Giang Nam Thiện Nương Tử

Chương 1


Chương tiếp

Chương 1
Vạn Lịch
Đường Sùng Nam ph?́ Hấp huyện

?L?o gia, phu nh?n xin thương x?t, ti?̉u nh?n đ? ba ng?y chưa ăn cơm, bố th?, bố th? đi!?

?C? nương đại thẩm xin thương x?t, bố th? mi?́ng cơm ăn a! Ti?̉u nh?n đã nhi?̀u ngày đói bụng!?

?Ti?̉u nh?n xin d?̣p đ?̀u lạy tạ ngài, c?m ơn nữ bồ t?t cứu mạng!??

Trong cái góc u ám đ?́i l?̣p với con đường sáng sủa, là m?̣t đ?́ng kh?́t cái, c? già, có trẻ , r?̀i thiếu ch?n,mù mắt, thi?́u c?nh tay, đa dạng th?n th?̉ , duy nhất có m?̣t điểm chung l? bọn họ gương mặt h?́c hác,đã bị bỏ đói l?u ngày, hy vọng người đi đường b?́ thí, nửa đ?m sẽ kh?ng vì đ?i mà ngủ kh?ng được, cho n?n ở góc đường , b?́t lu?̣n già trẻ lớn bé đều kh?n kh?n v? lực gào, ra sức hướng người qua đường ăn xin, may ra được b?́ thí một ?t bạc vụn, liền run run h?: ?C?m ơn Bồ T?t phù h?̣! Bồ T?t ph? hộ a! B?̀ tát cứu mạng a ?..

Trong ph?̀n đ?ng kh?́t cái(ăn mày), c? một thiếu ni?n xanh xao vàng vọt, co r?m lại ở một g?c. Hắn ước chừng mười tuổi, v?c d?ng nho nhỏ gầy yếu khi?́n người ta chú ý, sắc mặt tái xám, m?i kh? nứt, quần ?o r?ch n?t, hai mắt v? thần, dường như tùy thời đ?̀u có th?̉ té xỉu. Hắn đ? muốn năm ng?y kh?ng ăn cơm, chỉ c? thể uống nước duy tr? v?̣n m?̣nh. xem chương mới tại tunghoanh(truyenfull.vn

Hắn bị bọn kh?́t cái đằng trước che khu?́t, người qua đường nếu nh?n kh?ng thấy, hi?̉n nhi?n kh?ng c? khả năng bố th? n?y nọ cho hắn ăn, hắn lại c?ng gầy yếu, chỉ c?n một chút sức lực ch?́ng đỡ.

Th?́ giới của kh?́t cái mà còn ỷ mạnh hi?́p y?́u nha ! Đ? l? y?u th?́ trong y?́u thế, mà người kh?c vẫn kh?ng có chút lòng thương hại . Thiếu ni?n khất nhi ở trong l?ng cười lạnh một tiếng, qu?n đi ,cứ như vậy đ?i chết, d? sao cha hắn kh?ng đau, nương hắn kh?ng thương, thế gian kh?ng đạo lý, đ?i chết cũng tốt.

Đằng trước mơ mơ hồ hồ, ? ch? của hắn c?ng ng?y c?ng kh?ng r?, trước mắt chớp l?n m?̣t b?ng người quỷ mị ? a! Rốt cục phải rời khỏi nh?n thế sao? Kh?ng biết hắn c? thể hay kh?ng nh?n thấy cha mẹ chưa bao giờ gặp mặt ở ?m t?o địa phủ? Bọn họ kh?ng c? việc g? sao lại sinh ra hắn? V? sao đ?̉ cho hắn chịu khổ, v? sao vứt bỏ hắn, kh?ng dẫn hắn đi cùng đến địa phủ, nhất định phải hảo hảo hỏi bọn họ mới được??

Đang l?c nam h?i hai mắt trắng d?, to?n bộ th?n m?nh mềm liệt ở g?c tường, một c?i thanh ?m non nớt vang l?n, ?Vượng th?c th?c, vị đại ca ca n?y thật đ?ng thương, giống như mấy ng?y chưa ăn cơm.?

?Tiểu Ức Nhi, nơi này khất c?i phần lớn l? mấy ng?y chưa ăn cơm. Đi mau, cũng sắp đến S?ng gi?o phường, đừng đ?̉ cho cha con chờ l?u.?

?Nhưng l? Vượng th?c th?c, hắn giống như sắp chết, ch?ng ta kh?ng cứu hắn sao?? Thanh ?m non nớt lại vang l?n.

?Tiểu Ức Nhi, ch?ng ta kh?ng thể cứu a?? Nơi này nhiều khất c?i như vậy.?

?Vượng th?c th?c, con có thứ gì đó nương cho, chia m?̣t ít cho vị đại ca ca n?y đi?? Thế n?o, cho ngươi!? Chủ nh?n của thanh ?m ?n nhu m?̀m mại hình như ph?t hiện ch?nh m?nh c? khả năng gi?p hắn, thật cao hứng n?i.

Nam hài ý chí mờ nhạt nh?n tiểu c? nương trước mắt l?́y ra một c?i v?ng tr?n, v?ng ?ng g? đ?, hắn miễn cưỡng tập trung nh?n v?o ? a?? L? một c?i vòng tay, làm bằng vàng!

Đ? l? một c?i vòng tinh xảo, xem thủ c?ng hẳn là của thời ti?̀n tri?̀u, b?n tr?n l? song long h? ch?u, hai cái đ?̀u của hai con r?̀ng chụm lại ng?̣m m?̣t vi?n ngọc, th?n r?̀ng u?́n lượn làm thành th?n chi?́c vòng, to?n bộ đ?̀u làm từ vàng, chỉ nhìn th?i cũng đủ bi?́t gi? trị xa xỉ của nó.

Chỉ cần c? một c?i v?ng tay như vậy, hắn ăn cơm năm năm hay mười năm cũng kh?ng th?nh vấn đề! Thi?́u ni?n sắp m?́t đi ý chí sinh t?̀n lập tức cố hết sức ngồi dậy, run run bắt tay c?̀m, tiếp nhận v?ng vàng trong tay tiểu c? nương.

