Hào Môn Thừa Hoan: Mộ Thiếu, Xin Anh Hãy Tự Trọng!
Chương 302: Kết thúc (phần hai)
Nhớ tới hôm nay lúc Lan Khê nhận cú điện thoại kia, Mộ Yến Thần đã biết rốt cuộc ai là người đưa quà đến. Đối với hai cha con Phó Ngôn Bác, anh không tính là thống hận nhưng đừng hy vọng anh có thể lấy lễ đối đãi, huống chi còn có Lan Khê bên người, tất nhiên anh muốn bảo vệ cô được tuyệt đối an toàn, giống như khi ở bờ biển Los Angeles liên quan đến sự sống chết, anh tuyệt đối không cho phép sai lầm xuất hiện lần thứ hai.
Vỗ vỗ lưng cô, anh cất giọng nói êm dịu sâu sắc: "Mở ra nhìn xem."
Lan Khê cũng hiếu kỳ, nhịn không được đưa tay ra mở hộp quà.
Quà bên trong hai cái hộp không giống nhau, một hộp là kim cài áo được đặt trong hộp bằng nhung rất tinh tế, bên cạnh có mảnh giấy nhiều nếp gấp, mở ra mới biết đó là bao giấy đựng thuốc lá, mặt trên có dòng chữ tiếng Anh.
"Happy, Wedding' s day." Mừng ngày cưới.
Trên hộp còn vương mùi khói thuốc lá nhàn nhạt.
Lan Khê không hiểu, đoán không ra người nào lại tặng lễ vật như vậy.
Cô lại mở ra một món quà khác, đột nhiên đụng tới một cái gì đó lạnh lẽo, mở bao giấy bọc phía ngoài hóa là một pho tượng bằng thủy tinh vây quanh là những viên kim cương nhỏ. . . Tác phẩm kia điêu khắc tư thế người mẹ dịu dàng ôm đứa con, đường cong duyên dáng tuyệt đẹp, khuôn mặt khóe môi đều lộ ra ý cười, dưới bức tượng trên miếng gỗ đàn hương có khắc rõ ràng một chữ "Nguyệt".
Lan Khê ngớ ra một hồi lâu, đưa tay chạm vào pho tượng kia, dường như ngay lập tức cô hiểu ra chuyện gì đó.
Khóe mắt ươn ướt, cô ngẩng đầu hỏi: "Ba, ba... Có phải ông ấy đã tới?"