Hương Mùa Hè

Chương 23


Chương trước Chương tiếp

Thy Thy rất muốn đuổi theo bạn mình,nhưng Đường Đường vì đối chất với lãnh đạo nên không kịp nói gì với cô mà đã đi.

-Ôi trời,cô ta trò gì cũng giở được,quyến rũ giám đốc,bây giờ còn ăn cắp thiết kế

-Phải đó,luôn tỏ ra mình giỏi giang,đến cuối cùng đi ăn cắp của người khác

-Cô ta được cái vỏ bề ngoài thôi

-Giả vờ giỏi giang vênh váo tới cuối cùng chỉ là một kẻ ăn cắp

Một tràng cười nổ ra. Tiếng hét của Thy Thy chen vào,mặc dù bọn họ đâu cho vào tai.

-Các cậu im đi,không phải Miu,Miu không làm như thế

-Không nó còn ai,này người ta mang đến tận nơi đấy,không phải đùa đâu

-Chứ sao,mẫu của bên Julia y hệt,nếu không phải bán là ăn cắp rồi

-Các cậu thì biết gì chứ? Chẳng có lý do gì Miu làm như thế cả,cậu ấy ở nhà cả ngày lấy đâu thời gian đi bán mẫu chứ?

-Ma ăn cỗ lúc nào cậu biết chắc? Cô ta cần tiền,hoặc cô ta không nghĩ ra cái nào đi ăn cắp đại

-Các cậu câm đi,Miu nói không phải của cô ấy là không phải.trước khi Ban Giám Đốc đưa ra kết luận các cậu im hết đi cho tôi

-Này cậu bắt chiếc thói ngang ngược đấy của nó sao,đủ mặt dày bằng nó không? định làm gì bọn tớ nào

Cô gái tóc ánh tím ngắn tiến lại cười thách thức. Thy Thy và cô ta sẽ xảy ra cuộc chiến thật sự nếu tổ trưởng không ở đó

-Các em có thôi đi không? Hay đình chỉ hết đây. Yến em thôi đi. Như Thy Thy nói,để Ban giám đốc đưa ra kết luận,các em thôi bàn tán,trở về đi

-Vâng

Đám con gái yểu điệu hờ hững trở về. Thùy Vân liếc qua Thy Thy,khẽ nói vào tai cô

-Cậu,ban cậu,làm mất mặt tớ quá

-Vân thôi đi,em muốn hạ thành tích không hả

-Em biết rồi

Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này.

Rõ ràng không phải Miu. Những mẫu của Miu tuy cô chưa nhìn thấy nhưng cô biết Miu pha màu không bao giờ pha sặc sỡ.

Khi cả nhóm nộp File in đĩa,do bảo mật,tạo mật khẩu từng file nên không mở mẫu,sau đó sẽ dùng tài khoản quản lý để ghi đĩa. Cô là người lấy đĩa,không đời nào cô lại hại bạn của mình.

“ Cộp”

“Áaaaaaa”

“Xin lỗi,mình gấp quá,của cậu làm rơi này”

Thy Thy ngây người,chỉ lúc đó chiếc đĩa mới rời khỏi cô.

Không lẽ…

*PHÒNG CHỦ TỊCH*

Đường Đường bước vào căn phòng rộng lớn. Hào Thiên định bước vào nhưng chàng trai Deman đến trước mặt anh,cúi chào rồi khẽ nói vào tai anh. Thiên nhíu mày rồi gật đầu. Hơn ai hết,anh hiểu tính ba mình. Trong trường hợp này,càng cố bảo vệ,giải thích cô,đối với người cha nghiêm khắc của anh sẽ ngược tác dụng,trở thành bao biện,có tật giật mình,sẽ càng gây bất lợi cho cô. Đường Đường theo Deman bước vào,trước khi cánh cửa ngăn đôi hai người,bàn tay Thiên nắm chặt tay cô,Đường nhìn anh,khóe môi hơi giãn ra rồi quay vào

-Đừng lo

-Chủ tịch,cô ấy đến rồi

-Cậu cũng ra ngoài đi

-Vâng

Đường Hào Minh đôi mắt nhắm chặt,có vẻ mệt mỏi. Tiếng chân lại gần,ông từ từ mở mắt. Cô gái trắng muốt,khuôn mặt lạnh tanh nhìn ông.

-Chủ tịch gọi tôi

Đôi mắt điểm vài nét nhăn nhíu lại. Trước mặt ông,là cô gái của 20 năm trước

Giống

Thật sự rất giống
...


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...