Lang Gia Bảng

Chương 38: Bên giảm bên tăng


Chương trước Chương tiếp

Đế đ? Kim Lăng chia th?nh hai phần gồm cung th?nh b?n trong v? ho?ng th?nh b?n ngo?i. Việc tuần tra ph?ng vệ cung th?nh do cấm qu?n phụ tr?ch, hiện nay quan chỉ huy cao nhất l? đại thống lĩnh cấm qu?n M?ng Ch?.

Trong khi cung th?nh chỉ c? cấm quấn ph?ng vệ th? việc ph?n c?ng tuần tra ho?ng th?nh lại phức tạp hơn nhiều.

Xử c?c vụ phạm ph?p của d?n ch?ng, tuần tra hằng ng?y, truy bắt trộm cướp, cứu hỏa cứu thủy l? chức tr?ch của nha m?n Kinh Triệu. Canh giữ cổng th?nh, giới nghi?m ban đ?m, trấn ?p c?c vụ tụ tập đ?nh nhau l? việc của tuần ph?ng doanh. Nha m?n Kinh Triệu được xem như quan phủ địa phương, phải bẩm b?o c?ng việc với s?u bộ. Theo bi?n chế th? tuần ph?ng doanh vốn thuộc bộ Binh, nhưng từ trước tới nay v? người đứng đầu tuần ph?ng doanh l? Ninh Quốc hầu c? cả chức vụ v? tước vị đều cao hơn thượng thư bộ Binh n?n n? vẫn đứng si?u nhi?n b?n ngo?i, bộ Binh kh?ng d?m hạ bất cứ mệnh lệnh n?o cho doanh n?y.

Ngo?i ra ho?ng th?nh c?n c? mấy nh? c? quyền nu?i tư binh. Sau khi Đ?ng cung được t?ch ri?ng ra khỏi nội cung từ thời Huệ đế th? cũng được đưa v?o phạm vi ho?ng th?nh, theo quy định được nu?i ba ng?n qu?n, c?n phủ th?n vương th? được nu?i hai ng?n, phủ quận vương một ng?n, phủ qu?n hầu nhất phẩm t?m trăm.

Những phủ đệ c? đặc quyền n?y ?t nhiều đều sẽ ảnh hưởng đến động tĩnh của ho?ng th?nh, c? thể n?i l? nhiều luồng sức mạnh đan xen, quan hệ chồng ch?o như một mớ b?ng bong.

Giờ đ?y việc Tạ Ngọc ki?m chức thống lĩnh tuần ph?ng doanh bị đ?nh đổ cũng giống như cưỡng chế r?t một sợi trong mớ b?ng bong n?y ra ngo?i, khiến phần c?n lại đ? loạn lại c?ng th?m loạn.

Sau khi đưa tang Th?i ho?ng th?i hậu một th?ng, chỉ dụ ph? xuống, Tạ Ngọc đi từ u minh đạo trong thi?n lao ra, chuẩn bị đến Kiềm Ch?u lưu đ?y.

Hắn sinh ra trong nh? quyền qu?, kh?ng ngừng t?ch lũy qu?n c?ng, được phong đến qu?n hầu nhất phẩm, uy quyền hiển h?ch bao nhi?u năm nay. Nhưng một khi băng tuyết đ? tan th? chỉ c?n như hoa trong gương, trăng dưới nước, tỉnh mộng k? v?ng(*), chỉ thấy một bộ xiềng x?ch, bị hai t?n nha dịch th? lỗ ?p giải như những t?n tội phạm lưu đ?y kh?c, ngay cả băng hỏa c?n cũng kh?ng nhiều hơn người kh?c một c?y.

(*) Trong truyện ?Chẩm Trung k?? thời Đường kể chuyện một ch?ng trai gặp một đạo sĩ trong qu?n trọ nọ. Đạo sĩ cho ch?ng trai một chiếc gối bảo ngủ đi. Bấy giờ chủ qu?n đang nấu một nồi cơm k? v?ng, ch?ng trai nằm mộng thấy m?nh được l?m quan, hưởng ph? qu?, nhưng khi tỉnh dậy th? cơm k? v?ng vẫn chưa ch?n, sau điển t?ch n?y d?ng để chỉ sự vỡ mộng.

May m? b?y giờ, tội phạm lưu đ?y lu?n xuất ph?t từ rạng s?ng, tr?n đường c?n ?t b?ng người, kh?ng c? đ?m đ?ng đứng xem v? tiếng ch? cười huy?n n?o khiến trong l?ng Tạ Ngọc thấy thoải m?i hơn một ch?t.

Trong nh? lao hắn kh?ng hề bị đ?nh đập, ngay cả việc thẩm vấn hằng ng?y cũng kh?ng c?, cho d? vụ ?n của hắn cuối c?ng l? do Ho?ng đế Đại Lương ph?n x?t nhưng kỳ thực, từ sau khi hạ ngục hắn chưa nh?n thấy mặt vị ch? t?n Đại Lương n?y.

Chuyện ăn uống trong ngục đương nhi?n kh?ng thể n?o gọi l? ngon, nhưng ?t nhất cũng được ăn no, lại nhờ thượng thư bộ H?nh mới nhậm chức quản l? rất tốt n?n tr? ngược đ?i phạm nh?n của ngục tốt vẫn thường thấy trong thi?n lao cũng bị ngăn chặn, cho n?n khi Tạ Ngọc đeo chiếc g?ng nặng nề đi đ?i cổng nam th?nh Kim Lăng, t?nh trạng sức khỏe của hắn vẫn xem như kh?ng tồi.

L?c người ?p giải v? phạm nh?n tới cổng nam th? cũng l? giờ mở cổng th?nh, ph?ng thủ cổng ho?ng th?nh đương nhi?n l? quan binh của tuần ph?ng doanh. L?c đầu bọn họ kh?ng để ? phạm nh?n r?u t?c rối b?, đeo g?ng mang xiềng đứng b?n cạnh chờ c?nh cổng th?nh d?y nặng mở ra l? ai. Sau đ? một nha dịch phụ tr?ch ?p tải gặp người quen trong số c?c quan binh thủ th?nh, hai người h?n huy?n một l?t, nha dịch đ? khinh thường liếc mắt hất cằm, giọng n?i kh?ng hề thấp: ?N?y, nh?n quan lớn của c?c ngươi trước kia đi! Đại hầu gia cơ đấy, mấy th?ng trước c?c ngươi đều kh?ng d?m ngẩng đầu nh?n thẳng hắn, b?y giờ th? nh?n thoải m?i, cũng chỉ mồm ngang mũi dọc, sống lưng c?n kh?ng thẳng bằng ngươi!?