?Kh?ng được!? Chớp mắt lại bị vị đại th?c b?n cạnh tiểu c? nương mạnh mẽ lấy đi, b?n tay to mang chi?́c vòng nh?t v?o vạt ?o tiểu c? nương, thấp giọng n?i: ?Tiểu Ức Nhi, đ?y l? nương con để lại cho con, l? cái vòng Song Long hí ch?u, vốn là m?̣t cặp, thi?́u m?́t m?̣t cái, cha con sẽ kh?ng đón nh?̣n con! Mau c?́t đi, nơi này nhiều người, bị đoạt sẽ kh?ng tốt đ?u.?

Tiểu c? nương nước mắt đ? muốn đi ra, n?ng nghẹn ng?o kh?c n?i: ?Nhưng con cảm thấy vị đại ca ca n?y thực đ?ng thương a! Hắn giống như sắp chết, con phải gi?p hắn???

Vị đại thúc kh?ng l?m sao được, bĩu m?i, từ trong ngực xuất ra một ?t bạc vụn đặt ở trong tay tiểu c? nương, ?Tiểu Ức Nhi, đem bạc vụn này cho hắn đi. D? sao nhà cha con ngay tại phố c?ch v?ch, hắn hẳn l? sẽ mời ch?ng ta d?ng cơm, bạc vụn cơm chiều liền cho hắn cũng được.?

Tiểu c? nương rốt cục n?n kh?c mỉm cười, tay nhỏ b? cầm bạc vụn, d?ng thanh ?m mềm mỏng đối thiếu ni?n n?i: ?Vị đại ca ca n?y, bạc này cho ngươi, nhanh đi ăn đi, n?́u kh?ng sẽ đ?i bụng.?

Thiếu ni?n tiếp nhận bạc vụn, lấy thanh ?m suy yếu hỏi, ?Tiểu?? Tiểu muội muội, ngươi?? T?n l? g???

?Ta t?n l? ??

Thanh ?m của nàng bị đ?nh g?y, đại th?c b?n người tiểu c? nương k?o n?ng đi v?̀ phía S?ng gi?o phường. ? Tiểu Ức Nhi, trời sắp tối rồi, ch?ng ta đi nhanh đi!?

Tiểu c? nương vừa đi vừa quay đầu, d?ng thanh ?m non nớt h?: ?Đại ca ca, nhất định phải ăn nha!?

Thiếu ni?n nh?n bạc vụn trong tay, lại nh?n tiểu c? nương dần dần đi xa. Tr?n người n?ng ch?nh l? xi?m y vải th?, như thế n?o c? vòng tay qu? như vậy? Đ? l? làm bằng vàng, lại còn là m?̣t đ?i với cái khác?? Kia gi? trị hẳn là r?́t nhi?̀u!

Đột nhi?n, hắn chột dạ. Như thế n?o lại nghĩ v?̣y? Người ta hảo t?m bố th? bạc, hắn lại nghĩ tới vòng vàng trong tay n?ng!

Di, làm kh?́t cái đã l?u, nh?n c?ch cũng kh?ng c? sao?

Ai, đừng nghĩ nhiều như vậy, đi ăn cơm th?i! Thiếu ni?n miễn cưỡng n?ng th?n m?nh gầy yếu, bám vào tường đứng l?n, loạng choạng rời đi, tho?t ly khỏi nơi có đ?ng đảo kh?́t cái này.

***
Mười năm sau

?Tạ tổng quản! Van cầu ngươi thư thả cho v?i ng?y, chỉ cần ta l?́y lại được của t?n mặt r̃ Vương Nhị kia, l? c? thể trả lại bạc cho ngươi. Van cầu ngươi đừng lấy đi căn nhà duy nh?́t của ta ! Tạ tổng quản ?? Nam nh?n sợ h?i bất lực h?.

Ở Hấp huyện ,tại chính sảnh cửa hàng T? gia, một vị thương nh?n trung ni?n đứng ?́p úng, trong mắt lộ vẻ cầu xin.

?Vương chưởng quầy, tại thương ng?n thương, khế ước ghi rõ một năm ch?nh l? một năm, nay ngươi khất nợ quá hạn, hơn nữa lợi tức??? Lạnh l?ng hừ một tiếng, ?Đ? muốn vượt qua năm trăm lượng. Ngươi tính xem, bất qu? một trăm lượng, thu nhà của ngươi, coi như cửa h?ng ch?ng ta chịu thiệt r?̀i!? Ch?nh sảnh truyền đến thanh ?m b?nh tĩnh, lạnh như băng, kh?ng mang một tia cảm t?nh nào.

?Nhưng l??.van cầu ngươi! Tạ tổng quản?.? Vương chưởng quầy cầu xin.

?Người đ?u!? Nam nh?n đứng giữa chính sảnh vung tay l?n, n? b?̣c hai b?n lập tức đem lão Vương chưởng quầy đang c?̀u xin tha ra ngoài.

?Van cầu ngươi a, Tạ tổng quản! Cho ta th?m một ?t thời gian a! Ta nhất định trả đủ tiền, van cầu ngươi, kh?ng cần tuyệt t?nh như vậy! Van cầu ngươi??? Vương chưởng qu?̀y bị tha ra ngoài v?̃n kh?̉ sở xin xỏ.

Nam nh?n trẻ tu?̉i mặt kh?ng chút thay đ?̉i v?i đầu vào s?̉ sách, đối với thanh ?m cầu xin mắt điếc tai ngơ.

Còn ngoài cửa lớn T? trạch, Vương chưởng quầy v? lực nằm ng? xuống đất, n? bộc tha hắn đi ra ngo?i khuy?n bảo: ?Vương chưởng quầy, ngươi biết Tạ đại tổng quản ch?ng ta nghi?m khắc c? tiếng, làm cái gì cũng m?̣t là m?̣t , hai là hai, ngươi có c?̀u ?ng ?́y th?́ nào cũng v? dụng, chẳng bằng trở về dọn dẹp một ch?t, lưu lại ít gia sản, miễn cho ng?y mai căn nhà bị quan phủ ni?m phong, liền c?i g? cũng lấy kh?ng được.? N?i xong, n? bộc nh?n nh?n Vương chưởng quầy đ?ng thương, liền lui người vào đại m?n màu đỏ của T? trạch.

