Hẹn Gặp Anh Ở Kiếp Sau, Nơi Hai Trái Tim Cùng Lành Lặn!

Chương 9


Chương trước Chương tiếp

“Tàu đã cập bến, mọi người xuống tàu”, mọi người ra tàu mặt mày khác hẳn, ăn mặc như những khách du lịch, tay ai cũng có 1 cái va li, máy ảnh chụp tanh tách (TG: mấy anh chị này đóng kịch giỏi nhờ, khủng bố nhau, thật ra hầng đã được chuyển đi bằng ô tô tới một căn cứ, sáng mai sẽ tiếp tục lên đường). 

Tất cả kéo nhau vào một khách sạn lớn 5 sao, thuê đến hơn nửa số phòng nhà người ta, 5 chị em nhà nó kéo nhau vào 1 phòng chung cho vui nhưng nó tống cả 4 cô nhí nhố sang giường lớn, nó nằm 1 mình một giường bé, Ami và Hummer ngủ trên sô pha. 

Tắm rửa xong, mấy chị lên giường tự sướng nhoay nhoáy, nó bực mình nói: “công ty chưa giải quyết được việc gì đâu đấy, ngồi đấy mà nhí nhố, không tìm tài liệu liên quan đến đá quý đi, cả những nơi nổi tiếng nữa, nhanh”. Cả 4 quay ra bĩu môi, nói: “Nghỉ đi em ơi, giờ mình đang làm người đi du lịch nha”, nó lườm: “giỏi, đến lúc mà có việc cần mà không biết là chết , biết chưa” nó trợn mắt lên “biết rồi” mặt mày lại xí xớn. 

Nó chán nản lắc đầu, đeo tai nghe vào nghe nhạc đi ngủ, tiếng piano "Kiss the rain" vang lên, sâu lắng, đưa nó vào giấc ngủ. 

Sáng hôm sau, lúc 6 rưỡi sáng, tất cả mọi người đã có mặt tại sảnh lớn, nó diện một bộ đen toàn tập, tóc buộc cao, đeo kính râm trắng và đi giầy thể thao trắng nốt, quả đồng hồ hình biểu tượng đỏ, Ami và Humer thì như thường lệ - trên vai nó, nhìn nó quá giống dân anh chị luôn.

 Mấy anh chị nhà ta cũng cứ quần bò áo phông mà xơi. Ra cổng sau của khách sạn đã có 2 con xe tải khá to nó phân: hắn, nó, Dennis và Henry một xe, mọi người còn lại một xe, thùng trở hàng đằng ssau thì phân đôi nửa số vũ khí và nửa số người ở phía sau mỗi xe, Nó và Kenly cầm lái.

 Nhấn phím bật loa kết nối với xe bên kia, nó nói: “Kenly, chị rẽ ra đường cái đi đi”, Kenly ngạc nhiên nói: “nhưng đường đó có rất nhiều xe cộ, tí chúng kiểu gì mà chả lần ra ta”, nó đáp: “ta đi đường vắng sẽ bị chúng úp sọt, thà đi đường kia tuy đông người nhưng chúng cũng sẽ không dám  làm lớn ,ít nhất là không thả bom”, Kenly vẫn lo lắng: “nhưng đường đó đông người, sẽ rất khó thoát khỏi tay bọn chúng mà không gây tai nạn cho người khác”, nó nói giọng bực mình: “thế mấy cái danh ông hoàng bà hoàng vứt cho ai, hả, ông bà mà làm tổn thất một tí nào của người bên tôi đang trong xe là….biết điều rồi đấy”, mấy anh chị nhà ta “vầng” một cái ỉu xìu.

 Nó không nói gì rồi tiến thẳng, đi được một đoạn bỗng nghe thấy tiếng Jenny: “sis, có 2 xe 4 chỗ đang ở đằng sau ta cách khoảng 600 mét, trong xe có 4 người, 3 người mỗi người 2 khẩu súng hạng nặng và một máy bay cách đây khoảng 900 mét, bên trong có khẩu GSh-6-23 loại mới”, nó nhếc mép, nói: “hừ, cũng giỏi đầu tư phết nhỉ, xem ra vụ này là muốn tiệt chiêu chúng ta đây, mọi người nghe rõ, sắp có nổ súng rồi đây” và rồi “bùm” vâng may mắn thay chị Kenly của chúng ta đã nhanh chóng đánh lái sang bên phải không thì đã đi uống trà với anh Vương cả lũ rồi, không kiềm được, Kenly thốt lên: “may ghê”. 

