Phần 11 : Ph?m đ? gặp nhau sẽ biết nhau, gặp nhau sao lại như kh?ng gặp
Trong lớp học, trong s?n trường, tr?n tất cả những con đường m? mỗi ng?y họ đạp xe ngang qua.
C? muốn đ?p lại một tiếng ?Hey?, nhưng giọng n?i lại ứ nghẹn kh?ng thể th?nh lời. M?i m?i cũng kh?ng thể trả lời c?u hỏi của anh nữa. M?i m?i cũng kh?ng thể được y?u như thế nữa.
1.
H?m sau ?n Tĩnh v? Giang Quế Minh vẫn kh?ng thể gặp nhau.Giang Quế Minh bị chủ bi?n ph?i ra hải ngoại đột xuất, c?n ?n Tĩnh cũng nhận được điện thoại của c?ng ty truyền th?ng đ? sau khi đến bưu điện chuyển ph?t nhanh th?ng tạp ch? cho T? T?.Kh?ng phải l? người phỏng vấn ?Giả Qu?n Bằng, m? m?y gọi m?y về ăn cơm? gọi đến, m? l? một nh?n vi?n tiếp đ?i c? h?m đ?, một c? g?i rất s?ng sủa, c? n?i xem xong tạp ch? của Mạnh Ph?m cảm thấy rất cảm động, đ?ng l?c c? một người bạn l?m về quảng c?o truyền th?ng, do đ? muốn hỏi ?n Tĩnh c? hứng th? đến thử kh?ng.
Đương nhi?n l? ?n Tĩnh kh?ng bỏ qua cơ hội từ tr?n trời rơi xuống thế n?y, buổi phỏng vấn cũng thuận lợi ngo?i ? muốn, c? đ? ch?nh thức được tuyển dụng.
Sau khi k? hợp đồng xong, vừa ra khỏi c?ng ty th? ?n Tĩnh đ? hứng khởi gọi điện cho Giang Quế Minh, kể lại cho anh nghe đầu đu?i sự việc, kể cả lần thất bại trước đ?. Giang Quế Minh rất ki?n nhẫn lắng nghe c? n?i, vui vẻ b?n luận với c?.
?n Tĩnh cảm thấy c? thể c? một người c?ng chia sẻ những việc n?y l? v? c?ng ấm ?p, bất kể l? hụt hẫng hay l? vui mừng, c? đều muốn lập tức n?i cho anh biết, đấy thật ra ch?nh l? niềm hạnh ph?c giản dị nhất.
Đi đến ng? tư, đ?n giao th?ng chuyển sang m?u đỏ, ?n Tĩnh nh?n nh? đứng chờ, người đi l?m ở b?n cạnh th? kh?ng ngừng nh?n đồng hồ, sau đ? th? nh?n ngang nh?n dọc, cứ như muốn tức th? chạy qua b?n kia đường. Nh?n b?ng lưng của người đ?, ?n Tĩnh nghĩ, thật ra đời người cũng giống như qua đường vậy, nếu như đ?n cứ m?i xanh, vậy th? l?u l?u xuất hiện một c?i đ?n đỏ cũng sẽ l?m ta cảm thấy ủ ?, tr?i lại nếu như bị kẹt đ?n đỏ qu? nhiều rồi, th? dẫu cho trung gian chỉ c? một c?i đ?n xanh, ta cũng sẽ cảm thấy may mắn. Do đ? con người khi c? vận may sẽ v? một chuyện nhỏ nhặt m? kh?ng vui, c?n khi kh?ng may, tr?i lại sẽ v? một hạnh ph?c rất rất nhỏ m? ki?n cường đứng dậy. Giống như đường cong giao thoa l?n xuống trong h?m sin của to?n học.
Khi ?m ấp mối t?nh đầu của Đỗ Hiểu Phong, ngồi bận rộn với n?i việc trong c?ng ty, ?n Tĩnh cũng chưa từng cảm nhận được c? g? đặc biệt vui vẻ, giờ đ?y sau khi trải qua thất t?nh, thất nghiệp v? một loạt những đả k?ch, ?n Tĩnh của ng?y h?m nay đ? c? thể thản nhi?n bước đi tr?n đường.
Hoặc giả ?t nhiều đ? từng thỏa hiệp với sự trưởng th?nh, hoặc giả đ? v? mất đi thanh xu?n m? bi thương, nhưng cuối c?ng rồi cũng phải tiếp bước.
Đ?n xanh đ? bật s?ng, ?n Tĩnh ngẩng cao đầu, r?i đều bước ch?n.
2.
Giang Quế Minh vừa từ b?n ngo?i trở về th? đ? lập tức hẹn gặp ?n Tĩnh, ng?y họ gặp nhau đ?ng l?c l? ng?y 8 th?ng 8, nghĩ lại một năm mấy trước đ? c?n tr?ng chờ gi?y ph?t lấy chồng trong lễ khai mạc Olympic, ?n Tĩnh cảm thấy số phận dường như đ?ch thật l? c? t?c mệnh.Giang Quế Minh đặt một b?n trong nh? h?ng ?, anh rất quen với nơi n?y, cũng rất biết tạo kh?ng kh?. L?c n?y đ?y anh kh?ng c?n l? vị k? giả kh?n lanh c? thể n?i đ?a bất cứ l?c n?o nữa, m? l? một người đ?n ?ng lịch l?m nho nh?, tất cả đều nắm bắt trong tay anh.Giang Quế Minh mỉm cười nh?n ?n Tĩnh l?m c? c? hơi ngượng ngạo, người phục vụ r?t rượu cho c?, c? v٩ n?i cảm ơn, sau đ? c?i thấp đầu, vọc m?ng tay của m?nh như đang trốn tr?nh ai đ?.?N?y, em hồi hộp g? thế?? Giang Quế Minh chọc c?.
?Em?. l?m g? c?.? ?n Tĩnh ngước mặt l?n lườm anh một c?i.