Phần 6 : Tốt nhất đừng hội nhau, như thế sẽ kh?ng phải nh?n nhau
16 tuổi, Đỗ Hiểu Phong n?i với c?: ?Đ?n ?ng phải bảo vệ người phụ nữ của m?nh.
22 tuổi, Đỗ Hiểu Phong n?i với c?: ?Em chịu đi theo anh kh?ng? Đợi anh c? tiền rồi, cho T? T? ngưỡng mộ em chết lu?n!?
24 tuổi, Đỗ Hiểu Phong n?i với c?: ?Anh c? thể trả tiền cọc rồi, chỉ l? nh? mắc qu?.?
26 tuổi, Đỗ Hiểu Phong n?i với c?: ?B? x?, anh xin lỗi??
1.
Từ sau h?m đ?, Giang Quế Minh đ?ch thật đ? mất t?ch một thời gian.
?n Tĩnh kh?ng c? năng lực t?m th?m quyển tạp ch? n?o nữa, đ?nh g?i những quyển đang c? lại, T? T? cũng kh?ng để t?m lắm, kh?ng thể n?i l? kh?ng c? ?n hận, nhưng cũng chỉ l? ?n hận m? th?i.
Thật ra ?n Tĩnh cũng hiểu, sự cố chấp ngoan cường chỉ tồn tại trong những quyển tiểu thuyết dạng sổ tay bỏ t?i thịnh h?nh thời trung học, trong hiện thực, con người lu?n lu?n hiểu r?, c?i g? gọi l? lực bất t?ng t?m.
Do đ?, ngo?i ?n hận ra, so với T? T?, ?n Tĩnh c?n c? th?m một sự ủ rũ của thi?u th?n lao v?o lửa chết.
?L?c vẽ m?nh kh?ng c? nghĩ g? nhiều, chỉ lo dạy cậu vẽ hoa hướng dương th?i, l?c đ? cậu đang tức tối v? Đỗ Hiểu Phong m? đ?ng kh?ng? Hoa hướng dương cậu vẽ vừa xấu vừa qu?i dị!? T? T? đọc xong b?i viết đ? th? cười n?i.
?Đ?ng l? người phụ nữ kh?ng c? lương t?m!? ?n Tĩnh d?ng ng?n tay chỉ v?o đầu của T? T?, ?M?nh m? l? Mạnh Ph?m l? sẽ biến th?nh ma b?m s?t theo cậu!?
T? T? trốn khỏi ng?n tay của ?n Tĩnh, thở d?i: ?Cậu cũng biết m?, Mạnh Ph?m bấy l?u vẫn như vậy, tuy rất tốt với m?nh, nhưng lại kh?ng chịu n?i g? cả, kh?ng giống như t?c cầu tiểu tướng, chạy đến l? n?i: ?Ng?y mai đến xem m?nh đ? banh nha, m?nh chỉ muốn bạn cổ vũ cho m?nh th?i!? ?
?Lại bắt đầu rồi?..? ?n Tĩnh trợn tr?n mắt nh?n l?n trần, đ?y l? m?n giới thiệu của T? T?, bắt đầu từ đoạn n?y, ?n Tĩnh đ? c? thể kể lại một c?ch lưu lo?t rồi.
?Kh?ng lẽ m?nh kh?ng n?i, để bạn n?i sao? Cậu với Đỗ Hiểu Phong chỉ c? những chuyện gian xảo đ? th?i!? T? T? trả đ?n ?n Tĩnh một c?ch kh?ng hề kh?ch kh?, ?N?, m?nh thấy, t?n họ Giang đ? nhiệt t?nh như vậy, hay l? hai người ph?t triển thử đi, những chuyện n?y, cậu mập mờ một ch?t, hắn dụ dỗ một ch?t l? chắc chắn kh?ng chạy đi đ?u kh?c đ?u, t?nh y?u của người th?nh ni?n m?, cậu c?n muốn sao nữa? Phải nhớ, năm nay ch?ng ta đ? 26, kh?ng giống như l?c 16 tuổi khi mới y?u lần đầu nữa, đ? l? l?c tiến h?nh mối t?nh cuối c?ng rồi!?
?Giang Quế Minh, anh ta đ? biết chuyện của m?nh v? Đỗ Hiểu Phong rồi.?
Rất kh? n?i ?n Tĩnh kh?ng c? nảy sinh qua ảo tưởng với Giang Quế Minh, một người anh minh nho nh? như vậy, chỉ giọng n?i th?i cũng đủ l?m tr?i tim c? dập dờn rồi. Nhưng, suy nghĩ ngược lại, nếu như bị l?i cuốn chỉ đơn thuần l? v? giọng n?i tượng tự đ?, những điều kiện kh?c cũng chỉ c?n l? học lực, tiền lương, th? x?t về bản chất, Giang Quế Minh v? những ABCZ m? mẹ c? sắp xếp cho c? xem mắt lại c? g? kh?c biệt? Rốt cục c?i m? c? th?ch l? một người ho?n to?n mới hay l? h?nh b?ng đ? ra đi?
Suy cho c?ng, chỉ hận t?nh y?u qu? ngắn ngủi, l?ng qu?n qu? d?i dẳng.
?Lỡ như m?nh gi? đến kh?ng c?n ai th?m nữa m? cũng kh?ng qu?n được Đỗ Hiểu Phong th? phải l?m sao?? ?n Tĩnh nằm b? l?n b?n một c?ch tuyệt vọng, h?o ng?n tr?ng ngữ trước đ?, t?nh đến b?y giờ, một việc c? cũng chưa ho?n th?nh.
?Vậy m?nh gửi bạn l?n sao hỏa cho rồi!? T? T? n?i với giọng ?hận thiếc kh?ng th?nh gang?.
?n Tĩnh c?n chưa kịp c?i lại th? điện thoại của c? đ? rung l?n, c?ng với tiếng nhạc ?Prisoner of love? của Hikaru Utada, tr?n m?n h?nh điện thoại, nhấp nh?y ba chữ Giang Quế Minh.
?Sao hỏa nguy hiểm lắm, m?nh nghĩ, chắc vẫn c?n người tr?n tr?i đất n?y chịu thu nhận cậu.? T? T? cười n?i. ?n Tĩnh giả vờ như chẳng c? g?, c? bắt điện thoại, nghe được giọng n?i giống như của Đỗ Hiểu Phong từ đầu d?y b?n kia, tr?i tim lạc l?ng của c? c? được một ch?t m?n nguyện.
Con g?i đều c? l?ng hư vinh, mặc d? lợi dụng Giang Quế Minh để an ủi v?o l?c n?y l? một việc v? c?ng ?ch kỷ, nhưng ?n Tĩnh vẫn bất gi?c dựa dẫm v?o c?i cảm gi?c hạnh ph?c thấp b? n?y.
?Ở đ?u vậy? Anh đưa em đến một nơi!? Giang Quế Minh cười n?i.
Trước cửa Starbucks, T? T? v? Giang Quế Minh lần đầu gặp nhau. Họ đều rất t? m? về đối phương, n?n đ? c?ng nh?n nhau rất l?u.
