Hôn Mê Liền Cưới Anh

Chương 18: Biến danh nghĩa thành hiện thực


Chương trước Chương tiếp

Thấy tôi nghệch mặt ra, Cao Phàm tốt bụng giải thích rõ ràng: "Ý anh cũng là ý em đang nghĩ đó . . . . . ."

Má ơi! Tên này còn có thuật đọc tâm nữa hả?

Lúc này, Cao Phàm nới rộng khoảng cách giữa chúng tôi một chút.

Mặc dù hơi khó hiểu, nhưng tôi vẫn nhẹ nhàng thở ra, tiếp theo là cảm giác hơi mất mát và thất vọng một tí, dù sao cũng không thể hôn mà, tựa như một mâm cao lương mỹ vị đang bày trước mắt, rõ ràng đã lên đến miệng, kết quả lại rớt xuống đất, làm cho người ta xấu hổ đến cười không nổi.

Đột nhiên, trước mắt tôi mọi thứ mơ hồ.

Thì ra Cao Phàm thừa dịp tôi ngẩn người liền lấy mắt kính của tôi xuống. Phải biết rằng đối với một người cận thị 6 điốp mà nói, không có kính mắt giờ giống như thám hoa trong sương mù ( ?), cái gì nhìn cũng không rõ ràng .

Tôi liều mạng nhíu mắt, hi vọng có thể thấy rõ ràng một chút. Đột nhiên, khuôn mặt tuấn tú Cao Phàm phóng đại trước mắt tôi, xem ra chúng tôi giờ phút này lại khôi phục khoảng cách 1 cm .

Mất mát và thất vọng lúc trước giờ đây đang được hưng phấn và chờ mong thay thế, đúng vậy, tôi đang mong chờ. . . . . .

Có lẽ là bởi vì nhìn không rõ ràng, lá gan của tôi lại dần dần lớn lên. Tôi duỗi hai tay xoa mặt Cao Phàm, bình thường đã rất thích mũi hắn, giờ phút này càng nhân cơ hội sờ cho thoả, cũng kìm lòng không được hôn lên nó.

Xem ra cử chỉ này khiến Cao Phàm rất thoải mái, bởi vì tôi nghe hắn hài lòng ừmh một tiếng.

Lúc tôi đang không ngừng phấn đấu, Cao Phàm dùng một tay đem hai tay tôi kéo lên cao về phía đầu giường. Hơi thở nóng ẩm của hắn phun trên mặt tôi, như chuồn chuồn lướt nước hôn lên trán, mắt, mũi, mặt tôi chỉ là nó không rơi trên môi tôi mà thôi. Tôi vô thanh chu miệng lên kháng nghị, hắn mới đem môi son chạm vào tôi, đáng tiếc vẫn là chuồn chuồn lướt nước. Tôi cực kì bất mãn, định lên tiếng kháng nghị thì đột nhiên cảm thấy trước ngực mát mát, chẳng biết lúc nào, quần áo của tôi tất cả các nút đều bị mở ra, lộ ra nội y màu xanh ngọc.

Tên này kĩ thuật cởi quần áo đúng là không phải tốt bình thường nha, nếu không có da thịt đột nhiên bị lộ ra ngoài không khí đến chịu không được nổi cả da gà nhắc nhở, tôi thật sự là một chút cảm giác cũng không có.

Nụ hôn của hắn đi đến vành tai tôi, nhẹ nhàng vừa liếm vừa cắn, khiến cho tôi nhịn không được khẽ run lên. Tiếp theo, nụ hôn của hắn dời xuống, đi đến cổ tôi, cổ luôn luôn là chỗ mẫn cảm của tôi, lúc này cảm giác tê tê dại dại khiến cho tôi chịu không nổi rên nhẹ thành tiếng.

