Lang Gia Bảng

Chương 40: Li biệt từ đây


Chương trước Chương tiếp

T? Ngưu trấn l? một trấn nhỏ hết sức b?nh thường trong v? số trấn nhỏ xung quanh Kim Lăng, cư d?n chừng hai trăm hộ, chỉ c? một con phố lớn, tr?n đường c? mấy h?ng đậu phụ, h?ng ăn vặt, h?ng tạp h?a, đến ng?y họp chợ c?n coi như n?o nhiệt, b?nh thường th? cực kỳ vắng vẻ.

S?ng sớm nọ, một chiếc kiệu nhỏ hai người khi?ng bằng vải th? m?u xanh lắc lư đi v?o T? Ngưu trấn.

Bởi v? đ?m trước c? mưa nhỏ n?n ch?n hai kiệu phu đều d?nh b?n v?ng, c? thể thấy l? họ vừa đi từ đường c?i quan b?n kia tới đ?y, dường như đang muốn t?m một chỗ nghỉ ch?n chốc l?t trong trấn nhỏ.

Cả T? Ngưu trấn chỉ c? một qu?n tr? nhỏ ki?m b?n h?ng ăn vặt v? một tiệm ăn b?n m? v? c?c m?n ăn n?ng, cho n?n sau khi đi đến cuối con phố ch?nh, chiếc kiệu nhỏ lại quay về, dừng trước h?ng ăn v? kh?ng c? lựa chọn n?o kh?c.

Kiệu phu v?n m?n l?n, người đi ra l? một nữ kh?ch.

Tuy l? ng?y h? nhưng ả vẫn đeo mạng che mặt. Sau khi v?o qu?n, ả đứng giữa ph?ng, nh?n quanh một v?ng, c? vẻ sợ bẩn n?n kh?ng chịu ngồi xuống.

?ng chủ đi ra đ?n tiếp, ?n cần lau sạch b?n ghế lần nữa, đang cười cầu t?i định n?i chuyện th? nữ kh?ch đột nhi?n n?i trước: "Tứ tỷ kh?ng ở ngo?i n?y ??"

Nụ cười đ?ng cứng tr?n gương mặt tr?n của ?ng chủ, c? điều chỉ sau nh?y mắt ?ng ta đ? kh?i phục vẻ tự nhi?n, vắt chiếc khăn l?n vai, đ?p: "Nghỉ ngơi đằng sau. C? nương c? v?o kh?ng?"

Nữ kh?ch gật đầu, theo ?ng chủ v?o hậu viện.

Hai kiệu phu liền ngồi chờ b?n một chiếc b?n trước cửa tiệm, tự r?t tr? uống.

Hậu viện v? qu?n ăn chỉ c?ch nhau một bức tường đất thấp nhưng cảm gi?c b?n trong lại kh?c hẳn, kh?ng những kh?ng hề r?ch n?t, bẩn thỉu m? c?n rất sạch sẽ, thoải m?i.

Hai c?y hồng lựu rất to trồng giữa s?n, những tr?i lựu đ? trĩu nặng giữa v?m l? xanh.

?ng chủ mời nữ kh?ch ngồi dưới gốc c?y lựu, c?n m?nh th? đi v?o ch?i nh? ph?a đ?ng. Một l?t sau, ?ng chủ kh?ng đi ra m? người đi ra lại l? một nữ tử.

"Tứ tỷ!" Nữ kh?ch lập tức đứng dậy ch?o hỏi.

"Ngươi ngồi đi!" Vị Tứ tỷ đ? nh?n qua rất trẻ, nước da mịn m?ng, n?t mặt y?u kiều, d? c?i tr?m gai, mặc v?y vải th? nhưng vẫn kh?ng che đậy được vẻ đẹp động l?ng người.

Một mĩ nh?n tuyệt sắc như thế kh?ng biết v? sao lại ẩn cư trong trấn nhỏ tĩnh mịch, vắng vẻ n?y.

"Mấy năm kh?ng gặp, Tứ tỷ lại đầy đặn hơn một ch?t." Nữ kh?ch bỏ mạng che mặt xuống, lộ ra gương mặt trắng n?n n?, cười duy?n, n?i.

"Đ?ng vậy." Tứ tỷ cười nhạt. "Mấy năm kh?ng gặp, ngươi lại c?ng xinh đẹp hơn."

"L?m sao d?m so với Tứ tỷ? Năm đ?, khi sắc đẹp rực rỡ nhất, Tứ tỷ từng xếp h?ng thứ ba tr?n bảng mĩ nh?n Lang Gia, sau đ? đột nhi?n ẩn cư, kh?ng biết c? bao nhi?u người thở d?i tương tư."

Tứ tỷ bu?ng mi, hơi thu cằm lại, d? kh?ng c? h?nh động kh?c nhưng lại lộ ra thần th?i sầu bi như đ?nh thẳng v?o l?ng người. "B?t Nh?, năm đ? kh?ng từ m? biệt, ta thật c? lỗi, nhưng quả thật ta mệt rồi... ơn dạy dỗ của sư phụ ta kh?ng hề qu?n, nhưng d? sao người đ? kh?ng c?n nữa, ch?ng ta... cũng n?n sống cuộc sống của ch?nh m?nh..."

Vẻ nghi?m khắc l?e l?n trong đ?i mắt thanh t? của Tần B?t Nh? nhưng ả lập tức mỉm cười, ngữ điệu vẫn b?nh thản: "Tứ tỷ sao n?i vậy? Nghiệp lớn phục quốc chưa th?nh, nỗi nhục mất nước chưa rửa, sao c? thể dễ d?ng bu?ng lơi?"

Tứ tỷ cười khổ. "B?t Nh?, sư phụ truyền y b?t cho ngươi, cho n?n l?c ở kinh th?nh ta lu?n nghe theo mệnh lệnh của ngươi. Nhưng c? những lời b?y giờ ta kh?ng thể kh?ng n?i. Hoạt tộc ch?ng ta bị diệt quốc đ? hơn ba mươi năm, c?i gọi l? nỗi đau mất nước ch?ng ta đều chưa từng trải qua, chỉ l? nghe sư phụ kể lại m? th?i. Huống hồ khi đ? quần h?ng san s?t, th?n t?nh lẫn nhau, trong v?i chục năm đ? c? hơn mười tiểu quốc bị nước lớn th?n t?nh, Hoạt tộc ch?ng ta chẳng qua chỉ l? một trong số đ? th?i, cần g? canh c?nh trong l?ng?"

Tần B?t Nh? khẽ cắn răng, lạnh l?ng n?i: "Bởi v? tiểu quốc n?n bị diệt l? đ?ng phải kh?ng?"

"? ta kh?ng phải vậy, chẳng qua chỉ muốn l?m ngươi nhận thức r? t?nh h?nh th?i. Trước kia Hoạt tộc ch?ng ta vẫn c?n th? cũng kh?ng thể kh?ng v?ng vẫy t?m c?ch tồn tại, trước quy thuận Đại Lương, sau lại phản bội về Đại Du, d?ng hết mọi thủ đoạn cũng kh?ng bảo vệ được d?ng tộc t?n thất, cuối c?ng c?n bị Đại Lương mượn cớ đ? quy thuận lại phản bội, nước diệt vua vong. B?y giờ ch?ng ta kh?ng c? cố quốc, kh?ng c? căn cơ, hậu nh?n Hoạt tộc người th? lưu t?n, kẻ th? đ? bị người Lương đồng h?a, t?nh thế c?n kh?ng bằng năm đ?, n?i hai chữ phục quốc lại dễ vậy sao..."