?Đi chung nha!? Giang Quế Minh mời T? T?, ?Anh cảm thấy em nhất định sẽ c? hứng th?.?
?Em kh?ng đi đ?u, tối nay c?n c? việc.? T? T? lắc lắc tay v? n?i.
?Kh?ng đi sao?? Giang Quế Minh c? hơi thất vọng, ?Ừm? c? li?n quan đến Mạnh Ph?m, đ? l? nơi m? Mạnh Ph?m đ? từng ở đ? một thời gian rất l?u.?
?H?m nay thật sự kh?ng thể, ?n Tĩnh, cậu đi xem d?m m?nh rồi về kể lại nha!? T? T? đẩy ?n Tĩnh về trước một c?i, c?n l?n nh?o tay c? ấy.
?n Tĩnh biết, T? T? đang ?m chỉ t?c hợp, bất gi?c c? hơi đỏ mặt.
?Vậy th?i được, lần sau anh gọi điện hẹn em trước.? Giang Quế Minh l? sẽ kh?ng miễn cưỡng người kh?c, anh cầm ch?a kh?a khởi động kh?a cửa điện tử, mở cửa b?n ghế l?i phụ cho ?n Tĩnh, ?n Tĩnh ngồi v?o, T? T? đứng b?n ngo?i, le lưỡi với c?.
Giang Quế Minh v?ng về ph?a ghế của m?nh, khi quay lại từ biệt T? T?, anh hơi ngập ngừng n?i: ?T? T?, n?i thật, l?c trước anh tưởng rằng cả đời n?y cũng kh?ng thể gặp được em. Mối t?nh đầu của Mạnh Ph?m, từ đầu đến cuối cũng chỉ c? một m?nh n?, v? em, c? lẽ kh?ng biết g? cả. N? che giấu em rất kỹ, ngay cả một tấm h?nh cũng kh?ng cho anh xem. Thật kh?ng ngờ, khi n? kh?ng ở đ?y nữa, anh lại c? thể n?i chuyện trực tiếp với em.?
T? T? hơi khựng lại, đ?i mắt của c? bị phủ l?n một lớp sương, ph?t ra luồng s?ng xa xăm kh?ng thể hiểu r?.
?Rất vui được quen biết anh.? T? T? mỉm cười n?i, v? lớp sương ấy đ? h?a th?nh giọt lệ nơi kh?e mắt của c?.
?Anh cũng vậy.? Giang Quế Minh gật đầu với c?, vẫy tay tạm biệt, rồi ngồi v?o xe.
Nh?n h?nh ảnh ng?y c?ng nhỏ dần của T? T? từ trong k?nh chiếu hậu, ?n Tĩnh c? hơi thương cảm m? n?i: ?H?m nay bạn ấy đ?ch thật c? việc, T? T? v? bạn trai của bạn ấy đ? l?m giấy th?ng h?nh HongKong ? Macao, v?i h?m nữa sẽ sang Hong Kong.?
?Ồ, đi chơi sao?? Giang Quế Minh xoay b?n l?i sang tr?i, rẽ qua con đường kh?c, T? T? triệt để biến mất.
?Bạn ấy n?i nếu như nh?n thấy chiếc nhẫn vừa ?, th? sẽ mua l?m nhẫn cưới.? ?n Tĩnh cười nhạt n?i.
?Sắp kết h?n ư??
?Ừm, chắc l? anh ta rồi.?
?L? người như thế n?o?? Giang Quế Minh c? hơi t? m?, ?C? giống Mạnh Ph?m kh?ng??
?Ho?n to?n kh?ng giống.? ?n Tĩnh lắc đầu một c?ch khoa trương, ?L? đồng nghiệp của bạn ấy, l?m trong bộ phận kỹ thuật, vừa trắng vừa tr?n, c? c?i bụng nhỏ, t?nh t?nh rất tốt.?
?Ha! Vậy th? kh?ng giống thật!?
?Hiểu Lan v? T? T? cũng đ?u c? giống, thật ra chẳng phải đều như thế sao? Người m? m?nh tưởng tượng, v? người cuối c?ng ở b?n m?nh lu?n lu?n l? kh?c nhau.? ?n Tĩnh nh?n ra th?nh phố Bắc Kinh đang lướt nhanh b?n ngo?i vừa n?i.
?Vậy người em nghĩ ban đầu l? như thế n?o?? Giang Quế Minh phảng phất như hỏi b?ng quơ.
?T?m lại kh?ng phải l? ?ng mập! Khi học trung học, tuyệt đối kh?ng c? c? g?i n?o tưởng tượng chồng tương lai của m?nh sẽ l? một ?ng mập!?
?n Tĩnh mượn cớ tr?u cười thời thiếu nữ của m?nh để n? tr?nh vấn đề n?y. Người m? c? mơ ước l?c ấy, đ? c?ng với những th?ng năm vội v?ng kia rời xa c? rồi. Nỗi đau thầm lặng n?y l? kh?ng thể để người kh?c nh?n thấy, hoặc giả l?c 16 tuổi, c? sẽ kh?c, nhưng trưởng th?nh đến độ tuổi kh?ng c?n th?nh thật của con số 26 n?y, c? chỉ nh?n Giang Quế Minh nở một nụ cười m? th?i.
Giang Quế Minh nh?n c?, anh cũng cười. ?Hiểu Lan lại cứ hay n?i, Mạnh Ph?m ch?nh l? người m? bấy l?u c? ấy vẫn t?m. Họ vốn dĩ định kết h?n v?o ng?y 8 th?ng 8, sắp đến rồi.?
?Ồ.? ?n Tĩnh c? hơi run l?n một c?i, tiếp theo Giang Quế Minh lại n?i th?m một số việc li?n quan đến Hiểu Lan v? Mạnh Ph?m, nhưng c? kh?ng nghe v?o một chữ n?o cả.
?n Tĩnh v? Đỗ Hiểu Phong vốn định kết h?n v?o năm ngo?i, ng?y 8 th?ng 8 năm 2008.
2.
?n Tĩnh lu?n cảm thấy, gả cho Đỗ Hiểu Phong l? một việc mang lẽ đương nhi?n.
16 tuổi, Đỗ Hiểu Phong n?i với c?: ?Đ?n ?ng phải bảo vệ người phụ nữ của m?nh.?
18 tuổi, Đỗ Hiểu Phong n?i với c?: ??n Tĩnh, anh nhất định sẽ lấy em.?
20 tuổi, Đỗ Hiểu Phong n?i với c?: ?Em hứa cho anh một tương lai, anh mang cho em cả thế giới!?
22 tuổi, Đỗ Hiểu Phong n?i với c?: ?Em chịu theo anh kh?ng? Đợi anh c? tiền rồi, cho T? T? ngưỡng mộ em chết lu?n!?
24 tuổi, Đỗ Hiểu Phong n?i với c?: ?Anh c? để trả tiền cọc rồi, chỉ l? nh? mắc qu?.?
26 tuổi, Đỗ Hiểu Phong n?i với c?: ?B? x?, anh xin lỗi??