Vừa n?i xong c?u n?y, những người xung quanh lập tức ồn ?o.

Những quan binh cấp thấp n?y cơ bản kh?ng c? cơ hội tiếp x?c trực tiếp với Tạ Ngọc, b?nh thường nghĩ đến Tạ hầu gia vẫn cảm thấy như l? một người tr?n m?y. B?y giờ người tr?n m?y đ? ng? xuống vũng b?n, đang đứng trước mặt m?nh, l?m g? c? ai lại kh?ng cảm thấy t? m??

Cho n?n c? tới hơn nửa số quan binh đang trực ca n?y v?y tới, v? r?u t?c Tạ Ngọc che khuất mặt hắn, kh?ng nh?n r? được n?n c? người c?n định đưa tay gạt ra để nh?n cho kĩ.

"L?m g? thế? C?c ngươi về hết cho ta!" Đ?ng l?c n?y, một giọng n?i ồm ồm vang l?n, người n?i cũng nhanh ch?ng chen tới, cố gắng đẩy đ?m người n?y ra. "C? c?i g? m? xem? Cổng th?nh đ? mở rồi, c?n kh?ng mau về vị tr? của m?nh đi!"

"Thất th?c!" Một quan binh k?o d?i giọng, n?i. "Vừa mở cửa th?nh, ma cũng kh?ng c? nửa con, c?c huynh đệ cũng chỉ muốn xem một ch?t th?i chứ kh?ng l?m g?."

"Nếu ngươi bị người kh?c xem như vậy th? ngươi c? th?ch kh?ng?"

"Ta kh?ng phạm tội, tại sao lại bị người kh?c xem? B?y giờ ?ng ta kh?ng c?n l? hầu gia nữa, th?c lấy l?ng ?ng ta l?m g??"

Thất th?c sầm mặt xuống, nhổ một b?i nước bọt, mắng: "L?c người ta l? hầu gia th? nịnh nọt, l?c người ta phạm tội th? l?m nhục, sống như vậy đ?u ra d?ng nam tử h?n?"

Thực ra phần lớn những người xem cũng chỉ l? t? m?, bị mắng như vậy đương nhi?n tức giận, may m? b?nh thường vị Thất th?c n?y vẫn được mọi người qu? trọng, cũng đ? phục vụ trong tuần ph?ng doanh từ l?u n?n lập tức c? người đi ra giảng h?a khuy?n giải, cuối c?ng hai b?n chỉ lời qua tiếng lại chứ kh?ng đ?nh nhau.

Hai nha dịch đứng b?n cạnh như đang xem kịch vui, thỉnh thoảng c?n ch?m v?o mấy c?u, c?n bản th?n người g?y ra sự hỗn loạn n?y l? Tạ Ngọc lại lặng lẽ l?i về ph?a sau, r?u t?c vẫn che hết nửa khu?n mặt.

Người phụ tr?ch đội quan binh n?y vốn chỉ khoanh tay đứng nh?n, kh?ng muốn can thiệp, trong qu?n b?nh thường ba ng?y c?i nhau một trận nhỏ, năm ng?y c?i nhau một trận lớn, đ?nh nhau kh?ng c? ai bị thương th? kh?ng c? việc g?, huống chi b?y giờ mới tờ mờ s?ng, cổng th?nh vắng vẻ, l?nh g?c cũng kh?ng c? việc g? l?m, cứ cho l? ầm ĩ một ch?t cho ấm người.

Nhưng sau đ? hắn v? t?nh nh?n thấy hai nha dịch khẽ nhếch miệng vẻ khinh thường, đột nhi?n ? thức được c? người ngo?i ở đ?y, kh?ng n?n để người ta xem chuyện cười của quan binh tuần ph?ng doanh, lập tức nổi giận, cầm chiếc roi b?n cạnh l?n quất một tiếng gi?n vang, cao giọng mắng: "Mẹ kiếp! C?m mồm hết cho l?o tử!"

Tuy hắn cũng chỉ l? một tiểu đầu mục nhưng d? sao cũng l? người chỉ huy trực tiếp, thấy hắn đột nhi?n tức giận, mọi người d? kinh ngạc nhưng cũng kh?ng d?m tr?i lời, vội ngoan ngo?n ngậm miệng rồi tản ra.

Hai nha dịch thấy kịch vui đ? hết, cũng kh?ng tiếp tục th?m dầu v?o lửa nữa m? đẩy Tạ Ngọc đi ra khỏi cửa th?nh.

B?n ngo?i cổng nam th?nh l? một con đường đất v?ng lớn rất bằng phẳng, dễ đi.

Tạ Ngọc l? người tập v?, sức khỏe rất tốt. Hắn đi rất nhanh, kh?ng cho hai người ?p tải c? cơ hội d?ng gậy gộc xua đ?nh.

Sau khoảng nửa canh giờ, trời đ? s?ng hẳn, một nha dịch dừng lại lau mổ h?i, v? t?nh liếc về ph?a sau th? thấy bụi đất bay l?n, một chiếc xe ngựa m?u đen m?i trắng đang chạy nhanh tới nơi, chỉ nh?n con tuấn m? k?o xe cũng biết kh?ng phải l? một chiếc xe của người b?nh thường.

Ba người c?ng tr?nh sang ven đường, hai nha dịch t? m? nh?n quanh, Tạ Ngọc lại c?i người tr?nh v?o đ?m cỏ tranh b?n đường.

Xe ngựa chạy đến c?ch ba người mấy trượng th? dừng lại, r?m xe bị hất l?n, một thanh ni?n ?o trắng nhảy xuống nh?t cho hai nha dịch mỗi người một thỏi bạc lớn, n?i nhỏ: "Đến tiễn đưa, mong c?c vị tạo điều kiện một ch?t."

Mặc d? kh?ng biết người tới l? ai, nhưng đến tiễn đưa Tạ Ngọc th? nhất định kh?ng phải b?nh d?n, hai nha dịch rất biết điều, tươi cười tr?nh ra xa.

"Cha..." Tạ Bật run run gọi một tiếng, mắt đỏ hoe. "Cha vẫn khỏe chứ?"

Tạ Ngọc đứng y?n lặng hồi l?u, cuối c?ng lạnh nhạt l?n tiếng: "Ờ."

Tạ Bật lại mấp m?y m?i, h?nh như kh?ng biết n?n n?i g? tiếp, quay lại nh?n chiếc xe ngựa đằng sau.

Tạ Ngọc lập tức đo?n được tr?n xe c?n c? người, ?nh mắt kh?ng khỏi dao động. Trong t?nh cảnh n?y, hắn kh?ng biết m?nh c? muốn gặp lại b? một lần nữa hay kh?ng? Tuy nhi?n, bất kể hắn muốn hay kh?ng muốn, l?c n?y cũng kh?ng c? quyền lựa chọn.