"N?i cho c?ng th? Tứ tỷ vẫn kh?ng tin ta." Tần B?t Nh? nh?n Tứ tỷ chằm chằm, mặt lộ vẻ lạnh lẽo. "Nếu sư phụ vẫn c?n, với kỳ t?i kinh diễm v? khả năng t?nh to?n như thần của người th? Tứ tỷ cũng chưa đến mức ch?n chường như b?y giờ đ?ng kh?ng?"

Sắc mặt Tứ tỷ hơi t?i, dường như bị n?i tr?ng t?m tư. Ả chuyển ?nh mắt qua chỗ kh?c, một hồi l?u sau mới n?i nhỏ: "C? c?u th?ng minh qu? dễ đoản mệnh, sư phụ ch?nh l? bởi v? linh kh? qu? thịnh n?n mới kh?ng thọ. Mặc d? B?t Nh? ngươi cũng th?ng minh tuyệt đỉnh nhưng chung quy vẫn kh?c sư phụ. Ngươi ngẫm lại xem, từ sau khi người qua đời, ngươi khổ t?m l?m việc như vậy nhưng c? được bằng nửa những g? người đ? l?m kh?ng? Thời thế như vậy, sức người kh? chống, ngươi cần g? phải khăng khăng cố chấp?"

L?c đầu Tần B?t Nh? c?n c? vẻ x?c động, nhưng nghe đến những lời cuối c?ng, vẻ mặt ả lại trở n?n nghi?m t?c, giọng n?i như băng: "Vậy theo ? Tứ tỷ th? huyết th? t?ng miếu bị hủy, chủ thượng bị giết của ch?ng ta năm đ? kh?ng cần b?o sao?"

"Th? n?y kh?ng phải đ? b?o rồi sao?" Tứ tỷ than thở: "Sư phụ lấy tr? tuệ v? song, ẩn th?n l?m mưu sĩ, đong đếm l?ng người, khuấy đảo phong v?n, cuối c?ng khiến ho?ng thất Đại Lương trở mặt với nhau, phụ tử nghi kỵ, X?ch Diễm qu?n tan t?c, đ?y chẳng lẽ kh?ng xem như đ? b?o th? ??"

Tần B?t Nh? lắc đầu. "Người diệt Hoạt tộc tuy l? X?ch Diễm qu?n nhưng mối hận mất nước n?y lại phải t?nh cho triều đ?nh Đại Lương. Chỉ tiếc trời cao kh?ng chịu cho sư phụ thời gian, nếu kh?ng với tr? tuệ của người th? cho d? kh?ng thể phục quốc cũng c? thể lật s?p thi?n hạ Đại Lương. Ngươi v? ta đều mang nặng ơn của sư phụ, d? c? bất t?i đến mấy cũng kh?ng thể coi thường di nguyện của người."

"Nhưng m? B?t Nh?, năm đ? sư phụ thủ thắng bằng ?m mưu quỷ kế, dựa v?o l? tr? tuệ của người. Mặc d? b?y giờ ngươi vẫn duy tr? mạng lưới mật th?m v? nh?n mạch người lưu lại, nhưng nếu kh?ng thể t?nh to?n chu to?n bằng người th? sao bọn ta c? thể n?i đến chuyện thực hiện nguyện vọng của người?" Tứ tỷ run run h?ng mi, ?nh mắt ảm đạm. "B?y giờ ngươi l?m mưu sĩ của Dự vương chẳng qua chỉ l? học theo kế s?ch li gi?n huynh đệ của sư phụ năm đ?, nhưng th?nh quả lại kh?ng bằng một, hai phần năm xưa. Đầu ti?n l? ngươi đ? đ?nh gi? sai Dự vương, hắn kh?ng phải kẻ tầm thường để mặc ngươi thao t?ng, khi đ? kh?ng bằng ngươi chọn Th?i tử c?n dễ khống chế hơn. L?i một vạn bước, cho d? cuối c?ng ngươi gi?p Dự vương diệt được Th?i tử, sau đ? lại hủy Dự vương th? chung quy cũng chỉ l?m suy yếu quốc lực Đại Lương, để l?n bang ngư ?ng đắc lợi m? th?i, muốn phục quốc Hoạt tộc vẫn c?n xa x?i lắm lắm..."

Một nụ cười lạnh hiện l?n b?n kh?e miệng Tần B?t Nh?. "Phục quốc v? vọng cũng được, l?m cho Đại Lương cũng trải cảm gi?c mất nước xem như đ? an ủi linh hồn sư phụ tr?n trời. Tứ tỷ, ngươi n?i nhiều như vậy, t?m lại vẫn chỉ l? n?i ta sẽ kh?ng th?nh c?ng. Nhưng ta đ? nhận y b?t của sư phụ, h? c? thể từ bỏ chỉ v? kh? th?nh c?ng? Mấy năm nay ngươi ti?u dao qua ng?y, ta niệm t?nh tỷ muội n?n c? bao giờ tới đ?y quấy quả? Nếu kh?ng phải gặp cửa ải kh? khăn th? ta cũng sẽ kh?ng tới đ?y. Tứ tỷ, vậy m? ngươi n?i bao nhi?u lời lại kh?ng hề hỏi ta tới t?m ngươi v? chuyện g?, thật sự khiến ta cảm thấy lạnh l?ng."

Tử tỷ c?i xuống, lộ vẻ ?y n?y. "B?t Nh?, ta nh?n tản mấy năm nay, đ?u c?n c? thể gi?p được ngươi chuyện g?. Kh?ng hỏi chỉ l? v? kh?ng d?m hỏi th?i."

Tần B?t Nh? nh?n ả, m?i run run, đ?i mắt đẹp đẽ như phủ dưới một lớp sương m?. "Tứ tỷ, Hồng Tụ Chi?u của ta đ? sắp kh?ng duy tr? được nữa, ngươi c? biết kh?ng?"

Tứ tỷ giật m?nh, thất thanh n?i: "Sao lại thế?"

"Mấy th?ng gần đ?y nh?n mạch trọng yếu của Hồng Tụ Chi?u hoặc chết hoặc phản bội, tổn thất gần hết, những người mới chi?u mộ chưa được huấn luyện n?n kh?ng d?m d?ng bừa, nh?n thủ quả thật kh?ng đủ. Chuyện n?y c?n đỡ, ngay cả cơ sở b? mật b?i bố trong c?c phủ cũng lần lượt bị nhổ đi, ta cũng kh?ng d?m để những kẻ c?n s?t lại h?nh động liều lĩnh. G? Dự vương đ? cũng đa nghi bạc bẽo như phụ th?n của hắn, sự t?n nhiệm ta bồi đắp nhiều năm nay lại c? xu thế băng t?n tuyết tan. Nếu ta kh?ng d?ng thủ đoạn khiến hắn ph?n t?m nghi ngờ Dự vương phi th? e rằng hắn đ? trở mặt v? những tin mật th?m sai lầm đ? rồi... Tứ tỷ, năm đ? sư phụ dặn tỷ chăm s?c ta, chẳng lẽ đến l?c tồn vong n?y tỷ cũng kh?ng hỗ trợ hay sao?"

Ả th?nh khẩn n?i, Tứ tỷ cũng kh?ng khỏi lộ vẻ x?c động, than nhẹ, khuy?n nhủ: "B?t Nh?, đ? kh?ng chống chịu được th? đừng chống nữa, nh?n cơ hội n?y tho?i ẩn, an ổn sống qua ng?y kh?ng tốt sao?"

Tần B?t Nh? mặt lạnh như sương, quả quyết n?i: "Tứ tỷ tỷ c? thể cho l? ta ngang bướng, nhưng đối với ta th? sứ mệnh lớn như trời, mặc d? tư chất c? hạn, kh? l?m n?n chuyện nhưng d? sao cũng sẽ kh?ng tiếc t?nh mạng n?y m? bỏ dở giữa chừng."

"Ngươi..." Tứ tỷ thở d?i một tiếng. "Được rồi, ngươi muốn ta l?m g??"