Lúc Cao Phàm tiến công tôi cổ, tay của hắn cũng không ngừng hoạt động, sờ xuống một đường từ dưới cổ tôi, chỗ nào bị hắn sờ đến đều nong nóng, dễ chịu. Cao Phàm buông tay tôi ra, để tôi nằm trên giường, cái lưỡi linh hoạt thì du động (du lịch và hoạt động ^^) ở nửa người trên của tôi. Giờ phút này tôi đây coi như là nửa thân trần, dù cho đối với cảm xúc làn da của chính mình rất tin tưởng, nhưng có bụng nhỏ (bụng béo đấy ạ TT) là một thực tế không thể chối cãi, tuy ánh đèn đầu giường mờ ảo và vàng vọt, nhưng tin rằng với thị lực số một của Cao Phàm tuyệt đối sẽ chú ý đến cái bụng nhỏ nho nhỏ kia.

"Đèn!" Tôi lên tiếng kháng nghị: “Tắt đèn đi anh!"

Cao Phàm hình như đoán được băn khoăn của tôi, hơi nâng người lên, nhìn bụng nhỏ dưới thắt lưng của tôi cười nói: "Không được. . . . . . Như vậy anh sẽ. . . . . . nhìn không thấy bụng nhỏ rất đáng yêu của em. . . . . ."

Oác ! Sao lại thế! Cho dù em cũng biết rõ là bụng nhỏ đáng yêu, nhưng mà người ta ngượng quá đi!

Cao Phàm không hề để ý đến kháng nghị của tôi, cúi đầu hôn lên bụng nhỏ đáng yêu của tôi.

Tiếp đó Cao Phàm dùng tốc độ siêu thong thả mà tra tấn tôi, tôi bị hắn làm cho sốt ruột bất, dục hỏa thiêu người, cảm giác khó chịu giống như bị bắn một phát mà không chết ý. (so sánh kiểu gì thế kia TT)

Rốt cục, tôi nhịn không nổi rống lên một tiếng, quyết định biến thân thành dã thú.

Tôi đột ngột đứng phắt dậy lật hắn nằm trên giường, đặt mông ngồi trên bụng của hắn.

Tóc dài rối tung buông sau lưng, chỉ mặc nội y tôi đây cứ như vậy nhìn hắn từ từ trên xuống qua mũi. Xem ra phút này tôi hẳn cũng được xem là vô cùng gợi cảm mới đúng, bởi vì ánh mắt hắn trở nên càng thêm thâm trầm, tiếp theo biến thành ánh mắt mang theo khát khao.

Tôi đắc ý nhìn ánh mắt Cao Phàm đa dạng, trong đầu rất nhanh nhớ lại những cảnh nóng bỏng trong truyện tranh và tiểu thuyết. Tôi cúi người xuống khẽ liếm cổ họng của hắn, hài lòng nghe hắn phát ra tiếng rên rỉ. Cái tiếng rên này không nghi ngờ gì càng khiến tôi thêm hưng phấn, với tôi mà nói là một loại âm thanh cổ động. Lúc tôi đang định từ từ mà tra tấn hắn, trả thù tra tấn lúc nãy của hắn, người chịu không nổi nữa bắt lấy tôi, kéo đầu tôi hướng về phía hắn.

Rốt cục, chúng tôi cũng đã chính thức hôn môi.

Không giống với chuồn chuồn lướt nước như vừa mới, nụ hôn này như lửa nóng mãnh liệt. Cao Phàm đem cái lưỡi nóng cháy của hắn luồn vào miệng tôi, hấp dẫn lưỡi của tôi quấn lấy hắn, lúc đầu có chút bị động nhưng tôi rất nhanh nhập cuộc chơi, bởi vì tôi thật sự không muốn lại vì rụt rè mà làm lỡ cơ hội này, dù sao nụ hôn giữa chúng tôi cũng kéo ra khá lâu rồi.

