Hôn Trộm 55 Lần

Chương 470: Thời gian an nhàn tốt đẹp (10)


Chương trước Chương tiếp

Hứa Gia Mộc nằm úp sấp bên cạnh giường bệnh, Kiều An Hạ và trợ lý, một người ngồi trên ghế sofa, một người ngồi trên ghế đơn.

Lục Cẩn Niên không quấy rầy bọn họ, nhẹ nhàng đặt mấy thứ đồ vừa mua lên trên bàn, sau đó đi tới bên cạnh giường bệnh, vươn tay sờ trán của Kiều An Hảo, vẫn còn đang sốt.

Lục Cẩn Niên chậm rãi thong dong đi vào trong nhà tắm, cầm lấy khăn mặt, thấm nước lạnh, vắt khô, rồi đi ra đặt lên trán của cô.

Nhiệt độ lạnh lẽo, khiến cô dễ chịu hơn một chút, lông mày vốn đang nhíu lại, từ từ giãn ra.

Lục Cẩn Niên ở bên cnahj giường bệnh, không hề rời đi, anh nhìn chằm chằm cô, ánh mắt trở nên có chút mềm mại, nhìn thật lâu, liền vươn tay, sờ lên mặt của cô.

Tay anh vừa mắt vắt khăn mặt, còn dính nước lạnh, chưa có lau khô, nên hiện giờ khá lạnh, khiến cô đang sốt cao, không nhịn được luyến tiếc mà cọ vào trong lòng bàn tay anh hai lần.

Dáng vẻ ngoan ngoãn của cô như thế này, khiến khóe môi anh hơi cong lên, ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt vẻ gò má của cô, sau đó liếc mắt nhìn Hứa Gia Mộc đang ngủ say ở bên cạnh, đôi mắt chớp chớp hai lần, liền rút tay của mình về, tránh ra một bên.

Mãi cho đến lúc y tá tiến vào đưa cơm chiều, Hứa Gia Mộc, Kiều An Hạ, và trợ lý mới tỉnh lại.

Thừa lúc mọi người ăn cơm, y tá liền đi đo nhiệt độ cho Kiều An Hảo, nhưng vẫn sốt cao như cũ, y tá lại phải châm cứu cho cô.

Cơm nước xong, đã là tám giờ tối, Hứa Gia Mộc nhìn dáng vẻ phờ phạc mệt mỏi của Kiều An Hạ, lại nhìn phòng bệnh nhỏ hẹp, mở miệng nói: “Nếu không mọi người đi tìm khác sạn nào đó nghỉ ngơi đi, nơi này có tôi là được rồi.”

Lục Cẩn Niên muốn ở lại, nhưng là đã có Hứa Gia Mộc ở đây rồi, làm gì đến lượt anh có tư cách để chăm sóc cô?

Khuôn mặt của anh bình tĩnh nhìn Kiều An Hảo đang nằm trên giường bệnh một lúc, sau đó nhẹ nhàng mà gật đầu một cái, nói: “Được.”

Trước khi đi ra khỏi cửa, Lục Cẩn Niên còn chỉ vào túi đồ lớn mà chiều này mình vừa xách đến: “Đó là quần áo mua cho cô ấy.”

“Ừhm.” Hứa Gia Mộc gật đầu, nói: “Em biết rồi.”

Lục Cẩn Niên lại liếc mắt nhìn Kiều An Hảo đang ngủ say, sau đó bước tiếp ra khỏi phòng bệnh, khép cửa lại.

-bạn nào muốn đọc trước hơn 100 chương thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé :) ai mua có thể liên hệ qua gmail này : [email protected] nhé

Trợ lý tìm được một khách sạn ở gần bệnh viện, thuê lấy ba phòng, sau đó làm thủ tục nhận phòng.

Lục Cẩn Niên đứng ở trước cửa sổ, hút được khoảng ba điếu thuốc, mới phát hiện hộp thuốc lá đã trống không, nằm trên giường, lại thế nào cũng không ngủ được, sau cùng liền thay quần áo, đi ra khỏi phòng.

Bên cạnh khách sạn có một cửa hàng tiện lợi, Lục Cẩn Niên mua một gói thuốc, vừa ra tới cửa đã lấy ra một điếu, đứng ở nơi đường phố xa lạ, dùng lực hút mấy hơi.

Gió đêm thổi tới, xen lẫn với cả sự khô nóng của mùa hè, thành phố nhỏ lúc về đêm, có vẻ vô cùng yên tĩnh, đường phố mới mấy giờ đã không có xe chạy, ngay cả những cửa hàng ở hai bên đường cũng đã đóng cửa, thỉnh thoảng lại có một hai chiếc xe máy chạy qua với tốc độ rất nhanh.

Lục Cẩn Niên đứng một lúc, sau đó liền đi tiếp về phía bệnh viện.

Khi đi vào trong bệnh viện, anh liền dập tắt điếu thuốc trong tay mình.

Hành lang rất yên tĩnh, chỉ có duy nhất tiếng bước chân của anh vang vọng lại.

Lục Cẩn Niên đứng ở bên ngoài phòng bệnh của Kiều An Hảo, không hề đi vào, tựa người vào trên vách tường, nhìn qua tấm kính thủy tinh ngăn cách, thấy Hứa Gia Mộc đang ngồi bên cạnh giường bệnh của Kiều An Hảo, đang giơ tay lên điều chỉnh tốc độ của chai truyền dịch.

Anh không nhịn được nâng mắt lên, nhìn ngọn đèn trên đỉnh đầu mình, chiếu vào trong mắt anh đến khô khốc, chua chát, trong ngực lại có một luồng cảm xúc quay cuồng không thể kìm nén được.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...