Anh Minh cứ quanh quẩn ở một chỗ giá sách để làm gì đấy.Ngồi một chỗ không yên,cuối cùng tôi đứng dậy và cũng vào chỗ những giá sách tìm xem có quyển gì hay không.Lướt lướt một hồi thì tôi thấy có một quyển album,tôi lấy ra và giở từng trang ngắm nghía.Trong đây có ảnh của tất cả mọi người trong nhà hắn,từ hồi chị Mỹ Anh và hắn còn nhỏ xíu.Hồi đó hai người họ đã cực dễ thương.Có vài bức ảnh của anh Minh với chị hắn,với cả hắn nữa.Chắc đó là lúc mà hắn chưa ghét anh Minh như bây giờ,những kỷ niệm đẹp khi chưa có nhiều chuyện xấu xảy ra,hmm…Trong đây cũng có ảnh kỷ yếu của anh Minh nữa,tôi đưa tay dò tìm xem anh ấy ở đâu nhưng mãi không thấy,lớp anh ấy đông thấy mồ.
“Ồ!Nhớ lại hồi đấy quá!!”
Tôi giật mình khi giọng nói của anh Minh cất lên,anh ấy đã đứng sau tôi từ lúc nào.Anh Minh cúi gần xuống quyến sách và xem kỹ càng.Khuôn mặt của hai chúng tôi đang rất sát nhau,má của anh ấy đang chạm vào má tôi.Nhưng thật quái lạ,tôi cảm thấy rất tự nhiên,không ngại ngùng hay gì cả.Những cảm xúc ấy đã biến đi đâu mất rồi, đi đâu được chứ?
“Đố em biết tôi đâu?”
“Dạ..em cũng đang tìm đây…mà không thấy…”
Tôi lại cố dò xét một lần nữa,chăm chú từng người con trai một.Sao cái lớp gì mà ai cũng cận mà đẹp trai xinh gái vậy trời,lớp cực hiếm,rất hiếm.Thầy cô mà vào lớp thì thấy toàn bốn mắt,mọt sách không, ánh sáng chiếu vào kính chẳng biết học sinh đang nhìn cái gì,haha…Sau một hồi,tôi thấy có ai đó cực giống anh ấy, đúng là anh Minh rồi.Tôi “Ah” lên một tiếng rồi quay sang anh ấy,không may,anh ấy cũng quay sang tôi và…môi của chúng tôi chạm nhau. Ặc ặc…chuyện quái gì xảy ra đây!!!!!!!!Cái khỉ gió gì vậy…nụ hôn đầu đời của tôi,anh ấy…anh ấy…Tôi ngại ngùng đẩy anh ấy ra và ngồi phụp xuống,che hết cả đầu đi.Chôn tôi đi,chôn tôi đi,ngại chết,giờ sao nói chuyện được với anh ấy đây.Muốn độn thổ, độn thổ…Dù sao thì,cứ kệ chuyện này đi,cứ nghĩ rằng đây chỉ là do hai người vô tình quay ra cùng một lúc rồi chạm môi nhau.Nhưng mà chạm môi nhau thì là hôn rồi,nhưng rõ ràng đây là vô tình mà…@#$%^&%^*.Cái đầu như muốn nổ banh ra vậy đấy,muốn lật bàn!!!!!
“T..tôi xin lỗi..”
“K…K…Không phải tại anh,tại em bất ngờ quay ra ý chứ…ugh!”
Dafug?Giờ còn bị nấc nữa hả?@@...Lại còn nấc cục,giống như cái hồi ở quê mà bị hắn hù.Phải chăng những lúc giật mình và cực kỳ ngại ngùng thì cơn nấc cục mới nổi lên.Ugh…ugh…không thở nổi.Tôi đưa mắt nhìn chằm chằm anh Minh.Anh ấy cũng lặng im nhìn tôi một lúc rồi bỗng buột miệng cười.Anh ấy cười tôi kìa,xấu xa thật đấy…>///^///
Hiuhiu... Yêu Cậu Mất Rồi!!
Chương 59: Mất
truyen hot hiện nay
Bình luận
Sắp xếp