Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày

Chương 36: Đánh mất trái tim


Chương trước Chương tiếp

Vừa về đến nhà, Uất Noãn Tâm liền bị đem về phòng, lúc này Nam Cung Nghiêu mới mở miệng nói chuyện: “Cô nghỉ ngơi cho khỏe đi!” Thái độ lạnh nhạt của anh làm cho tim của cô như đống tro tàn, nhưng khi anh vừa định bước ra ngoài, không kìm nổi sự sợ hãi trong lòng mình, cô giang tay ra nắm tay anh. “Đừng đi mà, xin anh…tôi rất sợ…”

Những chuyện vừa mới xảy ra, cô thật sự rất bơ vơ, rất cần sự ấm áp đến từ anh. Mặc dù anh không yêu cô, nhưng anh bây giờ vẫn là người thân duy nhất của cô, cô hy vọng sự an ủi của anh.

Nam Cung Nghiêu không động đậy, ánh đèn chỉ chiếu sáng phân nửa khuôn mặt của anh, không nhìn ra được cảm xúc hiện tại của anh. Ánh mắt nhìn về phía tay cô, nhẹ nhàng nâng lên, gỡ bỏ bàn tay của cô ra. Thậm chí cô cố gắng nhíu lấy anh vài lần, nhưng anh vẫn cứ thản nhiên gỡ tay cô ra, đầu cũng không quay lại nhìn cô liền đi ra ngoài.

Uất Noãn Tâm đau khổ cười đến chảy nước mắt. Cả người cô không còn chút sức lực nào, bất lực ngã xuống dưới đất.

Tim, đau đớn vô cùng!

Hướng Lăng Phong tức giận ở trong phòng khách đợi Nam Cung Nghiêu, nhìn thấy anh đi xuống lầu, rút một điếu thuốc ở trên tay, liền nhanh chóng bước đến. “Cô ấy sao rồi?”

“Cậu quan tâm cô ấy thái quá rồi đó!

Cô ấy là vợ tôi!”

” Tôi còn tưởng rằng cậu đã quên rồi chứ!” Hướng Lăng Phong tức giận nắm lấy cổ áo của Nam Cung Nghiêu, đẩy anh ta vào tường, “Khốn nạn! Nếu như hôm nay cô ấy xảy ra chuyện, tôi nhất định sẽ không để cậu yên!”

Nam Cung Nghiêu lạnh lùng liếc nhìn anh. “Nếu không còn chuyện gì nữa, cậu về sớm chút đi!”

“Cậu…cậu còn là người không hả?” Hướng Lăng Phong thét lên, rất muốn xé rách bộ mặt lúc nào cũng lạnh lùng của anh.

“Tôi không yêu cô ấy!” Nam Cung Nghiêu cho anh một đạo lý vô cùng đơn giản. “Chuyện của cô ấy, không liên quan đến tôi!”

“Nhưng cô ấy là vợ của cậu!”

“Cho nên sau đó không phải tôi đã đến rồi sao?”

“Ý của cậu là, nếu như không phải vì danh dự của bản thân, cậu sẽ không cứu cô ấy hả?”

Anh im lặng tỏ thái độ đồng ý.

“Được! Hôm nay coi như tôi đã nhìn rõ được con người của cậu!” Hướng Lăng Phong đã hoàn toàn chán nản, thất vọng buông anh ra. “Ở trên thương trường tuy thủ đoạn của cậu tàn nhẫn, tôi đều đứng về phía cậu. Nhưng tôi lại không ngờ rằng, ngay cả vợ mình cậu cũng…” Anh thất vọng nói không nên lời. “Con như mắt tôi đui mù, nhìn nhầm người!” Tức giận nện một đấm vào tường rồi đẩy cửa bỏ ra ngoài
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...