Vẻ mừng rỡ lộ r? tr?n mặt Tần B?t Nh?, ả thu vạt ?o thi lễ, n?i: "B?t Nh? muốn Tứ tỷ d?ng nhan sắc v? mị thuật để gi?p ta đ?nh hạ một nam nh?n."

"Một nam nh?n?" Tứ tỷ nhướng cặp l?ng m?y l? liễu. "Cần đối ph? nam nh?n th? thủ hạ của ngươi thiếu g? người l?m được?"

Tần B?t Nh? lắc đầu. "Người của ta kh?ng được, bọn ch?ng thường xuy?n ở kinh th?nh, đ? rất quen mặt rồi. Tứ tỷ, tỷ quy ẩn nhiều năm, lại giỏi h?a trang n?n ?t người biết, cũng dễ đắc thủ hơn. Hơn nữa, nếu n?i đến thủ đoạn quyến rũ nam nh?n th? dưới tay ta kh?ng c? kẻ n?o so được với Tứ tỷ?"

Hai h?ng l?ng mi d?i của Tứ tỷ bu?ng xuống che khuất thu ba lấp l?nh, n?i nhỏ: "B?t Nh?, nhưng ta cũng kh?ng phải ho?n to?n kh?ng c? người quen ở kinh th?nh..."

"Ta biết." Tần B?t Nh? nở nụ cười xinh đẹp. "Ta bảo đảm với Tứ tỷ, l?c đối ph? với nam nh?n n?y, tỷ tuyệt đối sẽ kh?ng gặp bất cứ quan lớn qu? nh?n n?o trước kia tỷ từng quen biết."

"Sao?" Tứ tỷ hơi ngạc nhi?n. "Người đ? kh?ng c? quan hệ g? với quan lại ư? Vậy rốt cuộc ngươi muốn ta đối ph? với ai?"

"S?ng sớm ng?y mai mời Tứ tỷ đến phường th?u Hoa Dung trong kinh th?nh, ta sẽ chỉ cho tỷ xem."

Tứ tỷ khẽ m?m đ?i m?i đỏ, từ từ xoay người đi v?i bước trong s?n, h?nh như đang trầm tư, một hồi l?u kh?ng trả lời.

"Lần n?y Tứ tỷ trợ gi?p, sau n?y tỷ c? thể ti?u dao trời cao biển rộng, tiểu muội sẽ kh?ng đến l?m phiền." Tần B?t Nh? n?i th?m một c?u.

"Nếu ta kh?ng thể th?nh c?ng th? sao?"

"Đ? kh?ng phải người kh? đối ph?, ta tin tưởng Tứ tỷ tuyệt đối sẽ th?nh c?ng."

"B?y giờ ta cũng kh?ng c?n được như năm đ?..." Tứ tỷ thở d?i một hơi. "Nếu phụ sự ph? th?c của ngươi th? xin chớ tr?ch. Ch?ng ta l? đồng m?n, mặc d? đ? mỗi người một đường nhưng chung quy vẫn kh? c? thể dứt t?nh. Ngươi đ? n?i l? lần cuối c?ng th? ta cũng kh?ng c? l? do g? kh?ng tin tưởng. Được, theo sắp xếp của ngươi, ng?y mai gặp lại ở phường th?u Hoa Dung."

Tần B?t Nh? mừng rỡ, gương mặt trắng hồng vốn ảm đạm l?c n?y lập tức trở n?n s?ng l?ng, lại nắm tay Tứ tỷ n?i mấy lời th?n mật rồi mới đeo mạng che mặt l?n, c?o từ ra về.

Đ?m đ? Tần B?t Nh? hiếm khi được ngon giấc như vậy. S?ng h?m sau tỉnh dậy, rửa mặt trang điểm, thay một bộ xi?m y mộc mạc, đội n?n c? mạng sa mỏng m?u xanh nhạt, kh?ng mang theo thị nữ, kh?ng ngồi kiệu c? sẵn m? một m?nh lặng lẽ ra ngo?i gọi một chiếc liễn nhỏ, nhanh ch?ng đến phường th?u Hoa Dung.

Hoa Dung l? một trong những phường th?u thanh, dọc theo tường viện ngo?i cửa c? nhiều quầy h?nh nhỏ b?n thuốc nhuộm, kim chỉ, lụa l? gấm v?c dưới danh tiếng của phường th?u, rất nhiều c? nương v? phụ nh?n trong kinh th?nh đều th?ch đến đ?y chọn mua vật dụng nữ c?ng.

Tần B?t Nh? tỏ vẻ như đang chọn lựa chỉ m?u, chờ khoảng một khắc, b?ng d?ng mảnh dẻ, thướt tha của Tứ tỷ đ? xuất hiện c?ch đ? kh?ng xa.

Hai người gặp mặt, chỉ ch?o hỏi nhau qua loa. Tần B?t Nh? cũng kh?ng nhiều lời, dẫn Tứ tỷ chậm r?i đi dạo dọc theo d?y h?ng, mua mấy cuộn chỉ m?u, mấy mẫu th?u, sau đ? mới tiện đường đi v?o qu?n tr? gần đ?, ngồi xuống b?n một chiếc b?n vu?ng đặt ngo?i cửa.

"Tỷ xem b?n kia..." Ng?n tay ngọc n?n n? của Tần B?t Nh? chậm r?i chỉ về một hướng. "Biết đ? l? nơi n?o kh?ng?"

Tứ tỷ nh?n theo tay ả, c?ch một con phố, vu?ng g?c với phường th?u l? bức tường cao của một t?a trạch viện. Trạch viện c? một cổng sau sơn đen mở ra ph?a t?y, trong viện c?y cối xanh tốt, um t?m r?m m?t, b?ng c?y đ? tr?m ra ngo?i tường, che m?t non nửa mặt đường.

"Xem ra l? cửa sau của một ph? gia n?o đ?, người m? ngươi muốn ta đối ph? ở trong đ? ư?"

Kh?e miệng Tần B?t Nh? lộ ra một nụ cười, chậm r?i lắc đầu. "Tứ tỷ ẩn cư ở ngoại ? kinh th?nh, mặc d? khoảng c?ch kh?ng xa nhưng tin tức lại thiếu linh th?ng. Chủ nh?n nơi n?y kh?ng phải quan to qu? nh?n m? chỉ l? một thường d?n, t?a trạch viện n?y cũng mới được mua c? hơn nửa năm. Nhưng b?y giờ ở trong kinh th?nh chỉ cần nhắc tới hai chữ T? trạch l? mọi người sẽ lập tức nghĩ đến nơi n?y..."

"Ngươi n?i như vậy ta cũng thấy t? m?, l? nh?n vật gh? gớm thế n?o m? c? thể gi?nh được tấc đất cắm d?i ở đế kinh to?n l? h?o m?n qu? tộc n?y?"

Tần B?t Nh? chậm r?i đưa chiếc khăn m?u đỏ tươi l?n che trước m?i, gh? s?t v?o b?n tai Tứ tỷ thầm th? một hồi như hai khu? nữ đang trao đổi ri?ng tư với nhau. Tứ tỷ nghe xong hơi lộ vẻ x?c động, thấp giọng hỏi: "Vị T? ti?n sinh n?y cũng l? mưu sĩ của Dự vương, tại sao lại c? m?u thuẫn lợi ?ch với ngươi? Ngươi muốn ta đối ph? với hắn để t?m hiểu vấn đề g??"

"Kh?ng phải..." Tần B?t Nh? giữ tay Tứ tỷ, s?ng mắt long lanh. "Vị T? ti?n sinh n?y cao th?m kh? d?, kh?ng phải mĩ nh?n tuyệt sắc l? c? thể lay động được. Đối với những kẻ kh?c d?ng sắc l? thượng s?ch, nhưng đối với hắn th? d?ng sắc lại l? hạ s?ch. Ta cũng kh?ng d?m l?m liều như vậy, Tứ tỷ kh?ng được hiểu lầm."