Trước kia tôi rất ghét chuyện khi hôn nhau người ta trao nhau nước bọt, giờ phút này tôi mới hiểu được, cùng người đàn ông mình yêu mến hôn môi thì chẳng những không biết chán ghét là gì, ngược lại cảm thấy đây là việc gắn bó nhất.

Cao Phàm kỹ thuật hôn rất siêu, hôn đến mức đầu tôi choáng váng, nằm xuống giường một lần nữa lúc nào cũng không hay. Sớm biết nụ hôn của hắn dễ chịu như vậy, tôi trước kia hẳn là nên Bá Vương ngạnh thượng cung sớm một chút mới đúng.

Cao Phàm hôn tôi đồng thời, bàn tay cũng không thành thật tiến vào dò xét trong váy tôi, nâng bắp đùi của tôi lên. Bên trong đùi tôi cũng là một khu vực rất nhạy cảm, lúc này hai chân của tôi sớm đã lả đi rồi.

Đột nhiên. . . . . .

"Thở nào!"

Cái gì? Tôi hai mắt mang theo dục vọng ra vẻ không hiểu nhìn Cao Phàm.

Hắn dịu dàng nhìn tôi nói: "Ngốc ạ, hôn môi cũng phải thở chứ . . . . . ."

Thì ra. . . . . . Khó trách tại sao tôi có cảm giác khó thở đến thế. . . . . .

Cao Phàm bằng tốc độ nhanh nhất cởi sạch quần áo của chúng tôi, khi chúng tôi dán sát vào nhau, tôi có thể cảm nhận được tim tôi và hắn cùng nhau đập nhanh như thế nào.

Tôi say đắm cảm nhận hơi thở. . . . . . mùi vị. . . . . . sự thấu hiểu. . . . . . của hắn. tất cả mọi thứ của Cao Phàm đều làm tôi muốn phát điên lên. . . . . .

"Anh có lẽ sẽ làm em đau. . . . . ." Giọng Cao Phàm bởi cảm xúc mạnh mẽ mà trở nên khàn khàn.

"Không sao. . . . . ." Tôi cũng dùng giọng khàn khàn đáp: “Nếu là anh, dù bị đau cũng không sao."

Cao Phàm chững lại nhìn tôi thật sâu, tôi có thể thấy tình yêu nồng nàn trong mắt hắn, vì thế tôi nhìn hắn cười ngọt ngào.

"Nói như vậy. . . . . . Anh muốn dùng cách cuồng nhiệt nhất để yêu em!"

Cuồng nhiệt nhất? Nghe thôi cũng khiến cho người ta run rẩy không chịu nổi. . . . . . và. . . . . . Chờ mong. . . . . .

Cao Phàm hôn khắp mọi nơi trên thân thể tôi, ngay cả ngón chân hắn cũng không tha, hắn chen vào giữa hai chân của tôi, hai mắt tỏa sáng nhìn tôi, muốn xác định lần cuối hỏi: "Có thể chứ?"

Tôi sớm đã bị hắn kích thích đến chịu không thấu, nghe được câu hỏi ngốc nghếch kia, tôi nhịn không được đánh cho hắn một cái, bĩu môi nói: "Nói nhảm!"

Sau khi tiếng cười êm tai của Cao Phàm kết thúc, tôi có cảm giác như bị xé rách đau đến tê liệt, cảm giác hạnh phúc hoà cùng cảm giác đau đớn làm tôi chịu không nổi mà rơi nước mắt. Thì ra cảm giác như trong tiểu thuyết viết cũng không khác biệt lắm, loại thời khắc này quả thực là sẽ kìm lòng không được rơi lệ, mà loại cảm giác thể xác và tinh thần kết hợp lại làm cho người ta cảm động như vậy.

Cao Phàm quan tâm dừng lại động tác lại để cho tôi từ từ tiếp nhận sự hiện hữu của hắn.