Sau đó thì cả máy bay và ô tô đều nã đạn xuống cả 2 chiếc xe này, nó và Kenly khổ sỡ đánh lái để không dính đạn và tránh va chạm, nhưng bỗng “viu” một viên đạt bay sượt qua xe nó để lại một vệt dài “What the fuck?” nó bỏ kính râm ra nhìn chiếc xe và máu nóng dồn lên não (TG: tại bọn nó làm hỏng xe chị ấy), nó kêu: “anh lái đi, mau lên”, hắn chưa kịp ý ới gì thì tay lái đã di chuyển sang bên hắn từ lúc nào, đành miễn cưỡng lái xe thoát khỏi làn mưa đạn.

 Nó nói với người của nó phía sau 2 xe: “chuẩn bị tiến hành” và nhấn nút mở cửa thùng phía sau cho 2 xe, tấm chắn vừa hiện lên 2 khẩu Galing 6 nòng đã nã đạn về 2 chiếc ô tô đang đuổi theo tụi nó, trên tay nó đang có một khẩu Barrett M82 nhằm thẳng về phía chiếc máy bay bên trên mà nã đạn, 2 chiến sĩ Dennis và Henry thì “òa” lên nhìn nó, mặt đầy vẻ ngưỡng mộ, mắt long lanh như cún con thấy thức ăn. 

Một lúc sau khi 2 khẩu Galing 6 lòng đã sử dụng hết 2 băng đạn và nó sử dụng hết 3 viên, 2 chiếc xe đã nổ tại chỗ, trực thăng đã hỏng hóc nặng, lao đầu xuống phía hồ nước gần đó. Nó lại nhếc mép ngồi vào chỗ, bỗng phát hiện có một tay bắn tỉa đang ở nóc nhà đối diện đang nhằm vào lúc xe đi ngang qua vội thò đấu ra ngoài cửa sổ và cho một phát đạn, cuộc truy đuổi tạm thời dừng lại ở đây, ai cũng thở phào nhẹ nhõm. 

Đến khoảng 6 giờ, tụi nó đã đến được Ai Cập và dừng chân ở Giza – gần những kì quan nổi tiếng thế giới và hơn nữa là tối nay bỗng có mấy thằng cha giở hơi nào thừa thời gian tổ chức buổi dạ hội của thế giới ngầm tại đây, nó cũng định không đi nhưng cái thằng bất dịch Charles khiến nó suýt chết 2 lần này cũng có mặt nên nó tất nhiên phải đi rồi (TG: hiz hiz là theo chị ý nghĩ là mấy thằng cha giở hơi nha).

 Chọn lấy một khách sạn để nghỉ ngơi xong, nó và mấy chị đã tắm rửa rồi dẫn nhau đi mua đồ dự dạ hội và ăn uống luôn. Bọn hắn thì cùng với những người trong bang nó ăn dưới sảnh lớn phục vụ ăn uống của khách sạn. Bước vào một cửa hàng thời trang nhìn rất ưa mắt, nó liếc một phát quanh cửa hàng, chọn lấy một bộ, bỏ túi, tính tiền rồi ngồi đợi mấy chị lớn, không cần thử. Mấy chị sau một hồi chọn tới chọn lui mà vẫn không được, thấy quá muộn, nó đành ra chọn hộ rồi kéo nhau ra một nhà hàng sang trọng, trang trí rất tao nhã, tạo cảm giác thoải mái. 

Tụi nó vào ăn đúng hôm nhà hàng kỉ niệm 1 năm mở quán nên rất đông khách, trong lúc chờ đợi món ăn, nó nổi hứng lên sân khấu đàn một bản và gọi Cinly lên chơi đàn xen-lô, 2 người hòa tấu với nhau tọa ra một bản nhạc du dương, ấm áp, mềm mại khi bản nhạc kết thúc, phải mất 5 giây sau mọi người mới thoát khỏi mộng mà vỗ tay rào rào. 