Từ 16 tuổi dưới gốc h?e gi?, đến 26 tuổi trong nh? h?ng Ph?p ?Dưới ?nh Sao?, ?n Tĩnh kh?ng biết v? sao m?nh đ? đ?nh mất Đỗ Hiểu Phong. 10 năm b?n nhau, kh?ng thể mỗi một ph?t một gi?y đều l? vui vẻ, nhưng sự quấn qu?t m? n? nảy sinh, hoặc giả c?n s?u đậm hơn cả t?nh y?u, đấy mới l? sức mạnh gi?p cho hai người nắm tay đi hết cả đời.
Do đ? khi những vấn đề họ chưa từng suy ngẫm đến từ ban đầu như tốt nghiệp, c?ng việc, gia đ?nh, nh? ở, xe? c?ng l?c xảy đến, ?n Tĩnh cũng vẫn mang đầy hy vọng v? dũng kh?. C? vẫn c?n nhớ, Đỗ Hiểu Phong đ? để lại lời nhắn trong danh s?ch bạn phổ th?ng như sau: ?Ng?y tổ chức Olympic, ?n Tĩnh sẽ bước v?o nh? họ Đỗ!?
Rất nhiều bạn b? đềuđể lại b?nh luận dưới lời nhắn đ?, tr?u chọc họ, la lối muốn ăn kẹo hỷ.
Ngay cả người ?t khi xuất hiện tr?n mạng như Mạnh Ph?m, cũng nhắn lại hai chữ ?Ch?c mừng?.
?n Tĩnh ngỡ rằng, tiếp sau đ?, họ sẽ mang theo tất cả những ch?c ph?c n?y, c?ng trải qua những ng?y th?ng y?n ổn. Do đ?, v?o buổi tối h?m ấy, khi Đỗ Hiểu Phong hẹn c? đến nh? h?ng m? bấy l?u c? vẫn hằng mong, ?n Tĩnh đ? tưởng rằng, anh sẽ cầu h?n c?.
M?n khai vị, m?n canh, salad, m?n ch?nh, m?n ngọt? mỗi một m?n đặt l?n b?n, ?n Tĩnh đều v? c?ng cẩn thận, m?i đến khi kem s?-c?-la cuối c?ng được mang l?n, c? c?n len l?n d?ng muỗng khuấy nhẹ đ?y ly, t?m kiếm dấu t?ch của chiếc nhẫn. T? T? n?i, nếu l? nh? h?ng phong c?ch phương T?y, th? cơ bản l? sẽ t?m thấy nhẫn trong thức ăn, waiter rất th?ch phối hợp với b?n nam để tạo ra những bất ngờ n?y, dẫu cho ?n Tĩnh cảm thấy? ?ăn? ra một chiếc nhẫn từ trong kem cũng chẳng phải l? điều g? l?ng mạn.
Tối h?m đ?, Đỗ Hiểu Phong chỉ lẳng lặng ngắm nh?n ?n Tĩnh, v? ?nh mắt bi thương tha thiết của anh, đ? bị c? ngộ nhận th?nh trang trọng v? cố chấp.
??n Tĩnh, muốn đi đ?u du lịch kh?ng?? M?u đỏ của rượu phản chiếu trong đ?i mắt của Đỗ Hiểu Phong, luồng phản quang xuy?n qua dạ kh?ng.
?Muốn đến đảo Saipan!? ?n Tĩnh n?i với niềm ước ao, ?Hay l? quần đảo Maldives! ?i những nơi đ? cả đời nhất định phải đến một lần! Tuần trăng mật đi chỗ đ? nha! Được kh?ng??
?Được th?i.? Đỗ Hiểu Phong đặt rượu đỏ xuống, th?nh ly vẫn c?n những vết đỏ nhạt, giống như hương vị dư lại của vẻ đẹp cuối c?ng vậy. ?Nhất định sẽ c? người dắt em đi, đến rất nhiều những nơi thật đẹp??
?C?i g? gọi l? sẽ c? người chứ! Anh kh?ng dắt em đi sao?? ?n Tĩnh chu m?i nũng nịu.
?Anh? chắc l? kh?ng được.?
?n Tĩnh nh?n thẳng v?o Đỗ Hiểu Phong, gi?y ph?t đ?, c? kh?ng thể hiểu được ? của Đỗ Hiểu Phong, c? tưởng anh đang đ?a với c?, hay l? đang n?i dối, tất cả đều kh?ng phải l? sự thật.
Song, khi nh?n thấy sự tuyệt vọng giống y như của c? tr?n gương mặt của Đỗ Hiểu Phong, ?n Tĩnh mới biết rằng, anh, đ? đơn phương xử ?n tử h?nh cho t?nh cảm của họ, 7 năm, họ thế l? đ? bất gi?c đi đến tận c?ng.
?n Tĩnh đ? kh?c, Đỗ Hiểu Phong cũng đ? kh?c, cả hai ?m nhau, ?n Tĩnh kh?ng ngừng hỏi tại sao, Đỗ Hiểu Phong kh?ng ngừng n?i xin lỗi.
?n Tĩnh nhớ rất r?, tối h?m đ? c? đ? ng? đầu v?o khăn cho?ng của Đỗ Hiểu Phong, đ? l? chiếc khăn do c? đan, mũi kim hoặc rời rạc hoặc siết chặt, v? đ? đan rất l?u, n?n sợi len đ? vương lại m?i hương của loại kem dưỡng tay c? thường sử dụng. Giờ đ?y tr?n đ? đ? mang đầy hương vị của Đỗ Hiểu Phong, hai con người ngay cả hơi thở cũng kh?ng thể ph?n rạch r? r?ng n?y, giờ đ?y lại đ? phải một đ?ng một t?y.
Thật ra sau đ?, c? kh?ng thường xuy?n suy nghĩ đến gi?y ph?t chia tay ấy, khi nhớ đến Đỗ Hiểu Phong, đa phần l? những kỷ niệm đơn giản v? tươi đẹp. V? dụ như khi đi ngang qua trạm xe bu?t tuyến số 24, c? sẽ nhớ đến h?nh ảnh của Đỗ Hiểu Phong thời phổ th?ng, anh cưỡi tr?n xe đạp, băng qua đường, rồi vỗ vỗ v?o y?n sau của m?nh, n?i ?L?n xe?. L?c ấy chỉ cần l? đi xe bu?t, ?n Tĩnh đều sẽ tr?ng mong v?o sự gặp gỡ ngẫu nhi?n như vậy. Để rồi nhiều năm sau khi đứng chờ xe đến, c? vẫn sẽ bất gi?c nh?n qua ph?a b?n kia đường.
Lại v? dụ mỗi khi mua qu?t, c? đều sẽ nhớ đến việc Đỗ Hiểu Phong mang qu?t đến trường học qu?n sự thăm c?. Anh mua một t?i lớn đầy qu?t, nhưng c?ch nhau bứ c?nh cửa s?t, thế n?o cũng kh?ng truyền v?o được. Thế l? anh mở t?i ni l?ng ra, đưa cho c? từng c?i một. Cuối c?ng, ?n Tĩnh ?m lấy số qu?t đ? về k? t?c x?, dẫn đến biết bao lời keo r?o ngưỡng mộ của c?c bạn nữ kh?c.