Tôi tuy rất biết ơn cử chỉ săn sóc ôn nhu của hắn, nhưng vẫn nhịn không được dưới đáy lòng mắng: MMD, tại sao con gái phải có cái kinh nghiệm kiểu này trước hưởng thụ khoái cảm hả? Không công bằng! Bằng! Bằng! Bằng!

Tôi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú của Cao Phàm đang kềm chế dục vọng, vì đang nhẫn nại nên có thể thấy những giọt mồ hôi rịn trên trán, dáng vẻ khiêu gợi khiến tâm tôi lại rung lên một lần nữa.

Đợi cơn đau như chết kia biến mất, tôi tò mò nhúc nhích một chút, Cao Phàm gầm nhẹ, chuyển động chưa bao giờ được kiểm nghiệm kia làm tôi cảm nhận được khoái cảm vô cùng. . . . . .

Tôi nhớ một người bạn của tôi đã nói qua, make love (mình xin phép để tiếng Anh ạ) giống như chuyển động của pit tông.

Hiện tại xem ra, lời nói ấy cũng không hoàn toàn đúng lắm, bởi vì chuyển động của pit tông không tràn ngập yêu thương.

Chẳng biết lúc nào, tôi đột nhiên bị đánh thức bởi những cái vuốt ve nhẹ nhàng, nhìn ánh mắt Cao Phàm trêu trọc, tôi liền biết mình cuối cùng đã ngất đi.

Thật không phải là mất mặt bình thường nha . . . . . .

Vừa mới ở thời điểm cảm xúc dâng trào một cách hoàn hảo, giờ đây khi tỉnh lại, nghĩ đến vận động lúc nãy, tôi không khỏi mặt đỏ lên, thẹn thùng .

Cao Phàm đem tôi ôm vào trong ngực, xấu xa nói: "Hiện tại mới thẹn thùng vẻ hơi muộn nhỉ?"

"Anh quản em sao!" Tôi rầu rĩ trả lời một câu.

"Còn có tinh lực cùng anh tranh luận, xem ra chồng yêu là anh còn chưa cố gắng hết sức ha. . . . . ."

Tôi kinh hoảng ngẩng đầu nhìn hắn, không ngờ vừa vặn với chuyện hắn cúi xuống tới môi, Tiếp theo. . . . . .

A. . . . . . Tôi vừa muốn nói gì nhỉ. . . . . .

Không đợi tôi nhớ lại, tôi một lần nữa bị lạc vào trong đam mê của Cao Phàm . . . . . .

Không biết đã trải qua bao nhiêu lần XXO, lúc tỉnh lại lần nữa tôi toàn thân đau nhức, thì ra giống như trong tiểu thuyết đã viết, toàn thân nhức nhối như bị xe tải cán qua.

Tôi mệt mỏi đến mức cả ý muốn mở mắt ra cũng không có, nằm sấp trên giường, mở miệng hỏi: "Hôm nay là thứ mấy nhỉ, mấy giờ rồi ?"

"Chủ nhật, 8 giờ tối." Giọng Cao Phàm tràn ngập sức sống vang lên.

Trời ạ. . . . . . Chúng tôi thế mà làm từ tối thứ hai đến tối chủ nhật sao, trọn vẹn làm 2 ngày. . . . . .

Đột nhiên nhớ tới Tịch Lê và Khải Lỗ khi đó làm 4, 5 ngày, thật là bội phục, tôi đây mới có hai ngày liền bỏ mình.

( Tịch Lê, Khải Lỗ là nữ, nam chính trong truyện « Thiên thị hồng trần ngạn » của tác giả Tịch Dương Chi Ca)

Miễn cưỡng mở mắt ra, thấy Cao Phàm tinh thần sảng khoái, tôi tận đáy lòng ấm ức, làm sao hắn lại lên tinh thần như thế, còn tôi phải sống dở chết dở thế này?

"Em nói. . . . . ." Tôi miễn cưỡng hỏi: “Kỳ thật anh đã để ý em từ lâu đúng không? Vì...ưm ...cấm dục đã lâu rồi phải không?Thật ra anh đã yêu em rồi?"

