Phần 2 : Tốt nhất kh?ng n?n biết nhau, như thế sẽ kh?ng phải nhớ nhau
?Bạn ấy đến khu H?e Ấm, bảo l? muốn chụp ảnh của hoa h?e, tr?n đường về Bắc Kinh th? gặp phải tai nạn giao th?ng. L?c ra đi, bạn ấy rất y?n tĩnh, giống như thiếp ng砶ậy. T?i xế n?i, trước khi nhắm mắt lại bạn ấy đ? n?i g? đ?, nhưng họ đều nghe kh?ng r???
1.
Kh?ng ai ngờ rằng, buổi họp mặt lại kết th?c trong niềm thương nhớ tĩnh lặng.
?Bạn ấy đến khu H?e Ấm, bảo l? muốn chụp ảnh của hoa h?e, tr?n đường về Bắc Kinh th? gặp phải tai nạn giao th?ng.?
?Kh?ng c? ngoại thương, rất sạch sẽ, đại kh?i l? bị thương ở n?o bộ.?
?Khi ra đi b?n cạnh kh?ng c? người th?n v? bạn b?, bạn ấy chỉ ra đi một m?nh.?
?Rất y?n tĩnh, giống như thiếp ngủ vậy.?
?T?i xế n?i, trước khi nhắm mắt lại bạn ấy đ? n?i g? đ?, nhưng họ đều nghe kh?ng r???
Ti?u Lỗi tường thuật lại gi?y ph?t cuối đời của Mạnh Ph?m một c?ch chậm r?i, ?n Tĩnh đ? rơi lệ từ l?c n?o, c? dường như tr?ng thấy, h?nh b?ng đ? h?a quyện với hương hoa của vị thiếu ni?n tĩnh lặng đứng ph?a dưới gốc h?e chằn chịt những hoa.
H?nh ảnh của người đ? khuất khiến cho tất cả những cảm x?c nhiễu loạn của con người đều lặng xuống, mối t?nh đầu cũng được, Đỗ Hiểu Phong cũng được, đều như đ? tho?ng chốc mất đi hương vị ưu sầu. ?n Tĩnh chỉ chăm ch? nhớ lại gương mặt của Mạnh Ph?m, nhưng kh?ng hiểu tại sao, trong k? ức của c?, con người n?y cứ lu?n mơ hồ.
Tiếng thổn thức của T? T? l?m người ta x?t xa, ?n Tĩnh nắm lấy tay c?, l?ng b?n tay của T? T? băng lạnh, c? ?t mồ h?i, như vừa mới ng?m từ nước đ? ra vậy.
?T? Viện, bạn đi tiễn Mạnh Ph?m đi.? Ti?u Lỗi trịnh trọng n?i, ?Tuần sau bạn ấy hỏa t?ng.?
T? T? gật đầu li?n tục, nước mắt rơi xuống mu b?n tay của ?n Tĩnh, giọt lệ n?y l? thứ duy nhất c? hơi ấm m? ?n Tĩnh tiếp x?c được trong ng?y h?m đ?.
Tang lễ của Mạnh Ph?m rất đơn giản, c? lẽ v? c?n qu? trẻ, kh?ng c? bao nhi?u trải nghiệm cuộc sống để ?n lại. Người đến tiễn đưa cũng kh?ng nhiều, ?n Tĩnh nh?n quanh, đại kh?i chỉ c? họ v? một số bạn đại học, h?nh như c? l?nh đạo trong t?a soạn đến, đứng b?n cạnh với gương mặt như sắp ngủ gật.
Buổi họp nh?m h?m đ? tuy rằng ai cũng đều n?i sẽ đến, nhưng người thật sự đến cũng kh?ng c? bao nhi?u. Mạnh Ph?m l? học sinh chuyển từ trường kh?c qua, lại qu? trầm lặng, do đ? kh?ng c? người bạn n?o l? đặc biệt th?n trong lớp, c? lẽ những người nhớ đến anh, chỉ c? T? T? v? c?c bạn nữ từng l?n th?ch anh m? th?i.
