Phương Hạo Vân thấy Phương Tuyết Di đẩy mình ra, sắc mặt có vẻ không được vui cho lắm, có điều trong lòng hắn cũng trách bản thân đã hơi nóng vội. Phương Tuyết Di thì sợ Phương Hạo Vân đang tức giận, suy nghĩ một chút, rồi lấy hết dũng khí mà nói : "Hạo Vân, thân thể của Phương Tuyết Di này sớm muộn đều là của anh, chỉ là hôm nay thật sự không được ... Hay là hôm nay cho anh nhìn trước ..."
"Được rồi!" Phương Hạo Vân vốn dĩ đã muốn từ bỏ rồi, lại không ngờ rằng chuyện này lại có thay đổi, tuy rằng nói là nhìn thôi, nhưng cũng rất tốt. Khó có được ngày nào mà Phương Tuyết Di chủ động giống hôm nay.
"Ừ, anh chờ một chút, em vào toilet thay đồ ..." Phương Tuyết Di đỏ mặt nói.
"Ừ tốt ..."
Phương Hạo Vân gật đầu.
Một lát sau, Phương Tuyết Di đã thay một cái váy ngủ màu trắng đi ra, cô nhô đầu ra khỏi cánh cửa toilet, nói với Phương Hạo Vân : "Hạo Vân, em đi ra nhá ..."
Sau đó, Phương Tuyết Di đi đến hướng của Phương Hạo Vân, dưới cái váy ngủ màu trắng kia, làn dao như ngọc như ngà của cô lúc ẩn lúc hiện, bộ ngực cao ngất của cô dưới lớp váy ngủ càng trở nên hấp dẫn vô cùng, Phương Hạo Vân thậm chí là còn có thể thấy rõ được nụ hoa nhô lên trên lớp váy ngủ kia. Đôi chân thon dài như thật như ảo, ánh mắt nhìn quét qua một chút, Phương Hạo Vân phát hiện ra Phương Tuyết Di chỉ mặc một cái quần lót màu trắng nhỏ thôi, khu rừng bí ẩn kia có thể nhìn thấy rõ ràng được ...
Đối mặt với thân thể mê người như vậy, Phương Hạo Vân chỉ cảm thấy một cơn nóng từ dưới bụng dâng lên, hắn không nhịn được, bước nhanh qua cúi người xuống, nhẹ nhàng ôm lấy Phương Tuyết Di, hôn lên trán của cô một cái.
Hai mắt của Phương Tuyết Di trở nên mê ly, liếc nhìn Phương Hạo Vân một cái, phong tình trong ánh mắt không thể nào tả được, nhưng Phương Hạo Vân lại phát hiện ra, trong con mắt của Phương Tuyết Di vẫn luôn duy trì một sự cảnh giác, nói đơn giản hơn một chút đó chính là, hôm nay cô tuyệt đối không cho Phương Hạo Vân.
"Tuyết Di, thân thể của em đẹp quá!"
Tiếp xúc thân mật với người đàn ông mình yêu, sắc mặt của Phương Tuyết Di trở nên thẹn thùng rất nhiều, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
Lúc đầu, Phương Hạo Vân còn mang tâm lý thưởng thức thân thể của Phương Tuyết Di, nhưng mà rất nhanh, hai tay của hắn đã bắt đầu trở nên không thành thật, nhẹ nhàng vuốt ve thân thể như tơ lụa của Phương Tuyết Di. tay nhỏ mềm mại của Phương Tuyết Di cũng nâng lên theo bản năng, thỉnh thoảng cố ý như vô tình chạm vào chổ nhạy cảm của Phương Hạo Vân.
"Tuyết Di, có thể sờ được chứ ..." Phương Hạo Vân nói xong, không đợi Phương Tuyết Di trả lời cái gì, tay của hắn đã hướng về giữa hai chân của cô, nhẹ nhàng vuốt ve.