Lang Gia Bảng

Chương 10: Lòng như gương sáng


Chương trước Chương tiếp

Tĩnh vương gạt ?o bước ra khỏi h?ng, quỳ xuống. ?Nhi thần biết tội.?

Ho?ng đế Đại Lương lạnh l?ng ?hừ? một tiếng, n?i: ?Trẫm hỏi ngươi, tại sao ngươi biết quận ch?a gặp nạn để x?ng v?o cứu quận ch?a đ?ng l?c??

Tĩnh vương vẫn đang suy nghĩ xem khi Ho?ng đế Đại Lương hỏi c?u n?y m?nh sẽ phải trả lời thế n?o, nhưng đến l?c ?ng ta hỏi, hắn vẫn chưa nghĩ ra được c?u trả lời hợp l? n?n nhất thời c? phần do dự.

Tới cứu quận ch?a l? bởi v? Mai Trường T? bảo hắn đến, nhưng tại sao Mai Trường T? lại biết quận ch?a gặp nạn th? hắn kh?ng hề biết, cho n?n kh?ng d?m t?y tiện khai t?n ch?ng ra.

?Thế n?o? Vấn đề n?y ngươi kh?ng trả lời được sao?? Ho?ng đế Đại Lương đợi một l?t, giọng n?i dần trở n?n nghi?m khắc.

?Kh?ng... Nhi thần... nhi thần l?... bởi v?...?

?Hồi bẩm phụ ho?ng.? Một giọng n?i b?nh tĩnh đột nhi?n vang l?n. ?L? nhi thần nhờ Tĩnh vương đến.?

?Ngươi?? Ho?ng đế Đại Lương cau m?y. ?Thế l?m sao ngươi biết được??

?L? thế n?y...? Dự vương tiến l?n một bước, k?nh cẩn n?i. ?Nhi thần v?o cung vấn an mẫu hậu, đi v?o từ cửa Phổ Thanh, ngang qua cung Chi?u Nh?n, lại gặp thị nữ của quận ch?a bối rối chạy đi cầu cứu, n?i t?nh h?nh b?n trong c? g? kh?ng ổn lắm. Nhi thần biết chuyện n?y kh?ng thể xem thường, th? rằng m?nh t?nh sai phải chịu tội tự ? x?ng v?o chứ kh?ng thể để quận ch?a xảy ra chuyện v? sự do dự của m?nh, nhưng nhi thần tự biết v? c?ng qu? k?m, sợ chưa v?o được nội viện đ? bị ngăn cản tr? ho?n thời gian, vừa hay l?c đ? Tĩnh vương đi qua, nhi thần liền nhờ Tĩnh vương đi v?o trước ổn định cục diện, c?n bản th?n th? chạy đi mời mẫu hậu. Tĩnh vương l? người h?o sảng, lập tức nhận lời nhi thần, kh?ng ngờ qu? phi... ? kh?ng, kh?ng ngờ Việt tần nương nương lại ph?t đi?n như thế, d?m hạ lệnh bắn chết ho?ng tử diệt khẩu, v? vậy mới c? những chuyện tiếp theo. Mặc d? kh?ng phải nhi thần b?y mưu cho Tĩnh vương uy hiếp Th?i tử, nhưng d? sao Tĩnh vương cũng được nhi thần nhờ vả. Nếu phụ ho?ng muốn gi?ng tội th? nhi thần sẵn l?ng c?ng chịu tội với Tĩnh vương.?

Hắn n?i chậm r?i, cũng kh?ng c? chỗ n?o kh?ng hợp t?nh hợp l?.

Đương nhi?n, mẫu tử Việt thị rất r? r?ng chuyện thị nữ của quận ch?a chạy đi cầu cứu l? kh?ng thể xảy ra, nhưng l?c n?y đ? kh?ng c? tư c?ch mở miệng ho?i nghi Dự vương, hơn nữa những chi tiết n?y c? đ?ng sự thật hay kh?ng th? cũng kh?ng thể thay đổi được g?, cho n?n đều kh?ng mở miệng.

D? biết r? Dự vương kh?ng hề cao thượng như hắn tự thổi phồng, chắc hẳn l? v? nghe thấy c? khả năng nắm được sơ hở của Th?i tử n?n hắn mới vui mừng ra tay gi?p đỡ, nhưng Ho?ng đế Đại Lương vẫn tin đại kh?i những g? hắn n?i, gật đầu. ?Th? ra l? vậy. C? điều Cảnh Diễm dĩ hạ phạm thượng, bắt Th?i tử l?m con tin, theo l? n?n nghi?m trị.?

Quận ch?a Ngh? Ho?ng vừa biến sắc mặt, Ho?ng đế Đại Lương lại n?i tiếp: ?Nhưng trẫm nghĩ lại, d? sao th? chuyện cũng c? nguy?n nh?n, Dự vương lại sẵn l?ng nhận tội c?ng ngươi, huống hồ ngươi đ? cứu được quận ch?a, cũng xem như c? c?ng. B?y giờ c?ng tội b? trừ, kh?ng thưởng kh?ng phạt. Dự vương nhanh nhẹn nhạy b?n, quyết đo?n kịp thời, Trẫm rất mừng, ban thưởng gấm v?c trăm cuộn, v?ng ng?n lượng, th?m một vi?n ngọc vương ch?u.?

?Nhi thần tạ long ?n của phụ ho?ng!?