R?m xe lại bị v?n l?n lần nữa, trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương mặc nguy?n bộ đồ tang chậm r?i bước xuống xe ngựa.

Khiến Tạ Ngọc bất ngờ l? người đỡ trưởng c?ng ch?a yếu ớt lại l? Ti?u Cảnh Duệ.

L?c c?n c?ch Tạ Ngọc khoảng năm, s?u bước, Ti?u Cảnh Duệ bu?ng tay mẫu th?n, đứng lại kh?ng bước tiếp nữa.

Trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương th? tiếp tục đi tới trước mặt Tạ Ngọc, lặng lẽ nh?n hắn.

Tạ Bật muốn để cha mẹ n?i chuyện với nhau v?i lời, lại nghĩ đến việc trong l?ng Cảnh Duệ b?y giờ đang rất m?u thuẫn n?n đi tới k?o hắn ra một chỗ xa hơn.

"Đ? kết th?c chưa?" Sau một l?c l?u y?n lặng, trưởng c?ng ch?a hỏi c?u đầu ti?n.

"Chưa."

"Ta c? thể gi?p g??"

"Kh?ng cần." Tạ Ngọc lắc đầu. "Ở kinh th?nh n?ng c?n kh?ng bảo vệ nổi ta, trong giang hồ m?nh m?ng n?ng c?ng kh?ng thể bảo vệ ta."

?nh mắt trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương trầm tĩnh m? đau buồn.

Mặc d? gần đ?y rơi lệ rất nhiều, quầng mắt đ? kh?, nếp nhăn hằn s?u nhưng s?ng mắt vẫn giữ được thần th?i như nước m?a thu, thỉnh thoảng hơi xao động, vẫn l?m say l?ng người.

"Vị T? ti?n sinh kia... h?m qua ph?i người tới gặp ta, bảo ta dặn ?ng h?y giao cho ta một phong thư."

"Thư?" Tạ Ngọc ngẩn người, nhưng vừa nghĩ đến việc đ?y l? lời dặn của vị Mai Trường T? l?m người ta vừa nghĩ đến đ? thấy r?t lạnh kia, hắn lại kh?ng d?m coi thường, vội v?ng vắt ?c suy nghĩ.

"Người đ? n?i nếu ?ng vẫn chưa viết th? bảo ?ng b?y giờ viết, bởi v? sau khi ?ng n?i những lời đ? nhất định vẫn c?n c? những chuyện s?u hơn. Viết ra, giao cho ta, ?ng c? thể sống." Trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương kh?ng hiểu những lời n?y c? ? g?, b? chỉ nghi?m t?c thuật lại ch?nh x?c từng chữ từng c?u.

Cho d? nam nh?n n?y đ? b?p chết t?nh y?u đầu đời của b?, cho d? nam nh?n n?y từng c? ? đồ giết chết con trai b?, nhưng d? sao cũng c? t?nh nghĩa phu th? hơn hai mươi năm, hắn l? cha của ba đứa con b?, b? kh?ng muốn nghe thấy tin hắn chết th? thảm, nhất l? trong t?nh huống nam nh?n n?y ho?n to?n kh?ng muốn chết.

Tạ Ngọc đảo mắt, đột nhi?n vỡ lẽ, hiểu r? ? Mai Trường T?.

Ngo?i những g? hắn n?i với Mai Trường T? h?m đ?, c?n c? rất nhiều b? mật hắn đang nắm giữ tạm thời kh?ng muốn n?i ra, hoặc kh?ng thể n?i ra.

Tr?n con đường đi lưu đ?y d?i đằng đẵng n?y, nếu Hạ Giang muốn giết hắn th? sẽ rất kh? ph?ng bị. C?ch bảo vệ t?nh mạng duy nhất ch?nh l? viết lại những b? mật trong l?ng, giao cho Lỵ Dương giữ. Nếu m?nh kh?ng sao th? Lỵ Dương sẽ kh?ng c?ng khai bức thư của hắn, nếu m?nh chết th? bức thư n?y sẽ trở th?nh bằng chứng.

Hạ Giang kh?ng phải người hồ đồ, chỉ cần c?n nhắc một ch?t l? sẽ thấy để m?nh sống th? tốt hơn. D? Tạ Ngọc c? kh?ng đ?ng tin đến mấy cũng sẽ kh?ng t?y tiện n?i ra b? mật li?n quan đến việc sống chết của hắn v? Hạ Giang, ngược lại, nếu m?nh chết th? tất cả mới bị c?ng khai.

Đ?y quả thật l? cọng rơm cứu mạng cuối c?ng...

Trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương vẫn lặng lẽ nh?n hắn, lặng lẽ chờ đợi quyết định của hắn, kh?ng hề c? ? th?c giục hay khuy?n bảo.

Tạ Ngọc thấy tr?i tim đột nhi?n n?ng l?n, hai mắt kh?ng khỏi ươn ướt.

Tuy l? người bạn đời nhiều ?n o?n bao năm nay, nhưng người duy nhất hắn c?n d?m tin tưởng tr?n đời n?y, người duy nhất hắn c?n d?m đặt một tia hi vọng ch?nh l? Lỵ Dương.

"C? giấy b?t kh?ng?" Sau khi lấy lại b?nh tĩnh, Tạ Ngọc thấp giọng hỏi.

Trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương lấy một chiếc hộp trong t?i tay ?o ra, trong hộp c? sẵn b?t mực v? một tấm lụa trắng thật d?i. "Viết l?n đ?y l? được."

Tạ Ngọc chần chừ nh?n hai nha dịch xa xa đang ng? về ph?a n?y, Lỵ Dương lập tức n?i: "Kh?ng sao, T? ti?n sinh n?i c?ng nhiều người biết ?ng viết bức thư n?y th? c?ng tốt."

Tạ Ngọc lập tức hiểu ra, vội v?ng cầm b?t.

Do hắn đang phải đeo g?ng n?n trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương liền trải tấm lụa tr?n g?ng, hắn cứ viết được v?i chữ b? lại di chuyển tấm lụa gi?p hắn, nhưng từ đầu đến cuối ?nh mắt b? kh?ng hề nh?n v?o những d?ng chữ đ?.

Đợi Tạ Ngọc vất vả viết xong, b? lập tức gấp tấm lụa lại, bỏ v?o một chiếc t?i th?u, r?t một chiếc kim c?i tr?n t?i ra kh?u chặt miệng t?i lại.

"Lỵ Dương..."