Chủ tử T? trạch l? T? gia tiểu thư T? Thải Tần, vốn l? con nhà quan, sau vì gia đạo sa s?t, ch?nh m?nh dựng nghiệp bằng hai b?n tay trắng, lấy văn ph?ng tứ bảo(*) x?y dựng sự nghiệp, nay cửa h?ng T? gia ở Hấp huyện đ? l? cửa h?ng b?̣c nh?́t b?̣c nhì vùng này.

T? Thải Tần năm nay mười s?u tuổi, c? tiếng là kh?n kh?o th?ng minh, m? T? gia đại tổng quản Tạ Cảnh Sướng lại l? trợ thủ đắc lực của n?ng, l?nh t?nh nghi?m khắc, làm việc dựa tr?n quy củ, kh?ng có ngoại lệ. Nghe n?i hắn trước đ?y l? khất c?i, sau được T? Thải Tần nhìn trúng, đem v?̀ làm ph? dịch,r?̀i thăng chức làm quản sự, kh?ng l?u sau, trở thành đại t?̉ng quản của T? gia.

(*) : (gồm ?b?t, nghi?n, giấy, mực? l? bốn vật qu? của chốn văn chương chuy?n chở ng?n ngữ, ? nghĩa v? nghệ thuật? Từ xưa vua ch?a, quan lại, văn nh?n, nh? gi?o, thầy thuốc? đều sử dụng v? đặc biệt gắn b? mật thiết với c?c nh? thư họa)

?Tạ tổng quản, như vậy c? thể hay kh?ng rất nhẫn t?m?? Văn Đức, t?y t?ng b?n người T? Thải Tần thấp giọng hỏi .

?Ngươi kh?ng đi theo tiểu thư, chạy đến đ?y nhi?̀u lời cái gì?? Tạ Cảnh Sướng kh?ng th?m nh?n Văn Đức, v?̃n như trước vùi đ?̀u vào đ?́ng s?̉ sách cao ngang chừng núi.

?Ai nha! Tiểu thư lại bị phu nh?n gọi đi, t?m phần l? v? chuyện thành th?n. Ngươi kh?ng phải kh?ng biết, tiểu thư căn bản kh?ng mu?́n th?nh th?n, mỗi khi b? mối đến, tiểu thư sẽ ph?t sinh chút nóng nảy, ta kh?ng ở nơi n?y trốn tr?nh, chẳng lẽ còn đợi bị mắng ư? Ta thực đ?ng thương a, mỗi lần??? Văn Đức thao thao b?́t tuy?̣t n?̃i kh?̉ t?m.

?Được rồi! Ngươi kh?ng c? việc g? liền cút, đừng phiền ta!? Tạ Cảnh Sướng bưng l?n vẻ mặt lạnh l?ng, d?ng ?nh mắt nghi?m nghị qu?t Văn Đức liếc mắt một c?i, khi?́n hắn l?̣p tức ng?̣m mi?̣ng.

?Bẩm tổng quản!? Hạ nh?n cầm một bọc khăn vải tiến v?o .

?Chuyện g???? Tạ Cảnh Sướng kh?ng ki?n nhẫn ngẩng đầu l?n. Như thế n?o? Hắn kh?ng thể c? một khắc y?n tĩnh sao?

?Bẩm tổng quản,phía đ?ng th?nh có m?̣t nữ tử, mu?́n mua nhũ kim loại ti?n cửa h?ng ch?ng ta chế ra, loại gi?́y thượng hạng nh?́t nước(ch?̃ này tớ chém m?̣t tý), nhưng n?ng kh?ng có bạc, mu?́n lấy thứ này thay thế. Chưởng qu?̀y phía trước kh?ng d?m l?m chủ, bảo ti?̉u nh?n mang v?o hỏi tổng quản.? Hạ nh?n đem đ?̀ đặt l?n b?n.

Tạ Cảnh Sướng vẻ mặt phiền ch?n n?i: ?N?i cho n?ng, mua gì cũng c?̀n bạc! Đặc biệt là giấy ti?n ch?ng ta l?m độc nhất v? nhị, muốn nhũ kim loại ti?n, trừ bỏ bạc, c?i kh?c??? Khi hắn tho?ng nh?n thứ tr?n b?n, li?̀n ngừng lại.

Tr?n đó là m?̣t cái vòng tay vàng, song long hí ch?u(chắc là hai con r?̀ng chụm đ?̀u phun lửa), tinh tế, đu?i r?̀ng uốn lượn giao triền th?nh th?n v?ng tay, nhìn là biết đồ cổ tiền triều, gi? trị xa xỉ.

Tạ Cảnh Sướng nheo lại con ngươi đen, cầm v?ng tay tr?n b?n nh?n kỹ một ch?t, trầm giọng hỏi: ?Đ?y l? người nữ tử đó tự mình đem đ?́n??

?Hồi tổng quản, kh?ng phải, l? đại thẩm c?ch v?ch n?ng hảo t?m gi?p n?ng mang đến đổi nhũ kim loại ti?n. Vị đại th?̉m nói chủ nh?n của chi?́c vòng này kh?ng c? phương tiện v?o th?nh, cầu xin n?ng giúp. N?ng c?n thỉnh ch?ng ta hảo bảo quản v?ng tay n?y, chờ chính chủ c? bạc sẽ đến chuộc đồ v?̀.?

Văn Đức ở một b?n huy?n n?o n?i: ?Chậc! N?ng coi cửa h?ng ch?ng ta l? hiệu cầm đồ sao! Tạ đại t?̉ng quản nhà ta sao có th?̉ d?̃ thương lượng như v?̣y, bảo nàng??

?Cho n?ng!? Tạ Cảnh Sướng nh?n chằm chằm v?ng vàng trong tay, trầm giọng n?i.