?Trẫm mệt rồi, đều lui ra đi!?

Ho?ng đế Đại Lương mệt mỏi nhắm mắt lại, th?n thể v? lực tựa v?o lưng ghế.

Ng?n Ho?ng hậu đương nhi?n l? người chấp h?nh xử phạt Việt thị, Th?i tử cũng kh?ng l?m g? được. Mắt thấy mẫu phi bị đưa về hậu cung, c?n m?nh lại chỉ c? thể đưa ?nh mắt căm giận nh?n Dự vương m? th?i.

Đến l?c n?y, Dự vương lại trở th?nh người được lợi nhất, vừa được Ho?ng đế khen thưởng vừa ra mặt bảo vệ Tĩnh vương khiến Tĩnh vương phải mang ơn, c?n v? b?n tẩu cứu gi?p quận ch?a m? trở th?nh ?n nh?n của Mục phủ V?n Nam, điều bất lợi duy nhất ch?nh l? hắn đ? k?o hết o?n hận của Th?i tử sang người m?nh, l?m cho hai nh? kết th? c?ng s?u hơn.

C? điều hắn v? Th?i tử sớm đ? kh?ng đội trời chung, đấu đ? với nhau một mất một c?n, c? th?m việc n?y cũng kh?ng c? g? kh?c biệt, cho n?n điều bất lợi n?y h?nh như cũng kh?ng được t?nh l? bất lợi. Việc n?y đ?ng l? chỉ c? lợi chứ kh?ng c? hại, hắn kh?ng kiềm được sự vui mừng trong l?ng, thầm bội phục vị kỳ l?n t?i tử T? Triết kia đ?ng l? c? tầm nh?n xa tr?ng rộng. May m? tr?n đường m?nh chạy v?o hậu cung sau khi nhận được th?ng b?o của Ho?ng hậu lại t?nh cờ gặp hắn, cũng may m? m?nh đ? hạ m?nh cầu hiền tiết lộ chuyện n?y cho hắn v? thỉnh gi?o đối s?ch, nếu kh?ng chỉ dựa v?o bản th?n th? quả thật kh?ng chắc c? thể thừa dịp n?y bảo vệ Tĩnh vương, thu hết tất cả c?ng lao về m?nh.

C? điều nghĩ lại, Tĩnh vương quả đ?ng l? gan to như đấu, đ?ng tiếc l? qu? lỗ m?ng, m?nh chỉ cần nh?n l?n chứ kh?ng cần nh?n xuống, Tĩnh vương kh?ng phải người đ?ng để đối ph?.

Lần n?y m?nh bao che cho hắn trước mặt phụ ho?ng như thế, chắc hẳn hắn sẽ cảm k?ch trong l?ng.

C?n quận ch?a Ngh? Ho?ng, đương nhi?n lại c?ng...

Vừa nghĩ tới đ?y, quận ch?a Ngh? Ho?ng đ? đi tới, hơi c?i người thi lễ, cười, n?i: ?H?m nay nhờ c? Dự vương điện hạ trọng nghĩa cứu gi?p, Ngh? Ho?ng kh? m? n?i hết lời tạ ơn. Sau n?y nếu c? cơ hội, tất nhi?n Ngh? Ho?ng sẽ b?o đ?p.?

Dự vương vội v?ng đ?p lễ, mặt đầy vẻ tươi cười. ?Quận ch?a kh?ch kh? rồi, quận ch?a l? người thế n?o chứ? Bản vương đương nhi?n phải hết sức hiệu lao.?

Một nụ cười ho?n mỹ hiện l?n tr?n gương mặt Ngh? Ho?ng, n?ng đang định kh?ch s?o v?i c?u th? kh?e mắt liếc thấy Tĩnh vương đang lặng lẽ bước đi, trong l?ng sốt ruột, c? điều vẻ mặt lại kh?ng hề thay đổi, vẫn chậm r?i n?i: ?Ta thật sự vẫn chưa ngu?i giận với Việt thị, nhưng lại kh?ng tiện đi xem Ho?ng hậu nương nương xử phạt b? ta, kh?ng biết điện hạ c? thể...?

?Quận ch?a y?n t?m, việc n?y cứ giao cho bản vương l?m. Bản vương sẽ lập tức v?o nội cung n?i với Ho?ng hậu, tuyệt đối c? thể khiến quận ch?a được tr?t giận.? Dự vương cười d?i một tiếng, xoay người bước nhanh về ph?a nội cung.

Thấy hắn đ? đi xa, quận ch?a Ngh? Ho?ng mới vội v? rảo bước đuổi theo Tĩnh vương.

Nghe thấy Ngh? Ho?ng gọi m?nh từ ph?a sau, Ti?u Cảnh Diễm dừng bước, n?i: ?Quận ch?a c?n c? việc g? sao??

?Vừa rồi l?c ta đến tạ ơn Dự vương, c? phải ngươi rất muốn đi tới n?i với ta rằng kỳ thực chuyện n?y kh?ng li?n quan đến hắn đ?ng kh?ng?? Quận ch?a Ngh? Ho?ng cười ranh m?nh. ?V? sao lại kh?ng n?i??

Tĩnh vương hơi c?i đầu, im lặng kh?ng n?i g?.

?Thực ra ngươi tới cứu ta l? bởi v? T? ti?n sinh đ?ng kh?ng??

Ti?u Cảnh Diễm bị n?ng đo?n tr?ng, giật m?nh, hỏi: ?Tại sao quận ch?a lại biết??

