh bố tr? xung quanh Huyền K?nh ti ng?y c?ng nhiều, Tĩnh vương tưởng rằng hắn ?m thầm chia nhỏ binh l?nh ra l? c? thể giấu được ta sao?" Nụ cười của Hạ Giang mang vẻ cuồng ngạo. "Đ?ng tiếc hắn đ? đ?nh một trận thất bại, thực ra l? ta đang khuyến kh?ch hắn đến, để lộ sơ hở cho hắn điều qu?n, tạo cơ hội cho hắn lợi dụng, tất cả ch?nh l? để tăng th?m l?ng tin cho hắn, khiến hắn cảm thấy c? hi vọng cứu người, đặc biệt l? trong trường hợp hắn đ? c? một nội ứng??
Ng?n Khuyết tho?ng nh?n Hạ Giang, ?nh mắt c? một gi?y đ?ng cứng. Đối với vị hầu gia n?y, đ?y đ? l? vẻ mặt kinh ngạc nhất của ?ng ta rồi.
"Ta c?n chưa điều tra ra v? sao Đ?ng Nhi đột nhi?n lại nghi ngờ, bắt đầu truy tra lại bản ?n cũ kia. C? điều n? nghi?ng về ph?a c?c ng?i cũng tốt, ta đang lo kh?ng c? c?ch n?o để tăng l?ng tin cho Tĩnh vương, ?p hắn h?nh động sớm hơn một ch?t. Hạ Giang gh? tới gần Ng?n Khuyết, dường như muốn chọc thủng lớp da mặt b?nh tĩnh của ?ng ta. "N? đ? về được ba ng?y, ta vẫn kh?ng hề hạn chế bất cứ h?nh động n?o của n? như trước kia. Khi n? b? mật nhờ Thu Nhi d? hỏi vị tr? giam giữ Vệ Tranh trong địa lao, ta cũng nghĩ c?ch tiết lộ cho n?, kh?ng để n? ph?t hiện bất cứ việc g? kh?c thường. Đối với Tĩnh Vương, c? một người đồng mưu b? mật như ta, h? nhất định sẽ cảm thấy kế hoạch rất thuận lợi, đ? nắm trong tay qu? nửa th?nh c?ng rồi. Ng?i n?i c? đ?ng vậy kh?ng??
?Ta cảm thấy huynh qu? tự cao tự đại rồi đấy.? Ng?n Khuyết n?i kh?ng hề kh?ch kh?. ?Ta biết địa lao Huyền K?nh ti l? một nơi lợi hại, nhưng trong t?nh huống tất cả mọi ch?nh sứ đều kh?ng c? mặt, lại c? Hạ Đ?ng l? nội ứng, bị c?ng ph? cũng kh?ng phải l? chuyện kh?ng thể đ?ng kh?ng? Huynh kh?ng sợ Hạ Đ?ng dẫn người x?ng v?o địa lao cứu Vệ Tranh thật ???
?Kh?ng sai.? Hạ Giang gật đầu.?Đ?y l? một vấn đề kh?. Ta d?ng con mồi để bẫy s?i th? kh?ng thể để mất mồi được. B?y giờ Vệ Tranh c?n rất hữu dụng đối với ta, chỉ cần hắn c?n ở trong tay ta th? bất kể t?nh h?nh c? bao nhi?u đột biến khiến mọi người bất ngờ th? cơ thắng vẫn lu?n nằm trong tay ta."
Ng?n Khuyết gạt than trong l?, lại mở nắp ấm nước tr?n l? ra xem nước đ? s?i chưa, c? vẻ kh?ng hề ch? ? đến những g? Hạ Giang n?i.
"Nếu người Tĩnh vưong ph?i đi c? ch?t t?i c?n th? Đ?ng Nhi quả thật c? bản lĩnh dẫn bọn ch?ng c?ng ph? địa lao." Hạ Giang cũng kh?ng quan t?m tới Ng?n Khuyết, tiếp tục n?i. "C? điều, Ng?n hầu gia, ng?i cho rằng c?ng ph? địa lao cũng c? nghĩa l? t?m được Vệ Tranh hay sao?"