"Vậy ngươi k?u ta đến đ?y..."

"Tứ tỷ đừng vội, nh?n một l?t nữa sẽ biết."

Tần B?t Nh? n?ng b?t tr? l?n m?i, c? lẽ ch? tr? k?m ngon n?n kh?ng uống m? chỉ lắc lắc, nh?n nước tr? m?u đỏ nhạt trong b?t.

Tứ tỷ cũng kh?ng phải người thiếu ki?n nhẫn, thấy ả dừng lời, Tứ tỷ chỉ y?n lặng nh?n cổng sau T? trạch, kh?ng hỏi th?m nữa.

Nửa canh giờ chậm r?i tr?i qua, c? mấy người lục tục ra v?o c?nh cổng gỗ sơn đen đ?, c? người chở nước, c? người chở hoa tươi, chở tr?i c?y, đều l? những đồ ăn thức uống hằng ng?y.

Tần B?t Nh? vẫn thờ ơ nh?n, đến cuối c?ng mới đột nhi?n ngồi thẳng l?n.

Tứ tỷ ph?t gi?c, vội chăm ch? nh?n, chỉ thấy một chiếc xe lừa chở đầy rau tươi lộc cộc chạy tới trước cửa, người đ?nh xe l? một thanh ni?n khỏe mạnh hơn hai mươi tuổi mặc ?o vải th?, tay ?o xắn cao lộ ra hai c?nh tay khỏe mạnh. Xem ra hắn cũng thường chở rau đến, chỉ ch?o hỏi người g?c cổng rồi đ?nh xe lừa chạy thẳng v?o trong viện.

"Ch?nh l? người n?y." Tần B?t Nh? quay đầu lại nh?n Tứ tỷ.

"Nam nh?n chở rau kia ư?" Tứ tỷ hơi nghi hoặc. "Hắn c? g? kh?ng ổn ?? Nếu v? hắn thường xuy?n ra v?o T? trạch khiến ngươi sinh nghi th? ta nghĩ những người chở hoa hay tr?i c?y kia cũng kh?c g? đ?u?"

"Tứ tỷ n?i kh?ng sai, vốn ta cũng kh?ng cảm thấy hắn c? g? kh?c những người đưa h?ng kia." Sắc mặt Tần B?t Nh? trở n?n ?m trầm. "Nếu kh?ng phải Khi?m th?c tra được một số th?ng tin th? vị th? e rằng đến b?y giờ ta cũng kh?ng ch? ? tới người n?y."

"Kh?ng ngờ ngươi lại mời được cả Khi?m th?c. C? phải cũng đ?p ứng Khi?m th?c đ?y l? lần cuối c?ng kh?ng?"

"Lần n?y nếu thua th? sẽ kh?ng c?n g? nữa, muốn kh?ng phải lần cuối cũng kh?ng được." Tần B?t Nh? cắn răng. "Cho n?n ta chỉ c? thế d?ng to?n lực để chuẩn bị cho cuộc chiến n?y."

"Khi?m th?c tra được tin g??"

"Đột nhi?n một loạt cơ sở ngầm ta c?i v?o c?c phủ mất t?ch v? đủ loại nguy?n nh?n kh?c nhau, khi đ? ta cảm thấy kh?ng phải l? tr?ng hợp cho n?n đ? nhờ Khi?m th?c tra r? tung t?ch của bọn ch?ng, đồng thời lệnh cho những kẻ ẩn m?nh kh?c tạm dừng h?nh động, muốn d?ng c?ch n?y để bảo tồn lực lượng c?n lại. Kh?ng ngờ, d? đ? l?m như vậy cũng kh?ng thể ngăn cản t?nh h?nh ng?y c?ng xấu đi, sau đ? ta gần như kh?ng thể khống chế được t?nh h?nh nữa. May m? b?n chỗ Khi?m th?c c? ch?t tiến triển, truy ra được h?nh tung của hai người. Đương nhi?n ta muốn bắt bọn ch?ng về tra hỏi nguy?n do, ai ngờ sơ suất một ch?t bọn ch?ng lại trốn mất. M? một trong hai đứa đ? ch?nh l? do nam nh?n chở rau n?y đ?ch th?n ra tay cứu."

"C? thể hắn chỉ l?m anh h?ng cứu mĩ nh?n?"

"Nếu vậy th? tốt, đ?ng tiếc sau khi điều tra nhằm v?o hắn, Khi?m th?c ph?t hiện người n?y t?n l? Đồng Lộ, hắn kh?ng chỉ cứu một người ta cần đuổi bắt m? c?n c? d?nh d?ng hoặc nhiều hoặc ?t với việc hai, ba kẻ nằm v?ng kh?c bỗng dưng mất t?ch. Tứ tỷ nghĩ xem, hắn l?m anh h?ng cứu mĩ nh?n m? chỉ cứu mĩ nh?n dưới tay ta sao?"

Tứ tỷ hơi trầm ng?m, chậm r?i gật đầu.

"Hơn nữa một g? b?n rau ở trong m?i nh? r?ch n?t, r? r?ng chỉ l? một người kh?ng hề quan trọng, vậy m? ngay cả Khi?m th?c cũng kh?ng tra ra được th?ng tin về hắn. Sau đ? ta lại ph?t hiện trong số những nơi hắn thường xuy?n lui tới hằng ng?y kh?ng ngờ lại c? T? trạch, li?n hệ với mọi chuyện trước kia, l?m sao ta c? thể kh?ng kinh h?i? C? điều b?y giờ ta cũng chỉ biết Đồng Lộ thường đưa rau đến T? trạch, c?n hắn c? phải thật sự chỉ l? đến đưa rau hay kh?ng th? lại kh? m? x?c định được."

"Ngay cả Khi?m th?c cũng kh?ng tra được ch?nh x?c sao?"

Tần B?t Nh? thở d?i ch?n nản. "Khi?m th?c n?i T? trạch giống như một đầm lầy, thoạt nh?n th? c? vẻ b?nh thường nhưng lại s?u kh?ng thấy đ?y, th?c ấy ho?n to?n kh?ng thể tiếp cận. Nếu th?c ấy tra được nhiều hơn th? ta cần g? phải l?m phiền Tứ tỷ."

"Ngươi nghi ngờ Đồng Lộ l? người của g? T? Triết kia, m? t?nh thế rối loạn hiện nay của Hồng Tụ Chi?u đều l? do một tay T? Triết tạo th?nh?"

"Kh?ng sai."

"Nhưng... T? Triết cũng l? mưu sĩ của Dự vương, v? sao hắn lại đối ph? với ngươi? Chẳng lẽ hắn biết ngươi c? mưu đồ kh?c?"

"Kh?ng thể." Tần B?t Nh? quả quyết n?i. "? đồ kh?c ta vẫn giữ k?n trong l?ng, ?t nhất đến b?y giờ ta c?n chưa l?m chuyện g? g?y bất lợi cho Dự vương. Cứ cho l? g? T? Triết n?y biết đọc ? nghĩ đi, nhưng hắn c?n chưa từng thấy mặt ta th? l?m sao c? thể đọc được?"

"Như ngươi n?i th? T? Triết chỉ biết ngươi l? t?m ph?c của Dự vương, kh?ng hề biết ? đồ thực sự của ngươi. Vậy th? hắn đối ph? với ngươi cũng c? kh?c g? đối ph? với Dự vương?"