?Bời v? trước đ? T? ti?n sinh cũng đ? cảnh c?o ta phải cẩn thận những ?m mưu trong hậu cung, đ?ng tiếc lời n?i hơi h?m hồ, ta chỉ đề ph?ng Ho?ng hậu chứ kh?ng qu? đề ph?ng Việt qu? phi...?

Tĩnh vương cau m?y, trong l?ng đột nhi?n nghi ngờ, chậm r?i hỏi: ?Hắn kh?ng n?i r? phải đề ph?ng Việt qu? phi sao? Nhưng l?c nhờ ta v?o cung, hắn đ? n?i rất r? r?ng l? đến cung Chi?u Nh?n m???

?A, khi đ? bọn ta n?i được một nửa th? bị người kh?c cắt ngang, c? thể l? hắn chưa kịp n?i hết.? Quận ch?a Ngh? Ho?ng trời sinh h?o sảng, cũng kh?ng hề để ? chuyện n?y, vẫn tiếp tục cười, n?i: ?C? điều, mặc d? được hắn cứu nhưng ta lại kh?ng thể c?ng khai tạ ơn hắn, ngược lại chỉ c? thể đi tạ ơn Dự vương, hơn nữa kh?ng chỉ l? một tiếng cảm ơn vừa rồi l? xong, ng?y mai ta c?n chuẩn bị đưa Thanh đệ tới vương phủ tạ ơn.?

Tĩnh vương hơi thắc mắc: ?Chuyện n?y l? sao? Quận ch?a biết r?...?

Ngh? Ho?ng cười nhạt, quay lại nh?n về ph?a Đ?ng cung. ?Việt qu? phi mặc d? bị tr?ch tội nhưng Th?i tử vẫn l? Th?i tử, thế lực của hắn vẫn mạnh như cũ. Ta c?ng gi?ng trống khua chi?ng đến tạ ơn Dự vương th? Th?i tử sẽ c?ng căm hận hắn, tạm thời sẽ kh?ng c? t?m tư g?y sự với ngươi. B?y giờ d? sao ngươi cũng chưa thể ch?nh diện đối đầu với Th?i tử, đẩy Dự vương ra ph?a trước kh?ng phải tốt hơn sao??

Tĩnh vương kh?ng phải l? kh?ng hiểu những chuyện đấu đ? mưu m? n?y, chẳng qua chỉ kh?ng th?ch nghĩ đến. Ngh? Ho?ng giải th?ch sơ sơ, hắn đ? lập tức hiểu r? vấn đề, ?nh mắt kh?ng khỏi nh?n về ph?a trước, lắc đầu thở d?i.

Hai người s?nh vai chậm r?i ra khỏi cung, tr?n đường đi kh?ng ai n?i tiếp về đề t?i vừa rồi nữa.

Vừa bước ra khỏi Thần Vũ m?n đ? nghe thấy c? người k?u to: ?Tỷ tỷ!?

Mục Thanh chạy vội tới, đến s?t b?n cạnh quận ch?a Ngh? Ho?ng mới dừng lại, vội v? hỏi han: ?Tỷ tỷ kh?ng sao chứ? L?m đệ sợ gần chết!?

?Đệ đ? trưởng th?nh, kế tục vương tước rồi m? vẫn chẳng chững chạc hơn ch?t n?o. C? g? m? phải sợ gần chết? Thi?n hạ thiếu g? chuyện lớn hơn chuyện n?y!? Ngh? Ho?ng ngo?i miệng tr?ch cứ nhưng b?n tay lại đưa l?n vuốt mấy sợi t?c rối cho đệ đệ, vẻ đầy y?u thương.

?Đệ sợ tỷ bị thiệt th?i m?.? Mục Thanh l?m nũng. ?Cung đ?nh kh?ng phải chỗ hay ho g?, sau n?y tỷ tỷ v?o cung ?t th?i. T?a phủ ở kinh th?nh d? kh?ng lớn bằng ở V?n Nam nhưng cũng đủ để ở, ch?ng ta mau trở về đi.?

Quận ch?a Ngh? Ho?ng cười, d?ng ng?n tay chọc hắn, quay lại mời Tĩnh vương: ?Điện hạ cũng phải về phủ chứ? Ch?ng ta c?ng nhau đi.?

?Kh?ng cần, ta tạm thời chưa về phủ vội.? Ti?u Cảnh Diễm suy nghĩ một l?t, cuối c?ng vẫn n?i thật với Ngh? Ho?ng: ?Ta phải đến phủ Ninh Quốc hầu một chuyến đ?.?

***

L?c Ti?u Cảnh Diễm đi tới trước cửa Tạ phủ, người đi ra ngh?nh đ?n hắn l? Tạ Bật, c?u đầu ti?n ch?nh l?: ?Tĩnh vương điện hạ đ?ch th?n đến ?? Mau mời v?o, T? huynh đang ở Tuyết Lư.?

Tĩnh vương hơi giật m?nh, hỏi: ?Sao thế? T? ti?n sinh biết ta sẽ đến ???

?Cũng kh?ng phải vậy.? Tạ Bật cười, n?i. ?T? huynh chỉ dặn ta l? Tĩnh vương điện hạ muốn thu nhận ba đứa b? mới được thả khỏi Dịch U đ?nh đ?, sắp tới sẽ dạy dỗ bọn ch?ng th?nh th?n binh cận vệ, cho n?n sẽ nhanh ch?ng ph?i người tới đ?n bọn ch?ng. Ta chỉ kh?ng nghĩ l? điện hạ sẽ đ?ch th?n đến phủ.?