Lễ đường truy điệu trở n?n trống trải rất nhiều, v?ng hoa m?u trắng đều l? sản phẩm d?ng lại, mỗi lần chỉ thay c?u đối ph?ng kh?c l?n. Người đứng b?n cạnh ba mẹ của Mạnh Ph?m l? một c? g?i chạc tuổi anh, mỗi lần c? người đi qua từ biệt với di thể, c? đều c?i đầu hồi lễ. Ti?u Lỗi n?i nhỏ, c? ấy l? bạn g?i của Mạnh Ph?m, t?n Hiểu Lan, h?nh như đ? đến giai đoạn cưới hỏi.
Mạnh Ph?m nằm giữa biển hoa mang một mỹ cảm đặc biệt, d?ng từ n?y để h?nh dung một người đ? mất c? hơi kh?ng th?ch đ?ng, nhưng trong gi?y ph?t nh?n thấy anh, ?n Tĩnh đ?ch thật đ? c? suy nghĩ như thế. Giống như Ti?u Lỗi đ? n?i vậy, dẫu cho chết v? tai nạn giao th?ng, nhưng Mạnh Ph?m vẫn sạch sẽ thanh tho?t, thậm ch? c?n được bao tr?m bởi một tấm m?n trong suốt dưới ?nh đ?n. C? lẽ người chỉnh l? di thể cũng tiếc cho sự ra đi qu? sớm của vị thiếu ni?n thanh t? n?y, n?n đ? chải chuốc cho anh đặc biệt biệt an tường, đứng nh?n từ g?c độ của ?n Tĩnh, kh?e m?i của anh phảng phất như đang mỉm cười.
Nh?n thấy nụ cười rất c? khả năng l? do ảo gi?c n?y, ?n Tĩnh mới thật sự nhớ ra gương mặt của Mạnh Ph?m. Đối mặt với khu?n mặt đ? kh?ng c?n sinh kh? mới nhớ ra diện mạo của anh khi c?n sống, chung quy l? một việc rất c? lỗi, ?n Tĩnh hơi khom người c?i đầu, đặt nh?nh c?c trắng đến b?n cạnh anh, c?n T? T? th? đ? lại kh?c.
Ra khỏi ph?ng truy điệu, ?nh mặt trời ch?i chang l?m người ta cơ hồ kh?ng thể mở mắt. ?n Tĩnh ngồi cạnh T? T? đang rất tiều tụy, Ti?u Lỗi v? những bạn nam kh?c thương lượng xem đi ăn trưa ở đ?u, c? người n?i đi m?n Tứ Xuy?n, c? người bảo ăn m?n Quảng, h?nh như lại l? một buổi họp nh?m.
Người ra đi đ? ra đi, người ở lại vẫn phải tiếp tục sụ sống, c?i k? ức hoặc mơ hồ hoặc r? r?ng kia cuối c?ng rồi cũng tan th?nh m?y kh?i, đời người cũng chỉ c? thế, ?n Tĩnh đột nhi?n cảm thấy m?nh so đo chuyện xưa với Đỗ Hiểu Phong l? chẳng c? ? nghĩa g?.
?Xin hỏi??
Bị một giọng n?i ngắt ngang d?ng suy nghĩ, Hiểu Lan đang đứng ở ph?a sau họ, c? hơi khom người n?i, ?C?c c? đều l? bạn học phổ th?ng của Mạnh Ph?m ư??
?n Tĩnh vội v?ng đứng dậy n?i: ?Phải, c? g? cần ch?ng t?i gi?p đỡ sao??
Hiểu Lan lắc đầu: ?Kh?ng c?, c?m ơn mọi người đ? c? thể đến tiễn anh ấy.?
Vừa dứt c?u, mắt của c? lại đỏ l?n.
?Đ? l? điều ch?ng t?i n?n l?m, c? cũng bớt đau buồn.? ?n Tĩnh an 穮
Hiểu Lan dụi dụi mắt rồi n?i: ?Mặc d? hỏi c?u n?y trong l?c n?y kh?ng mấy th?ch hợp, nhưng t?i vẫn muốn biết, c? một chuyện anh ấy chưa bao giờ n?i r? với t?i, ừm?. sau n?y cũng kh?ng thể n?i cho t?i biết nữa, nhưng t?i thật sự rất muốn biết?.?
?n Tĩnh chăm ch? nghe c? n?i, Hiểu Lan tr?ng c? hơi khẩn trương, nhưng c? thể thấy c? đ? hạ quyết t?m rồi.
?C? g?i đầu ti?n m? anh ấy th?ch l? ai? Hai c?. ai l? người m? anh ấy th?ch??