Tần B?t Nh? ?m trầm như nước, chậm r?i n?i: "Nghĩ được đến điều n?y th? sẽ ph?t gi?c rất nhiều chuyện kh?c thường. Sau khi về dưới trướng Dự vương, vị kỳ l?n t?i tử n?y quả thật c? kh?ng ?t mưu hay kế lạ. Những g? Dự vương đạt được gần một năm qua phần lớn l? c?ng lao của hắn. Nhưng v? sao hắn nhiều lần lập c?ng nhưng ?n sủng của Dự vương lại kh?ng bằng trước kia, sức mạnh cũng kh?ng bằng trước kia? Trước khi hắn đến, trong tay Dự vương nắm chắc c? thể thao t?ng hai bộ, l? bộ H?nh v? bộ Lại, trong qu?n cũng c? Kh?nh Quốc c?ng. Nhưng b?y giờ hắn c? c?i g?? Hai b?n tay trắng, chỉ c? uy vọng hư ảo. C?i gọi l? oai phong tr?n triều chẳng qua chỉ v? Th?i tử suy yếu, nghĩ kĩ th? thấy Dự vương kh?ng c? một ch?t căn cơ chắc chắn n?o. Người c? kỳ l?n t?i tử th? sẽ c? thi?n hạ, chẳng lẽ c? thi?n hạ l? như vậy sao?"

Tứ tỷ nh?n ả chằm chằm. "Ngươi c? thể n?i thẳng những điều n?y với Dự vương."

"Dự vương.." Tần B?t Nh? cười lạnh một tiếng. "Từ sau khi ta phạm sai lầm nhiều lần, l?ng tin của hắn đối với ta đ? giảm mạnh. M? vị T? ti?n sinh n?y thật sự qu? lợi hại, những chuyện như lời ta vừa n?i, chuyện n?o cũng kh?ng hề thấy c? b?ng d?ng của hắn, ho?n to?n kh?ng thể đổ tr?ch nhiệm l?n người hắn được. Ta n?i như vậy m? kh?ng c? bằng chứng th? Dự vương sẽ tin sao? Nếu Dự vương kh?ng nhịn được m? t?m c?ch hỏi d? hắn, với sự xảo quyệt của hắn, e l? ta kh?ng l?m g? được hắn m? ngược lại c?n chuốt vạ v?o th?n. Hơn nữa c? một vấn đề m? trước khi tra r? th? ch?nh ta cũng kh?ng đo?n được..."

"Vấn đề g??"

"Động cơ. Giả như vị T? ti?n sinh n?y hạ thủ với ta, muốn chặt đứt tất cả mọi đường d?y mật th?m của Dự vương, thế th? động cơ của hắn l? g?? V? sao hắn phải l?m như vậy?"

"Chẳng lẽ... hắn l? người của Th?i tử?"

"? nghĩ đầu ti?n của ta cũng l? như vậy, nhưng nghĩ lại, từ khi hắn v?o kinh tới nay, t?nh h?nh của Th?i tử như thế n?o? Li?n tiếp xảy ra những vụ ?n lớn, v?y c?nh g?y hết, ngay cả Việt qu? phi trong cung cũng kh?ng c?n được ?n sủng như trước kia nữa. B?y giờ t?nh cảnh của Th?i tử v? c?ng bấp b?nh, giữa phế v? kh?ng phế chỉ hơn k?m nhau một bức chi?u thư. Nếu Tứ tỷ thấy thủ đoạn đ?nh đổ Tạ Ngọc của vị T? ti?n sinh n?y th? sẽ kh?ng cho rằng hắn c? bất cứ d?y mơ rễ m? g? với Th?i tử."

"Thế tại sao hắn lại cần l?m Dự vương suy yếu? Chẳng lẽ hắn kh?ng c? l?ng ph? gi?p tranh ng?i kế vị, chỉ muốn khuấy cho nước đục ngầu l?n?"

Tần B?t Nh? vặn chiếc khăn lụa trong tay, h?t s?u một hơi. "Ta đo?n kh?ng ra, đ?y cũng kh?ng phải chuyện c? thể đo?n bừa. Tứ tỷ, b?y giờ Đồng Lộ l? hi vọng duy nhất của ta, xin tỷ..."

Tứ tỷ chần chừ một l?t.

Đ?ng l?c n?y Đồng Lộ đ? bốc dỡ rau xong, đ?nh xe lừa từ trong viện đi ra, quất roi khoan thai đi mất.

Mặc d? chỉ nh?n mấy lần từ xa nhưng Tứ tỷ biết r? trong l?ng, một người trẻ tuổi như vậy cho d? t?m ch? cứng như sắt th? cuối c?ng cũng bị m?nh l?m cho tan th?nh nước. Ả kh?ng hề e sợ m?nh sẽ thất bại nếu ra tay, điều l?m ả lo lắng l?...

"B?t Nh?, cho d? ngươi tra ra t?m tư thật sự của Mai Trường T? th? sao? Qua những chuyện ngươi n?i với ta th? c? thể thấy ngươi căn bản kh?ng phải l? đối thủ của hắn."

"C? phải đối thủ hay kh?ng th? cũng phải đấu một trận rồi mới biết được." Tần B?t Nh? hơi hất cằm, giọng n?i ki?n định. "Mai Trường T? quả thật l? kỳ t?i, nhưng v? hiện giờ hắn c? lợi thế l? vẫn đang giấu m?nh rất k?n. Ta muốn xem xem, nếu đột nhi?n bị k?o ra so đấu ch?nh diện, hắn c?n c? thủ đoạn g? hơn người nữa kh?ng?"

Tứ tỷ h? đ?i m?i anh đ?o, h?nh như muốn n?i g? đ? nhưng cuối c?ng lại kh?ng n?i ra. L?c n?y thần th?i t?n nhẫn, tuyệt t?nh của Tần B?t Nh? khiến ả bất gi?c nhớ tới sư phụ năm đ?. Chỉ tiếc l? trong v?ng trăm năm cũng chưa chắc đ? xuất hiện một người c? kinh t?i tuyệt diễm như vị c?ng ch?a cuối c?ng của Hoạt tộc n?y...

"B?t Nh?, ta nhận lời. Ta nhất định sẽ cố gắng hết sức. Ngươi... cũng phải cố hết sức."

Sau một c?u mơ hồ, Tứ tỷ uống hết b?t tr? đ? nguội lạnh tr?n tay, nuốt v?o cả tiếng thở d?i chưa bật ra khỏi miệng.

Sau khi b?n bạc xong xu?i, hai sư tỷ muội kh?ng ngồi th?m m? trả tiền rồi đứng dậy, chuẩn bị c?o từ.

Đ?ng l?c n?y cổng sau T? trạch đột nhi?n lại mở ra lần nữa, một chiếc kiệu nhỏ bằng vải th? m?u xanh lắc lư đi ra.

Tần B?t Nh? nhận ra đ? l? cỗ kiệu Mai Trường T? thường d?ng, trong l?ng khẽ động, lập tức lặng lẽ b?m theo.

Tứ tỷ t?nh t?nh lạnh nhạt, căn bản kh?ng c? hứng th? với những chuyện kh?ng đ?u. Tần B?t Nh? kh?ng gọi ả, ả cũng kh?ng l?n tiếng, một m?nh lặng lẽ ra về.

Tần B?t Nh? vốn cho rằng Mai Trường T? đi từ cổng sau hậu viện ra đương nhi?n l? v? muốn che giấu h?nh tung, nhưng sau khi b?m theo hai con phố, ả kh?ng thể kh?ng thừa nhận người n?y đi ra từ cổng sau chỉ v? cổng sau tương đối gần cổng th?nh ph?a nam, đỡ mất thời gian đi đường v?ng.

Ra khỏi cổng th?nh nam, người đi đường kh?ng c?n đ?ng như trong th?nh. Tần B?t Nh? bắt đầu thấy mệt, hơn nửa ả kh?ng phải l? cao thủ v? c?ng, thấy người đi đường thưa thớt, ả kh?ng d?m tiếp tục b?m theo, đ?nh phải dừng ch?n nh?n chiếc kiệu nhỏ khoan thai đi xa.