Tĩnh vương ? một tiếng, lựa lời n?i theo ? hắn: ?Ta rất hứng th? với kiếm ph?p T? ti?n sinh dạy, chủ yếu l? muốn đến thỉnh gi?o một ch?t, nh?n tiện đ?n bọn ch?ng về.?

?Tĩnh vương điện hạ qu?n c?ng lớn lao, đương nhi?n sẽ thấy hứng th? với kiếm ph?p, c?n ta c? muốn cũng kh?ng được, ta kh?ng c? thi?n ph? về mặt đ?.? Tạ Bật vừa n?i vừa đi trước dẫn đường.

Hai người đến trước cửa Tuyết Lư, người hầu đi v?o th?ng b?o, Phi Lưu nhanh ch?ng xuất hiện trước mặt, lạnh l?ng nh?n bọn họ, ?nh mắt như mũi kim nh?n chằm chằm khiến Tạ Bật rất kh?ng thoải m?i.

?V?o đi!? Thiếu ni?n n?i cứng rắn.

Tạ Bật gắng gượng cười cười, n?i với Tĩnh vương: ?T? huynh đang ốm, cần được y?n tĩnh. Ta kh?ng đi v?o l?m phiền huynh ấy, mời điện hạ tự nhi?n.?

Tĩnh vương vốn cũng kh?ng muốn c? người đi c?ng, chỉ gật đầu đi v?o tiểu viện. Mai Trường T? đ? chờ đ?n trước thềm, ngo?i ba đứa b? xếp h?ng sau lưng ch?ng th? kh?ng c?n ai kh?c.

?B?i kiến điện hạ.? Mai Trường T? thi lễ thuộc hạ với hắn, c?i s?u người xuống, đ?m Đ?nh Sinh cũng đồng loạt quỳ gối.

?Kh?ng cần đa lễ.? Tĩnh vương n?i với giọng dửng dưng. ?Xe ngựa của ta dừng ở ngo?i cổng phủ, bảo ba đứa nhỏ ra ngo?i chờ ta tr?n xe.?

Mai Trường T? nghe thấy lời n?y, lập tức biết r? Tĩnh vương c? chuyện cần n?i ri?ng với m?nh, liền lệnh Phi Lưu gọi một người hầu của nh? họ Tạ tới c?ng dẫn đ?m Đ?nh Sinh ra ngo?i trước, m?nh th? xoay người mời Tĩnh vương đi v?o trong ph?ng, đ?ch th?n ch?m tr?.

?H?m nay quận ch?a Ngh? Ho?ng su?t nữa chịu nhục, ngươi c? biết kh?ng?? Tĩnh vương l?m như kh?ng nh?n thấy thủ thế mời ngồi của Mai Trường T?, vẫn đứng chắp tay sau lưng, lạnh l?ng hỏi.

?Kh?ng phải đ? được cứu rồi sao??

?Chỉ cần ta đến muộn một bước l? quận ch?a sẽ bị bọn ch?ng đưa v?o hậu viện, đến l?c đ? cho d? ta liều mạng x?ng v?o, e l? cũng kh?ng cứu được n?ng ra, ngươi c? biết kh?ng?? Tĩnh vương tiến l?n trước một bước, giọng điệu c?ng nghi?m khắc.

Từ l?c hắn đi v?o Tuyết Lư tới giờ, Mai Trường T? đ? ph?t hiện tr?n người hắn c? một ngọn lửa giận bị kiềm chế, vốn tưởng rằng hắn c?n chưa hết giận trước những h?nh động của mẹ con Việt qu? phi, b?y giờ xem ra cơn giận n?y nhằm v?o ch?nh m?nh.

?Mặc d? qu? tr?nh c? mạo hiểm, may m? hết thảy coi như y?n l?nh, điện hạ cớ g? m? phải giận dữ như thế?? Mai Trường T? suy nghĩ, sắc mặt đột nhi?n trắng bệch. ?Chẳng lẽ quận ch?a v? xấu hổ n?n tức giận...?

?Ngươi thật sự để ? đến cảm nhận của quận ch?a sao?? Tĩnh vương cười lạnh một tiếng. ?Nhắc nhở n?ng ph?ng họa từ l?c chuyện chưa xảy ra chẳng qua chỉ l? một ơn huệ nhỏ, cũng kh?ng thể nh?n cơ hội bắt tội Việt qu? phi v? Th?i tử, ngươi đương nhi?n kh?ng thỏa m?n với kết quả đ?. Kết quả b?y giờ mới l? trọn vẹn, ta liều chết cứu gi?p, quận ch?a v? c?ng cảm k?ch ta, tương lai một khi c? tranh đấu th? tự nhi?n Mục phủ V?n Nam sẽ dốc sức ủng hộ ta. Đ?y ch?nh l? mục đ?ch ngươi muốn đạt được đ?ng kh?ng??

Mai Trường T? hơi giật m?nh, chậm r?i đảo mắt, một hồi l?u mới n?i: ?Chẳng lẽ điện hạ cho rằng ta cố ? che giấu quận ch?a để chuyện ph?t triển từng bước, từ đ? gi?nh được lợi ?ch lớn nhất??