Thời gian họ b?n nhau thật sự qu? l?u rồi, l?u đến mức bất kỳ một vật n?o, bất kỳ một con phố n?o, cũng đều c? ?đ? từng?, l?u đến mức những hạnh ph?c nhỏ nhoi của 7 năm cũng đủ t?ch lũy th?nh một k? ức ho?i niệm vĩnh viễn. Song những tươi đẹp n?y, suy nghĩ một l?c đều sẽ trở th?nh ai o?n, bởi v? trước đ?y qu? tốt, ng?y sau mất đi mới c?ng thương t?m, cảm gi?c bị lừa gạt mới c?ng r? r?ng, v? nỗi đắng cay chua ch?t sau khi trầm lắng mới c?ng khắc cốt. Kh?ng được y?u l? một nỗi đau, nhưng nỗi đau hơn nữa l?, được y?u rồi lại kh?ng được y?u nữa.
?B? x?, anh xin lỗi??
Đ?y l? c?u n?i cuối c?ng Đỗ Hiểu Phong n?i với c? trong ng?y chia tay. Ph?a sau ?b? x? kh?ng phải phải l? ?anh y?u em? sao? Nhưng tại sao lại l? ?xin lỗi?? C?u hỏi n?y, đến cuối c?ng ?n Tĩnh cũng kh?ng hỏi anh.
C? cũng kh?ng thiết phải hỏi nữa, Kim Vy Vy ch?nh l? đ?p ?n.
Khi Giang Quế Minh ngừng xe trước cửa t?a soạn ?Hạ Lữ?, ?n Tĩnh bất gi?c lại nghĩ đến đ?p ?n đ? một lần nữa.
Giang Quế Minh mang nụ cười đắc ? n?i với c?: ?Nơi Mạnh Ph?m l?m việc đấy.?
?Ồ.? ?n Tĩnh kh?ng hề bất ngờ, điều n?y khiến cho Giang Quế Minh c? hơi ngạc nhi?n, anh mở cửa ra v? n?i: ?Xuống xe đi, anh dắt em v?o đ?!?
?Kh?ng cần đ?u.? ?n Tĩnh lắc lắc đầu.
?Sao vậy?? Giang Quế Minh chẳng hiểu g? cả, ?Kh? khăn lắm anh mới t?m được một người quen c? thể gi?p anh lấy v?i quyển ?Hạ Lữ? trước đ?y, em kh?ng muốn v?o đ? tham quan sao??
?Anh đi đi, em đợi anh ở đ?y.? ?n Tĩnh chẳng c? g? phải giải th?ch cả, c? từ chối lời mời của anh một c?ch uyển chuyển, thật l?ng m? n?i, c? kh?ng muốn gặp Kim Vy Vy th?m lần nữa.
?Kh?ng khỏe ư?? Giang Quế Minh nghi?ng đầu qua hỏi.
?Một ch?t.? ?n Tĩnh n?i đại.
?Vậy anh kh?ng tắt m?y nữa, m?y lạnh vẫn mở, b?n ngo?i n?ng.? Giang Quế Minh lại cắm ch?a kh?a v?o.
?Kh?ng cần đ?u! Em đứng đợi anh ở ngo?i, sẵn thổi gi? trời.? ?n Tĩnh ngăn anh lại, tự bước xuống xe.
?Cũng, vậy em chờ anh một l?t.? Giang Quế Minh kh?a xe, đi qua đường bước v?o t?a soạn ở tr?n lầu.
Nh?n b?ng lưng cao r?o của anh, ?n Tĩnh c? hơi suy nghĩ theo hướng c?ng lợi, t?m một người thuộc tầng lớp tr? thức lương cao như thế, sẽ l? một chuyện khiến tất cả mọi người đều h?i l?ng chăng, cũng c? thể ra oai trước mặt Kim Vy Vy.
C? đ? đứng tựa b?n chiếc xe Bảo Lai của Giang Quế Minh, suy nghĩ b?ng quơ nh?n ngang nh?n dọc như thế, ph?a trước, một chiếc Peugeot 307 đậu v?o lề, cửa sổ xe treo con gấu panda v? pretty goat. ?n Tĩnh chợt bật cười, tưởng tượng nếu như xe của Giang Quế Minh treo những thứ n?y, kh?ng biết n?t mặt của anh ta sẽ ngượng ngạo đến mức n?o. Cửa xe 307 mở ra, hứng ch? của ?n Tĩnh t?ch tắc đ? ti?u tan.
Đỗ Hiểu Phong đứng ở trước xe, lấy điện thoại ra, gọi v?o con số quen thuộc: ?Vy Vy, anh đến rồi, xuống đi.? Anh ngắt điện thoại, hơi xoay người qua, tr?ng thấy ?n Tĩnh đang đứng ở b?n đường.
Ph?t chốc, thế giới y?n lặng phăng phắc.
3.
Giang Quế Minh cầm tạp ch? v? xuống lầu c?ng với Kim Vy Vy, anh n?i kh?ch kh?: ?C?m ơn em lắm, l?o Từ thật l?, hứa với anh rồi m? lại trốn mất, l?m em phải t?m l?u như vậy.?
Kim Vy Vy cười n?i: ?Kh?ng c? g?, ?ng ấy l? sư phụ của em, em c? tr?ch nhiệm! Nhưng m? vẫn chưa đủ đ?u, của năm ngo?i th? c?n dễ t?m, trước đ? nữa th? sẽ c? kh? khăn, lục lại mấy quyển cũ đ? phiền phức lắm? Cũng lạ thật, gần đ?y to?n l? đến t?m người trong t?a soạn.?
Giang Quế Minh lấy điện thoại ra n?i: ?Anh để lại số điện thoại cho em, nếu em t?m được th? gọi cho anh nha.?
?Th?i được, em cố gắng.? Kim Vy Vy lưu lại số của Giang Quế Minh, rồi ngước mắt nh?n nh?n anh.
?Sao thế?? Giang Quế Minh bồn chồn.
?Giọng n?i của anh rất giống của bạn trai em.? Kim Vy Vy gập nắp điện thoại lại, cười cười.
?Thật sao?? Giang Quế Minh nghi?ng đầu hỏi.
?Ừm, l?c n?y anh vừa bước v?o n?i chuyện với em, em giật cả m?nh!? Hai người bước ra đến cửa, Kim Vy Vy chỉ qua chiếc 307 ở b?n đường, ?Anh ấy đến rồi, để em bảo anh ấy ch?o anh một tiếng, chắc chắn l? anh cũng sẽ giật m?nh cho xem.?
?Được th?i.? Giang Quế Minh n?i với giọng kh? hứng th?. Kim Vy Vy chạy nhanh hai bước, chạy đến ngay giữa đường, vừa định gọih? đ? tr?ng thấy một Đỗ Hiểu Phong đờ đẫn, v? cả ?n Tĩnh, người đang đứng đối diện với anh, hồn kh?ng biết đ? đi đ?u.
??n Tĩnh?? Đỗ Hiểu Phong bước tới trước một bước.
?Đỗ Hiểu Phong!? Kim Vy Vy đi th?m rất nhiều bước.
Kim Vy Vy vừa chạy qua th? một chiếc xe hơi vừa đ?ng ph?ng qua, l?m cho Giang Quế Minh đứng ở sau lưng c? to?t mồ h?i lạnh.