Hai người về chỗ và ăn uống vui vẻ, lúc sau tụi nó được nhà hàng miễn phí cho 2 món đắt tiền nhất nhưng nó vẫn vui vẻ quẹt thẻ mà trả tất (TG: ý xì, khoe khoang ghê *bĩu môi*  HB: anh nhiều tiền, anh có quyền hớ hớ) Về đến nơi thì thấy 3 anh đã quần áo ghi lê khoác trên người, giày bóng tóc để tự nhiên ngồi rất ư là bảnh trên ghế ở sảnh khách sạn, 2 bạn Dennis và Henry thì ngồii cắm mặt vào cái điện thoại chơi game. 

Nó cất tiếng nói: “3 người đến trước đi, tí tụi em đến sau, để người khác nghi ngờ thì lại rách việc, ở đó chúng ta nên khách sáo một chút”, 3 người đương nhiên hiểu chuyện mà gật đầu rồi đi lấy xe. 5 chị em thì kéo nhau lên phòng thay đồ, lúc sau nó bước ra với bộ đầm ren đen hở 2 vai, kiểu cổ lọ, trang trí đính cườm, tóc búi phồng kết hợp với mái vòm, tay đeo chiếc nhẫn bạc có đính biểu tượng, đi đôi giày cao gót 5 phân màu đỏ, tay cầm chiếc ví bé cũng đỏ nốt, có chỗ mở là biểu tượng, hoa tai bình bông tuyết trắng, vòng cổ biểu tượng (tại váy không có ý mà) và một chiếc mặt nạ nửa mặt trắng nốt, nhìn nó rất là kiêu sa. Tiếp đến là Cinly với kiểu váy trễ vai, xẻ đùi màu tím trông rất quyến rũ. Kenly với bộ đầm xám xòe bung phần đuôi như một ly rượu vang trông thật diêm dúa. Jammy vẫn phong cách dịu dàng với bộ đầm hồng xếp lớp bồng bềnh và hai cánh tay đính đá. Saly thì nữ tính với bộ đầm ống chiết eo màu xanh lá, cổ váy có đính ngọc trai tất nhiên các cô gái của chúng ta đều mang mặt nạ rồi. Khi cả 5 bước xuống 2 chiến sĩ đang bận việc chơi game dương mắt ếch ra nhìn và tất nhiên điểm nhấn vẫn là Jammy và Saly. 

Cả 5 đi xe limo đến, tất nhiên cả 5 chị đều là tâm điểm chú ý của mọi người, vẫn như mọi khi với nó, ngồi một góc nhâm nhi ly rượu, cho tới khi “tên khó ưa”- biệt danh nó đặt cho Charles tiến tới cùng với Daisy cùng bộ đầm màu nude, chân váy phồng to, xếp tầng, mái tóc nâu uốn xoăn làm tôn lên vẻ cao sang. Hắn lên tiếng: “thật là thất lễ khi mà lần trước đã vội ngắn nguồn mà chưa nói lời tạm biệt nhỉ?, hôm nay tôi tới tạ lỗi đây” hắn mỉm cười đưa ly rượu màu xanh lá đầy hấp dẫn tới trước mặt nó, nó đứng dậy, nhếc mép nói: “không dám, lần trước không phải nhờ câu good luck của anh mà tôi mới qua được cửa ải đó chăng” rồi nó rất nhẹ nhàng đưa ly rượi đang sóng sánh màu vàng cụng vào ly của hắn và “keng” “choang” ly của hắn đã vỡ cộng thêm làm ướt một tí chân váy của Daisy, nó thì nhanh tay một tay nâng váy lên một tay đưa rượu lên tu một hơi rồi nói: “chắc tại tôi hơi mạnh tay” rồi nó lại ngồi nhâm nhi rượu, 4 chị thì ở bên cạnh nhếc mép cười. Một lúc sau, tụi nó và tụi hắn uể oải về khách sạn và lên giường đánh một giấc luôn, đâu có để ý…….



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...