?Chẳng lẽ kh?ng phải sao?? Tĩnh vương nh?n chằm chằm v?o mắt ch?ng. ?Ngươi biết r? chuyện sẽ xảy ra trong cung Chi?u Nh?n, r? r?ng trước đ? ngươi c? cơ hội nhắc nhở quận ch?a, v? sao ngươi kh?ng n?i? C? thời gian dặn n?ng d? chừng Ho?ng hậu m? thật sự kh?ng c? thời gian n?i ra ba chữ Việt qu? phi??

Nh?n vẻ mặt h?ng hổ dọa người của Tĩnh vương, Mai Trường T? lại c? vẻ thoải m?i.

Ch?ng thật sự kh?ng nghĩ rằng Tĩnh vương lại hiểu lầm như vậy, c? thể thấy t?m tư con người quả nhi?n l? s?u kh?ng lường được, bất cứ ai cũng kh?ng thể n?i m?nh nắm bắt được ? nghĩ của một người kh?c, cho n?n d? l? cha con cũng c? thể bị lời đồn chia rẽ.

V? vẻ mặt thờ ơ, lạnh nhạt của Mai Trường T?, lửa giận của Tĩnh vương c?ng b?ng ch?y m?nh liệt, đồng thời cũng coi việc ch?ng im lặng kh?ng n?i g? như một sự ngầm thừa nhận trước lời chất vấn của m?nh. Nhớ lại vẻ đau khổ, xấu hổ v? tức giận tr?n mặt Ngh? Ho?ng l?c ng? ở bậc thềm, lửa giận c?ng kh?ng thể kiềm chế, Tĩnh vương kh?ng k?m được đưa tay t?m cổ ?o Mai Trường T?, k?o ch?ng đến trước mặt m?nh, tay kia giữ chặt c?nh tay ch?ng, hơi thở phẫn hận dường như c? thể l?m bỏng da mặt lạnh buốt của đối phương.

?Ngươi nghe đ?y, T? Triết!? Giọng n?i của Ti?u Cảnh Diễm dường như phải vất vả lắm mới l?ch được ra ngo?i qua kẽ răng. ?Ta biết đ?m mưu sĩ c?c ngươi kh?ng sợ l?m những chuyện v? sỉ nhất, ?m hiểm nhất. Ta cũng biết ngay cả người mạnh nhất cũng kh?ng thể chống đỡ những mũi t?n kh?ng tiếng động c?c ngươi bắn ra. Nhưng ta vẫn phải cảnh c?o ngươi, ngươi đ? nhận ta l? chủ qu?n của ngươi th? ngươi phải r? r?ng giới hạn của ta. Quận ch?a Ngh? Ho?ng kh?ng phải người sa v?o tranh đấu quyền lực, n?ng l? thống so?i trăm ng?n qu?n đội nam cương, n?ng đ? g?nh v?c tr?ch nhiệm bảo vệ l?nh thổ Đại Lương, bảo vệ người th?n của binh sĩ, ch?nh n?ng ch?m giết đẫm m?u ở tr?n sa trường n?n c?c ngươi mới c? thể y?n ổn đấu đ? ở nơi vương đ? phồn hoa n?y. Loại người nhất t?m tranh quyền đoạt thế như ngươi sẽ kh?ng biết c?i g? l? thiết huyết qu?n nh?n, c?i g? l? kh?i lửa nơi sa trường. Ta kh?ng cho ph?p ngươi coi người như quận ch?a Ngh? Ho?ng l? qu?n cờ, t?y ? thao t?ng, t?y ? hy sinh. Nếu như ngay cả những tướng sĩ huyết chiến sa trường m? ngươi cũng kh?ng biết t?n trọng th? Ti?u Cảnh Diễm ta tuyệt đối kh?ng đứng c?ng đội ngũ với ngươi! Nghe r? chưa??

Một cơn b?o t?p d?ng l?n trong l?ng Mai Trường T?, kh?e miệng cũng lộ ra nụ cười th? lương. Kh?ng biết c?i g? l? binh sĩ, c?i g? l? sa trường? C? lẽ trong trời đ?ng gi? r?t giữa cơn mưa tuyết mười hai năm trước, tr?i tim ch?ng đ? lạnh, m?u cũng đ? lạnh, nhưng những thứ đ? ghi tạc tận trong xương tủy lẽ n?o cũng đ? lạnh theo?

C? điều vấn đề n?y b?y giờ kh?ng cần suy nghĩ nhiều nữa, cũng kh?ng cần lập tức trả lời, bởi v? trong tầm mắt Mai Trường T? đột nhi?n xuất hiện gương mặt giận dữ của Phi Lưu.

B?n tay thiếu ni?n lật l?n l?m kiếm tr?n ngập s?t kh?, lạnh lẽo như lưỡi h?i của thần chết ch?m thẳng v?o cổ Tĩnh vương.

?Dừng tay!? Mai Trường T? lớn tiếng qu?t Phi Lưu dừng lại, đồng thời d?ng hết sức mạnh đẩy Tĩnh vương sang b?n cạnh, xoay th?n thể m?nh ra đ?n đỡ.

Một chi?u đằng đằng s?t kh? của Phi Lưu đang tr?n đường đến đ?ch, đột nhi?n nh?n thấy T? ca ca xuất hiện trong phạm vi tấn c?ng của chưởng phong, biết ch?ng kh?ng thể chịu được, trong l?ng thiếu ni?n kinh h?i, lập tức to?n lực thu lại, d?ng tay tr?i cản tay phải, tung người về ph?a sau v?i thước, nhưng hơi lạnh vẫn qu?t tr?ng b?n sườn Tĩnh vương v? vai Mai Trường T?.