?Chậm th?i! Em l?m g? m? kh?ng chịu nh?n xe vậy!? Đỗ Hiểu Phong nắm chặt lấy c?.
Kim Vy Vy sa v?o l?ng Đỗ Hiểu Phong, c? nh?n ?n Tĩnh một c?i rồi n?i: ?Sao rồi? Hai người c? việc??
?Kh?ng, kh?ng c?.? Đỗ Hiểu Phong n?i kh?ng tự nhi?n.
Kim Vy Vy nắm lấy tay Đỗ Hiểu Phong v? n?i: ?Qua đ?y, em giới thiệu với anh một người.? Đỗ Hiểu Phong đ?nh quay người qua, ?n Tĩnh cũng nh?n sang hướng kh?c, giả vờ như c?i ?m che chở đ?, b?n tay nắm chặt đ?, đều kh?ng hề tồn tại.
N?t mặt tế nhị của ba người, Giang Quế Minh đều nh?n thấy cả, anh nh?n sang ?n Tĩnh đang c? đơn đứng một m?nh, rồi rất tự nhi?n quay sang mỉm cười ch?o Đỗ Hiểu Phong: ?Xin ch?o!? Nghe thấy giọng n?i giống m?nh đến thế, Đỗ Hiểu Phong hơi khựng người, anh n?i: ?Ch?o anh!?
?Thế n?o? Giống đ?ng kh?ng! Nếu m? bịt mắt lại em chắc chắn kh?ng thể ph?n biệt được hai người.? Kim Vy Vy qu?ng tay Đỗ Hiểu Phong v? cười, ?Đ?y l? Giang Quế Minh, k? giả nổi tiếng của t?a soạn ?Mộng Lữ Nh?n?, đ?y l? bạn trai của em, Đỗ Hiểu Phong!?
?Kh?ng d?m kh?ng d?m, giọng của bạn trai em quyến rũ hơn anh nhiều.? Giang Quế Minh gật đầu lịch l?m.
?Đ?u c? Đỗ Hiểu Phong c? hơi ngượng ng?ng.
?H?m nay em v? anh ấy phải ra ngo?i anh tối, lần sau gặp nhau ch?ng ta sẽ ngồi xuống tr? chuyện.? Kim Vy Vy nh?n Đỗ Hiểu Phong, c? hạ thấp giọng hỏi, ?Đi th?i, kh?ng c?n việc g? kh?c nữa chứ??
?Kh?ng c?.? Đỗ Hiểu Phong kh?ng nh?n ?n Tĩnh, anh lấy ch?a kh?a mở ra cửa xe.
?Được th?i, đến l?c đ? anh cũng bảo bạn g?i của anh đo?n thử.? Giang Quế Minh xoay xoay tr?ng mắt v? n?i, ?? phải, c?n chưa giới thiệu nữa. ?n Tĩnh, qua đ?y một ch?t!?
Người n?y giờ đứng nghe l?n đối thoại của họ phản ứng kh?ng kịp, c? ngạc nhi?n, chỉ v?o ch?p mũi của m?nh: ?Em??
Hiển nhi?n l? Đỗ Hiểu Phong v? Kim Vy Vy c?ng ngạc nhi?n hơn, Giang Quế Minh từ tốn đi đến b?n ?n Tĩnh, dắt tay c? v? n?i: ?C? g? đ?u m? ngại chứ! Đ?y l? k? giả của ?Hạ Lữ? Kim Vy Vy, đ?y l? bạn trai của c? ấy.?
Giang Quế Minh đ? tự ? sắp đặt một phương thức xuất hiện kỳ lạ như thế, khiến cho ba con người vừa mới chạm mặt nhau kh?ng l?u trước đ? hơi kh? chấp nhận. ?n Tĩnh mở lời trước: ?Lấy được tạp ch? chưa? Lấy được rồi th? ch?ng ta đi th?i.?
?Em c?n thấy kh? chịu kh?ng?? Giang Quế Minh giả vờ chu đ?o m? đặt tay l?n tr?n c?, ?Kh?ng kh? chịu th? ch?ng ta đi, anh đưa em đi ăn m?n Việt Nam, thanh đạm một ch?t.?
?Ừm, tạm ổn.? ?n Tĩnh kh?ng đủ ki?n nhẫn phối hợp m?n biểu diễn của Giang Quế Minh, c? cầm lấy tạp ch? rồi quay lưng đi.
?Vậy ch?ng t?i đi trước nha!? Giang Quế Minh tiếp tục vở kịch một m?nh.
?Ừm! Bye bye!? Kim Vy Vy lịch sự vẫy tay ch?o, c? nh?n tạp ch? trong tay ?n Tĩnh, cười thờ ơ với n?t mặt thấu hiểu.
C?n Đỗ Hiểu Phong, anh đ? lẳng lặng chui v?o xe.
307 v? Bảo Lai chạy ngang qua nhau, m?u lam bảo thạch v? m?u bạc của hai chiếc xe, phản ?nh gương mặt của hai con người gần mặt c?ch l?ng.
?Nếu như h?m nay anh chạy BMW, c? phải l? em sẽ c?ng h?nh diện kh?ng?? Giang Quế Minh ấn k?n v? n?i.
?n Tĩnh nhắm mắt lại, kh?ng đ?p lời n?o. Giọng n?i trong k? ức xa x?i ấy chợt văng vẳng b?n tai, ai kia đ? từng rất ch?n th?nh m? n?i với c?: ??n Tĩnh, sẽ c? một ng?y, anh l?i BMW đến đ?n em!?
4.
Trước khi l?n lớp 12, ?n Tĩnh v? Đỗ Hiểu Phong mỗi người đ? gặp phải một vấn đề, ?n Tĩnh phải vượt qua kỳ thi chạy bền 800 m?t, c?n Đỗ Hiểu Phong phải đoạt Qu?n qu?n giải b?ng rỗ.
Đỗ Hiểu Phong kh?ng hiểu nổi, ?n Tĩnh kh?ng mập cũng kh?ng ngốc, v?c d?ng lại thon thả, nhưng tại sao lại chạy chậm đến như vậy? Bản th?n ?n Tĩnh cũng kh?ng hiểu, từ nhỏ đến lớn, bất kể l? sit up, hay l? nhảy bật xa, thậm ch? h?t đất, c? cũng rất giỏi, duy chỉ c? chạy bền, kiểu n?o c? cũng kh?ng đạt được ti?u chuẩn 4 ph?t 30 gi?y.
Mỗi lần chạy c?ng T? T?, chỉ 20 gi?y sau th? c? đ? kh?ng thấy h?nh b?ng của T? T? nữa? v? khi c? hổn hển về đến gần đ?ch, th? ngo?i c? g?i b?o nhất trong lớp ra, tất cả c?c bạn nữ kh?c đều đ? sớm về đến vạch khởi đầu, mọi người c?ng h? to ??n Tĩnh! Cố l?n! ?n Tĩnh! Cố l?n!?