?n Tĩnh khựng người, Hiểu Lan ngẩng đầu l?n, ?nh mắt kh?ng mang một ch?t đố kỵ n?o, chỉ giống như một đứa b? đang chờ đợi đ?p ?n, c? nh?n c?, ?nh mắt th?nh khẩn.
?Điều n?y?? ?n Tĩnh nh?n T? T? một c?i, h?ng mi của T? T? hạ xuống kh?ng c? biểu thị g?, ?n Tĩnh nghĩ chắc l? T? T? cũng kh?ng ngại, c? chỉ v?o T? T? v? n?i: ?Người Mạnh Ph?m th?ch l?c đ? l? bạn ấy.?
T? T? gật đầu ch?o Hiểu Lan, Hiểu Lan cười một c?ch thư th?i, n?i: ?C? c? thể đến, anh ấy chắc chắn rất vui.?
T? T? kh?ng ngờ Hiểu Lan lại n?i như thế, c? c? hơi ngượng ng?ng m? giải th?ch: ?T?i v? bạn ấy kh?ng c? g? đ?u??
?Anh ấy rất th?ch c?.? Hiểu Lan bặm m?i, cười nhạt, ?Khi ch?ng t?i bắt đầu quen nhau th? anh ấy đ? n?i với t?i, cho ph?p anh ấy giữ một vị tr? ở trong l?ng để d?nh cho c?, l?c đ? t?i c?n ghen một trận nữa!?
T? T? đỏ mặt, kh?e mắt c? hơi ươn ướt.
?L?c đ? hai người th?n lắm ??? Hiểu Lan hỏi.
?Kh?ng c?.? T? T? n?i, ?Bạn ấy chưa từng n?i th?ch t?i, l? c?c bạn trong lớp n?i th?i.?
?Th? ra l? đơn phương ?! Đ?ng đời!? Hiểu Lan tr?ng như thở ph? nhẹ nh?m vậy, c? cười n?i: ?Anh ấy l? t?n nh?t gan, đến chết cũng kh?ng n?i cho c? biết. Nếu kh?ng phải t?i n?i ra th? mối t?nh đầu của anh ấy coi như triệt để tan biến rồi. T?n ngốc n?y thật t?nh phải c?m ơn t?i nữa! Đ?ng kh?ng??
Bờ vai T? T? run rẩy, c? gật đầu, nghẹn ng?o n?i: ?C?m ơn c?!?
?Nhưng nếu như anh ấy c?n sống, t?i kh?ng thể n?o xem như kh?ng c? chuyện g? m? n?i chuyện với c? đ?u?.?
Hiểu Lan ?m mặt bật kh?c, đứng giữa ?n Tĩnh v? T? T?, tr?ng c? thật c? đơn, T? T? bước tới trước một bước, khẽ ?m lấy c?. Gi? đầu xu?n vẫn c?n mang hơi lạnh, n? luồng qua người họ, lướt qua những mẫu hoa giấy m?u trắng.
?n Tĩnh đứng nh?n đờ đẫn, c? bị Mạnh Ph?m l?m cảm động rồi, bởi thế m? trong l?ng c?ng th?m kh? chịu, tại sao anh c? thể giữ g?n mối t?nh đầu đến gi?y ph?t cuối c?ng của cuộc đời, c?n c? lại đ? đ?nh mất ngay khi vẫn c?n sống?
2.
Sau khi Mạnh Ph?m qua đời, b?i viết cuối c?ng của anh đ? được đăng l?n tạp ch?.
?n Tĩnh mua được n? tại một sạp b?o b?n điện ngầm, h?m đ? c? vốn định mua ?Thời trang Bazaar?, bất cẩn l?m rơi tiền, khi c?i xuống nhặt lại c? mới t?nh cờ nh?n thấy quyển ?Hạ Lữ? ở g?c dưới c?ng.
Hiển nhi?n đ?y l? một quyển tạp ch? ?t c?ng ch?ng, sống qua ng?y nhờ quảng c?o, thật tế kh?ng c? bao nhi?u người xem, quyển đầu ti?n tr?n chồng b?o đ? c?n c? thể r? r?ng nh?n thấy một dấu gi?y cao g?t.