?Di??

?Cho n?ng! Xem chủ nh?n chi?́c vòng tay muốn bao nhi?u nhũ kim loại ti?n, bao nhi?u kim hoa giấy ti?n, to?n bộ cho n?ng. Bất quᅅ? Hắn nh?n tho?ng qua Tề Nguyệt t?y t?ng b?n cạnh, ?Ta mu?́n bi?́t nàng ở đ?u , làm cái gì??

Tề Nguyệt gật đầu, lui xuống.
?V?ng!?.?

?Điểm n?y kh?ng giống t?c phong Tạ đại tổng quản! Tạ tổng quản, ngươi kh?ng nhận bạc b?n ngo?i g? đ? ? đương nhi?n rồi, n?y v?ng tay là làm bằng vàng, hẳn l? rất đ?ng gi?, bất qu? đ?u?? Di, người đ?u? Tạ tổng quản? Tạ tổng quản!?

Văn Đức k?u to, chính là tung tích Tạ Cảnh Sướng đã bi?́n m?́t khỏi đại sảnh?

~ ~ ~

Đ?ng vậy, đ?y l? v?ng tay mười năm trước hắn th?́y qua, hắn c?n từng run r?̉y chạm vào ? tuy rằng chỉ c? thoáng qua, nhưng cũng đủ r?̀i. Vị tiểu muội muội kia ph?t sinh chuyện g? sao? L?m sao c? thể lưu lạc đến n?̃i phải đem chi?́c vòng này đi đ?̉i?

Tạ Cảnh Sướng ngồi ở thư ph?ng, c?̀m song long h? ch?u trong tay, đắm ch?m vào h?̀i ức.

Hắn rất ?t nhớ tới chuyện lúc trước, bởi vì kh?ng chịu nổi cho dù thống khổ đã qua! Hắn vẫn thực cố gắng qu?n đi,nhưng mà cái vòng tay lúc này đã gợi lại trí nhớ của hắn.

Mười năm trước, hắn mười hai tuổi, cuộn lại trong c?i g?c ?m u đường s?ng nam, l?c ấy hắn ang hấp hối, cũng sắp đ?i chết, đ?ng l?c được c?́p m?̣t ít bạc vụn, hắn d?ng ng?̀n ?́y bạc ăn ít cơm cho c? kh? lực, vừa vặn l?c ấy quan vi?n họ Trương muốn tu sửa quan x?, hắn may mắn được nhặt vào giúp. Sau hắn đến T? gia c?ng t?c, T? Thải Tần cho rằng: Hắn l? một nh?n t?i cho n?n dạy hắn biết chữ kinh thương(bi?́t vi?̣c kinh doanh).

T? Thải Tần khi đ? tuy nhỏ tuổi,nhưng đ? c? h?ng t?m ch? lớn. N?ng cần người tài giỏi ,đáng tin c?̣y giúp n?ng s?ng lập sự nghiệp, n?ng biết Tạ Cảnh Sướng l? người th?ch hợp được chọn ? hắn kh?ng c? th?n nh?n, kh?ng c? g?nh nặng nh?n t?nh, từ nhỏ là h?nh khất, hi?̉u rõ tiền t?i là trọng yếu. Hắn mắt lạnh nhìn thế gian, bởi v? thế gian đã tặng hắn quá nhi?̀u đau thương! Người như vậy r?́t hợp với thương trường lạnh lẽo.

Nhưng nguy?n nh?n ch?nh T? Thải Tần tuyển hắn vẫn l? lòng trung thành. Mấy năm nay b?̀i T? Thải Tần, hắn nguy?n bản từ ph? dịch, một đường thăng chức đến đại tổng quản. Chức vị thăng qu? nhanh, kh? tr?nh khỏi gặp phải lời ra tiếng v?o, nhưng Tạ Cảnh Sướng cũng kh?ng l?m loạn, vẫn như cũ b?nh tĩnh nghi?m khắc tuyệt t?nh, chấp h?nh nhiệm vụ ? bảo vệ quyền lợi cửa h?ng T? gia, kh?ng cho phép xảy ra m?̣t ly sai sót nào.

Nếu kh?ng phải vị tiểu muội muội năm đ? bố th?, hắn sẽ kh?ng c? khả năng sống s?t, mà cũng kh?ng c? cuộc sống trước mắt??

?Bẩm tổng quản!? Thanh ?m t?y t?ng Tề Nguyệt đ?nh g?y h?̀i tưởng của Tạ Cảnh Sướng.

Tạ Cảnh Sướng từ trong trầm tư ngẩng đầu, h?t s?u một hơi, trầm giọng: ?N?i!?

?Bẩm tổng quản, vị nữ tử ?́y t?n gọi Di?u Ức Thu, l? con ri?ng của S?ng gi?o phường Di?u l?o gia. Khi nàng tám tu?̉i, mẫu th?n ốm chết, liền đến Di?u gia nương th?n. Hai năm trước, n?ng tròn mười s?u, bị Di?u gia đưa đ?́n T?ng Giang phủ làm thiếp của Dương Lập H?nh, sau lại kh?ng biết vì duy?n cớ gì, n?ng bị phu gia hưu c?ch, từ T?ng Giang phủ một đường trở lại Hấp huyện,b?́t quá sau khi trở về, Di?u gia kh?ng nguyện thu lưu n?ng, n?ng liền ra phía đ?ng ngoại ? tìm gian nhà hoang ở tạm.?

Nguy?n lai năm ấy n?ng mới t?m tuổi a?? Kia Di?u gia căn bản kh?ng c? chiếu cố n?ng, đem n?ng tặng cho người ta l?m thiếp, cuối c?ng c?n kh?ng thu lưu n?ng, đ?ng giận! ?p chế tức giận s?i trào, hắn trầm giọng n?i: ?N?ng muốn nhũ kim loại ti?n, kim hoa giấy l?m c?i g???.

?Bẩm tổng quản, Di?u Ức Thu có đ?i tay r?́t kh?o, từ nhỏ đã bi?́t th?u thùa. N?ng r?́t th?ch chiết phiến(quạt gi?́y), g?̀n đ?y có học l?m quạt, n?ng muốn nhũ kim loại ti?n l? v? l?m mặt chiết phiến a.? Tề Nguyệt cung k?nh n?i.