"Đúng vậy!" Cao Phàm thành thậtvtrả lời.

Ôi. . . . . . Con người đúng là một loài động vật kì lạ, lúc người khác phủ nhận vấn đề của họ thì có lẽ họ thấy không có gì, nhưng mà lúc người ta thừa nhận thì lại có cảm giác lạ lẫm.

". . . . . ." Như vậy muốn tôi hỏi tiếp thế nào đây?

Cao Phàm đem tôi kéo vào trong ngực, xấu xa nói: "Nếu em không im lặng mà ng..., anh không ngại làm vận động trước khi ngủ đâu nhé."

"OK! Đại gia! Tiểu nhân lập tức ngậm miệng lại!" Tôi không muốn liều chết đặt câu hỏi đâu, tuy nhiên tôi rất muốn biết tại sao ngày hôm ấy hắn tại sao xuất hiện trong tiệm Ngưu Lang. . . . . .

Một giây trước khi say ngủ, tôi đột nhiên nhớ tới tại sao hai ngày nay tôi không cảm thấy đói khát? Xem ra hẳn là trong lúc đang mơ màng được Cao Phàm cho ăn lại thuận tiện tắm rửa cho. . . . . .

Nghĩ đến cái tên này, tôi bất giác mỉm cười mà chìm vào giấc ngủ.

Sáng thứ hai, tôi là bị Cao Phàm hôn đến tỉnh, hơn nữa dưới sự trợ giúp của hắ, tôi mặc xong quần áo, ăn no bữa sáng, đúng giờ ra cửa.

Đến công ty, tôi cuối cùng cũng tỉnh táo lại. Đi vào văn phòng, tôi đột nhiên cảm thấy tất cả mọi người đang nhìn tôi, chẳng lẽ như trong sách viết, sau khi XXO lại hấp dẫn như thế sao?

Tôi vào chỗ, Ngữ Tình lập tức áp sát tôi, thần bí hỏi nhỏ: "Thứ Sáu tuần trước có người thấy cậu vào tiệm Ngưu Lang đó nha! Thật hay giả đấy? Cảm giác như thế nào?"

Tôi đổ mồ hôi. . . . . . Thì ra bọn họ thấy tôi vừa mới bước vào liền nhìn chằm chằm là vì lý do này. . . . . .

Tôi mỉm cười ngọt ngào, nhìn với bọn họ nói: "Bí mật! Không nói cho mấy người biết!"

Trong nháy mắt khiển trách nổi lên bốn phía. Sao nào? Cắn tôi đi?

Lúc tôi cúi đầu chuẩn bị đánh chữ, Ngữ Tình đột nhiên như phát hiện đại lục mố mờ ám thét lên: "Tiểu Nhã! Chồng cậu thật mãnh liệt nha! Ấn một trái dâu tây to như vậy !" Vừa nói vừa vào cổ tôi.

Đột nhiên da đầu run lên, tôi tranh thủ thời gian tìm cái gương soi một chút, quả nhiên trông thấy trái dâu siêu lớn kia.

Buổi sáng tỉnh lại thấy cổ đau buốt, thì ra là kiệt tác của Cao Phàm, tôi dám dùng đầu cam đoan, hắn giờ phút này nhất định đang cười trộm!

Không đúng!

Giờ phút này Cao Phàm nhất định đang quang minh chính đại mà cười!

Nói H thì có vẻ không H lắm đâu nhỉ, nhưng mình cũng phải warn vì có cảnh XXO.

Cảm nhận: Chap này hai anh chị lẫn tác giả YY quá không biết ai là sói, mà ai là cừu nữa. Thật ra thì anh Phàm cũng không hiền như mình nghĩ ^^. Nhưng mà cũng khá hài cả nhà nhỉ....

Spoil chap sau: Thu phục em chồng Cao Nhân



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...