Giấc Mộng Của Anh Chính Là Em
Chương 3
Cầu Ô Thước*, cầu Ô Thước, rất ám muội nha ~*V*~
(cầu Ô Thước còn gọi là Ô Kiều nơi Ngưu Lang – Chức Nữ gặp nhau 1 năm 1 lần)
Dùng triệu hồi trục dành cho bạn tốt sẽ đến rất nhanh nhưng làm như vậy có bị hắn nhìn ra mình gấp gáp không?
Nhưng nếu cứ chạy bộ tới thì ngộ nhỡ hắn đợi lâu quá không đợi nữa thì sao bây giờ?
Vì sao hắn lại là Nghiêm Vũ Vi? Hại cô chơi game còn phải giả bộ đến rối rắm như vậy!
Lôi Ti Ti buồn bực gác chân lên, cuối cùng quyết định “Rụt rè, cao ngạo, lạnh lùng” để đi... phó bản orz
Rất nhanh Lôi Ti Ti liền phát hiện quyết định này có bao nhiêu ngu xuẩn.
Khinh Hiệp các xây thành không thể nghi ngờ đó chính là quả bom nặng ngàn cân, trên thế giới sớm xôn xao, lũ lụt cuồn cuộn: “La Hán các gửi tới thư chúc mừng”, “Am Ni cô gửi tới thiệp chúc mừng”, “Phụ nữ thuần chủng Bắc Kinh gửi tới thiệp chúc mừng”, “Soái ca Sơn Đông gửi tới thiệp chúc mừng”...
Lôi Ti Ti nhìn lên: đây là muốn làm quen sao?
Mà trên diễn đàn, một người đăng bài lên với cái tựa “Phỉ Ngã Lôi Ti, người chuẩn bị xây thành”, tác giả là Tề Thiên đại thẩm cực già chuyện nhất serve.
Tề Thiên đại thẩm đúng là vượt qua thử thách đạo đức nghề nghiệp. Trong bài, đại thẩm đưa hết vấn đề theo nhiều góc độ như là tính cách, tính hướng, kể cả ba vòng của Phỉ Ngã Lôi Ti để mọi người cùng bàn luận. Càng làm người ta giận là, để bài đăng được toàn diện, Tề Thiên đại thẩm tự mình cưỡi con lừa trắng tìm Ti Ti đáng thương nhà ta.
“Ti Ti àh, bây giờ em định đi đâu?”
Tề Thiên đại thẩm tốt xấu cũng là tiền bối của cô. Lôi Ti Ti không biết nói lời nào: “Uh, đi cầu Ô Thước.”
“Cầu Ô Thước!” Tề Thiên đại thẩm đánh một loạt chữ đầy dấu chấm than, “Yên Vũ SAMA cũng đang ở đó, Ti Ti yêu dấu...”
(SAMA là tiếng nhật thể hiện cách xưng hô kính trọng đối với một người nào đó, có thể dịch thành “đại nhân” hoặc “điện hạ”)
Chị B àh, Lôi Ti Ti lập tức liền 囧 rồi, đành phải nói dối: “A, bang chủ ở đó sao? Trùng hợp quá ta, ha ha.”
(B là
nữa đây)
“Đúng vậy, rất trùng hợp. Nhân duyên dù có xa ngàn dặm thì cũng gặp thôi ~”
Lôi Ti Ti đành phải đổi đề tài: “Hắc hắc, chúng ta xây thành rồi rất vui nha.”
“Đúng vậy, hai người phối hợp ăn ý như vậy, đúng là có tướng vợ chồng mà... Phỉ Ngã àh, có phải em sắp làm bang chủ phu nhân không?”
Lôi Ti Ti phát điên, Tề Thiên đại thẩm đây là... bệnh nghề nghiệp sao!
Lôi Ti Ti cũng không muốn nói tiếp nữa, kéo bạch y thiếu nữ lách qua.
Nhưng sự thật chứng minh, chuyện xấu thường thường thích tập trung một chỗ.
Rõ ràng con chim bay phía trước, con lừa đuổi theo phía sau. Lôi Ti Ti cũng không phải đại thần, thế nhưng đụng phải một con BOSS.
Lôi Ti Ti vã mồ hôi lạnh cố mà tránh.
Khi không tìm được mục tiêu, quái vật sẽ công kích phạm vi gần!
Trong game, Lôi Ti Ti luôn không may mắn, cũng rất RP* nên đã trải qua việc hàng loạt dân trong thành bị tàn sát. Có một tay mới dẫn quái vào thành, quái vật tìm không thấy mục tiêu bắt đầu công kích xung quanh, ngay cả người mở quán nhỏ bên đường cũng không tha.