Chợt nhớ ra t?a soạn nơi Mạnh Ph?m l?m việc ch?nh l? ?Hạ Lữ?, ?n Tĩnh b?n cầm l?n, phủi đi bụi bặm tr?n đ? rồi lật ra xem.
V? c? đ? nh?n thấy bức ảnh hoa h?e m? Mạnh Ph?m chụp được, c?n c? b?i viết của anh __ ?Lại đến m?a hoa h?e tỏa hương?:
Cơ hồ mỗi một ng?i trường đều sẽ c? một c?y h?e, v? dưới mỗi một gốc h?e, đều sẽ c? những c?u chuyện bị l?ng qu?n qua d?ng thời gian.
Lần đầu ti?n gặp c? ấy, ch?nh l? khi hoa h?e tỏa hương.
T?i l? học sinh chuyển đến từ trường kh?c, h?m đ? đến trường để gặp c? chủ nhiệm, chuẩn bị h?m sau ch?nh thức v?o lớp.
C? ấy vừa đ?ng l?c ra về, khi đi ngang qua t?i, c? rất tự nhi?n m? n?i với t?i: ?Bye bye!?
T?i quen c? ấy sao?
Bởi v? qu? nghi?m t?c suy nghĩ vấn đề n?y, t?i thậm ch? đ? qu?n đ?p lại c? một tiếng ?Bye bye?. C? ấy đeo cặp, vừa n?i chuyện với người bạn b?n cạnh, vừa quay đầu lại cười với t?i. Khi t?i x?c định rằng t?i kh?ng quen biết c? ấy, th? c? ấy đ? chạy xuống cầu thang rồi.
Mở đầu của ch?ng t?i kh?ng mấy tươi đẹp, c?n chưa quen biết, th? đ? tuy?n bố ?tạm biệt?, giờ đ?y nghĩ lại ?t nhiều c? hơi kh?ng may mắn.
Song trong l?c đ?, t?i lại cảm thấy rất ấm ?p, trong một ng?i trường ho?n to?n xa lạ, c? một c? g?i mỉm cười với t?i.
C? ai sẽ v? một lời tạm biệt m? th?ch một người kh?ng?
T?i tin nhất định l? c?, khi c?n trẻ ch?ng ta c? đủ l? do để th?ch một người một c?ch nghi?m t?c, đến khi lớn l?n, ch?ng ta cũng c? đủ l? do, để nghi?m t?c m? phụ l?ng một người. Do đ? những t?nh cảm non nớt nhất của gi?y ph?t đầu ti?n, lu?n lu?n sẽ ghi nhớ cả đời. Hoặc giả đ?ch thật l?, ng?y th?ng tốt, giờ ph?t xưa.
T?i đ? nh?t nh?t, v? lẳng lặng m? y?u th?ch c? ấy.
Mỗi học kỳ đều cẩn thận ghi lại thời kh?a biểu, khoảng c?ch với c? ấy trong tiết học vi t?nh, trong giờ ?m nhạc, trong ph?ng th? nghiệm; khi đi học sẽ cố ? chạy v?ng một đoạn đường, tr?ng mong được nh?n thấy h?nh b?ng của c? ấy tr?n con đường quen thuộc nơi nh? c?; sẽ bất gi?c ng?m nga ca kh?c m? c? ấy th?ch; kh?ng bao giờ tr? chuyện với c? ấy, nhưng lại nhớ r? c? ấy cắt m?i v?o l?c n?o, thay giấy bao tập v?o ng?y n?o? t?i đ? d?ng phương thức kh?ng ai biết đến như thế để th?ch c? ấy, bởi v?, c? ấy th?ch người kh?c.
Trong ng?y tốt nghiệp, t?i đ? ngồi dưới gốc h?e suy nghĩ, c? n?n n?i với c? ấy kh?ng, t?nh y?u đầu ti?n của t?i.
T?i ngồi rất l?u, rất l?u, bờ vai đ? phủ đầy hoa h?e.
Cuối c?ng vẫn đ? kh?ng n?i.
Giờ đ?y thời gian đ? chia c?ch ch?ng t?i, rồi c? một ng?y c? ấy sẽ qu?n t?i, hoặc c? lẽ hiện giờ đ? kh?ng c?n nhớ r? nữa. Nhưng kh?ng sao, t?i đ? một m?nh len l?n thưởng thức một t?nh y?u đầu đời độc nhất v? nhị n?y, ngay cả c? ấy cũng kh?ng biết, trong những năm th?ng đ? bị c? l?ng qu?n, trong vệt đen của k? ức của c?, c? một người vẫn lu?n mong nhớ niềm hạnh ph?c của c?.