Tĩnh vương thường xuy?n r?n luyện, g?n cốt cứng rắn như sắt, ch?t kh? lạnh đối với hắn m? n?i kh?ng t?nh l? g?, nhưng Mai Trường T? lại cảm thấy như bị v? số mũi kim bằng băng đ?m tr?ng, cổ họng ng?n ngọt, một ngụm m?u tr?o l?n lại bị ch?ng cố nuốt xuống.

?T? ca ca!? Phi Lưu k?u to một tiếng.

Mai Trường T? chịu đựng sự đau đớn tr?n người, sầm mặt đứng chặn ở ph?a trước Tĩnh vương, lạnh l?ng n?i: ?Ngươi đ? qu?n hết tất cả những lời ta n?i với ngươi rồi sao? Ngươi kh?ng nhớ từng đ?p ứng ta tuyệt đối kh?ng l?m tổn thương người n?y sao??

?Nhưng hắn...? Mặc d? vẻ mặt Phi Lưu vẫn cứng ngắc nhưng trong đ?i mắt to tr?n lại tr?n ngập vẻ tủi th?n kiểu trẻ con.

?Kh?ng được c?i!? Mai Trường T? tr?ch mắng. ?Việc kh?ng được l?m nhất định kh?ng được l?m! Mau xin Tĩnh vương điện hạ thứ lỗi!?

To?n th?n khẽ run l?n, Phi Lưu m?m m?i thật chặt, gương mặt tuấn t? căng ra, quật cường quay đầu sang một b?n.

Tĩnh vương lại kh?ng hề phản cảm với người như Phi Lưu, chỉ cau m?y, n?i: ?Ngươi kh?ng n?n ?p hắn.?

?Kh?ng được.? Mai Trường T? mặt lạnh như nước. ?N? phải nhớ điều n?y. Phi Lưu, ngươi c? xin Tĩnh vương thứ lỗi hay kh?ng??

Phi Lưu rất ?t khi bị Mai Trường T? nghi?m khắc tr?ch mắng như vậy, gương mặt đỏ bừng, hơi thở nặng nề, ngực nhấp nh? l?n xuống, răng cắn chặt đến mức cơ h?m gồ l?n, tr?n tr?n đ? nổi đầy g?n xanh. Nếu kh?ng phải từ nhỏ hắn đ? được dạy bảo để gương mặt kh?ng c?n biểu cảm th? quả thực đ?y ch?nh l? d?ng vẻ của một đứa b? sắp kh?c.

Mai Trường T? thở d?i một hơi, trong l?ng lại mềm xuống, chậm r?i bước tới, hai tay n?ng mặt hắn l?n, nhẹ nh?ng vuốt ve, nhỏ giọng n?i: ?Đừng cắn răng, sẽ đau đầu...?

Miệng Phi Lưu mếu m?o, hắn x?ng về ph?a trước, nh?o v?o l?ng ch?ng, hai tay ?m chặt người ch?ng.

?Được rồi, được rồi...? Mai Trường T? dỗ d?nh. ?Phi Lưu c? nghe lời T? ca ca hay kh?ng??

?... Nghe...?

?Vậy đến xin Tĩnh vương điện hạ thứ lỗi đi.?

Phi Lưu c?i đầu nghĩ một hồi l?u, đột nhi?n ngước mắt l?n, hung dữ trợn mắt nh?n Tĩnh vương, cứng rắn n?i: ?Hắn trước!?

Tĩnh vương cau m?y kh?ng hiểu, nhưng Mai Trường T? lập tức hiểu ? Phi Lưu.

?Kh?ng được n?i xằng, v? sao Tĩnh vương điện hạ phải xin ngươi thứ lỗi??

?Xin ca ca thứ lỗi.?

?Xin ta thứ lỗi cũng kh?ng được...?

?Hắn đ?nh ca ca.?

?Điện hạ kh?ng đ?nh ta.? Mai Trường T? tỏ vẻ bất đắc dĩ, bu?ng th?ng vai. ?Điện hạ chỉ hơi tức giận, l?c n?i chuyện đứng hơi gần ta một ch?t??

?Hắn xin ca ca thứ lỗi!? Phi Lưu ki?n định n?i.

?Ta sẽ kh?ng xin ca ca ngươi thứ lỗi.? Mai Trường T? c?n chưa n?i, Tĩnh vương đ? l?n tiếng.

Ch?ng quay đầu lại nh?n, thấy vẻ mặt Ti?u Cảnh Diễm hết sức nghi?m t?c đối mặt với Phi Lưu, cũng kh?ng hề c? ? lừa gạt đối phương cho c? lệ, ngược lại ngữ điệu rất nghi?m nghị: ?Tất cả những lời của ta đều l? những g? trong l?ng muốn n?i, kh?ng c? một c?u n?o l? sai l? giả, cho n?n ta kh?ng xin thứ lỗi. C? điều, T? Triết, ta cũng kh?ng cần vị tiểu huynh đệ n?y xin ta thứ lỗi, hắn chẳng qua chỉ l?m đ?ng chức tr?ch hộ vệ của hắn m? th?i. Nhưng ta cho rằng ngươi lại n?n đến xin quận ch?a Ngh? Ho?ng thứ lỗi.?