?Th? ra l? thế??? Hắn c?i đầu trầm ng?m. ?C?n c? gì kh?c kh?ng?? Hắn muốn biết nhiều một ch?t những thứ có li?n quan đ?́n nàng.

?Bẩm tổng quản, c?n c? một ?t tin tức đ?̀n th?̉i. Di?u Ức Thu mười s?u tuổi đ?́n làm tiểu thiếp Dương gia, tr?n mặt kh?ng c? sẹo, nhưng lần n?y trở về, tr?n mặt lại có, người ta n?i l? n?ng kh?ng tu?n thủ nữ tắc, c?u dẫn nam nh?n Dương gia, mới c? thể mặt m?y ???

?Đủ!? Tạ Cảnh Sướng đột nhi?n rống to, khi?́n Tề Nguyệt hoảng sợ.

Tạ Cảnh Sướng thấy ch?nh m?nh thất thố, lập tức kh?i phục b?nh tĩnh ng?y thường, trầm giọng n?i: ?Tề Nguyệt, đi thăm d? cuộc sống những năm gần đ?y của nàng, bao gồm chuyện n?ng đến T?ng Giang phủ,đi?̀u nhỏ nhặt nh?́t cũng đi?̀u tra cho ta. Mấy ng?y nay ngươi kh?ng cần đi theo ta, n?́u c?̀n chi phí thì đ?́n trướng phòng th?ng báo.?

?V?ng.? Tề Nguyệt theo lời lui ra.

Di?u gia cư nhi?n đ?́i xử với nàng như v?̣y!

Nghe được n?ng bị Di?u gia t?y ý đem tặng cho người ta l?m tiểu thiếp, nghe được n?ng trở lại cố hương, nhưng kh?ng c? nơi đ?̉ trú ngụ, nghe được n?ng bị n?i th?nh nữ tử kh?ng tu?n thủ nữ tắc, hắn tự dưng liền phẫn nộ!

Hắn kh?ng thể chịu được!

Tiểu c? nương đã gi?p hắn, hắn kh?ng thể chịu được một tiểu c? nương t?m địa thiện lương bị người kh?c chà đạp như v?̣y!

Chết tiệt!
***
Ngoại ? đ?ng thành H?́p huy?̣n?

?Di?u tẩu tử, gi?́y này đủ kh?ng?? V?ng đại thẩm m?̣p mạp lau m?̀ h?i hỏi.

?Đủ. V?ng đại thẩm, c?m ơn người, đ?̉ người thay con chạy một chuyến n?y, thực vất vả. ?ch?? Đại thẩm, người có dặn bọn họ??? Di?u Ức Thu c? ch?t bất an.

?C? c? c?. Di?u tẩu tử, con y?n t?m, ta đã dặn ri?ng bọn họ, n?i phải bảo quản t?́t chi?́c vòng ?́y, chờ con c? bạc, sẽ đi chuộc đồ. Y?n t?m, ta trước khi trở v?̀ còn nhắc th?m l?̀n nữa.? Hai hàng m?̀ h?i lăn tr?n mặt lau mãi kh?ng h?́t.

Di?u Ức Thu y?n t?m hơn nhiều, thu hồi nhũ kim loại ti?n tr?n b?n, kim hoa giấy, mỉm cười n?i: ?V?ng đại thẩm, con rót chén trà mời người.?

?L?m phiền Di?u tẩu tử. Thời tiết thật sự l? n?ng nha!? V?ng đại thẩm m?̣t b?n lau m?̀ h?i, m?̣t b?n ngẩng đầu nh?n ph?a b?n ngo?i vạn dặm kh?ng m?y, thời tiết n?ng bức.

Đ?m khuya, Di?u Ức Thu đem nan quạt đặt tr?n b?n. N?ng trước n?n thử làm theo ki?̉u c?̉, diện t?ch nhỏ một ch?t, chỉ c?̀n 9 nan, n?́u bán t?́t n?ng lại l?m chiết phiến mười bốn nan, như vậy có th?̉ ti?́t ki?̣m m?̣t chút nguy?n li?̣u.

Di?u Ức Thu từ khi bị Dương gia hưu c?ch đuổi ra khỏi cửa, bởi vì tr?n mặt có v?́t thương, thật vất vả bảo trụ tính mạng, n?ng cầm m?̣t chi?́c v?ng tay song long h? ch?u ? di vật của mẫu th?n c?̀m ở T?ng Giang phủ mới c? l?̣ phí đ?̉ hồi hương, kh?ng nghĩ tới thi?n t?n vạn khổ trở về, Di?u gia kh?ng chào đón n?ng,còn sai hạ nh?n đuổi n?ng ra ngo?i.

Rơi v?o đường c?ng, n?ng đành nghĩ biện ph?p sống tạm, m? n?ng kh?ng bi?́t làm gì, chỉ c? thể th?u khăn ,thu nh?̣p ít ỏi. N?ng nhớ lại trước đ?y ở Di?u gia c?ng đám thợ thuy?̀n học được tay nghề chế phiến, mặc d? chưa biết c? được hay kh?ng,nhưng ?u cũng l? sống tạm, liền tạm thời thử một lần đã.

Quạt có rất nhiều loại, c? quạt nan, quạt l?ng, quạt lụa, chi?́t phi?́n. Ri?ng nàng c? vẻ thi?n vị chiết phiến. Chiết phiến trọng yếu nhất l? phiến cốt(chắc là thanh nan) c?ng mặt quạt, đại đa số phiến cốt l? l?m từ gậy tr?c, n?y kh?ng l?m kh? được n?ng. Nhưng mặt quạt giấy ?.