Đ?y ch?nh l? b? mật ngọt ng?o v? tươi đẹp nhất của t?i.
Đ?a hoa h?e trong h?nh, đ? rơi xuống khi t?i nhấp n?t chụp. C?n đ?a hoa hoe trong l?ng t?i, vẫn tiếp tục lẳng lặng nở rộ ở đ?.
?, phải rồi.
C?u cuối c?ng t?i n?i với c? ấy l?: ?Bye bye!?
Khi ?n Tĩnh đọc hết chữ cuối c?ng, tr?n c?y đ? rơi xuống một nh?nh hoa h?e. Nh?nh hoa rơi v?o ngay b?n cạnh, ph?a tr?n t?n của Mạnh Ph?m, c?n c? một ? vu?ng đen.
? vu?ng đen bao quanh t?n người n?y r? r?ng để ghi ch? một nỗi ưu buồn của sự ra đi, nhưng ?n Tĩnh lại cảm nhận được một sự ấm ?p chưa từng c?. C? dường như c? thể ngửi được m?i hương của hoa h?e trong s?n trường, trong ph?ng học đầy ?nh s?ng, Mạnh Ph?m y?n tĩnh ngồi đ?, anh nh?n ra cửa sổ, xoay v?ng c?y b?t tr?n tay. Tấm gương tr?n cửa sổ, phản chiếu lại nụ cười trẻ trung của T? T? v? ?n Tĩnh.
?n Tĩnh kh?p tạp ch? lại, lấy điện thoại ra gọi cho T? T?.
?Cậu c?n nhớ c?u đầu ti?n n?i với Mạnh Ph?m l? g? kh?ng??
?Hi hay l? Bye?? T? T? trầm tư một l?c rồi n?i, ?Sao vậy? M?nh kh?ng nhớ r? nữa.? nguồn truyenfull.vn
?L? bye.? ?n Tĩnh cười n?i, ?Mua ?Hạ Lữ? đi, kh?ng xem sẽ hối hận đ?!?
Tối h?m đ?, T? T? đ? cầm theo tạp ch? đến nh? ?n Tĩnh. Hai người chen ch?c tr?n chiếc giường của ?n Tĩnh, chỉ mở một chiếc đ?n b?n, tr? chuyện với nhau. Bắt đầu từ hồi phổ th?ng th? họ đ? thường xuy?n đến nh? nhau như thế, l?c đ? chủ đề m? họ n?i nhiều nhất l? Đỗ Hiểu Phong v? ?t?c cầu tiểu tướng?, từ từ rồi cũng n?i đến việc thăng học, việc l?m, tiền lương, đổi đơn vị, kết h?n, kẻ thứ ba?. C?ng với sự trưởng th?nh từng ng?y, đề t?i b?n với nhau cũng ch?n chắn hơn, v? cũng bất lực hơn. Song, trong đ?m nay, khi n?i về Mạnh Ph?m, họ phảng phất như đ? lại trở về thời phổ th?ng.
?Sao tự nhi?n l?c đ? lại n?i bye bye với người ta thế!? ?n Tĩnh cười n?i.
?M?nh kh?ng nhớ thật đ?!? T? T? ?m gối v? đầu bức t?c, ?Sao m? ngay cả c?i n?y bạn ấy cũng nhớ chứ? Haiz, c?u đầu ti?n cậu n?i với bạn ấy l? g???
?M?nh v? cậu ấy h?nh như đ?u c? được n?i bao nhi?u c?u nhỉ!? ?n Tĩnh lắc đầu n?i, ?L?c đ? ch?ng ta l?m sao c? thể ngờ rằng, bạn ấy lại ghi nhớ nhiều như vậy!?
?Phải đ? T? T? đột nhi?n ngồi bật dậy n?i, ?Nhưng m? m?nh nhớ l?c đi học, bạn ấy đ?ch thật đ? l?n đi theo tụi m?nh!?