Mai Trường T? nh?n hắn, trầm ng?m suy nghĩ trong chốc l?t, hỏi: ?Quận ch?a Ngh? Ho?ng cũng cảm thấy ta cố ? giấu giếm sao??

Ti?u Cảnh Diễm tho?ng giật m?nh. ?C?i n?y th? kh?ng, n?ng cho rằng ngươi chưa kịp n?i đ? bị người kh?c cắt ngang...?

?Vậy cần g? phải xin quận ch?a thứ lỗi, như vậy lại khiến n?ng lạnh l?ng.? Mai Trường T? thản nhi?n n?i. ?Quận ch?a đ? phải chịu uất ức ở vương đ? như vậy, ng?i c?n nhất định phải l?m cho n?ng kh? chịu hơn sao??

Tĩnh vương kh?ng nghĩ tới vấn đề n?y, kh?ng khỏi ngẩn người.

?Lời của Tĩnh vương điện hạ ta ghi nhớ rồi, sau n?y sẽ cẩn thận.? Mai Trường T? n?i tiếp. ?Nhưng ta cũng c? mấy c?u cần n?i với điện hạ. Điện hạ kh?ng thể c? ?c cảm với mọi mưu kế. Đối ph? người như Dự vương v? Th?i tử, chỉ dựa v?o một bầu nhiệt huyết l? kh?ng được, c? l?c ch?ng ta phải t?n nhẫn, phải đen tối, phải cay độc, d? chỉ một ch?t sơ suất l? sẽ thất bại kh?ng ng?c đầu dậy được. C? lẽ ng?i cũng biết r? điều n?y??

Ti?u Cảnh Diễm cau m?y, lại biết r? lời ấy kh?ng sai, chỉ cảm thấy trong ngực như bị nh?t một mớ b?ng, kh? m? mi?u tả loại cảm gi?c ch?n gh?t đ?.

Mai Trường T? chăm ch? nh?n mỗi sự thay đổi d? nhỏ nhất tr?n mặt hắn, ngữ điệu vẫn lạnh l?ng: ?C? l?c điện hạ kh? tr?nh khỏi cảm thấy trong l?ng kh?ng thoải m?i, nhưng phải chịu đựng. Ta biết giới hạn của ng?i ở đ?u, cho n?n sẽ kh?ng chạm đến n?, nhưng ta cũng c? thủ đoạn v? c?ch thức l?m việc của ta, c? lẽ điện hạ cũng phải từ từ th?ch ứng. Điện hạ v? ta c? chung mục đ?ch, v? mục đ?ch n?y, hy sinh một ch?t cảm thụ c? nh?n th? c? g? l? gh? gớm??

Tĩnh vương ngẩng đầu l?n, h?t s?u một hơi, nhắm mắt y?n lặng hồi l?u rồi mới chậm r?i mở mắt ra, đưa ?nh mắt s?ng ngời nh?n Mai Trường T?, n?i: ?Đ?y ch?nh l? suy nghĩ ch?n thực của ngươi sao? Ta biết rồi. Ta cũng n?i thật với ngươi, đối với Th?i tử v? Dự vương, ta quả thật kh?ng c? ch?t t?nh huynh đệ n?o. Đối với bọn ch?ng, ta cũng kh?ng để ? ngươi d?ng thủ đoạn g?.?

?Điện hạ đ?ng l? người thẳng thắn, lời như vậy m? cũng d?m n?i r? cho ta nghe.?

?Đ? c?ng ngươi đứng chung tr?n một con thuyền, ta cần g? phải che giấu. Nếu ngươi thật sự muốn hại ta, chỉ dựa v?o việc ngươi biết b? mật của Đ?nh Sinh đ? c? thể l?m ta khoanh tay chịu tr?i rồi. Mặc d? ngươi ?m hiểm, t?n độc nhưng cũng thật sự c? t?i, b?n cạnh ta kh?ng c? người như ngươi th? l?m sao c? sức mạnh đối ph? với Th?i tử v? Dự vương? C? điều thi?n hạ Đại Lương n?y, trong triều đ?nh vẫn c? một số thần tử thuần thiện kh?ng tham gia b? ph?i tranh gi?nh, đối với bọn họ...?

?Ta vẫn phải lợi dụng.? Mai Trường T? lạnh l?ng n?i. ?Nhưng sẽ cố hết sức để họ kh?ng bị tổn thương.?

Tĩnh vương y?n lặng nh?n ch?ng, một l?c l?u sau mới chậm r?i gật đầu, n?i từng chữ r? r?ng: ?Ngươi nhớ th? tốt.?

Mai Trường T? mỉm cười, biết buổi n?i chuyện h?m nay xem như đ? kết th?c, lui lại một bước, khom m?nh h?nh lễ.

Quả nhi?n Tĩnh vương kh?ng n?i th?m nữa m? xoay người sải bước đi ra ngo?i. Đi tới b?n cửa, hắn đột nhi?n dừng ch?n, kh?ng quay đầu lại, n?i: ?Đa tạ ngươi đ? cứu Đ?nh Sinh ra.?

?Điện hạ kh?ng cần kh?ch kh?.? Mai Trường T? thản nhi?n n?i. ?C?n mong điện hạ đừng thương n? vất vả m? chiều n? qu?, n?n cho n? theo đường binh nghiệp để t?i luyện, để n? sớm biết c?i g? l? nam nhi khẳng kh?i h?o sảng, kh?ng được giống như ta chỉ đầy bụng cơ mưu...?