"T?i sẽ kh?ng cho bất kỳ ai xem bức thư ?ng viết, ch?nh t?i cũng sẽ kh?ng xem. T?i kh?ng muốn biết ?ng đ? từng l?m chuyện g?, bỏi v? đối với t?i th? kh?ng biết g? mới l? tốt nhất..." Trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương cất chiếc t?i th?u v?o trong ?o, ?nh mắt th? lương. "T?i c?n chuẩn bị một ?t y phục v? ng?n lượng, ?ng mang theo c?n sử dụng tr?n đường."

Tạ Ngọc dịu d?ng nh?n b?, muốn chạm v?o gương mặt b? nhưng b?n tay vừa động mới nhớ ra m?nh đang bị g?ng chặt, đ?nh k?m n?n, n?i khẽ: "Lỵ Dương, n?ng bảo trọng, ta nhất sẽ quay về gặp lại n?ng."

Mắt trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương hơi đỏ, quay đầu đi kh?ng trả lời, đưa tay ra hiệu cho Tạ Bật đi tới.

Tạ Ngọc vội b?nh tĩnh lại, thừa dịp con trai c?n chưa đến gần, nhanh ch?ng n?i: "Lỵ Dương, n?ng ng?n vạn lần kh?ng được đưa chiếc t?i th?u n?y cho t?n Mai Trường T? kia."

Trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương nh?n hắn một c?i, lạnh nhạt gật đầu. "?ng y?n t?m, chỉ cần ?ng c?n sống th? t?i sẽ lu?n mang chiếc t?i n?y theo người."

Vừa mới dứt lời, Tạ Bật đ? đi tới.

Hắn l? người chu đ?o, thấy mẫu th?n ra hiệu liền hiểu ra cho n?n tr?n đường đi c?n v?ng qua chỗ xe ngựa lấy tay nải xuống, buộc l?n lưng cho Tạ Ngọc.

Ti?u Cảnh Duệ vẫn đứng xa xa, thỉnh thoảng lại đưa mắt nh?n tới.

Tạ Ngọc chưa bao giờ c? t?nh phụ tử thật sự với Ti?u Cảnh Duệ, trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương biết con trai l?c n?y đang đau x?t trong l?ng, Tạ Bật cũng l? người tinh tế n?n kh?ng một ai l?n tiếng gọi Cảnh Duệ tới.

Mọi người im lặng nh?n nhau một hồi, cuối c?ng vẫn l? Tạ Ngọc n?i trước: "Lộ tr?nh của ta h?m nay kh?ng ngắn, b?y giờ phải chia tay rồi. Bật Nhi, chăm s?c mẫu th?n ngươi cho tốt."

Tạ Bật l?n tiếng nhận lời rồi d?u mẫu th?n chậm r?i lui lại.

Hai nha dịch vừa thấy việc tiễn biệt đ? xong liền cầm gậy đi tới.

Tạ Ngọc kh?ng muốn nh?n xe ngựa của Lỵ Dương đi xa n?n ch?nh m?nh quay đi trước, h?t s?u một hơi, đang chuẩn bị cất bước, đột nhi?n cảm thấy r?t lạnh, kh?ng khỏi r?ng m?nh một c?i. Hắn vội ngẩng đầu nh?n quanh, chỉ thấy xung quanh l? đường đất cỏ dại, kh?ng c? b?ng người, cho rằng chỉ l? cảm gi?c sai lầm, hắn lắc đầu thật mạnh.

Đ?ng l?c n?y, hắn nghe th?y Tạ Bật khẽ k?u một tiếng sợ h?i.

Ngẩng đầu nh?n quanh lần nữa, chỉ thấy trước mặt l?c n?y c?n kh?ng một b?ng người, b?y giờ b?i cỏ tranh cao ngang đầu người đ? bị một người t?ch ra như cuộn s?ng. Hạ Đ?ng mặc một bộ v?y ?o đen tuyền, chậm r?i đi tới.

Chỉ ri?ng sự xuất hiện của Hạ Đ?ng th? chưa khiến Tạ Bật phải sợ h?i, điều thật sự l?m Tạ Bật hoảng sợ l? biểu cảm tr?n gương mặt Hạ Đ?ng, biểu cảm s?u như biển, thấu tận xương, lạnh như băng, gi? như sương, mang đầy o?n độc v? th? hận...

Tạ Bật c? thể cảm nhận được kh? lạnh v? địch ? tr?n người Hạ Đ?ng, đương nhi?n những người kh?c cũng lập tức nhận ra.

Trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương một lần nữa bước từ tr?n xe ngựa xuống, k?u một tiếng: "Hạ khanh..."

Hạ Đ?ng kh?ng để ? đến b?, thậm ch? ngay cả ?nh mắt cũng kh?ng hề dịch chuyển, vẫn đi đến chỗ Tạ Ngọc với bước ch?n thong thả, ki?n định nhưng lại tr?n ngập uy hiếp, đến tận l?c chỉ c?n c?ch hắn ba trượng mới dừng lại.

Nhưng kh?ng phải Hạ Đ?ng muốn dừng lại, m? v? Ti?u Cảnh Duệ đ? chặn ph?a trước n?ng ta.

Do mới b?nh phục sau khi bị thương nặng được hơn một th?ng, sắc mặt Ti?u Cảnh Duệ vẫn trắng xanh, gương mặt cũng gầy hơn nhiều, nhưng ?nh mắt hắn vẫn dịu d?ng như cũ, chỉ c? điều th?m một ch?t ủ dột, th?m một ch?t đau buồn v? ngỡ ng?ng.

Đối mặt với Hạ Đ?ng vừa l? tỷ tỷ vừa l? sư phụ, hắn chắp tay thi lễ, ngữ điệu ki?n định: "Hạ Đ?ng tỷ tỷ c? chuyện g? ?? Cảnh Duệ c? thể l?m thay được kh?ng?"

"Ngươi cảm thấy ta giống như c? chuyện g? ??" Hạ Đ?ng để lộ nụ cười lạnh đến cực điểm, s?t kh? tr?n mặt rung động. "Kh?ng cần ngươi phải l?m thay, ngươi chỉ cần tr?nh ra l? được."

Ti?u Cảnh Duệ thẳng thắn đ?n ?nh mắt t?n khốc của Hạ Đ?ng, vẫn kh?ng c? ? l?i bước. "Gia mẫu ở đ?y, x? đệ ở đ?y, xin thứ cho Cảnh Duệ kh?ng thể lui lại."

"Ta đ?u c? l?m kh? trưởng c?ng ch?a v? Tạ Bật, mắc mớ g? đến bọn họ?"

"Nhưng người tỷ tỷ cần l?m kh? lại c? li?n quan đến họ."

