“Mua đồ gì? Cha cùng con đi!” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
“Đương nhiên là mua những đồ vật cần thiết cho bữa tiệc tối hôm nay rồi!” Hi Hi nói.
Mặc Thiếu Thiên cau mày, “Con phải tự mình xuống bếp?”
Hi Hi gật đầu một cái, “Đúng vậy, tới đây đều là bạn của mẹ, con đương nhiên muốn đích thân xuống bếp!” Hi Hi nói.
Mặc Thiếu Thiên cau mày, nghe Hi Hi phải làm cơm cho nhiều người, tâm Mặc Thiếu Thiên hơi đau.
“Không cần mua, hôm nay đi ra ngoài ăn!” Mặc Thiếu Thiên quả quyết nói.
Hi Hi sững sờ, sau đó liếc mắt nhìn Lâm Tử Lam, tiếp theo, hướng về phía Mặc Thiếu Thiên nói, “Cha thân ái, cha là trong lòng thương con sao?”
“Dĩ nhiên!” Mặc Thiếu Thiên lưu loát thừa nhận, con anh anh có thể không đau lòng sao?
Hi Hi cười hắc hắc, “Cha, cha yên tâm, những thứ này đối với bảo bối mà nói, là chuyện vặt!” Hi Hi cười nói.
“Bảo bối, cho dù con cảm thấy đó là chút lòng thành của con, nhưng cha cũng rất đau lòng, quyết định như vậy đi, ra bên ngoài ăn, cha mời!” Mặc Thiếu Thiên nói.