(Ami: RP có rất nhiều nghĩa. Trước mắt thường thấy nhất có ý tứ là “Nhân phẩm”, Hán ngữ ghép vần RenPin)
Không cần hoài nghi, khi đó cô đang ở trong Hoàng Thành mở quán T^T
Quả nhiên, quái vật mặt mũi hung tợn hướng cô mà đánh.
Lôi Ti Ti vội vàng nhấn tổ đội.
Tề Thiên đại thẩm không chịu: “Đánh quái loại việc cấp thấp này! Ta nghĩ ở thiên đình cũng no đủ rồi...”
“Ấn đường thành đen.”
“Ta nghĩ là mặt trời rất cao...”
“Nhãn tiểu vô quang.” (Dol: hình như nói người ta thiển cận)
“Ta nghĩ là...thối Lôi Ti, em dám chê ta!”
“Dẹp cái chuyện ba hoa cấp thấp này~ có bản lĩnh tới tổ đội đi ~”
Tề Thiên đại thẩm không thể nhịn được nữa, cuối cùng đồng ý tổ đội với Lôi Ti Ti.
Chuyện rất rõ ràng, cho dù phải chết cũng phải tìm bạn chết chung ~
Cô ác như vậy sao? 囧.
Cô ác như vậy?
Thao tác của Tề Thiên đại thẩm thật làm cho cô không nói được gì. Lôi Ti Ti nhịn không được hoài nghi chị ta là BOSS phái tới làm gián điệp, chuyên môn phụ trách ở sau lưng cô đâm một đao.
Sau lần thứ N orz mới để BOSS nằm dưới chân, nhìn nhìn chỉ còn dư lại mấy hồng lam dược, Lôi Ti Ti ngay cả ý muốn chết cũng không còn.
Nước mắt Lôi Ti Ti đang gầm thét, lòng Lôi Ti Ti đang chảy máu, Lôi Ti Ti... Khi cô mất hết can đảm, đang muốn chụp một chưởng, quái vật lại bỗng nhiên xoay đi, hướng một phương hướng khác đánh tới.
Lôi Ti Ti vội vàng nhìn sang.
Vẫn còn người xui xẻo giống mình? Lôi Ti Ti cảm thấy cùng bệnh giống nhau.
Người tới mặc đại bào (áo khoác lớn) màu đen, cổ tay áo rộng thùng thình ẩn ẩn hiện hiện hoa văn xanh đen. Khuôn mặt đẹp tới quá phận: mắt đào hoa ửng đỏ, mũi thẳng. Từ góc độ này nhìn sang, tay áo chỉ có một đường cong trong sáng, siêu dật nói không nên lời.
Lôi Ti Ti cảm khái, làm sao mà tạo được một yêu nghiệt như vậy, trang trí của game thật đúng là không phải người sống làm mà.
Tề Thiên đại thẩm cứ hưng phấn chào hỏi: “Ah, Giang gia gia, Giang gia gia ~”
Lôi Ti Ti rơi lệ, pó tay người này luôn T^T
Nếu đưa cho Tề Thiên đại thẩm một chiếc khăn đỏ, còn thêm hai má đỏ bừng vì kích động, miệng toàn “Thực xấu thực bạo lực” thì đúng là giống học sinh tiểu học.
Huyền y nam tử (chàng trai áo đen) hình như liếc các cô một cái, mới thản nhiên chuyển động tiến công.
Sau khi trận giết quái này bị Tề Thiên đại thẩm tống lên diễn đàn, không chỉ tràn ngập màu sắc thần thoại còn có loại kịch anh hùng cứu mỹ nhân sến chết nữa. Chị ta nói với YIN dân trong sever: khi chị ta đang toàn lực chống lại quái Cuồng Phong đến lúc sắp chết thì Giang gia gia Giang tổng thư ký giống như thần tiên giáng trần. Cô không nhìn thì thôi vừa nhìn thì bực cả mình, đây không phải là đang nói nhảm sao? Con quái vật cao cấp hồn phi phách tán trong tay vị tổng thư ký vĩ đại này, cả một chút cặn cũng không chừa.
[Nhất Vĩ Độ Giang][1] Giang gia say mê nói không ngừng: wow, đây không phải là sự nghiệp kiến quốc cộng thêm trận Bích sao? Lớn quá a!
Thao tác của Nhất Vĩ Độ Giang thật sự không thể chê. Vài ánh sáng trắng xẹt qua, đang là quái vật dữ như hổ lập tức biến thành hello kitty, ngoài ra còn học theo tấm gương tốt của Đôrêmon tuôn ra vài món trang bị thuộc loại trâu bò.
Lôi Ti Ti đỏ mắt lại hổ thẹn, xấu hổ nói cảm ơn: “Thật sự là rất cảm ơn.”
Nhất Vĩ Độ Giang nhìn cô một cái: “Không thể dễ dàng bỏ qua vì ngu ngốc còn ở đây thôi.”