Trong đ?i mắt hẹp d?i của Hạ Đ?ng, s?ng mắt như đao, lửa giận b?ng l?n, nh?n thẳng v?o mặt Ti?u Cảnh Duệ. "Ngươi cho rằng m?nh c? thể ngăn cản được ta sao?"

"Kh?ng ngăn cản được v? kh?ng ngăn cản l? hai việc kh?c nhau. Cảnh Duệ chỉ c? thể cố gắng hết sức."

"Ngươi cố gắng hết sức cũng c? ?ch lợi g?? Ta ho?n to?n c? thể giẫm l?n người ngươi đi qua."

Ti?u Cảnh Duệ lạnh nhạt gật đầu. "Vậy mời Hạ Đ?ng tỷ tỷ thử giẫm xem."

C?ng với c?u n?y của hắn, hai đồng tử của Hạ Đ?ng đột nhi?n co lại, ?nh mắt sắc như mũi băng đ?m thẳng v?o mặt Ti?u Cảnh Duệ, hồi l?u kh?ng hề di chuyền.

Trong bầu kh?ng kh? căng như d?y đ?n n?y, Tạ Bật c? ch?t bất an, xoa xoa tay, lại nh?n mẫu th?n với sắc mặt ngưng trọng.

Nhưng Ti?u Cảnh Duệ vẫn lặng y?n kh?ng động. Hắn lẳng lặng đ?n nhận ?nh mắt của Hạ Đ?ng, thoạt nh?n giống như đang đối kh?ng, nhưng thực ra chỉ l? hắn kh?ng để ?. Sau khi trải qua một đ?m thảm thương như vậy, Ti?u Cảnh Duệ l?m sao c?n để ? đến những chuyện vụn vặt như chuyện Hạ Đ?ng c? thể giẫm l?n người m?nh để bước qua?

Đối mặt với kẻ cản đường y?n tĩnh n?y, Hạ Đ?ng vẫn giữ nguy?n ?nh mắt lạnh lẽo. C? điều thời gian tr?i qua, kh?e m?i n?ng ta lại dần dần thả lỏng, chậm r?i nhếch l?n rồi đột nhi?n ngẩng đầu cười to. Sau khi cười, cả người n?ng ta chợt thay đổi, lại biến th?nh Hạ Đ?ng m? mọi người vẫn biết, Hạ Đ?ng v?i phần t? mị, v?i phần cuồng ngạo, lu?n như cười như kh?ng lại l?m người ta phải k?nh sợ.

"C?c ngươi căng thẳng c?i g??" Hạ Đ?ng gạt lọn t?c bu?ng xuống b?n m?, s?ng mắt long lanh. "Ta c? l?m g? đ?u, chỉ đến tiễn biệt th?i, cũng xem như trả lại ?n t?nh Tạ hầu gia đ? đưa thi h?i phu qu?n ta về năm đ?."

Nữ Huyền K?nh sứ chuyển từ vẻ lạnh băng th?nh cười tươi như hoa, tất cả mọi người đều thở ph?o một hơi. Tạ Bật nhướng m?y, n?i: "Hạ Đ?ng tỷ tỷ, tỷ vẫn kh?ng bỏ được th?i xấu th?ch tr?u đ?a người kh?c ?? B?y giờ l? l?c n?o m? tỷ c?n tr?u đ?a bọn ta?"

"Xin thứ lỗi!" Hạ Đ?ng n?i một c?u, kh?ng tiếp tục đi tới m? chỉ đứng ở chỗ cũ, ?nh mắt kh?a chặt gương mặt Tạ Ngọc, chậm r?i n?i. "Hạ Đ?ng đến để tiễn đưa, hầu gia đi đường cẩn thận. Phải biết con đường ph?a trước nhiều gian kh?, e l? kh? được an b?nh trong chốc l?t, khuy?n hầu gia l?c n?o cũng phải để ?, chớ thả lỏng tinh thần. Kiềm Ch?u gi? r?t, cũng mong hầu gia cố gắng chịu đựng, tr?n đời n?y c? nhiều cảnh ngộ c?n đau khổ hơn cả c?i chết, sau n?y ng?i nhất định phải cố gắng vượt qua."

Ng?y ấy Hạ Đ?ng v? Tĩnh vương v?o thi?n lao, l?c v?o l?c ra đều rất b? mật, Tạ Ngọc kh?ng hề biết bọn họ ở ngay b?n cạnh. Nhưng c? lẽ v? biểu cảm của Hạ Đ?ng l?c xuất hiện thật sự l?m người ta chấn động, c? lẽ v? người c? tội trong l?ng kh? tr?nh chột dạ v? mẫn cảm khi đối mặt với khổ chủ n?n Tạ Ngọc kh?ng thể thả lỏng trước sự thay đổi th?i độ của Hạ Đ?ng như những người kh?c, m? ngược lại lập tức khẳng định Hạ Đ?ng nhất định đ? biết ch?n tướng.

Sự vui mừng sau khi bị đẩy v?o tử địa m? vẫn tho?t chết lập tức biến mất ho?n to?n, Tạ Ngọc gần như bị sự thay đổi qu? ch?ng v?nh n?y h?nh hạ đến mức sụp đố.

Hạ Đ?ng kh?c Hạ Giang, n?ng ta chỉ c? th? hận đơn thuần, kh?ng bao giờ e d?. Cho n?n n?ng ta sẽ b?o th?, bất cứ l?c n?o, bất cứ nơi đ?u, n?ng ta đều c? thể đến b?o th?. Hạ Đ?ng sẽ lựa chọn thủ đoạn b?o th? cực kỳ t?n khốc, đ?y l? điều kh?ng cần nghi ngờ, m? ch?nh hắn lại ho?n to?n kh?ng c? chỗ cầu cứu.

L?c n?y Hạ Đ?ng đang mỉm cười nhưng trong mắt lại kh?ng hề c? ? cười. Đối với n?ng ta th? bước đầu ti?n đ? kết th?c, Tạ Ngọc sẽ bước l?n con đường bị lưu đ?y trong sự sợ h?i v? hạn. Sau n?y n?ng ta tự c? v? số phương ph?p để đạt được mục đ?ch của m?nh.

"Hầu gia l?n đường đi th?i, đừng để lỡ h?nh tr?nh của ng?i h?m nay." Hạ Đ?ng nghi?ng người nhường đường, Ti?u Cảnh Duệ cũng đứng đến b?n cạnh n?ng ta, nhưng Tạ Ngọc lại kh?ng thể cất bước. R?u t?c rối bời khiến người ta kh?ng thấy r? mặt hắn, nhưng những giọt mồ h?i rơi xuống mặt g?ng, cơ mặt căng cứng, hai ch?n cứng đờ, th?n người khẽ run, tất cả đều cho thấy hắn đang sợ h?i, chỉ c? điều ba mẫu tử Lỵ Dương đều kh?ng biết rốt cuộc hắn đang sợ h?i điều g?.