Dưới hơi thở nặng nề, dưới ?nh ho?ng h?n, đường chạy như run l?n từng cơn, trong tiếng cỗ vũ, ?n Tĩnh cho?ng v?ng l? bước ch?n ch? hướng về ph?a trước, c? đ? mệt đến kh?ng c?n cảm gi?c nữa rồi m? trong l?ng vẫn c?n thấy hơi xấu hổ, ở ph?a b?n kia, nam sinh đang chơi b?ng rỗ, bị Đỗ Hiểu Phong nh?n thấy bộ dạng n?y th? thật l? mất mặt qu? rồi.
L?c ấy ?n Tĩnh đ? hạ quyết t?m, nhất định phải đạt ti?u chuẩn 800 m?t! Vật l? dưới trung b?nh, to?n dưới trung b?nh, thể dục tuyệt đối kh?ng thể dưới trung b?nh!
Thế l? một th?ng trước khi ng?y thi đến, ?n Tĩnh đều c? mặt ở trường v?o 6 giờ 30 s?ng, sau đ? thừa l?c trong trường chưa c? bao nhi?u người, c? chạy quanh s?n thể dục hai v?ng.
Một tuần sau, con số hiển thị tr?n đồng hồ điện tử kh?ng hề mang lại cho ?n Tĩnh bao nhi?u niềm tin, ngay trong l?c ng?y c?ng rầu rĩ, Đỗ Hiểu Phong đ? ?m b?ng rỗ ngồi l?n b?n của c?.
?Xuống.? ?n Tĩnh ủ rũ k?o k?o quyển s?ch bị Đỗ Hiểu Phong đ? l?n.
?Sao vậy?? Đỗ Hiểu Phong nghi?ng đầu hỏi c?.
?n Tĩnh r?t s?ch ra, nh?t v?o cặp vừa n?i: ?Kh?ng c? g?.?
?S?ng mai em vẫn sẽ chạy ??? Đỗ Hiểu Phong vừa chơi quả b?ng tr?n tay, vừa n?i như chẳng c? chuyện g?.
?Chạy.? ?n Tĩnh bất gi?c thở d?i.
?Ồ, đừng buồn nữa, s?ng mai anh chạy chung với em.? Đỗ Hiểu Phong n?i.
?n Tĩnh ngước l?n nh?n anh ngạc nhi?n, Đỗ Hiểu Phong cũng nh?n c?, c? hơi ngượng ng?ng m? n?i: ?D? g? tụi anh cũng phải tập b?ng! Anh tới sớm nửa tiếng l? được chứ g?.?
?n Tĩnh cười vui mừng, mặt của Đỗ Hiểu Phong c?ng đỏ hơn, xấu hổ qu? h?a giận, anh n?i: ?Cười g? m? cười! Anh chỉ tiện thể gi?p em th?i! Nh?n em k?a, chạy chậm đến vậy! Ngốc chết đi được!?
?n Tĩnh giật lấy quả b?ng của Đỗ Hiểu Phong, n?m v?o người anh, Đỗ Hiểu Phong oe ?e k?u đau, hai người rượt đuổi nhau, tiếng cười h?a trong kh?ng kh?.
Rất kỳ lạ, ?n Tĩnh đuổi theo đằng sau Đỗ Hiểu Phong lại chạy kh?ng chậm ch?t n?o, c? lẽ l? v? c? đ? vui đến mức qu?n đi nỗi khổ của việc chạy bộ, hoặc cũng c? thể l? v? ch?ng trai chạy ở ph?a trước căn bản kh?ng hề c? ? c?ch c? qu? xa.
S?ng sớm h?m sau, ?n Tĩnh bất ngờ khi nh?n thấy Đỗ Hiểu Phong chờ trước nh? c?, anh ngồi ở y?n sau của xe, gi? sớm trong l?nh v?y quanh b?n anh, mang lại m?i hương thoang thoảng của hoa cỏ.
?Em đ?ng chậm!? Đỗ Hiểu Phong nh?n đồng hồ v? n?i.
?Sao anh lại tới?? ?n Tĩnh chạy nhanh đến b?n anh, niềm vui tr?n mặt kh?ng thể che giấu.
?Anh phải huấn luyện đặc biệt với em! Mỗi ng?y em đạp xe qua đ?, ti?u hao thể lực, chịu kh?ng nổi đ?u!?
Đỗ Hiểu Phong nh?t cặp của m?nh v?o tay ?n Tĩnh, ngồi l?n y?n tr?n, n?i rất từ từ: ?Leo l?n đi!?
?n Tĩnh ?m lấy cặp của anh, cười tươi như hoa vậy. C? biết Đỗ Hiểu Phong đang ngại, anh lu?n giả vờ như kh?ng để t?m m? l?m cho c? rất nhiều việc, nhưng lại chẳng n?i được lời n?o hay ho. L?c ấy, c? chưa hiểu thật ra đ? ch?nh l? điều đ?ng qu? của con người khi mới y?u, sau khi trưởng th?nh, những người đ?n ?ng c? gặp đều sẽ n?i những lời ngọt ng?o, song lại rất hiếm thực hiện lời của m?nh. Gi?y ph?t n?y c? chỉ đơn thuần m? vui sướng v? sự quan t?m b? ẩn n?y, dưới ?nh b?nh minh, c? ngồi l?n xe của Đỗ Hiểu Phong, gi? sớm l?m ?o kho?c ngo?i của Đỗ Hiểu Phong khẽ bay l?n, vừa đủ cho ?n Tĩnh nắm chặt.
Xe đạp chạy tr?n con đường quanh co giữa d?y phố ng?i đỏ, một g?c ở ph?a sau xe, chở theo tuổi xu?n ngắn ngủi, vội v?ng nhưng lại khắc m?i trong tim.
5.
Từ sau h?m đ?, mỗi ng?y Đỗ Hiểu Phong đều đến đ?n ?n Tĩnh đi học, rồi sẽ c?ng c? chạy hai v?ng s?n thể dục, ở b?n c?, chạy s?t theo c?, vừa vỗ tay vừa h?: ?Nhanh l?n! Cố l?n! Ki?n tr?!?
Anh chỉ cho ?n Tĩnh, phải d?ng đầu lưỡi chặn lấy ngạc tr?n th? mới kh?ng bị đau ở hai b?n sườn khi thở, l?c mới bắt đầu chạy đừng qu? d?ng sức, nếu kh?ng đoạn đường sau sẽ chạy kh?ng nổi, 400 m?t đầu phải cố chống đỡ, c? vậy th? 400 m?t sau mới được thong thả hơn, nh?n thấy điểm kết th?c kh?ng được thả lỏng, phải x?ng l?n.
Nhưng n?i cho c?ng th? cả hai vẫn c?n l? thanh ni?n hiếu thắng, Đỗ Hiểu Phong kh?ng phải l? một huấn luyện vi?n dễ t?nh, ?n Tĩnh cũng kh?ng phải một học sinh ki?n nhẫn, hai người thường xuy?n c?i nhau khi chạy, người th? n?i đối phương qu? ngang ngược, người kia lại tr?ch đối phương kh?ng nghe lời. Song cảnh tượng thế n?y th?ng thường cũng kh?ng duy tr? được l?u, bởi v?, họ kh?ng chạy được bao l?u th? Mạnh Ph?m đ? đến.