Ng?n Khuyết lại đậy nắp ấm v?o, ?nh mắt rốt cuộc cũng c? ch?t dao động. Bởi v? ?ng ta hiểu ? Hạ Giang. Sau khi Mai Trường T? b? mật thực hiện kế hoạch, vượt qua tất cả mọi chướng ngại đ?nh v?o đến địa lao Huyền K?nh ti, nhưng lại chỉ thu được kết quả l? thực ra Vệ Tranh ho?n to?n kh?ng bị nhốt ở đ?.
Hạ Đ?ng l? một nội ứng rất tốt, nhưng nếu nội ứng n?y thực ra lại l? một qu?n cờ do người kh?c sắp đặt th? c?ng nhận được nhiều tin tức v? sự trợ gi?p từ chỗ ả, khả năng thảm bại sẽ c?ng lớn.
H?nh như Hạ Giang rất h?i l?ng v? cuối c?ng m?nh cũng đục được một lỗ nhỏ tr?n lớp da mặt cứng như sắt của Ng?n Khuyết, lập tức bồi th?m một c?u: "Ng?n hầu, Tĩnh vương c? n?i với ng?i sau khi cướp được Vệ Tranh, hắn định l?m thế n?o để tho?t tội hay kh?ng?"
"Ta v? Tĩnh vương kh?ng hề c? qua lại." Ng?n Khuyết đ?p, giọng lạnh như băng. "Hơn nữa ta tin rằng Tĩnh vương cũng sẽ kh?ng cướp t?. Hạ Giang, huynh nghĩ nhiều qu? đấy."
"Ng?i vẫn kh?ng biết thời thế như vậy." Hạ Giang n?i một c?u rồi đứng l?n, chậm r?i đi tới b?n cửa sổ, mở c?nh cửa sổ d?n giấy l?n, d?ng que chống lại, h?t s?u một hơi kh? lạnh ẩm ướt. "Đạo qu?n tr?n n?i n?y m?t mẻ hơn trong th?nh. Bất kể c? tiếng ồn g? cũng kh?ng thể truyền đến đ?y được. Đ?ng tiếc, đ?ng l? đ?ng tiếc."
"Đ?ng tiếc c?i g?? Đ?ng tiếc v? tiếng ồn ?o kh?ng thể truyền đến?"
"Đ?ng vậy." Hạ Giang b?nh thản n?i. "Xa qu?, kh?ng nh?n thấy, cũng kh?ng nghe thấy. Kh?ng biết b?y giờ trong Huyền K?nh ti đ? bắt đầu n?o nhiệt hay chưa?"
Ng?n Khuyết nh?n b?ng nắng, c?ng lắm mới vừa qua ch?nh ngọ, mọi h?nh động chắc c?n chưa bắt đầu. Nhưng lộ tr?nh từ đạo qu?n về đến th?nh l? một canh giờ rưỡi, cho n?n tất cả đều đ? kh?ng thể nghịch chuyển.
"Cũng tiếc cho t?a địa lao của ta." Hạ Giang quay đầu lại. "Trong đ? kh?ng c? Vệ Tranh m? lại c? hỏa l?i, ng?i nổ th? dẫn sang b?n cạnh, ng?i tưởng tượng xem, chỉ cần trong địa lao bắt đầu tung t?e m?u thịt, ta kh?ng tin Tĩnh vương nhận được tin tức m? c?n nhẫn nhịn được. Bao nhi?u người của tuần ph?ng doanh v?y quanh Huyền K?nh ti như vậy, qu? nửa trong đ? đều do thuộc cấp t?m ph?c của Tĩnh vương dẫn đầu, chẳng lẽ bọn ch?ng vẫn nhẫn t?m trơ mắt nh?n? Chỉ cần người của Tĩnh vương k?ch động, t?y tiện tăng th?m binh lực, người bị cuốn v?o sẽ ng?y c?ng nhiều, chuyện cũng tự nhi?n sẽ ng?y c?ng lớn, khi đ? hắn muốn chối bỏ tr?ch nhiệm cũng kh?ng dễ d?ng g?. C?n ta cũng tuyệt đối kh?ng cho hắn bất cứ cơ hội n?o để tẩy sạch tội lỗi của m?nh."