?n Tĩnh nh?n T? T? một c?ch t? m?, T? T? phấn kh?ch hồi tưởng lại: ?Tụi m?nh kh?ng phải hẹn gặp nhau ở đầu đường rồi c?ng đi sao? C? một lần cậu đến muộn, m?nh đứng đợi b?n sạp b?o, nh?n thấy Mạnh Ph?m chạy ngang qua, một l?c sau, cậu ấy lại chạy ngược trở về, vừa chạy vừa nh?n quanh. Chắc chẠl? v? kh?ng thấy tụi m?nh, n?n đ? l?n v?ng th?m một v?ng rồi.?
?A! M?nh cũng nhớ ra rồi!? ?n Tĩnh cũng ngồi dậy, ?Ta n?i m?, l?c đ? sao mỗi ng?y đi học đều nh?n thấy Mạnh Ph?m, hễ d?y s?n của cậu m? rớt ra l? cậu ấy chắc chắn sẽ xuất hiện đ?ng l?c!?
?Ng?n tay cậu ấy thon d?i nhỉ.?
?Cậu ấy đi xe leo n?i!?
?T?c d?i tới đ?y??
?Kh?ng đ?ng, d?i hơn ch?t nữa!?
Họ c?ng nhau, tỉ mỉ hồi tưởng lại Mạnh Ph?m của l?c đ?, cố gắng gh?p lại h?nh b?ng thời ni?n thiếu của anh. Cả hai đều ch?m đắm trong mối t?nh đầu của ch?ng trai đ? ra đi, vượt ngo?i tưởng tượng của ?n Tĩnh, đối với một người vừa mất đi mối t?nh đầu như c? m? n?i, lại kh?ng hề cảm thấy đau khổ v? việc n?y. T?nh ho?i m? c? đ? đ?nh mất đang bị ch?ng trai m? c? đ? cơ hồ l?ng qu?n kia khẽ kh?ng đ?nh thức, c? lẽ ch?nh v? c? kh?ng thể n?o t?m lại t?nh y?u đầu đời của m?nh nữa, c? lẽ đ? bị c?i sự thật kh?ng thể n?u k?o ấy tổn thương rồi, do đ? c? mới để mặc cho m?nh đi t?m lại ước mơ ban đầu tr?n c?u chuyện của một người kh?c, t?m lại th?ng năm đ? bị bỏ qu?n kia.
Mạnh Ph?m qua đời, nhưng Mạnh Ph?m trong l?ng ?n Tĩnh bỗng dưng sống lại.
?T? T?, tụi m?nh c?ng t?m lại tất cả tạp ch? m? Mạnh Ph?m đ? viết đi.? ?n Tĩnh nh?n trần nh? vừa n?i.
?Ừm, đ?y l? thứ cuối c?ng bạn ấy để lại cho ch?ng ta rồi.? T? T? nhắm mắt n?i.
3.
Người biết r? nhất về Mạnh Ph?m chắc chắn l? Hiểu Lan, ch?ng thiếu ni?n tựa như chiếc b?ng trong l?ng mọi người, l? người chuẩn bị c?ng c? đi hết qu?ng đời c?n lại, đ? vốn dĩ phải l? một cuộc đời r? r?ng.
Chung quy T? T? cũng kh?ng tiện li?n lạc thường xuy?n với Hiểu Lan, do đ? ?n Tĩnh đ? hỏi Ti?u Lỗi, sau đ? xin được phương thức li?n lạc với c? ấy.
Điện thoại kết nối, nhạc chờ l? b?i ?Phong cảnh nguy?n thủy của cố hương? của Sojiro, tiếng s?o ẩn chứa một nỗi buồn mi?n mang, ?n Tĩnh thấp tho?ng cảm nhận được d?ng th?c vận mệnh, c?i d?ng nước sinh tử kh?ng thể vượt qua.
Hiểu Lan bắt m?y, giọng n?i nghe ra vẫn ổn, sau khi ?n Tĩnh n?i xong mục đ?ch gọi điện của m?nh, Hiểu Lan im lặng một l?c, sau đ? từ từ n?i: ?Ừm, t?i c? to?n bộ tạp ch? của anh ấy.?
?Vậy th? hay qu?.? Lời vui mừng của ?n Tĩnh c?n chưa kịp n?i hết th? đ? bị c? cắt đứt.
?Nhưng, đ? đều l? của t?i.? Hiểu Lan n?i, ?T?i chỉ c? một phần.?