Đương nhi?n Tần B?t Nh? kh?ng hề biết sau khi ra khỏi th?nh, Mai Trường T? cũng kh?ng đi qu? xa. Đ?m người chỉ đi dọc đường lớn về ph?a nam khoảng hai dặm liền dừng lại b?n cạnh một m?i đ?nh nghỉ m?t tr?n con dốc nhỏ, hạ kiệu rồi v?o trong đ?nh.

Đ?m t?y t?ng b?y tr? rượu trong đ?nh, Mai Trường T? rất nh?n nh? ngồi tr?n ghế đ?, dựa v?o lan can, cầm một quyển chậm r?i đọc.

Sau nửa canh giờ, một đ?m bụi bay l?n từ ph?a cổng th?nh, L? Cương đứng hầu b?n cạnh nh?n thấy trước ti?n, gọi "T?ng chủ!"

Mai Trường T? uể oải đứng dậy, nh?n về ph?a cổng th?nh.D? khoảng c?ch c?n xa n?n chỉ thấy thấp tho?ng hai người hai ngựa, một trước một sau, hơn nhau nửa m?nh ngựa đang chạy tới b?n n?y.

Thị lực của L? Cương tốt hơn, khi Mai Trường T? c?n đang nheo mắt nh?n kĩ xem đ? c? phải l? người m?nh đang chờ kh?ng th? hắn đ? x?c nhận r? r?ng, n?i nhỏ: "T?ng chủ, l? hai người họ."

Mai Trường T? ờ một tiếng, kh?ng n?i g? th?m nhưng L? Cương đ? hiểu ?, lập tức rời khỏi đ?nh nghỉ m?t đi tới b?n cạnh đường lớn. Hai thớt ngựa c?ng chạy c?ng gần, mặt mũi người cưỡi ngựa đ? dần r? r?ng, nhưng h?nh như tạm thời c?n chưa ch? ? tới L? Cương. Hắn đang định giơ tay vẫy để l?m hai người n?y ch? ? th? người chạy trước đột nhi?n gh?m cương dừng lại, quay đầu ngựa nh?n quanh.

H?nh động n?y của hắn nhanh ch?ng đựợc l? giải.

Chỉ thấy sau đ?m bụi, thớt ngựa thứ ba nhanh ch?ng đuổi theo. Người tr?n ngựa vừa đuổi vừa gọi: "Cảnh Duệ! Cảnh Duệ! Ngươi chờ một ch?t!"

L?c n?y người đi theo Ti?u Cảnh Duệ c? vẻ hơi sốt ruột, li?n tục gọi: "Đại ca, đại ca, ch?ng ta đi nhanh đi!"

Ti?u Cảnh Duệ giơ tay tr?i l?n l?m động t?c ra hiệu y?n t?m, kh?ng những kh?ng đi tiếp m? c?n xoay người xuống ngựa.

"Đại ca!" Vũ Văn Niệm lo lắng, lại run run gọi một tiếng nữa.

"Niệm Niệm!" Ti?u Cảnh Duệ mỉm cười với n?ng. "Đ? l? bằng hữu của ta, hắn gọi ta, ta cũng nghe thấy, l?m sao c? thể bỏ qua kh?ng để ? được?"

"Nhưng... huynh đ? đồng ?..."

"Muội y?n t?m, ta đ? nhận lời đi c?ng muội về gặp ?ng ấy th? nhất định sẽ đi. Ch?ng ta kh?ng phải chạy trốn, bằng hữu của ta đến tiễn đưa, muội sợ c?i g? chứ?"

Trong thời gian hai người n?i chuyện, Ng?n Dự T?n đ? chạy tới gần, thoạt nh?n phong trần mệt mỏi, phục sức kh?ng gọn g?ng như trước.

Sau khi xoay người xuống ngựa, hắn x?ng thẳng đến trước mặt Ti?u Cảnh Duệ, nắm chặt c?nh tay bằng hữu, hỏi: "Cảnh Duệ, ngươi đi đ?u?" Ti?u Cảnh Duệ trả lời bốn chữ kh?ng hề giấu giếm: "Dĩnh đ? Đại Sở."

"Cảnh Duệ!"

"Niệm Niệm nhận được thư, phụ th?n muội ấy bệnh nặng, muốn... muốn gặp mặt ta... Gia mẫu cũng chấp thuận, cho n?n về t?nh về l?, ta đều n?n đi thăm một chuyến."

Ng?n Dự T?n vốn chạy tới để giữ hắn lại, nhưng nghe thấy nguy?n do n?y hắn kh?ng biết n?i g? nữa, b?n tay nắm c?nh tay Ti?u Cảnh Duệ cũng bất gi?c bu?ng lỏng.

Sau khi ngẩn ra một l?t, cuối c?ng hắn vẫn kh?ng y?n t?m, lại vặn hỏi một c?u: "Vậy ngươi c? quay lại kh?ng?"

Ti?u Cảnh Duệ hạ thấp ?nh mắt. "Mẫu th?n vẫn c?n ở đ?y, ta sao c? thể kh?ng quay về?"

Hắn n?i rất thờ ơ nhưng Ng?n Dự T?n nghe v?o tai lại cảm thấy trong l?ng chua x?t. C? điều bản th?n Ti?u Cảnh Duệ c?n c? thể giữ được b?nh t?nh, chẳng c? l? g? hắn lại k?ch động, cho n?n hắn vội m?m m?i để ổn định lại t?m t?nh, hồi l?u mới n?i: "Cảnh Duệ, sau h?m đ? ta vẫn muốn đến t?m ngươi t?m sự nhưng kh?ng c? thời cơ th?ch hợp. B?y giờ ngươi phải đi rồi, những g? n?n n?i d? sao cũng phải n?i ra. Cảnh Duệ, c? một số việc ngươi thật sự kh?ng được suy nghĩ qu? nhiều, d? sao đ? cũng l? chuyện đ? qua, l? ?n o?n của thế hệ trước, kh?ng li?n quan g? tới ngươi..."

"Được rồi, Dự T?n..." Ti?u Cảnh Duệ nhỏ giọng ngắt lời hắn. "Kh?ng cần n?i nữa, ta hiểu ? ngươi. Nhưng m?... d? thế n?o cũng kh?ng thể kh?ng li?n quan tới ta được. Phu th?n mẫu th?n, huynh đệ, muội muội của ta, những quan hệ n?y c? ch?m cũng kh?ng đứt. Huống hồ c?n c? t?nh th?n nhiều năm ?n nghĩa nhiều năm. Kh?ng thể v? vạch trần ch?n tướng n?o đ? l? c? thể cắt đứt được tất cả những thứ n?y..."

"Cảnh Duệ..."

"Ta hiểu ngươi muốn khuy?n ta suy nghĩ tho?ng một ch?t, ngươi hi vọng ta vẫn l? Ti?u Cảnh Duệ trước kia. Nhưng m? Dự T?n, điều n?y ta thật sự kh?ng l?m được. Đối với ta, chỉ sau một buổi tối, tất cả đều bị lật đổ. Hết thảy đều đ? thay đổi, ta l?m sao c? thể kh?ng thay đổi theo? Cho n?n bất kể ta c? muốn hay kh?ng th? Ti?u Cảnh Duệ sớm đ? kh?ng c?n l? Ti?u Cảnh Duệ trước kia nữa rồi."