Ng?n Khuyết bu?ng m? mắt, y?n lặng rất l?u, sau đ? chậm r?i ngẩng l?n.
"Hạ Giang, ta chỉ muốn hỏi huynh một chuyện."
"Xin mời."
"Huynh c? nghĩ tới hay kh?ng, khi ng?i nổ hỏa l?i bị đốt, đồ nhi Hạ Đ?ng của huynh ở đ?u?"
Hạ Giang m?m chặt m?i, trong mắt gần như kh?ng c? ba cứ thứ g? c? thể được gọi l? t?nh cảm.
"Biểu hiện của n? gần đ?y khiến ta rất thất vọng, n? đ? kh?ng c?n l? một Huyền Kinh sứ đ?ng nghĩa."
"Trong mắt huynh, n? chỉ l? một qu?n cờ như vậy sao? Đồ nhi theo huynh học nghệ từ b?, vẫn t?n k?nh huynh, phục t?ng huynh cũng chỉ l? một qu?n cờ sao? Vĩnh viễn chỉ c? lợi dụng, lừa gạt, lại lợi dụng. Đến l?c n? ph?t hiện, huynh thật sự kh?ng thể lợi dụng được nữa th? sẽ hủy diệt..." Ng?n Khuyết n?i từng chữ từng c?u, vừa bi thương vừa ch?n nản. "Hạ Đ?ng đ? bất hạnh v? đầu nhập v?o m?n hạ của huynh, lại bất hạnh v? kh?ng kịp thời thấy r? diện mạo của huynh."
"Lời ng?i n?i bắt đầu kh?ng dễ nghe rồi." Hạ Giang kh?ng hề rung động. "Thế n?o, k?ch động rồi ?? B?y giờ hối hận c?n chưa muộn. Ng?n hầu, năm đ? ng?i đ? chọn sai chỗ đứng một lần, chẳng lẽ c?n muốn đứng sai chỗ một lần nữa?"
"Đ?ng sai chỉ ở trong m?nh mới biết, huynh cho rằng ta sai, chẳng lẽ ta kh?ng cho rằng huynh sai?" Ng?n Khuyết lắc đầu than thở. "Nhưng ta muốn n?i, c? thể huynh kh?ng tin t?nh nghĩa, nhưng tốt nhất đừng miệt thị t?nh nghĩa, nếu kh?ng cuối c?ng huynh sẽ bại v? t?nh nghĩa."
Hạ Giang ngẩng đầu cười to, cười hồi l?u mới dừng lại, điều chỉnh nhịp thở, n?i: "Mấy năm nay ng?i chỉ tăng mỗi tuổi th?i ?? Những lời ng?y thơ như thế m? cũng n?i ra được? Thực ra người bại v? t?nh nghĩa ch?nh l? c?c ng?i, c?c ng?i vốn vẫn c? cơ thắng nhưng ch?nh c?c ng?i đ? từ bỏ n?. Năm đ? như vậy, giờ đ?y cũng l? như vậy..."
Ng?n Khuyết quay lại nh?n b?ng nắng lần nữa, uống hết ly tr? cuối c?ng rồi đứng l?n.
"Ng?i l?m g??"
"Ta c? thể đi rồi. Ở gần ng?i một khắc nữa cũng kh?ng chịu nổi." L?c trả lời, Ng?n Khuyết kh?ng th?m nh?n Hạ Giang, vừa n?i vừa đi ra ngo?i, cuối c?ng đi thẳng ra khỏi đạo qu?n.