Trong nháy mắt, võ giả trong phạm vi hơn mười dặm thân thể đều bỗng nhiên phát lạnh, có một loại cảm giác bị lưỡi dao sắc bén xẹt qua.
Thanh thế cực lớn này tự nhiên là hấp dẫn Tịch Dương Lâu, tất cả võ giả trong Tịch Dương Thành, ánh mắt mọi người đều nhìn tới chỗ ở của Huyền Thiên.
- Kiếm khí thật cường liệt, chẳng lẽ Huyền Thiên đột phá không phải tu vị, mà là tu luyện kiếm pháp nào đó sao?
Chiến Lãng nhìn về phía bóng kiếm màu đỏ trên ngọn núi xa xa, lẩm bẩm.
Phong Vân Vô Địch nói:
- Chúng ta lưu lạc, hoặc nhiều hoặc ít đều đạt được một ít truyền thừa của cường giả Thượng Cổ, hắn tự nhiên cũng có.
. . .
Bên trong Tịch Dương Thành, bởi vì Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng đến, Lục Tuyệt Trần từ lúc một ngày trước liền rời đi nên không thể trông thấy cảnh tưởng này.