Giang Nam giấy ti?n tr?n qu? nổi tiếng nhất cơ hồ đều l? từ cửa h?ng T? gia Hấp huyện mà ra, nghe n?i cửa h?ng T? gia gi? cả vừa phải, kh?ng lừa lọc già trẻ, nhưng cũng kh?ng cho ai mua chịu, t?̉ng quản ở đ?́y lại càng khó nói chuy?̣n,nghe nói hắn là m?̣t nam tử trẻ tu?̉i, ước chừng hơn hai mươi, bộ dạng cao ngất tuấn t?, cũng l? nổi danh l?nh khốc.

Mu?́n làm m?̣t cái quạt t?́t, mặt quạt giấy tuyệt kh?ng th?̉ coi thường. Kh?ng c?n c?ch n?o kh?c, n?ng nhịn đau l?́y ra chi?́c vòng vàng còn sót lại, nhờ V?ng đại thẩm phụ cận v?o th?nh đến cửa h?ng T? gia đổi nhũ kim loại ti?n, xem c? thể hay kh?ng đổi ch?t kim hoa giấy ? kim hoa giấy là tr?n bảo l?́y từ Cao Xương qu?́c.

?n, n?ng coi như gặp may mắn, T? gia đã đưa đ?̀ cho đại thẩm. Chờ b?n chiết phiến, c? bạc xong, nàng sẽ đem ti?̀n đi chu?̣c đ?̀?? Nở nụ cười, thật cẩn thận đem nhũ kim loại ti?n h?m nay V?ng đại thẩm đổi cắt th?nh mặt quạt lớn nhỏ, lại chậm r?i đem giấy ti?n dán l?n tr?n.

Trong lúc chờ đợi, n?ng cầm lấy s?́ vải b?n cạnh may túi.

Di?u Ức Thu tay r?́t kh?o, nhưng một đ?i tay nhỏ b? kh?ng non mềm b?ng lo?ng, m? l? th? r?p, nh?n kỹ c?n c? một ?t vết thương nhỏ, đ? l? dấu vết t?m năm n?ng ở Di?u gia lưu lại.

?Kh?ng lao đ?̣ng sẽ kh?ng c? cơm ăn.? Đ?y l? lời đ?̀u ti?n Di?u gia nói với nàng. Vượng đại th?c đ?m đ? c?n la h?t đều l? do n?ng hảo t?m, đem bạc vụn bữa tối cho khất nhi, khi?́n hai người kh?ng có cơm ăn. Kết quả n?ng đến Di?u gia l? ở b?n cạnh b?n nh?n người kh?c d?ng bữa, cứ như vậy đ?i bụng cả đ?m.

Di?u Ức Thu lắc đầu, vứt những ngày kh?̉ sở ra sau đ?̀u. Nh?n chi?́t phi?́n tr?n bàn có lẽ đã xong, n?ng thu hồi cái túi đang th?u dở, cẩn thận đem chi?́t phi?́n c?́t vào trong tủ sơ sài.

***

?Tạ t?̉ng quản chúng ta n?i, muốn chuộc cái v?ng tay kia, chính chủ phải tới đ?y đàm phán. Đại thẩm, ngươi lần n?y v? ích r?̀i.? người g?c cổng cửa h?ng T? gia nói với V?ng đại thẩm.

?Nhưng đ?y l? bạc Di?u tẩu tử b?n chiết phiến, n?ng muốn dùng s?́ bạc đó chu?̣c lại, lần trước kh?ng phải n?i đ?̀ng ý sao?? V?ng đại thẩm mồ h?i ướt đẫm o?n giận. H?m nay thực n?ng nha!

?Đại thẩm, Tạ tổng quản ch?ng ta kh?ng nói hai lời, mặc cho ai đến nói cũng giống nhau. Muốn lấy vòng tay, liền cần chính chủ ra mặt. Đ?ng rồi đại thẩm, h?m nay c?n cần nhũ kim loại ti?n sao? Tạ tổng quản n?i chỉ cần vị nữ nh?n kia mu?́n, ch?ng ta li?̀n cung c?́p ? Tạ tổng quản ch?ng ta lu?n lu?n l? người sòng phẳng, kh?ng cho người ta chịu nợ, vị nữ nh?n kia lại l?m cho ch?ng ta Tạ tổng quản ph? lệ nha.? Người g?c cổng cao hứng phấn chấn n?i.

V?ng đại thẩm rất kh? xử. Cái vòng tay kia là di v?̣t của mẹ nàng đ?̉ lại, tất nhi?n l? qu? trọng vạn phần. Vốn tưởng rằng lần n?y đến c? thể đem v?ng tay chuộc v?̀, kh?ng nghĩ tới T? gia tổng quản lại k?u Di?u tẩu tử tự m?nh đến ? Di?u T?̉u dáng người r?́t đẹp, nhưng bởi vì v?́t sẹo tr?n má phải mà kh?ng dám vào thành?. Này làm sao đ?y?

?Đại thẩm, thừa dịp sắc trời c?n sớm, ngươi chạy nhanh trở về n?i cho chính chủ đi. Thời gian tr?i nhanh lắm, trước khi trời tối, l? c? thể thuận lợi đem chuyện n?y xong thỏa đ?ng.? Người g?c cổng nh?n ra V?ng đại thẩm kh? xử, hảo t?m nhắc nhở n?ng.

Được ! Cùng lắm là nàng lại b?̀i Di?u t?̉u tử đi them m?̣t chuy?́n l? được. Đ?ng đ?ng đ?ng, liền l?m như vậy đi!

?C?m ơn tiểu ca a! Nhũ kim loại ti?n tạm thời kh?ng cần, ta thừa dịp sắc trời c?n sớm chạy nhanh v?̀ giải quy?́t chuy?̣n này. Ta đi đ?y!? N?i xong, V?ng đại thẩm di động th?n h?nh to b?o, đi lại hướng đ?ng th?nh.

~ ~ ~

?Đại tẩu thỉnh b?n n?y.? hạ nh?n T? phủ lễ ph?p mời nàng đ?́n trước thư phòng, cung k?nh hướng b?n trong h?: ?Tổng quản, người tới.?

?Tiến v?o.? thanh ?m lạnh l?ng từ thư ph?ng truyền ra.

?Đại tẩu thỉnh đi vào.? Ph? dịch thấp giọng n?i xong liền lui xuống.

