Dựa vào cái gì?
Nhìn bọn họ nói nói cười cười là đả kích lớn nhất đối với Trọng Nhược Tình!
Trọng Nhược Tình hai tay nắm chặt, hận ý càng ngày càng rõ ràng!
Lâm Tử Lam, tôi tuyệt đối sẽ buông tha cho cô!
Trọng Nhược Tình xoay người bước đi, nhưng mà vừa mới quay mình lại liền thấy được người phía sau.
Mặc Lưu Ly đứng ở phía sau, thoạt nhìn vô cùng điềm tĩnh, điềm tĩnh mang theo một loại cảm giác thần bí. Khi Trọng Nhược Tình nhìn thấy cô thì sửng sốt một chút.
"Cô Trọng!" Mặc Lưu Ly lạnh nhạt lên tiếng xem như là chào hỏi.
Trọng Nhược Tình nhìn Mặc Lưu Ly, trước kia khi ở bên cạnh Mặc Thiếu Thiên cô thường hay muốn biểu hiện tốt trước mặt của nhà họ Mặc, mà hiện tại, thật không cần thiết...!
Trọng Nhược Tình ánh mắt lạnh nhạt đảo qua trên người Mặc Lưu Ly, cái gì cũng không có nói liền rời đi.
Mặc Lưu Ly đứng ở tại chỗ, biểu tình lạnh nhạt, nhìn bóng dáng của Trọng Nhược Tình cuối cùng cũng không có nói cái gì.
Đã xảy ra nhiều chuyện tình như vậy nhưng cô vẫn không có bất kỳ phản ứng nào!
Lúc này, Mặc Lưu Ly đi đến chỗ Trọng Nhược Tình vừa mới đứng liền thấy được một màn ấm áp ở dưới lầu.
Hi Hi, Mặc Thiếu Thiên, còn có Lâm Tử Lam, ba người nói nói cười cười vui vẻ, thoạt nhìn thực ấm áp. Đôi nam nữ kia thỉnh thoảng có nháo lên một chút nhưng nhìn từ góc độ khác như là liếc mắt đưa tình. Ánh mắt của Mặc Thiếu Thiên tràn ngập sự cưng chìu sủng nịch. Hình ảnh này thoạt nhìn thật ấm áp.
Mặc Lưu Ly không nhớ rõ đã bao lâu rồi không có nhìn thấy Mặc Thiếu Thiên tươi cười như vậy. Thế mà hôm nay cô lại được nhìn thấy.