Lôi Ti Ti gật đầu: “Uh, đại thẩm, thao tác của chị quả thật rất tăng mạnh. Nhưng cũng không phải ngốc.”
Lúc chị còn máu nhiều thì cứ cuồng tăng máu, khi hết máu thì một chút cũng không trông cậy được. Thật sự là...
Nhất Vĩ Độ Giang lắc lắc tay áo: “Tôi nói cô.”
Tề Thiên đại thẩm giả mù sa mưa: “Uh, Phỉ Ngã, thao tác của em cũng mạnh hơn. Nhưng cũng không phải ngốc, chỉ là một NC.”
Lôi Ti Ti nổi giận, mắng: “Tôi không phải NC, tôi là CN!”
(CN là 处女 ý là trinh nữ, xử nữ, còn NC là 脑残 ý là đần độn ko bít đúng ko nữa)
Âm vang như sấm, mãi đến khi Lôi Ti Ti biến mất.
Đường càng quanh co tương lai càng tươi sáng. Nói sao thì Lôi Ti Ti vẫn phải đi.
Nhất Vĩ Độ Giang từ trước đến nay luôn là thần long thấy đuôi không thấy đầu. Nghe Lôi Ti Ti nói xong, vung tay áo liền biến mất.
Nhưng Tề Thiên đại thẩm như trước không chịu buông ta cứ quấn quít lấy cô: “Lôi xử nữ Lôi xử nữ, tới đây, kể chuyện không thể nói ra giữa em và Yên Vũ SAMA đi.”
“Em dựa vào, tới pk tới pk! Chị thắng thì em sẽ nói cho chị biết!”
“Nha, ý là giữa em và Yên Vũ SAMA thật sự có □... Aiz aiz, thân ái àh, xử nữ không nên cùng người khác pk.”
“Em...! Ô ô, đại thẩm, tha cho em đi ~”
“Nha, làm sao chị có thể tha cho em? Em là xử nữ hiếm có của thế kỷ 21 nha ~”
“Tề Thiên đại thẩm chị muốn chết hả!”
“Chị chỗ nào là muốn chết hả, chị đây là tìm xử nữ ~”
Cô không thể nhẫn nhịn rồi! >
Lôi Ti Ti không nghĩ tới đời này còn có thể bị anh hùng cứu mỹ nhân. Tuy rằng anh hùng rất anh hùng, nhưng nhân vật phản diện đại BOSS Tề Thiên Đại Thẩm cũng rất đáng khinh.
Khi Huyết Phượng hoàng xuất hiện, Lôi Ti Ti kích động thiếu chút nữa khóc.
Tử y nam tử nhảy xuống Phượng Hoàng, đứng trước người cô: “Ti Ti?”
Lôi Ti Ti vội vàng trả lời: “Là tôi là tôi!”
Tề Thiên đại thẩm cũng không nghỉ ngơi: “Wow, Yên Vũ SAMA, tới rồi ~ nói cho chúng tôi biết hai người có chuyện gì không thể nói...”
Yên Vũ quét mắt nhìn Tề Thiên đại thẩm một cái, nghiêng đầu: “Không muốn chết mau cút.”
Con lừa của Tề Thiên đại thẩm gào khóc một tiếng.
Đại thẩm ôm ngực, chạy thẳng.
“Ngại quá, tôi đến muộn.” Lôi Ti Ti nhận sai.
“Không sao.” Khuôn mặt Yên Vũ tươi cười.
Mặc dù mọi người đều nói Yên Vũ rất nghiêm túc rất đàng hoàng, nhưng Lôi Ti Ti không cảm thấy như vậy. Khi Yên Vũ ở chung với mình thường xuyên bật mặt cười, làm cho tâm trạng hồi hộp của cô càng không thể bình tâm.
Lôi Ti Ti vừa nghĩ muốn để mặt cười ra, tầm mắt dừng lại trên màn ảnh.
Bọn họ đã tới nơi.
Hệ thống nêu lên: Bạn có đồng ý nhận quà – Lam Điền Ngọc Ấm cung – của người chơi Yên Vũ Nhâm Bình Sinh không? Lôi Ti Ti chọn đồng ý.
Cây cung này rất được, trên thân màu xanh ngọc có hình phượng hoàng kiều diễm. Yên Vũ là Phượng Hoàng Tộc.
Bên ánh sáng xanh xanh của cầu Ô Thước, một thân tử y của nam tử Phượng Hoàng Tộc cười ôn nhu; bạch y nữ tử vẻ mặt thản nhiên đang thử cung, rất lâu mới nói một tiếng cám ơn.
Gió đêm phơ phất, tà áo ẩn ẩn hiện hiện.
Cô nghĩ mình sẽ không bao giờ quên được hình ảnh bên cầu Ô Thước này.