Di?u Ức Thu theo bản năng sờ sờ m? phải. N?ng trước khi xu?́t m?n có l?́y khăn che mặt, chỉ sợ vết sẹo xấu x? tr?n mặt sẽ dọa đ?́n người khác. Mà vị t?̉ng quản b?n trong có hay kh?ng cũng bị nàng dọa? D?ng c?i khăn che mặt hẳn l? t?́t r?̀i!

Di?u Ức Thu bất an đẩy cửa thư ph?ng, b?n trong bố tr? thực đơn giản, chỉ c? một người , l? nam nh?n. D?ng người hắn cao to, diện mạo tuấn t?, nhưng hơi ?m trầm, c? một đ?i con ngươi đen th?m thúy, bạc m?i thì mím chặt.

Tạ Cảnh Sướng nh?n n?ng ? n?ng kh?ng còn l? tiểu c? nương mười năm trước cột hai búi tóc rách bươm. N?ng búi tóc,tr?n mặt là m?̣t chi?́c khăn che chắn, mặc xi?m y vải th?, chỉ c? loại vải dệt quần ?o n?y là có ?́n tượng như mười năm trước, c?i kh?c?? Hắn c?n đang tỉ mỉ quan sát nàng, Di?u Ức Thu nhỏ giọng mở miệng.

?Tạ tổng quản, ta h?m nay l? tới chuộc chi?́c vòng tay, c? th?̉ hay kh?ng đem v?ng tay trả lại cho ta??

Nam nh?n này gương mặt che phủ h?n sương, mặc d? bộ dạng tuấn, nhưng tr?n người tản m?t ra hơi thở tuyệt t?nh l?nh khốc, c?ng?? gi?́ng người ở T?ng Giang, làm n?ng cảm thấy ch?nh m?nh thực khi?́p sợ. N?ng kh?ng th?ch loại hơi thở n?y, càng kh?ng thích loại cảm gi?c n?y.

?Vòng này hẳn là có m?̣t đ?i, cái còn lại ngươi c?̀m sao? Ta mu?́n xem, ngươi ra giá, ta mua.? Hắn vẫn nh?n n?ng.

?Tạ tổng quản, v?ng tay n?y kh?ng b?n. Bạc đ?y, xin ngươi đưa v?ng tay trả lại cho ta.? Di?u Ức Thu ngẩng đầu vội v?ng n?i, nhanh chóng đem bọc bạc vụn nhỏ đặt l?n b?n. N?ng mu?́n cầm lại di v?̣t của mẫu th?n,sau đó rời khỏi nơi này càng sớm càng t?́t??

?Một cái còn lại ở ch?̃ ngươi sao?? Tạ Cảnh Sướng kh?ng c? đ?p lời n?ng, c?́ hỏi lại.

N?ng lại c?i đầu : ?Kh?ng?? Kh?ng c?. Kh?ng?? Bất quᅅ N?y kh?ng li?n quan đ?́n ngươi, đem v?ng tay trả lại cho ta.? N?ng kinh hoảng chỉ sợ hắn kh?ng chịu trả chi?́c vòng tay.

Đ?ng vậy! Hắn ch?nh l? kh?ng chịu.

?V? sao cái còn lại kh?ng ở ch?̃ ngươi?? Hắn con ngươi đen th?m trầm nh?n n?ng.

N?ng c?i đầu trầm mặc. N?ng v? xoay sở ki?́m s?́ng đ?̉ trở v?̀ H?́p huy?̣n n?n đã đem c?̀m nó ở Tùng Giang phủ. Đem di vật mẫu th?n cầm kh?ng phải chuy?̣n nàng mu?́n làm, nhưng kh?ng th?̉ kh?ng c?̀m , nàng c?̀n có ti?̀n.

Đột nhi?n, nam nh?n bước l?n ph?a trước, gi?̣t cái khăn che mặt của nàng xu?́ng.

?A!? Di?u Ức Thu sợ h?i k?u ra tiếng, lùi nhanh vài bước, bối rối che m? phải của m?nh.

Tạ Cảnh Sướng con ngươi đen thủy chung kh?ng c? rời khỏi n?ng, đương nhi?n cũng đem n?ng phản ứng k?ch động thu v?o đ?y mắt.

N?ng bộ dạng xem như mĩ, m?i hồng răng trắng, l?ng mày như trăng rằm,đ?i mắt xinh đẹp lưu chuyển,khu?n mặt tr?i xoan, da trắng như tuyết,quả l? loại h?nh nam nh?n th?ch.

?Thỉnh?? Thỉnh đem c?i khăn che mặt đưa ta??? N?ng che m? phải, run giọng n?i.

Tạ Cảnh Sướng kh?ng để ? tới y?u cầu của n?ng, hắn s?t lại gần từng bước, bắt lấy cổ tay phải của n?ng kéo xu?́ng.

?A! Kh?ng cần! Đừng như vậy!? Di?u Ức Thu c?ng th?m hoảng sợ h?.

Mà nàng g?̀y y?́u căn bản kh?ng phải đối thủ của hắn, tay phải li?̀n bị tách khỏi mặt ?

Tr?n đó là m?̣t v?́t sẹo r?́t dài kh?ng phải do dao nhỏ cắt. N?́u là do lưỡi dao g?y thương tích thì v?́t thương hẳn là thẳng tắp mới đúng, nhưng vết sẹo tr?n mặt n?ng uốn lượn vặn vẹo, cho n?n x?c nhận là do tác đ?̣ng mạnh mẽ từ b?n ngoài, hơn nữa miệng vết thương kh?ng được chữa trị, vết sẹo từng sinh mủ, xu?́t hi?̣n d?́u v?́t sưng vù? hắn trước đ?y l? khất nhi, r?́t quen thu?̣c với những loại v?́t thương như th?́.

Đ?ng chết! C? thể thấy Dương gia kh?ng đ?́i đãi t?́t với nàng, mặt nàng bị thương cư nhi?n kh?ng thỉnh đại phu băng bó! N?ng đ?́n làm thi?́p người ta mà chưa từng có một ng?y l?nh sao? Di?u gia c?ng Dương gia mặc d? kh?ng phải h?o m?n cự cổ, nhưng nu?i th?m m?̣t người là nàng thì cũng đ?u khó khăn gì!