Ti?u Cảnh Diễm dường như cứng đờ người trong chốc l?t, nhưng cuối c?ng vẫn kh?ng quay đầu lại m? đi thẳng một mạch ra ngo?i viện.

?nh mắt ngập tr?n sự giận dữ của Phi Lưu vẫn như d?nh tr?n người hắn từ l?c n?y đến giờ, đến l?c b?ng d?ng hắn đ? biến mất vẫn cứ nh?n theo m?i kh?ng chịu thu hồi.

?Phi Lưu, kh?ng được.? Mai Trường T? cầm tay thiếu ni?n, k?o hắn v?o ph?ng trong. ?T? ca ca n?i lại lần nữa, người n?y tuyệt đối kh?ng được l?m tổn thương, trong bất cứ t?nh huống n?o cũng kh?ng được, hiểu chưa??

?Hiểu rồi...?

?Xảy ra chuyện như h?m nay, T? ca ca rất kh?ng vui...?

?Hắn xấu!? Phi Lưu tủi th?n n?i. ?Hắn đ?nh ca ca.?

?Hắn kh?ng đ?nh, ta vĩnh viễn sẽ kh?ng để hắn đ?nh ta...? Mai Trường T? vuốt t?c Phi Lưu. ?Nếu bị hắn đ?nh, T? ca ca nhất định sẽ rất tức giận, ngươi nh?n d?ng vẻ của ta thấy c? giống tức giận kh?ng??

Phi Lưu nh?n kĩ v?i lần, lắc đầu.

?Thực ra b?y giờ T? ca ca rất vui vẻ.? Mai Trường T? v?o m? thiếu ni?n, cười n?i. ?Thật sự rất vui vẻ.?

?Vui vẻ...? Phi Lưu nghi?ng nghi?ng đầu, hơi nghi hoặc.

?Bởi v? hắn vẫn kh?ng thay đổi.? Mai Trường T? n?i, ?nh mắt dần trở n?n mơ hồ. ?Mặc d? thoạt nh?n kh?ng th?ch n?i chuyện, cũng kh?ng th?ch cười nữa, mặc d? kh?ng cởi mở, kh?ng rạng rỡ như trước nữa, mặc d? trong l?ng hắn cũng chứa đầy o?n giận v? th? hận, nhưng tận s?u b?n trong, hắn vẫn l? Ti?u Cảnh Diễm l?ng dạ lương thiện, vẫn l? g? hảo bằng hữu c? l?c bắt nạt ta, c? l?c lại bị ta bắt nạt kia...?

?T? ca ca...?

?Ờ? G? thế??

?Kh?ng rơi!?

?Tốt.? Mai Trường T? h?t s?u, tr?n gương mặt nở một nụ cười, d?ng ng?n tay nhẹ nh?ng lau kh?e mắt. ?Kh?ng được rơi lệ, r? r?ng ch?ng ta rất vui vẻ m?.?

?Vui vẻ!? Phi Lưu lập tức qu?n mất phiền muộn, chỉ ra b?n ngo?i. ?C? mặt trời, chơi!?

?Được... Ch?ng ta đi chơi.?

N?i l? chơi, nhưng Mai Trường T? cũng chỉ ngồi xuống chiếc ghế d?i dưới gốc c?y để sưởi ấm bằng những tia nắng yếu ớt của buổi chiều đầu đ?ng.

Phi Lưu nhảy nh?t tr?n c?y đuổi bắt những vệt s?ng xuy?n qua t?n l?, chơi rất vui vẻ, thỉnh thoảng lại chạy đến b?n cạnh T? ca ca, đ?i ch?ng d?ng khăn tay lau mồ h?i cho m?nh.

Trong ph?t chốc, dường như thời gian quay ngược trở lại những năm th?ng thanh xu?n tươi đẹp đ?. Ch?ng cởi trần tr?n đồng cỏ thuần phục con ngựa kh? t?nh, c?t v?ng v? bụi đất bay l?n theo vết ch?n ngựa. Cảnh Diễm đứng ngo?i h?ng r?o tung cho ch?ng một t?i rượu, ch?ng đưa tay bắt được, ngẩng đầu uống thỏa thu?, rượu chảy đầy xuống ngực. Phụ th?n ch?ng đi v?o, mỉm cười xoa đầu con trai, d?ng khăn tay nhẹ nh?ng lau vệt rượu...

?T? ca ca...? Phi Lưu chớp đ?i mắt trong suốt, gọi ch?ng.

?Kh?ng sao.? Mai Trường T? h?a nh? nh?n lại. ??nh mặt trời rất ấm ?p, su?t nữa ta ngủ mất...?

?Như vậy, ngủ!? Phi Lưu tung người đi lấy một chiếc chăn, nhẹ nh?ng đắp l?n người Mai Trường T?, c?n m?nh ngồi xuống b?n cạnh, dựa đầu v?o đầu gối ch?ng.

B?ng nắng chậm r?i di chuyển, cả Tuyết Lư đột nhi?n trở n?n cực kỳ y?n tĩnh.

Nhưng đối với Mai Trường T? đ? bị cuốn v?o cuộc tranh đấu quỷ quyệt th? những khoảng thời gian b?nh y?n thế n?y sẽ ng?y c?ng hiếm c?, ng?y c?ng ngắn ngủi...


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...