Phan Ngọc nói:
- Bỏ đi, bỏ đi. Không nên nghĩ nhiều như vậy, không bị người bội tình bạc nghĩa, bản công tử đã xem như tốt số rồi.
Hứa Tiên suy tư nói:
- Cái này...vẫn không có chim chuột qua!
- Ngươi còn dám nói?
Phan Ngọc động thân trừng mắt, má ngọc hơi phiếm hồng, rõ ràng rõ ràng đã đối với bản thân làm nhiều sự tình loạn thất bát tao như vậy, còn dám nói không có chim chuột qua, thực sự là nam nhân tham lam.
Hứa Tiên đem nàng ôm vào trong ngực, cười nói:
- Nói đùa chút thôi mà, bất quá nam tử hán đại trượng phu, ta đã nói tất sẽ thực hiện.