L?c n?y ?n Tĩnh mới cảm thấy kh?ng ổn, c? đ? phớt lờ mất t?m trạng của Hiểu Lan, c? ấy cũng rất tr?n trọng những g? Mạnh Ph?m để lại, dẫu rằng b?i viết cuối c?ng của Mạnh Ph?m l? để ho?i niệm T? T?.
?Xin lỗi, t?i kh?ng c? nghĩ đến điều đ?, thật sự rất xin lỗi, l?m phiền c? qu?.? ?n Tĩnh c? hơi hoảng loạn m? n?i.
?Ừm.?
?Vậy t?i c?p m?y nha, t?i xin lỗi?? ?n Tĩnh vẫn kh?ng ngừng c?o lỗi.
?Đợi đ?!? Hiểu Lan đột nhi?n hỏi, ?C? g?i đ?. mối t?nh đầu của Mạnh Ph?m, c? phải đ? kết h?n rồi kh?ng??
?T? T? ư? Đ?u c?.? ?n Tĩnh sững người một l?c rồi n?i.
?Kh?ng c?? Sao lại kh?ng c??? Hiểu Lan c? hơi ngạc nhi?n.
?Bạn ấy c? bạn trai, cũng đ? đến bước cưới hỏi, nhưng thật sự l? chưa kết h?n, c? chuyện g? ư?? ?n Tĩnh kh?ng hiểu, c? kh?ng biết v? sao Hiểu Lan lại hỏi về h?n sự của T? T?, chẳng lẽ c? ấy tưởng Mạnh Ph?m v? T? T? kết h?n sao? Nhưng Hiểu Lan v? Mạnh Ph?m cũng đ? sắp kết h?n rồi m??
?Kh?ng c? g?, vậy nha, bye bye.? Hiểu Lan vội v?ng c?p m?y.
?n Tĩnh ngồi nh?n điện thoại đơ người, h?nh như c? đ? đắc tội người ta rồi, sợi d?y th?n mật nhất với Mạnh Ph?m cũng bị c? l?m đứt rồi.
C? rầu rĩ hồi b?o lại t?nh h?nh với T? T? tr?n MSN, tr?i ngược với c?, T? T? lại kh?ng mấy để t?m: ?Mỗi một phụ nữ đều đặc biệt ch? t?m đến hai mối t?nh kh?ng tồn tại, một l? mối t?nh đầu của m?nh, hai l? mối t?nh đầu của bạn trai. Ai cũng vậy th?i, bạn g?i hiện giờ của Đỗ Hiểu Phong nhất định cũng rất để t?m đến chuyện trước đ?y của hai cậu.?
?M?nh kh?ng phải mối t?nh đầu của Đỗ Hiểu Phong, anh ấy đ? n?i thế.? ?n Tĩnh b?nh tĩnh m? g? ra d?ng chữ n?y.
???..? T? T? g? một d?ng chấm chấm d?i, sau đ? tiếp tục g? những dấu hiệu kh?ng c? ? nghĩa: ?@#$%&* H?m đ? m?nh thật sự rất muốn mắng người.?
?n Tĩnh mỉm cười: ?Kh?ng n?i c?i n?y nữa, để Đỗ Hiểu Phong đi chết đi! B?y giờ chuyện của Mạnh Ph?m sao đ?y??
?Đến t?a soạn đi! T?a soạn phải c? h?ng tồn chứ! Tụi m?nh bỏ tiền ra mua th?i!?
?? kiến hay! Sao m?nh lại kh?ng nghĩ ra nhỉ! H?m nay đi đi! Bạn h?m nay ra về sớm nha!? ?n Tĩnh rất phấn kh?ch m? g? th?m v?i dấu chấm than.
?Th?ng n?y m?nh đ? về sớm rất nhiều lần rồi -_-?
?N?y! C?i n?y l? v? Mạnh Ph?m!?
?Được được được, biết rồi! Ta n?i, sao m? cậu c?n phấn kh?ch hơn m?nh thế? Kh?ng phải l? y?u phải Mạnh Ph?m rồi chứ. ^_^? T? T? đ?a.
???.? ?n Tĩnh ngưng một l?c, ?M?nh y?u bạn ấy th? chỉ c? con đường tự s?t th?i?.?
?Ọc ọc ọc! Th?i được rồi, ra về gặp.? T? T? gửi qua cửa sổ đối thoại một c?i h?nh bye bye rồi th? nhanh ch?ng chuyển MSN qua trạng th?i bận rộn.