Mạnh Ph?m l? do Đỗ Hiểu Phong gọi tới, cậu l? vũ? b? mật m? Đỗ Hiểu Phong đ? sắp xếp cho trận đấu lần n?y. Thật ra kỹ năng gi?nh b?ng v? truyền b?ng của Mạnh Ph?m đều kh?ng phải rất giỏi, nhưng anh c? một tuyệt chi?u, ch?nh l? n?m b?ng từ xa cực kỳ chuẩn. Đặc điểm n?y khiến cho Đỗ Hiểu Phong ? ủy vi?n hội thể thao ? đưa ra một quyết định đau khổ, anh bỏ t?n cậu bạn Ti?u Lỗi đ? xoa tay lẫm liệt dự định ?thi triển th?n thủ? của m?nh ra, thay v?o bằng t?n của Mạnh Ph?m. Ti?u Lỗi kh?ng chịu, Đỗ Hiểu Phong đ?nh d?ng tiền s?ng của m?nh mời anh ăn một bữa Mc Donald?s, cũng ch?nh v? qu? x?t cho c?i big mac v? khoai t?y chi?n, Đỗ Hiểu Phong cắn răng y?u cầu Mạnh Ph?m phải luyện n?m b?ng mỗi ng?y.
Sự kỳ vọng như thế v? t?nh mang đến cho Mạnh Ph?m vốn im lặng một ?p lực rất lớn, v? thế m? anh c?ng nỗ lực nhiều hơn, vốn được giao tr?ch nhiệm giữ ch?a kh?a lớp, giờ đ?y v? l? do n?y m? Mạnh Ph?m c?ng đến sớm về muộn hơn, mỗi ng?y anh đều đến trường sớm hơn thời gian quy định tập b?ng 20 ph?t.
Ban đầu khi thấy Mạnh Ph?m, ?n Tĩnh cũng cảm thấy hơi ngại, để cho một người con trai kh?c nh?n thấy d?ng vẻ tả tơi của m?nh chung quy l? một việc rất ngượng. Nhưng Đỗ Hiểu Phong lại ng?y thơ qu?, nhiều l?c đứng trước mặt Mạnh Ph?m m? anh c?n h? lớn: ?Đ?nh tay n?o! Đừng c? k?o l? ch?n! Chậm một ch?t nữa đi, dưới trung b?nh cho coi!?
May thay Mạnh Ph?m kh?ng phải dạng người th?ch kiếm chuyện để giỡn, cậu chỉ y?n tĩnh đứng ở một b?n, nhẹ nh?ng t?ng b?ng, sau đ? hơi h?p mắt lại, ngược chiều ?nh s?ng, n?m b?ng đi. Khi b?ng rơi v?o rổ, sẽ ph?t ra tiếng ma s?t khiến người ta vui vẻ, nếu như đ? l? một c? n?m b?ng ba điểm, Đỗ Hiểu Phong sẽ la l?n: ?Đẹp b?ng!?, v? c? g?i đang bị đường chạy tra tấn kia cũng được nghỉ l?n một ch?t, nh?n đường bay đẹp mắt vẽ ra một cầu v?ng tr?n bầu trời xanh thẳm.
Khi c? th?m v?i nam sinh v?o trường, ?n Tĩnh sẽ kh?ng chạy nữa, trước mặt nhiều người như vậy, c? v? Đỗ Hiểu Phong thật sự kh?ng thể huấn luyện th?n mật như vậy được, c?ng lắm c? cũng chỉ gi?p Đỗ Hiểu Phong x?ch cặp l?n lầu, v? c?ng tiện thể gi?p Mạnh Ph?m mang l?n, để tr?nh bị nh?m nam sinh đ?ng gh?t kia tr?u chọc.
Mỗi khi c? x?ch cặp của Mạnh Ph?m l?n, anh cũng sẽ rất kh?ch kh? m? n?i cảm ơn. C?n ?n Tĩnh, tuy ngo?i miệng kh?ng n?i, nhưng trong l?ng c? thật ra rất biết ơn anh, chỉ c? anh biết được b? mật mỗi buổi s?ng của c? v? Đỗ Hiểu Phong, nhưng đồng thời c? cũng tin rằng Mạnh Ph?m tuyệt đối kh?ng tiết lộ ra ngo?i. Dẫu rằng anh thật sự l? đ? qu? y?n tĩnh, thậm ch? khiến người ta cảm thấy hơi ch?n, song anh kh?ng phải l? loại người khiến người kh?c gh?t bỏ. Do đ? ?n Tĩnh kh?ng cảm thấy x?ch cặp d?m Mạnh Ph?m l? một việc g? lớn lao, nếu như anh cần, c? c? thể l?m nhiều hơn để đền đ?p anh đ? giữ b? mật, d? cho c? phải b?n đứng v?i th?ng tin của T? T? v? t?c cầu tiểu tướng, c? cũng sẽ kh?ng mấy cảm thấy tội lỗi.
Song, Mạnh Ph?m chưa bao giờ y?u cầu c? điều g?.
Đầu hạ năm đ?, ?n Tĩnh đ? trải qua trong tiếng bước ch?n thoạt nặng thoạt nhẹ của m?nh, tiếng vỗ tay của Đỗ Hiểu Phong, v? tiếng n?m b?ng của Mạnh Ph?m. Ba ?m thanh với ba tiết tấu kh?c nhau chan h?a th?nh một hợp ?m mang lại cảm gi?c y?n l?ng cho con người, c?t sỏi tr?n đường chạy kh?ng c?n đ?ng gh?t như vậy nữa, tr?i lại, vị thiếu ni?n đang tập b?ng kia, ch?ng trai mối t?nh đầu đang đứng chờ ở điểm kết th?c kia, kh?ng kh? trong l?nh m?t mẻ của buổi s?ng tĩnh lặng dưới thủ đ? Bắc Kinh, khiến cho c? g?i đang chạy bộ cảm thấy, cứ chạy như thế m?i, cũng kh?ng tệ.
6.
Đỗ Hiểu Phong b?n ba giữa 800 m?t v? b?ng rổ rốt cục cũng đ? chống chịu kh?ng nổi, một ng?y trước khi thi chạy, ?n Tĩnh đ? kh?ng nh?n thấy Đỗ Hiểu Phong chờ trước nh? m?nh. Qu? thời gian hẹn trước 10 ph?t, ?n Tĩnh đo?n l? anh sẽ kh?ng đến, đ?m h?m trước Đỗ Hiểu Phong đ? n?i c? hơi hắt x?, chắc l? bị cảm rồi.
Nghe theo lời dặn giữ g?n thể lực của Đỗ Hiểu Phong, ?n Tĩnh quyết định đ?n xe bu?t đến trường, kết quả l? lại trễ hơn ng?y thường mấy ph?t. C? nh?n đồng hồ, kh?ng bao l?u nữa nh?m nam sinh tập b?ng sẽ đến, thế l? trốn tập một bữa, c? x?ch theo cặp đi thẳng về lớp.
