Lâm Diệu Giai vội vàng mặc đồ lại nghiêm chỉnh, nhổm dậy khỏi lòng anh. Sau cơn cực khoái chất ngất, cô thấy hơi choáng váng, vừa đứng vững thì tinh d/ịchbị bắn vào trong bắt đầu từ từ chảy ra ngoài. Cô lúng túng rút hai tờ khăn giấy trong cặp ra lót vào trong quần lót: “Mân Phỉ, mình mau về nhà đi...”
Hạ Mân Phỉ lề mề mặc quần áo, bỗng nhếch môi cười, híp mắt nhìn cô nói: “Hiếm khi có dịp cùng nhau tới trường, mình tới sân thể dục đi dạo đi.”
“...” Lâm Diệu Giai rối rắm nhìn anh.