L?c n?y hai nha dịch tho?ng nh?n sắc trời, liếc nhau một c?i, mỗi người đi tới xốc một c?nh tay Tạ Ngọc, n?i một tiếng "Đi th?i" rồi vừa l?i vừa đỡ kẹp hắn ở giữa đi về hướng t?y nam theo con đường đất.

Đưa mắt nh?n theo b?ng phu qu?n trong chốc l?t, trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương chậm r?i xoay người, tho?ng nh?n Hạ Đ?ng thấp giọng hỏi: "Hạ khanh về th?nh kh?ng?"

"C?." Hạ Đ?ng lạnh nhạt gật đầu. "Bốn người c?c vị th? sao?"

"Ch?ng ta cũng thế." Trưởng c?ng ch?a kh?ng thấy c? g? kh?c thường n?n thuận miệng đ?p lời.

Chỉ c? Ti?u Cảnh Duệ nh?u m?y, ?nh mắt bắt đầu t?m kiếm khắp nơi.

Hạ Đ?ng kh?ng phải kh?ng biết đếm, n?ng ta đ? n?i "bốn người c?c vị" th? chắc chắn sẽ c?n c? một người nữa.

Một người n?y cũng kh?ng kh? t?m, ch? cần nh?n lướt một v?ng bốn ph?a, Ti?u Cảnh Duệ đ? ph?t hiện tung t?ch của n?ng.

N?ng đứng rất xa, tr?n một sườn dốc, nửa người khuất sau th?n một c?y liễu gi?, lộ ra t? v?y v?ng v? chiếc ?o hồng. Sứ đo?n Đại Sở đ? sớm về nước, một tiểu c? nương như n?ng lại kh?ng về, r? r?ng Vũ Văn Huy?n v? Nhạc T? Trạch đều rất thương y?u n?ng, vậy m? họ lại d?m để n?ng ở lại một m?nh...

Đầu ti?n l? Ti?u Cảnh Duệ bị thương, sau đ? Tạ Khởi qua đời, Th?i ho?ng th?i hậu băng h?, hết chuyện n?y tới chuyện kh?c xảy đến, Vũ Văn Niệm vẫn kh?ng c? cơ hội đưa ra y?u cầu của m?nh. C? điều n?ng kh?ng n?i th? trong l?ng mọi người cũng đều biết r?, n?ng muốn dẫn Ti?u Cảnh Duệ về Đại Sở.

Trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương kh?ng ngăn cản Vũ Văn Niệm tới gặp Cảnh Duệ, bất kể l? phủ c?ng ch?a cũng thế, trong ch?a cũng vậy, b? vẫn để tiểu c? nương n?y qua lại b?nh thường. Nhưng với tấm l?ng của một mẫu th?n, l?c n?y b? kh?ng muốn để Ti?u Cảnh Duệ rời khỏi tầm mắt của m?nh. Kh?ng phải v? sợ mất hắn, m? v? trong l?ng b? biết rất r?, đứa con trai hiền hậu n?y của m?nh mặc d? b?n ngo?i c? vẻ kh?ng qu? k?ch động nhưng thực ra hắn vẫn c?n ch?m trong b?ng tối của ch?n tướng về th?n thế bản th?n.

Nỗi đau khổ khi mọi thứ xung quanh bị lật đổ n?y kh?ng thể chữa trị bằng những lời an ủi. Cần phải c? thời gian để ch?nh bản th?n hắn chậm r?i điều chỉnh v? th?ch ứng.

Trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương muốn c?ng con trai vượt qua thời gian n?y chứ kh?ng muốn để hắn phải đi tới một nơi xa lạ gặp một phụ th?n xa lạ, gặp những chấn động t?nh cảm mới.

Nếu sau n?y, khi t?m t?nh Ti?u Cảnh Duệ đ? ổn định, hắn muốn gặp phụ th?n ruột thịt của m?nh xem mặt mũi ?ng ta thế n?o, thậm ch? muốn đến sống b?n cạnh ?ng ta th? trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương cũng sẽ đồng ?. Nhưng trong thời điểm n?y, b? phải nh?n thấy Ti?u Cảnh Duệ ở b?n cạnh m?nh, cho n?n d? kh?ng xua đuổi nhưng trưởng c?ng ch?a lu?n l?m như kh?ng nh?n thấy Vũ Văn Niệm xuất hiện xung quanh.

C? điều nghị lực của tiểu c? nương Niệm Niệm quả thật cũng l?m người ta bội phục, sau một thời gian l?u như vậy m? n?ng kh?ng hề nhụt ch?, chỉ cần trưởng c?ng ch?a kh?ng c? mặt l? n?ng lại đi tới bắt chuyện với Ti?u Cảnh Duệ.

Mặc d? nh?n gương mặt rất giống m?nh lại l?m hắn nhớ tới buổi tối đau l?ng đ?, nhưng d? sao đ?y cũng l? muội muội của hắn, Cảnh Duệ vẫn đối xử với n?ng h?a nh?, kh?ng chỉ trả lời những c?u hỏi của n?ng m? thỉnh thoảng c?n để ? xem n?ng c? được an to?n, khỏe mạnh hay kh?ng.

Vũ Văn Niệm cảm thấy ng?y c?ng th?ch vị huynh trưởng n?y, quyết t?m dẫn hắn về Đại Sở cũng ng?y c?ng lớn.

L?c n?y Hạ Đ?ng đ? về trước từ l?u, trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương cũng im lặng dẫn c?c con l?n xe về th?nh, Vũ Văn Niệm cưỡi một con ngựa m?u đỏ đi theo ph?a sau kh?ng tới gần nhưng cũng nhất định kh?ng để tụt lại qua xa.

Trước khi v?o th?nh, đo?n người bất ngờ gặp Ng?n Dự T?n. D? n?i l? bất ngờ nhưng đ? cũng chỉ l? bất ngờ từ một ph?a, c?n Ng?n Dự T?n l? v? nghe tin h?m nay Tạ Ngọc bị ?p giải ra khỏi th?nh n?n cố ? chạy tới.

Sau đ?m sinh nhật chấn động l?ng người đ?, hết chuyện g? hảo bằng hữu trọng thương lại đến quốc tang, Ng?n Dự T?n vẫn chưa t?m được cơ hội n?i chuyện với Ti?u Cảnh Duệ. Cho n?n h?m nay hắn vốn định t?m Ti?u Cảnh Duệ c?ng đi uống rượu, n?i với hắn bất kể th?n thế của hắn như thế n?o th? m?nh vẫn l? bằng hữu tốt nhất của hắn. Nếu Ti?u Cảnh Duệ vẫn c?n bi thương th? hắn sẽ an ủi tử tế. Nhưng sau khi gặp mặt, hắn mới biết ch?nh m?nh đ? sai.