?n Tĩnh nh?n m?n h?nh vi t?nh, c? đ?ch thật đ? qu? nhiệt t?nh trong việc n?y, bởi v? c? qu? muốn cảm nhận c?i cảm gi?c lẳng lặng y?u th?ch một người, hoặc được người kh?c lẳng lặng y?u th?ch.
C? muốn x?c định, thế gian n?y l? thật sự c? thời gian ngưng đọng, c? t?nh y?u bất hủ.
Buổi chiều h?m đ? ?n Tĩnh v? T? T? đ? c?ng đến t?a soạn ?Hạ Lữ?, kh?c với t?a soạn thời thượng m? họ tưởng tượng, ?Hạ Lữ? chỉ l? một ph?ng l?m việc mang phong c?ch cũ thời thập ni?n 90, v?ch tường b?n cầu thang đ? cũ kỹ, d?y leo b?n cửa sổ đ? che gần một nửa tấm kiếng, ?nh mặt trời rọi v?o bị chia cắt th?nh từng luồng nhỏ, tỏa ra những tia sắc bảy m?u. Bước tr?n từng bậc thang, ?n Tĩnh thầm nghĩ, ch?ng trai trầm tĩnh đ?, mỗi ng?y đều đi qua đ?y, cũng sẽ nh?n thấy mặt xi măng lồi l?m, cũng sẽ nh?n thấy d?y leo b?n ngo?i, cũng sẽ nh?u mắt lại khi ?nh mặt trời rọi v?o. C? ngẩng đầu l?n, trong l?c lờ mờ ?nh mắt của c? v? Mạnh Ph?m dường như đ? h?a v?o nhau, v? T? T?, c? ấy duy?n d?ng trước mắt, lại l? h?nh b?ng m? anh mong mỏi nhất song m?i m?i cũng kh?ng thể nh?n thấy được nữa.
Tiếp t?n của t?a soạn l? một c? g?i kh?ng mấy trẻ, c? đang chơi Zuma, sự xuất hiện của T? T? v? ?n Tĩnh hiển nhi?n l? đ? quấy nhiễu c? qua m?n, do đ? c?n chưa đợi ?n Tĩnh v? T? T? n?i r? mục đ?ch đến đ?y, chỉ vừa nghe thấy t?n của Mạnh Ph?m th? c? đ? ngắt ngang lời họ.
?C? chuyện g? h?y t?m Tiểu Kim, tất cả c?ng việc của Mạnh Ph?m đều do c? ấy tiếp tay.?
C? tiếp t?n gọi v?o đường d?y nội bộ, n?i v?i c?u đơn giản, bảo c? g?i được gọi l? Tiểu Kim ấy ra gặp họ, sau đ? vội v?ng c?p m?y, tiếp tục Zuma của c?.
T? T? lườm c? g?i đ? một c?i, ?n Tĩnh cười v? phương. Hiển nhi?n c?i chết của Mạnh Ph?m kh?ng hề mang lại niềm x?c động g? đến c? tiếp t?n n?y, hoặc giả c?i c? cũng chỉ l? sự kh? chịu, v? phải tiếp đ?i những vị kh?ch viếng. Cuộc đời của con người ch?nh l? thế, sẽ để lại hồi ức kh?c nhau trong mỗi con người kh?c nhau, trong mắt một số người n? sẽ qu? b?u v? c?ng, trong mắt một số người đ? lại c? thể chỉ l? một sự tồn tại v? nghĩa.
Kh?ng bao l?u th? Tiểu Kim đi ra, đ?y l? một c? g?i rất trẻ tuổi, c? đeo một cặp k?nh gọng đen, mặc ?o thun m?u hồng đỏ, cổ tay đeo v?i chiếc lắc.
C?ch ăn mặc n?y, ?n Tĩnh cảm thấy hơi quen, c? khựng người đứng nh?n Tiểu Kim, Tiểu Kim cũng thế.
Hai c? g?i nh?n nhau, ?nh mắt to?t ra vẻ quen thuộc lại xa lạ, T? T? nh?n sang tr?i lại nh?n sang phải, kh?ng hiểu.
T?n đầy đủ của Tiểu Kim l? Kim Vy Vy, bạn g?i hiện giờ của Đỗ Hiểu Phong.