Kh?ng, kẻ có ti?̀n đ?̀u như v?̣y! Bủn xỉn keo kiệt, h? khắc th?nh tính, lấy ngược đ?i người khác làm thú vui!

Hắn lúc nhỏ đã từng trải r?̀i, để có một ngụm cơm, phải chờ người ta ăn xong, còn phải xét qua sắc mặt?? Chẳng qua, hắn kh?ng nghĩ tới có người đ?́i xử với nữ nhi chính mình lại hà ti?̣n đ?́n v?̣y!

?Xem?? Xem đủ chưa! Đem c?i khăn che mặt trả lại cho ta!? N?ng tr?n mặt t?i nhợt b?́i r?́i.

L?c n?y hắn kh?ng làm kh? xử n?ng, bu?ng tay n?ng ra, đem c?i khăn che mặt trả lại cho n?ng. D? sao muốn n?ng h? ra gương mặt kh?ng trọn vẹn, kh?ng hề che lấp đối mặt với người xa lạ quả thực r?́t t?n nhẫn.

Di?u Ức Thu d?ng c?̀m khăn che lại v?́t sẹo x?́u xí, thối lui đến cạnh cửa, mu?́n tạo khoảng cách cùng hắn.

?Thỉnh?? Thỉnh đem v?ng tay đưa ta.? N?ng nhỏ giọng n?i. Tuy rằng sợ h?i, nhưng rất ki?n tr? .

Tạ Cảnh Sướng v?̃n làm mặt lạnh, chậm r?i n?i: ?Đi! Chỉ cần ngươi theo b?̀i ta d?ng bữa, sau đ? tới nơi ngươi ở l?́y bi?n lai c?̀m đ?̀, ta sẽ trả lại cho ngươi.?

?Ngươi?? Ngươi l?m sao m? biết chuy?̣n bi?n lai cầm đồ? Một đ?i mắt đẹp kh?ng thể tin nh?n hắn, n?ng ho?n to?n gi?̣t mình. Nam nh?n này sao lại bi?́t song long hí ch?u là m?̣t đ?i, còn biết n?ng đi c?̀m c?́ cái còn lại?!

Tạ Cảnh Sướng thần sắc kh?ng c? g? dao động. Hắn đương nhi?n biết! Nàng ? m?̣t ti?̉u thi?́p bị đu?̉i ra khỏi nhà, xem v?́t thương tr?n mặt n?ng là bi?́t Dương gia căn bản kh?ng để ? tới chết sống của n?ng, chẳng lẽ c?n c? thể thi?̣n t?m c?́p phí cho nàng hồi hương sao? Cho d? có , thì Di?u gia cũng kh?ng tiếp nạp n?ng, n?ng kh?ng đem c?̀m vòng tay thì sao có th?̉ s?́ng sót đ?y?

Hơn nữa xem bộ d?ng n?ng t?i nhợt,sau khi trở lại Hấp huyện có lẽ kh?ng c? hảo hảo d?ng cơm đi! Hắn đ?̀y mình kinh nghi?̣m đói khát, cho n?n hắn mới lưu n?ng d?ng bữa .

?Ngươi kh?ng cần đ?̉ ý ta làm sao mà bi?́t, chỉ cần ngươi nguyện ? đem bi?n lai cầm đồ cho ta, theo gi?p ta ăn bữa cơm, v?ng tay n?y liền trả lại cho ngươi, bạc vụn đều cho ngươi mang về.? Hắn như trước mặt kh?ng ch?t thay đổi.

?Nhưng?? Nhưng l?, ta nghĩ sẽ tích cóp đủ bạc sẽ đ?́n Tùng Giang phủ chuộc đồ. Có th?̉ hay kh?ng???

?Kh?ng thể!? Hắn quả quyết đ?nh g?y lời của n?ng, ?Chờ ngươi tích đủ bạc, kh?ng biết l? năm n?o th?ng n?o! Trước mắt muốn nhanh chóng chuộc đồ, vòng tay tr?n quý như v?̣y mà kh?ng l?́y v?̀, chủ hi?̣u có khả năng bán nó đi nha. Ta c? bạc, ngươi đem bi?n lai cầm đồ tặng cho ta đi.?

?Kh?ng c? khả năng! Ta đã dặn dò chủ hi?̣u bảo quản t?́t nó, chỉ c?̀n ta gom đủ??? N?ng vội v?ng giải thích.

?Nh?n ng?n c? thể tin sao? Ngươi kh?ng phải từng bị lừa gạt?? Tạ Cảnh Sướng lạnh l?ng n?i.

Chỉ thấy sắc mặt Di?u Ức Thu ph?t chốc trắng xanh, th?n m?nh run l?n m?̣t cái, cơ hồ đứng kh?ng vững!

Đ?ng vậy, n?ng mấy năm nay là bị người ta lừa. Mẫu th?n lừa n?ng ,nói cha rất thương y?u n?ng, bảo n?ng y?n t?m, kh?ng nghĩ tới đến Di?u gia l?̀n đ?̀u ti?n đã phải chịu đói. Sau là phụ th?n lừa n?ng, n?i Dương Lập H?nh sẽ đối xử với n?ng tốt lắm, bảo n?ng l?m tiểu thiếp của hắn, kh?ng nghĩ tới hắn lại đối n?ng ch?m chọc khi?u kh?ch. Dương Lập H?nh tại đ?m đ?̣ng phòng cũng lừa n?ng, n?i cả đời chi?́u c?́ nàng, kết quả đ?u! Hai năm nay làm toàn th?n nàng t?̉n thương, gương mặt bị hủy hoại, còn bị đu?̉i ra ngoài.

Mà chưởng qu?̀y c?̀m đ?̀ kia sẽ lừa n?ng? Kh?ng, kh?ng thể! Đ? l? thứ duy nh&




Bình luận
Sắp xếp
    Loading...