L?c Ti?u Cảnh Duệ bước xuống từ tr?n chiếc tr?n xe ngựa bị chặn lại, thần sắc hắn vẫn b?nh thường, giọng n?i cũng b?nh thường, l?c n?i với hắn c?n nở nụ cười mơ hồ: "Dự T?n, c? chuyện g? ??"

"Kh?ng c? chuyện g? th? kh?ng thể tới t?m ngươi chắc?" L?c đầu Ng?n Dự T?n c?n cười ha ha, cố gắng cư xử bằng th?i độ như trước giờ vẫn thế. "Ngươi n?i xem đ? bao l?u rồi ch?ng ta kh?ng c?ng nhau ra ngo?i chơi? H?m nay ngươi kh?ng bận g? chứ? Đi c?ng ta đến Th?i Bạch cư ngồi một l?t?"

Ti?u Cảnh Duệ nhẹ nh?ng lắc đầu, n?i: "Xin thứ lỗi, ta phải đưa mẫu th?n về."

"Vậy ta đi c?ng ngươi đưa trưởng c?ng ch?a điện hạ về phủ rồi ch?ng ta đi sau!"

"Xin thứ lỗi." Ti?u Cảnh Duệ vẫn lắc đầu. "Ngươi t?m người kh?c c?ng đi được kh?ng?"

"Ngươi cũng kh?ng bận việc g?, ta cố ? tới đ?n ngươi đ?y." Ng?n Dự T?n k?o c?nh tay Ti?u Cảnh Duệ. "Quyết định như vậy đi, n?o, ch?ng ta đưa trưởng c?ng ch?a về trước."

Ti?u Cảnh Duệ chậm r?i r?t c?nh tay ra, nhẹ nh?ng đẩy hắn. "Đa tạ ngươi đ? c? lời mời, nhưng ta thật sự kh?ng đi được, ngươi gọi người kh?c đi c?ng đi."

L?c n?y Tạ Bật cũng th? người ra từ tr?n xe ngựa, kh?ng n?i g?, chỉ im lặng nh?n qua b?n n?y.

"Cảnh Duệ, chỉ đi uống với ta ly rượu... Ta muốn t?m sự với ngươi..." Ng?n Dự T?n đ? sắp kh?ng giữ được nụ cười tr?n mặt, mở to mắt nh?n bằng hữu.

"Xin thứ lỗi." Ti?u Cảnh Duệ c?o lỗi lần nữa, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt, kh?ng hề dao động. "Để h?m kh?c đi. Ta đi trước đ?y!"

N?i xong c?u n?y, hắn quay đầu, xoay người, trở lại b?n cạnh xe. Tạ Bật đưa tay k?o hắn l?n, xe ngựa lắc lư tiến tới.

Ng?n Dự T?n sững sờ.

Nh?n b?ng d?ng gầy g? của Ti?u Cảnh Duệ, nh?n ?nh mắt bu?ng xuống của Tạ Bật, hắn đột nhi?n nhận ra mọi chuyện đ? kh?ng thể trở lại như trước kia được nữa. Thời gian tươi trẻ, vui đ?a, h?a hợp, suốt ng?y cười cợt huy?n n?o trước kia đ? ra đi kh?ng trở lại.

Mặc d? hắn vẫn n?i kh?ng thay đổi, Cảnh Duệ vẫn l? Cảnh Duệ, vẫn l? bằng hữu tốt nhất của hắn, nhưng đối với Cảnh Duệ, đối với Tạ Bật, đối với đa số những người li?n quan hoặc kh?ng li?n quan tr?n đời n?y th? hết thảy đ? thay đổi từ l?u, hơn nữa c?n ho?n to?n thay đổi, kh?ng thể trở lại như cũ được nữa.

C?n hắn n?i hắn kh?ng hề thay đổi, đ? chẳng qua chỉ l? lừa m?nh dối người m? th?i.

Nh?n chiếc xe ngựa chậm r?i đi xa, Ng?n Dự T?n tung một cước đ? văng h?n đất dưới ch?n, chưa bao giờ cảm thấy giận dữ v? ch?n nản như l?c n?y. Cho d? hắn muốn gi?p đỡ Cảnh Duệ nhưng cũng kh?ng c? c?ch n?o h?n gắn lại cuộc sống đ? bị x? r?ch của hắn y như trước.

H?n đất bị đ? văng l?n vỡ tan, bụi đất bay v?o mắt hắn. Ng?n Dự T?n dụi mắt, dụi đến mức mắt đỏ l?n ph?t đau.

Trong tầm mắt mơ hồ, đột nhi?n hắn nh?n thấy một b?ng d?ng hơi quen mắt dựa v?o con ngựa m?u đỏ đang lẳng lặng nh?n hắn.

Ng?n Dự T?n nhận ra đ? l? Vũ Văn Niệm, tiểu muội ở Đại Sở của Cảnh Duệ.

"Ngươi l? một bằng hữu tốt." Thấy hắn đ? ph?t hiện ra m?nh, Vũ Văn Niệm n?i khẽ. "Nhưng chuyện n?y ca ca ta phải tự m?nh vượt qua, ch?ng ta chỉ c? thể đứng b?n cạnh nh?n, kh?ng cho huynh ấy ng? xuống l? được."

Ng?n Dự T?n ngẩn ngơ, c?n chưa kịp trả lời th? Vũ Văn Niệm đ? xoay người l?n ngựa, chạy theo chiếc xe ngựa ph?a trước, c?ng l?c c?ng xa.

Sau khi Tạ Ngọc bị gi?ng tội, tuần ph?ng doanh do hắn trực tiếp chỉ huy tạm do doanh thống u Dương K?ch tiếp quản. Nhưng bởi v? u Dương K?ch chỉ l? một tham tướng tứ phẩm, quản l? sự vụ hằng ng?y c?n được, chứ giao quyền chỉ huy cao nhất của cả qu?n doanh cho hắn th? tuyệt đối kh?ng được.

V? thế Th?i tử d?ng tấu, chỉ ra tuần ph?ng doanh vốn n?n do bộ Binh trực tiếp chỉ huy, đề nghị thu hồi quyền n?y.