Ng?n Dự T?n h?t s?u một hơi, tiến l?n trước một bước, hai tay nắm chặt hai vai Ti?u Cảnh Duệ, lắc mạnh, gằn từng chữ: "Kh?ng sai, đ?ng l? ta hi vọng ngươi vẫn l? ngươi trước kia. C? điều ngươi kh?ng l?m được th? cũng kh?ng sao. Ch?ng ta lớn l?n c?ng nhau từ nhỏ, d? sao th? ngươi vẫn kh?ng ngừng thay đổi, từ thằng nh?c mập mạp, l?n tịt trước kia trở n?n cao lớn kh?i ng? như b?y giờ, từ một t?n kiệm lời kh?ng th?ch n?i chuyện biến th?nh kẻ biết h?a c?ng Tạ Bật n?i xấu ta. Ta kh?ng ngại thấy ngươi tiếp tục thay đổi, d? sao th? bất kể ngươi thay đổi thế n?o, ngươi vẫn l? người bằng hữu độc nhất v? nhị đ? của ta, t?nh bằng hữu của ch?ng ta sẽ kh?ng thay đổi! Cho n?n ngươi nghe r? cho ta, bất kể ngươi đi tới đ?u cũng nhất định phải nhớ người bằng hữu n?y, nếu ngươi d?m qu?n th? ta nhất định sẽ kh?ng tha cho ngươi. Nghe r? chưa?"

N?i xong những lời cuối c?ng, giọng hắn đ? gần mất tiếng, tr?ng mắt cũng đ? đỏ hoe, b?n tay nắm vai Ti?u Cảnh Duệ b?p chặt đến mức ng?n tay cũng đau nhức. Lời hắn n?i kh?ng d?i nhưng sự ch?n th?nh, thẳng thắn v? ấm ?p ẩn chứa trong những lời n?y th? kh?ng ai c? thể phủ nhận được.

Ti?u Cảnh Duệ c?i đầu, hai mắt cũng rớm lệ, ngay cả Vũ Văn Niệm đứng xem cũng phải quay mặt đi, lặng lẽ d?ng tay lau kh?e mắt.

"Được rồi, b?y giờ ngươi muốn đi đ?u th? đi đi, d? sao trước kia ngươi cũng đi suốt ng?y m?, chẳng qua Đại Sở hơi xa một ch?t, ngươi phải bảo trọng." Ng?n Dự T?n khịt mũi, lui lại một bước. "L?c n?o rảnh nhớ viết thư cho ta."

Ti?u Cảnh Duệ ờ một tiếng, ngẩng đầu.

Hai người nh?n nhau, kh?ng hẹn m? c?ng cố gắng mỉm cười, chỉ c? điều b?n dưới vẻ mặt tươi cười n?y, bọn họ lại nh?n thấy sự đau buồn kh?ng thể n?o che giấu, kh?ng thể n?o mờ phai. Bởi v? trong l?ng hai người đều hiểu r?, h?m nay chia ly, kh?ng biết ng?y n?o mới gặp lại được.

Sau thời gian để tang Th?i ho?ng th?i hậu, ngay cả trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương cũng rời kinh về đất phong của m?nh, đến l?c đ? d? Ti?u Cảnh Duệ quay về Đại Lương th? cũng chưa chắc đ? đặt ch?n đến đế đ?.

Hai người bọn họ xuất th?n tương đương, tuổi t?c ngang nhau, t?nh t?nh hợp nhau, vốn tưởng rằng c? thể th?n thiết với nhau như vậy m?i, vốn tưởng rằng nhất định sẽ c? một cuộc đời kh?ng kh?c nhau l? bao, ai ngờ sau một đ?m đất trời đảo lộn, để b?y giờ phải trơ mắt nh?n nhau đi về hai ph?a ch?n trời. Cho d? lạc quan như Ng?n Dự T?n l?c n?y cũng kh?ng khỏi ngỡ ng?ng.

"Đại ca, ch?ng ta đi chứ?" Vũ Văn Niệm dụi đ?i mắt đỏ đi tới k?o tay ?o huynh trưởng.

Ti?u Cảnh Duệ v? Ng?n Dự T?n đồng thời dang tay ra ?m nhau thật chặt.

"Ngươi l?n ngựa đi, ta nh?n ngươi đi. Tr?n đường phải cẩn..." Ng?n Dự T?n đang gượng cười n?i lời tạm biệt đột nhi?n lại im bặt, ?nh mắt nh?n về nơi n?o đ? sau lưng Ti?u Cảnh Duệ, vẻ mặt hơi kỳ dị.

Ti?u Cảnh Duệ lập tức ph?t hiện, xoay người nh?n theo ?nh mắt hắn, chỉ thấy c?ch đ? hơn mười trượng, L? Cương đang đứng thẳng người ở ven đường. Thấy hắn quay lại, L? Cương lập tức giơ tay chỉ l?n sườn dốc thoai thoải b?n cạnh.

Thực ra trước khi ngẩng đầu nh?n l?n theo hướng L? Cương chỉ, Ti?u Cảnh Duệ cũng đ? đo?n được m?nh sẽ nh?n thấy ai, cho n?n trong nh?y mắt hắn hơi do dự, nhưng sau một l?t hắn vẫn thản nhi?n ngước l?n nh?n.

Tr?n đ?nh nghỉ m?t giữa con dốc, Mai Trường T? đứng dựa v?o lan can, gi? n?i căng đầy tay ?o. Mặc d? nh?n từ xa kh?ng thấy r? n?t mặt ch?ng nhưng d?ng vẻ đ? đ? cho thấy ch?ng đứng ở đ?y để chờ Ti?u Cảnh Duệ.

"Cảnh Duệ..." Ng?n Dự T?n hơi lo lắng gọi một tiếng.

Ti?u Cảnh Duệ lấy lại b?nh tĩnh, quay lại thản nhi?n n?i: "Đại kh?i l? huynh ấy cũng đến để tiễn đưa, ta qua đ? n?i mấy lời."

"Ta đi c?ng ngươi..." Ng?n Dự T?n buột miệng n?i nửa c?u liền dừng lại.

Th?ng minh như Ng?n Dự T?n đương nhi?n hiểu r? c? những kh?c mắc đương sự phải tự m?nh th?o gỡ, người ngo?i tuyệt đối kh?ng thể can thiệp, cho n?n cuối c?ng hắn cũng chỉ lui lại v?i bước chứ kh?ng n?i g? th?m.

Vũ Văn Niệm vốn kh?ng r? mối quan hệ bằng hữu trước kia giữa Ti?u Cảnh Duệ v? Mai Trường T? cho n?n kh?ng hiểu t?nh h?nh l?c n?y ra sao. N?ng tiến l?n định hỏi v?i c?u nhưng lại bị Ng?n Dự T?n cầm tay k?o lại. L?c n?y Ti?u Cảnh Duệ đ? sải bước l?n đ?nh nghỉ m?t, mặc d? sắc mặt hơi t?i nhưng thần th?i v? bước ch?n rất vững v?ng.

"Mời ngồi!" Mai Trường T? khẽ mỉm cười, cầm hũ rượu bạc tr?n b?n đ? l?n r?t đầy một ly rượu trắng đưa tới. "Lần n?y đi, đường s? xa x?i, c? ly rượu tiễn đưa, ch?c ngươi l?n đường b?nh an."

Ti?u Cảnh Duệ nhận ly rượu, ngẩng đầu uống một hơi cạn sạch, lau vết rượu b?n kh?e m?i, đặt ch?n xuống b?n, chắp tay, n?i: "Đa tạ T? ti?n sinh tiễn đưa, tại hạ c?o từ!"

Mai Trường T? chăm ch? nh?n người thanh ni?n n?y quay đầu, xoay người, đợi đến l?c hắn sắp ra khỏi đ?nh mới nhẹ nh?ng hỏi một tiếng: "Cảnh Duệ, v? sao ngươi kh?ng hận ta?"

