Quả nhiên, khi Tần Ngọc Song nhắc tới đem mọi chuyện đổ lên người An Ninh ánh mắt đại phu nhân rõ ràng sáng hơn vài phần, Tần Ngọc Song thật cẩn thận lưu ý nên tự nhiên là không có bỏ qua phản ứng nhỏ này của bà, khóe miệng giơ lên một nụ cười đắc thắng xem ra vẫn là dùng nhị tiểu thư đến kích đại phu nhân mới có hiệu!
"Ai, tỷ nói xem, mệnh của nhị tiểu thư thật quá tốt làm cho người khác thật hâm mộ, Thần vương yêu thương nàng ta, ngay cả Ly vương điện hạ cũng là tâm tâm niệm niệm muốn cưới nhị tiểu thư không phải sao? Bất luận nàng ấy lựa chọn gả cho người nào thì cũng nắm chắc chức vị vương phi rồi!" Tần Ngọc Song nhìn sắc mặt của đại phu nhân cố ý nói.
Tay Đại phu nhân nắm ly trà thật chặt sau đó đặt mạnh ly trà lên bàn, vẻ mặt sắc bén hừ lạnh nói, "Hừ, muốn lập gia đình? Muốn làm chính quy vương phi? Ta muốn xem mệnh của nó có phải thật như vậy!"
Nụ cười của Tần Ngọc Song càng thêm sáng lạn "Nói như vậy, đại tỷ là đồng ý với ý kiến của Ngọc Song?"
Đại phu nhân liếc nàng ta một cái, "Ngũ muội, lúc trước ta cũng đã nói, ta không thể bước ra khỏi cẩm tú các này, cho nên hết thảy đều phải nhờ đến muội muội lo rồi."
"Đây là tự nhiên, đại tỷ yên tâm liền tốt." Tần Ngọc Song rốt cục cũng đạt được mục đích, trong lòng thống khoái đến cực điểm, "Đại tỷ là người thông minh không biết có ý kiến gì về kế sách của chúng ta?"
Thần sắc Đại phu nhân vi liễm, một tay lần hạt, một tay chống trán giống như đang trầm tư, Tần Ngọc Song cũng đứng ở bên người bà không dám quấy rầy hay chậm trễ, trong lòng cầu nguyện , đại phu nhân cần phải nghĩ ra một cái mưu kế thật tốt để trừ bỏ được tam phu nhân kia mới là tốt.
Rốt cục, đại phu nhân cũng nở nụ cười, nhãn tình sáng lên, Tần Ngọc Song cũng vui mừng lên, "Đại tỷ, là có biện pháp ?"
Đại phu nhân ho nhẹ một tiếng liếc Tần Ngọc Song một cái, ánh mắt kia có chút quái dị,
"Có, tự nhiên là có."
"Nga? Vậy đại tỷ nói nhanh lên, Ngọc Song sẽ cấp tốc đi chuẩn bị." Tần Ngọc Song vội vàng nói, bất quá ánh mắt kia của đại phu nhân cũng làm cho nàng cảm thấy là lạ , nhưng cũng không biết không đúng ở chỗ nào.
Đại phu nhân ý bảo nàng đưa lỗ tai lại đây, sau đó liền đem kế hoạch của bà nói cho Tần Ngọc Song nghe, Tần Ngọc Song nghe xong, sắc mặt hơi trầm xuống nhưng rất nhanh ánh mắt liền sáng ngời.
"Đại tỷ, vẫn là đầu của tỷ dùng tốt." Tần Ngọc Song ca ngợi nói, đại phu nhân quả thật không hổ là đại phu nhân, ngay cả kế hoạch độc ác như vậy cũng có thể nghĩ ra, nghĩ đến tam phu nhân trong lòng Tần Ngọc Song liền tràn đầy tự tin giống như có thể nhìn thấy thảm cảnh của tam phu nhân.
"Ngũ muội khen trật rồi." Đại phu nhân nhìn nàng một cái, thầm nghĩ, Tần Ngọc Song a Tần Ngọc Song, ngươi làm sao có thể biết độc kế này ngay lúc đầu là ta định dùng để đối phó ngươi nhưng lại không nghĩ tới cuối cùng lại dùng để trừ bỏ tam phu nhân, bất quá bất luận là dính phải ai thì người đó cũng chỉ có một kết cục!
"Đại tỷ, vậy Ngọc Song không quấy rầy đại tỷ nghỉ ngơi nữa, ngày khác Ngọc Song lại đến thăm tỷ." Tần Ngọc Song phúc phúc thân, giờ đã đạt được mục đích nàng liền không muốn ở lại chỗ này nữa.