Đối với đề nghị của Th?i tử, đương nhi?n Dự vương cực lực phản đối, cho rằng bộ Binh l? một nha m?n, chỉ huy như thế n?o? Đương nhi?n vẫn phải chỉ định một nh?n sự cụ thể. Nhưng thượng thư bộ Binh c?ng việc bề bộn, kh? c? thể ki?m nhiệm việc n?y. C?c quan chức kh?c ở bộ Binh th? tư lịch kh?ng đủ, cũng kh?ng tốt hơn u Dương K?ch bao nhi?u, cho n?n đề nghị chọn một tướng lĩnh từ tam phẩm trở l?n ở b?n ngo?i về kinh tiếp nhận chức vụ n?y.

Đối với tuần ph?ng doanh, Ho?ng đế Đại Lương kh?ng coi trọng như cấm qu?n, nhưng d? sao đ?y cũng kh?ng phải một chuyện nhỏ, li?n quan đến sự an to?n của c?c nha m?n lục bộ trong ho?ng th?nh, c?c vương phủ hầu phủ, c?c phủ đệ của đại thần v? sự c?n bằng giữa c?c phe c?nh.

Th?i tử v? Dự vương kh?ng ngừng tranh chấp, ?ng ta nhất thời cũng kh? quyết định n?n chuyện n?y d?y dưa m?i đến tận cuối th?ng Bảy.

Thời tiết th?ng Bảy đ? rất n?ng nực, đặc biệt l? buổi chiểu c?ng khiến người ta cảm thấy b? bức.

Để nghỉ m?t ng?y h?, Ho?ng đế Đại Lương dời nơi trị sự từ điện Vũ Anh tới điện Dật Ti?n. Nơi n?y c?y cối um t?m, ba mặt nước chảy, l? chỗ m?t mẻ nhất cung th?nh. Nhưng ch?nh v? c?y cối um t?m n?n ve sầu cũng nhiều, đ?m tiểu th?i gi?m bận rộn suốt ng?y cũng kh?ng bắt hết được.

Khi c?n trẻ, Ho?ng đế Đại Lương rất dễ ngủ, nằm xuống l? ngủ ngay, nhưng khi đến tuổi l?o ni?n lại thay đổi ho?n to?n, chỉ cần c? gi? thổi cỏ lay l? đ? đ?nh thức ?ng ta, sau đ? sẽ l? một cơn giận v? cớ. Mấy h?m trước, c? một tiểu th?i gi?m lỡ tay l?m rơi một c?i ch?n, quấy rầy giấc ngủ trưa của ?ng ta n?n lập tức bị k?o ra ngo?i đ?nh chết. V? vậy chỉ cần đến sau ngọ thiện l? tất cả những người hầu hạ xung quanh nghi gi? đều sẽ lập tức trở n?n căng thẳng.

Ng?y nọ, Th?i tử v? Dự vương lại xảy ra tranh chấp tr?n triều. Sau khi hồi cung, t?m t?nh Ho?ng đế vốn đ? kh?ng vui, l?c d?ng bữa b?n ngo?i lại vang l?n tiếng ve k?u, lập tức cau m?y giận dữ.

Đ?m tiểu th?i gi?m sợ mất hồn mất v?a, luống cuống tay ch?n cầm que đi bắt ve ở khắp nơi, nhưng sau ngọ thiện vẫn c?n tiếng ve k?u lo?ng tho?ng.

Tổng quản nội gi?m Cao Trạm thấy sắc mặt Ho?ng đế ng?y c?ng ?m trầm, trong l?ng lo lắng, đang kh?ng biết l?m sao th? đột nhi?n nhớ tới một chuyện, vội n?i: "Bệ hạ, h?m nay l? ng?y sinh của Tĩnh phi nương nương, Bệ hạ c? muốn đến thăm một ch?t kh?ng?"

Những năm trước, ng?y sinh của Tĩnh tần đều tr?i qua trong y?n lặng, trừ nội đ?nh ti đưa một số vật phẩm tới với danh nghĩa Ho?ng đế ban tặng th? kh?ng c? g? kh?c những ng?y c?n lại, chưa từng c? ai nghĩ đến việc phải nhắc nhở Ho?ng đế, đương nhi?n cho d? c? nhắc nhở th? Ho?ng đế cũng sẽ kh?ng để t?m.

Tuy nhi?n, năm nay Tĩnh tần đ? được thăng l?n th?nh phi, địa vị n?ng cao một bậc, mặc d? vẫn kh?ng ai biết đến nhưng d? sao th? th?n phận đ? kh?c, thế n?n Cao Trạm n?i c?u n?y cũng kh?ng c? g? đường đột.

"Ng?y sinh của Tĩnh phi?" Ho?ng đế Đại Lương nheo mắt. "Ban thưởng theo thường lệ đ? đưa tới chưa?"

"Bẩm Bệ hạ, đều đ? đưa tới rồi."

Ho?ng đế Đại Lương suy nghĩ một l?t, đứng dậy. "N?ng v?o cung chừng đ? năm, trẫm cũng n?n đến thăm một ch?t. Ngươi chuẩn bị trăm cuộn gấm, mười hộc ngọc trai, mười m?n đồ ngọc rồi c?ng theo trẫm qua đ?."

"V?ng." Cao Trạm biết Ho?ng đế đ? khởi gi? th? ?t nhất cũng sẽ kh?ng ngủ trưa ở điện Dật Ti?n, thầm thở ph?o một hơi, lui ra ngo?i vừa sai người chuẩn bị đồ vừa nghi?m lệnh cho tiểu th?i gi?m nh?n cơ hội n?y bắt hết ve sầu, sau một hồi mới đi v?o điện, hầu hạ Ho?ng đế thay y phục.

Sau khi Tĩnh tần được thăng l?n phi vị vẫn ở lại Chỉ La viện, c? điều đổi viện th?nh cung, theo quy chế được tăng th?m nội gi?m cung nữ, được ban c?c loại phục sức tương ứng.

B? lu?n l? một người giản dị, biết tự h?i l?ng, cuộc sống hằng ng?y vẫn như cũ, kh?ng c? thay đổi g? lớn, vẫn trồng thảo dược, sửa sang l?m vi?n cho qua ng?y, khiến cung Chỉ La của b? trở n?n đẹp đẽ, nh? nhặn, tươi m?t, trong l?nh hơn hẳn những nơi kh?c.

L?c xuất ph?t, Ho?ng đế Đại Lương cố ? ra lệnh kh?ng được đến th?ng b?o trước.

Đến trước cung Chỉ La, chỉ thấy lối đi ch?nh v?o cửa cung l? một h?nh lang đầy d?y leo rất d?i, l? xanh quả đỏ, v? c?ng đẹp đẽ. Sắc mặt Lương đế lập tức tốt hơn rất nhiều, dẫn Cao Trạm lặng lẽ đi v?o, bước chậm nh?n quanh, cảm gi?c n?ng nực tan dần.


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...