Ti?u Cảnh Duệ khựng lại, im lặng một l?t rồi từ từ quay người nh?n thẳng Mai Trường T?. "Ta c? thể hận g? huynh? Qu? khứ của mẫu th?n ta kh?ng phải do huynh tạo th?nh, ta sinh ra kh?ng phải do huynh sắp xếp, những việc l?m bất nghĩa của Tạ... Tạ hầu đều l? việc l?m của ch?nh hắn, kh?ng phải do huynh giật d?y vạch kế... Cả huynh v? ta đều hiểu r?, thực ra điều khiến ta cảm thấy v? c?ng đau khổ, n?i cho c?ng vẫn l? v? ch?n tướng kia chứ kh?ng phải b?n tay vạch trần ch?n tướng đ?. Chuyện năm ấy ho?n to?n kh?ng c? quan hệ g? với huynh, ta cũng chưa nực cười đến mức giận l?y sang huynh, bắt huynh phải chịu tr?ch nhiệm về chuyện những người kh?c l?m sai."

"Nhưng ta vốn c? thể để ch?n tướng tiếp tục bị che giấu vậy m? ta lại khiến n? bị vạch trần, hơn nữa c?n quyết liệt như vậy... Kh?ng hề suy nghĩ đến cảm nhận của ngươi, cũng kh?ng hề bận t?m về t?nh bằng hữu giữa ngươi v? ta. Đối với chuyện n?y ?t nhiều ngươi cũng n?n o?n hận một ch?t chứ?"

Ti?u Cảnh Duệ lắc đầu, cười th? lương. "N?i thật, ta từng rất kh? chịu khi thấy huynh l?m như vậy. Nhưng d? sao ta cũng kh?ng phải một h?i tử tự cho m?nh l? trung t?m của thế gian, ta biết người n?o cũng phải c? lựa chọn của ri?ng m?nh. Huynh chọn lấy thứ m?nh cho rằng quan trọng, vứt bỏ ta, đ?y chỉ l? lựa chọn của huynh m? th?i. Ta kh?ng thể hận huynh v? huynh kh?ng lựa chọn ta, d? sao th?... huynh kh?ng c? tr?ch nhiệm v? nghĩa vụ phải lấy ta l?m trọng, cho d? ta từng hi vọng như vậy nhưng chung quy cũng kh?ng thể ?p buộc được huynh."

"Quả thật ta kh?ng nhất định phải lấy ngươi l?m trọng, nhưng từ khi gặp ngươi đến nay, ngươi vẫn lu?n đối xử với ta th?nh t?m, về mặt n?y th? ta thấy hổ thẹn v? đ? nợ ngươi."

"Sở dĩ ta th?nh t?m đối đ?i với huynh l? v? ta muốn l?m như vậy. Nếu c? thể đổi lại được sự th?nh t?m từ huynh th? đương nhi?n ta rất vui, nhưng nếu kh?ng thể th? cũng kh?ng c? g? phải hối hận."

?nh mắt bi thương, tr?n mặt Mai Trường T? lại vẫn mang nụ cười. "Mặc d? ngươi kh?ng hối hận nhưng chung quy ngươi v? ta đ? kh?ng thể l?m bằng hữu của nhau nữa."

Ti?u Cảnh Duệ c?i đầu, im lặng kh?ng n?i.

Từ khi hai người quen nhau tới nay, hắn vẫn ngưỡng mộ t?i hoa v? kh? độ của Mai Trường T?, coi ch?ng đ?ng l? một sư phụ tốt, một hảo bằng hữu, cẩn thận, nghi?m t?c giữ g?n, n?ng niu t?nh bằng hữu đ?.

Nhưng hắn kh?ng ngờ hai người lại dần dần đi tới t?nh cảnh kh?ng thể tiếp tục l?m bằng hữu như h?m nay. Kỳ thực, t?nh đến nh?n quả một c?ch nghi?m t?c th? giữa hai người cũng kh?ng c? huyết hải th?m th? g? kh?ng giải được, trừ một số kh?c mắc nhỏ.

Nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy, Ti?u Cảnh Duệ đ? cảm nhận s?u sắc lời Ng?n Dự T?n n?i trước kia. Hắn v? Mai Trường T? căn bản kh?ng phải người c?ng một thế giới, giữa bọn họ c? qu? nhiều ch?nh lệch, thiếu nền tảng để trở th?nh bằng hữu.

Kh?ng c? th? hận, kh?ng c? o?n tr?ch, đ?y đ? l? kết cục tốt nhất của bọn họ rồi.

C? lẽ trong tương lai, sự trưởng th?nh c? thể dẫn đến thay đổi. C? lẽ trong tương lai, hai người sẽ c?n c? những mối li?n hệ m? l?c n?y họ kh?ng tưởng tượng được, nhưng ?t nhất l? trong thời điểm hiện nay, bọn họ đ?ng l? kh?ng thể tiếp tục l?m bằng hữu như những g? Mai Trường T? n?i...

"Cảnh Duệ!" Mai Trường T? tiến l?n trước một bước, điềm đạm nh?n Ti?u Cảnh Duệ. "Ngươi l? người c? l?ng bao dung nhất m? ta biết, trời cao cho ngươi t?nh t?nh ?n h?a, hiền hậu, bao dung độ lượng, kh?ng th? l?u nhớ dai, c? lẽ ch?nh l? để b? đắp lại những đau khổ n?y của ngươi. Ta thật t?nh hi vọng sau n?y ngươi c? thể giữ được sự ch?n th?nh thẳng thắn đ?, c? thể nhận được nhiều an l?nh v? hạnh ph?c hơn, bởi v? đ? l? những thứ ngươi đ?ng được nhận..."

"Đa tạ!" Ti?u Cảnh Duệ h?t s?u một hơi rồi chậm r?i thở ra.

Kỳ thực trong l?ng hắn c?n c? rất nhiều lời muốn n?i, nhưng lời ra đến miệng lại cảm thấy c? n?i cũng v? ?ch, cho n?n hắn chỉ lấy lại b?nh tĩnh, lần nữa xoay người bước nhanh khỏi đ?nh nghỉ m?t.

Vũ Văn Niệm v? Ng?n Dự T?n đều đứng đợi hắn ở ven đường c?i quan dưới dốc. Sau khi ba người tụ lại lần nữa, đ?i hảo bằng hữu chỉ n?i v?i lời chia tay đơn giản rồi hai huynh muội Ti?u Cảnh Duệ c?ng xoay người l?n ngựa, chạy như bay về ph?a nam.

Ng?n Dự T?n đưa mắt nh?n đến l?c b?ng d?ng hai người biến mất, vẻ mặt mất m?t, lại ngẩng đầu nh?n Mai Trường T? vẫn đứng tr?n đ?nh nghỉ m?t, do dự một l?t rồi vẫn đi l?n ch?o hỏi. Nhưng b?y giờ kh?ng phải l?c để n?i chuyện, hai người cũng kh?ng c? t?m t?nh n?i chuyện n?n sau khi kh?ch s?o mấy c?u, Ng?n Dự T?n liền c?o từ rồi l?n ngựa về th?nh.

"T?ng chủ, nơi n?y gi? lớn, ch?ng ta cũng về th?i?" L? Cương đi tới thu dọn b?n, thấp giọng hỏi.

Mai Trường T? y?n lặng ngầm đồng ?, chậm r?i đứng dậy đi ra khỏi đ?nh.

Trước khi l?n kiệu, ch?ng quay lại nh?n hướng Ti?u Cảnh Duệ đ? đi xa, bước ch?n dừng lại, rơi v?o trầm tư.

"T?ng chủ? T?ng chủ?"

Hai h?ng l?ng m?y vừa đen vừa d?i của Mai Trường T? chậm r?i nh?u lại, thở d?i một tiếng. "Đại Sở chung quy cũng kh?ng phải chốn bồng lai... Truyền mệnh lệnh của ta, ph?i Chu T?y tới Đại Sở, cố gắng chăm s?c hắn một ch?t!"



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...