Tối nay anh uống rượu cùng ba, vì vậy trong hô hấp tràn đầy mùi rượu, mà rượu này, cũng làm dục hỏa của anh tăng cao, dường như đặc biệt kích động, tay rất nhanh đã đánh úp tới ngực của cô, cách y phục, vân vê nơi mềm mại của cô.
Cô mệt mỏi nhẹ ưm một tiếng, mà tiếng rên khẽ này giống như khích lệ anh, môi anh tìm đến môi cô, hôn, thân thể cũng đặt lên cô.
Trọng lượng của anh làm cho cô đột nhiên thanh tỉnh, mở mắt ra ra sức đẩy anh, "Đừng. . . . . . Không cần!"
Trong lúc say rượu, anh đặc biệt khát cầu (đòi hỏi), lý trí cũng giảm đi, nhất quyết không từ bỏ hôn lên cổ cô, môi giống như lửa nóng, trêu chọc cả người cô đều trở nên tê dại.
Cô sợ, sợ mình sẽ vùi lấp trong loại mê tình (đam mê + tình dục) này, nhưng mà, đây là việc tuyệt đối không được!
Cô đè nén rung động trong lòng, đẩy anh ra, "Không thể! Thần An! Không thể!"
"Tại sao? Nhỏ giọng một chút là được. . . . . ." Anh cho rằng cô là đang lo lắng Chu Lan sẽ nghe được.
Trên mặt cô quẫn bách, lập tức hiện lên những mảng đỏ ửng bất thường, đến gần anh, ghé vào lỗ tai anh nhẹ nhàng nói một câu.
Trong nháy mắt cả người anh cứng ngắc. . . . . .
Rồi sau đó nắm chặt cổ tay cô, nghiêm túc hỏi, "Em nói cái gì? Là thật sao?"