Rùng mình một cái, Người áo đen lập tức ném Không Không sang một bên, lại biến trở về bộ dáng khắp người sát khí.
Hắn xác định mọi người trước mắt cũng không bình thường, nếu như theo chân bọn họ nói chuyện, mình cũng sẽ nguy hiểm.
Cho nên hắn không nói hai lời, trực tiếp xuất thủ, tấn công về hướng...... Đoan Mộc Hồng?
Mọi người lại một lần nữa ngây dại.
Sao bọn họ cảm giác họ hoàn toàn đã phòng bị sai hướng rồi, không ai muốn bắt Quý Ngữ Hàm, mục tiêu của bọn họ sao đều là Đoan Mộc Hồng vậy?
Bởi vì không ai phản kích, Người áo đen thoải mái mà chộp được Đoan Mộc Hồng, đang muốn phi thân tung người rời đi ——
Trước mắt hắn thêm một bóng người, Đoan Mộc Ly cười nhạt xuất hiện ở trước mắt hắn.
Người áo đen còn chưa phản ứng đây, liền nghe ——
"A......" Quý Ngữ Hàm sợ hãi kêu lớn, chạy về trong phòng, cầm áo choàng trùm kín đầu, nằm bẹp xuống bàn.
A a a...... Tại sao hắn lại đi ra nữa vậy!
Bọn họ chẳng qua là nhất thời kinh ngạc không có đánh lại, không có nghĩa là bọn họ không đối phó được Người áo đen này!
"......" Thật không có nghĩa khí!
Những người khác đều khinh bỉ Quý Ngữ Hàm, cũng gấp rút bận rộn chạy trở về phòng, đều tự tìm đồ vật trùm kín đầu, gục xuống bàn.
Chẳng qua là bọn họ không muốn nghe Đoan Mộc Ly lại "Lấy đức thu phục người"......
Người áo đen hoàn toàn ngây dại, cảm thấy nơi này không có một người nào bình thường.
Nhưng mà bây giờ không phải là quan trọng, quan trọng đây là nhân vật trước đây hắn đã được nghe nhiều lần cảnh cáo, Đoan Mộc Ly là một nhân vật lợi hại, hắn nhất định phải cẩn thận một chút.
Nhưng bây giờ Đoan Mộc Hồng đang ở trong tay hắn, Người áo đen cũng không lo lắng.
Hắn không dùng đao, tay chỉ bấm ở trên cổ Đoan Mộc Hồng, phòng bị lui về phía sau hai bước.
Đoan Mộc Ly cũng không thèm nhìn hoàng huynh mình, chỉ rất thân thiết đưa ra mấy quả mơ chua cầm trong tay.
"Muốn hầm hắn sao? Thêm mấy quả mơ đi, bớt dầu mỡ, còn trợ giúp tiêu hóa."
"......"
Trong nhà mọi người đang trùm đầu đều run rẩy một trận.
A a a...... Cũng đã trùm đầu rồi, tại sao vẫn có thể nghe thanh âm của hắn vậy nè???
Người áo đen cũng trong nháy mắt cảm giác máu huyết của mình chảy ngược, đầu đã bắt đầu tê tê.
Vì chống lại loại trạng huống này, hắn hung tợn mở miệng, "Không hầm!"
Đoan Mộc Ly hiểu rõ gật đầu, "Hấp sao? Có muốn ta cho ngươi mượn một đầu bếp hay không?"
"......"
Người áo đen đã muốn điên rồi, "Câm miệng! Đừng dài dòng! Không ai muốn ăn hắn, muốn là máu của hắn!"
Lời vừa ra khỏi miệng Người áo đen mới phát hiện mình tiết lộ cơ mật trọng đại, sắc mặt lập tức thay đổi, "Ngươi......"
Không dám nói chuyện nhiều với hắn, Người áo đen phi thân muốn đi.
"Chờ một chút."
Đoan Mộc Ly cũng không xuất thủ, chẳng qua là ngăn ở trước người Người áo đen, để cho hắn tạm thời không có cách nào rời đi.
"Quả Quả, đem kia hộp sương hoa hồng cầm tới." Hắn mở miệng ra lệnh.
"......" Bị điểm tên Quý Ngữ Hàm không thể làm gì khác hơn là rơi lệ đứng lên, đem cái hộp trên bàn trang điểm ném cho hắn.
Đó là thái y mới vừa đưa cho nàng, có thể dùng sương bảo vệ tay.
Nhưng...... bây giờ hắn muốn cái này làm gì......
Quý Ngữ Hàm khóc lớn lại nằm xuống trên bàn, quá hành hạ người mà, hãy dùng bạo lực tra tấn đi, đừng lấy đức thu phục người nữa!
Bị bắt làm con tin Đoan Mộc Hồng rất bình tĩnh, cũng không chuẩn bị phản kháng, rất phối hợp di chuyển theo sát Người áo đen, chờ đệ đệ hắn đem lời nói xong.
Nhận lấy sương hoa hồng, Đoan Mộc Ly nở nụ cười đưa cho Người áo đen.
"Đến đây nào, không thể để cho ngươi trở về tay không."
Đoan Mộc Ly hiển nhiên rất ‘hiếu khách’, "Khoa Ngõa Thành mùa này nhiệt độ rất thấp, bão cát lại lớn, da rất dễ nứt, thoa cái này rất có hiệu quả."
"......" Người áo đen choáng váng một trận, đã muốn hộc máu.
Hắn xuất ra toàn lực rống to, "Ta không cần! Thần Ma cốc bốn mùa như mùa xuân! Ngươi đừng nói nữa!"
Hắn đã sắp điên rồi......
Quả nhiên là Thần Ma cốc.
Hài lòng với đáp án, Đoan Mộc Ly chẳng quan tâm, xoay người, "Chu Tước, đem cùng tất cả sách sử có liên quan đến Thần Ma cốc cầm tới, những thứ khác giao cho các ngươi."
"......"
Vẻ mặt mọi người như được cứu trợ, đứng lên liền muốn hành hung Người áo đen.
Chẳng qua thì không cần đánh......
Người áo đen đứng ở đàng kia, hoàn toàn cũng không có muốn phản kháng, xem bộ dáng là cảm thấy cuộc sống quá không tốt đẹp, không muốn sống nữa......
Đoan Mộc Ly liếc nhìn bọn họ vung quả đấm, lắc đầu, "Bạo lực quá, lại phải lấy đức thu phục người ~"
"......" Ngươi mau trở về đi! Trong lòng mọi người bi phẫn gầm thét.