Đại phu nhân cũng không giữ nàng lại nữa, tuy rằng hai người là đồng minh tạm thời nhưng trong lòng các nàng đều biết rõ ràng đó chỉ là đồng minh tạm thời nên cũng không thể thay đổi được cục diện đối lập giữa các nàng, hai người đều không quen nhìn đối phương, đều muốn đem đối phương dẫm nát dưới chân.
Đại phu nhân nhìn bóng dáng của Tần Ngọc Song, con ngươi ác độc lại thoáng hiện ra, nếu nguyên bản kế sách này dùng để đối phó Tần Ngọc Song nay lại muốn dùng để đối phó tam phu nhân, như vậy bà cũng nên cẩn thận suy nghĩ, chờ sau khi trừ bỏ được tam phu nhân thì nên đối phó như thế nào với Tần Ngọc Song .
Người thắng cuối cùng chỉ có thể là một mình Lưu Hương Liên nàng thôi!
Mà lúc này đại phu nhân không biết, sau khi Tần Ngọc Song bước ra khỏi cẩm tú các thì cũng có một bóng dáng nhỏ bé lặng lẽ tránh được mọi người, cũng đi ra cẩm tú các,bóng dáng kia sau khi ra khỏi cẩm tú các liền đi vòng vo trong phủ cuối cùng lại chuyển đến bên ngoài Thính Vũ hiên, thấy bốn bề vắng lặng bóng dáng kia mới không chút do dự tiêu sái tiến vào Thính Vũ hiên.
Người nọ không phải người khác chính là lục phu nhân Tuyết Nhi, nàng vốn là muốn đến xem đại phu nhân nhưng không ngờ trong lúc vô tình lại nghe được hai người nói chuyện, sau khi nghe thấy ngũ phu nhân nói nếu mọi chuyện đổ bể liền đem tất cả ội danh đổ lên đầu nhị tiểu thư và nàng, lục phu nhân trừ bỏ cảnh giác còn có cảm giác cực kỳ tức giận.
Lúc này nàng mới đem toàn bộ những gì mình nghe thấy được nói lại với An Ninh, An Ninh nghe xong tự thuật của nàng, mi tâm liền nhíu chặt lại, "Hay cho một cái đại phu nhân, hay cho một cái ngũ phu nhân!"
"Các nàng sao lại ác độc như vậy! Muốn ám hại tam phu nhân không nói bây giờ còn muốn ám hại tiểu thư cùng ta." Trong lòng lục phu nhân tràn đầy tức giận, trong ánh mắt như bốc lên một ngọn lửa hừng hực.
"Có thể nghe được kế sách của các nàng không?" An Ninh liễm mi, các nàng có phải muốn hãm hại tam phu nhân hay không nàng cũng không có tâm tư đi quản, nàng chỉ phụ trách xem kịch vui liền tốt nhưng nếu là phải sự tình lại liên lụy đến trên đầu nàng cùng Tuyết Nhi, như vậy An Ninh nàng sẽ không ngồi không mặc kệ.
Trơ mắt nhìn các nàng tính kế hại chính mình, nàng sao có thể không phản kích?
"Không được, đại phu nhân nói nhỏ ở bên tai ngũ phu nhân nên Tuyết Nhi cũng không có nghe thấy rõ ràng nhưng nhìn phản ứng của họ xem chừng ngũ phu nhân cực kỳ xem trọng kế sách này của đại phu nhân” Tuyết Nhi nói lại chi tiết, sau đó giống như nghĩ đến cái gì, Tuyết Nhi lại tiếp tục mở miệng, "Tiểu thư, mấy ngày tới Tuyết Nhi sẽ lưu ý chặt chẽ hành động của ngũ phu nhân, có lẽ có thể từ đó phát giác ra một ít manh mối."
An Ninh vừa lòng gật đầu, hiện tại Tuyết Nhi làm việc đã có chút thành thạo, trên mặt cũng xuất hiện một nụ cười, hướng tới Tuyết Nhi nói, "Nhất định phải cẩn thận một chút, đừng khiến cho Tần Ngọc Song phát hiện ra cử chỉ khác thường của ngươi bằng không với tính tình của Tần Ngọc Song nàng ta sẽ không bỏ qua cho người cản trở kế hoạch của nàng ta."
"Dạ, Tuyết Nhi hiểu được, Tuyết Nhi nhất định sẽ cẩn thận ." Tuyết Nhi kiên định gật đầu.