Bước tới ph?ng học, nh?n thấy ống kh?a b?p chặt b?n ngo?i cửa ?n Tĩnh mới nhớ ra m?nh kh?ng c? ch?a kh?a, c? do dự l? n?n chạy xuống lầu chờ Mạnh Ph?m mang ch?a kh?a đến, hay l? đứng đ?y chờ những người kh?c. Ch?nh ngang trong l?c c? đắn đo về c?i vấn đề vớ vẩn n?y th?, Mạnh Ph?m đ? mang theo cặp đi l?n.
Mạnh Ph?m nh?n ?n Tĩnh, c? hơi ngạc nhi?n: ?H?m nay kh?ng chạy bộ ???
?Ừm, lười một bữa!? ?n Tĩnh le lưỡi cười, đứng ở b?n cửa chờ Mạnh Ph?m lấy ch?a kh?a.
?Đỗ Hiểu Phong đ?u?? Mạnh Ph?m để cặp xuống đất, vừa m? mẫm b?n trong cặp vừa hỏi.
?Bạn ấy hả, h?m qua bị cảm rồi, chắc h?m nay sẽ kh?ng tới.? ?n Tĩnh đ?p.
?Ừm.? Mạnh Ph?m đ?p lại một tiếng, tiếp tục chuy?n t?m t?m ch?a kh?a, trong cặp ph?t ra ?m thanh sột soạt, Mạnh Ph?m lấy từng thứ ra, rồi lại cất hết v?o trong, dưới ?nh mắt của ?n Tĩnh, cậu c?ng trở n?n gấp g?p hơn.
?Sao vậy?? ?n Tĩnh nghi?ng đầu hỏi.
?M?nh? h?nh như để qu?n ch?a kh?a ở nh? rồi.? Mạnh Ph?m c? hơi ngượng ng?ng m? n?i.
?Kh?ng phải chứ?? ?n Tĩnh dựa mạnh ra v?ch tường b?n cầu thang, k?u l?n tuyệt vọng.
?Tối qua để trong t?i quần, chắc l? l?c về nh? đ? n?m đại tr?n b?n rồi.? Mạnh Ph?m dựa v?o v?ch tường đối diện v? n?i.
?Bỏ đi!? ?n Tĩnh lắc lắc tay n?i, ?H?m nay l? một ng?y đẹp trời th?ch hợp để lười biếng, bạn cũng đừng t?m nữa.? Mạnh Ph?m nh?n đồng hồ điện tử tr?n tay, gật gật đầu.
Đ?ch thật, h?m nay hiển nhi?n đ? kh?ng c? thời gian tập n?m b?ng rồi, khoảng 10 ph?t nữa, lớp trưởng sẽ mang theo chiếc ch?a kh?a kh?c đến lớp.
Cả hai c?ng l?c im lặng, kh?ng gian tĩnh mịch trong s?n trường bỗng dưng trở n?n r? r?ng. ?ng mặt trời mới l? đầu vẫn chưa đủ sức rọi s?ng cả một h?nh lang d?i, nh?n từ cửa sổ qua, chỉ c? một m?n ?nh s?ng nh?n nhạt bao tr?m lấy Mạnh Ph?m v? ?n Tĩnh.
?n Tĩnh lấy m?y mp3 hiệu Sony ra, nh?t một chiếc tai nghe v?o tai, c? ngước l?n nh?n Mạnh Ph?m đứng ở đối diện, giơ tai nghe c?n lại qua v? n?i: ?Nghe nhạc đi.?
Mạnh Ph?m kh?ng ngờ c? sẽ bảo m?nh nghe nhạc, khựng lại một l?c, rồi chần chừ nhận lấy chiếc tai nghe.
Song, độ d?i của d?y nghe hiển nhi?n kh?ng đủ cho độ rộng của h?nh lang, n? bị k?o căng ra dưới b?n tay kh?ng ngừng r?t ra sau của Mạnh Ph?m. Nh?n sợi d?y thẳng băng n?y, Mạnh Ph?m quẫn b?ch, ?n Tĩnh nh?n n?t mặt mắc cỡ lại thận trọng của anh, kh?ng nhịn được cười, Mạnh Ph?m lại c?ng băn khoăn hơn.
?Cậu đ?! C?i g? cũng tốt, chỉ l? qu? kh?ng thẳng thắn rồi!? ?n Tĩnh nhướn người đứng dậy, đi sang b?n kia, ngồi kế b?n Mạnh Ph?m.
?Vậy ??? Mạnh Ph?m c?i thấp đầu, đeo tai nghe v?o như trốn tr?nh.
?Thật ra cậu muốn k?u T? T? đến xem m?nh thi đấu đ?ng kh?ng? Vậy th? k?u đi! Giống như t?n đ? banh ấy, rủ trực tiếp th?i!? ?n Tĩnh bặm m?i, ?Cậu kh?ng cần lo lắng! M?nh c? xem qua t?c cầu tiểu tướng đ? banh, đ? l?u qu? chừng cũng kh?ng v? tr?i n?o, nhưng cậu th? kh?c, cậu n?m b?ng l? b?ch ph?t b?ch tr?ng!?
? trong lời n?i của ?n Tĩnh đ? qu? r? r?ng, c? đứng về ph?a của Mạnh Ph?m, c? cảm thấy trong sự việc với Đỗ Hiểu Phong lần n?y, Mạnh Ph?m v? c?ng trượng nghĩa. Vậy th? c? cũng phải trượng nghĩa trong việc của Mạnh Ph?m v? T? T?.
Nhưng Mạnh Ph?m lại kh?ng hồi ứng lại ? tốt qu? minh hiển của c?, anh vẫn im lặng kh?ng n?i lời n?o, ?n Tĩnh quay qua nh?n anh, chỉ thấy đ?i m?i mỏng của anh đang bặm chặt.
Quả thật, bắt Mạnh Ph?m đi tỏ t?nh như t?c cầu tiểu tướng, th? cũng kh? khăn như bắt t?c cầu tiểu tướng y?u thầm như Mạnh Ph?m th?i. ?n Tĩnh bất gi?c thở d?i, xoay xoay chiếc mp3 trong tay, c? nghe nhạc của nh?m ?V? Ấn Lương Phẩm?.
?Th?ch Quang Lương hay Phẩm Qu?n?? ?n Tĩnh t?m g? đ? để n?i.
?Quang Lương.? Mạnh Ph?m đ?p.
?A, m?nh cũng th?ch Quang Lương!? Mắt của ?n Tĩnh s?ng l?n, c? hứng ch? v? c?ng, chọn một b?i h?t, ?Vậy th? nghe b?i n?y đi, ?Những ng?y kh?ng c? em?! Thế n?o? Th?ch kh?ng??
Mạnh Ph?m gật đầu, cười n?i: ?Th?ch!?
?n Tĩnh ấn n?t play với vẻ h?i l?ng, tai nghe của họ c?ng vang l?n kh?c đệm của đ?n piano.
?Nhớ em l? ng?i sao s?ng nhất trong đời anh, tại sao ở b?n anh đến trời s?ng, sau đ? lại kh?ng thể t?m thấy em nữa?
Nhớ anh l? những giọt mưa c? đơn b?n ngo?i khung cửa sổ nh? em, c? c?n nhớ đ? từng dặn anh ?khi em kh?ng ở cạnh anh c? chăm s?c tốt cho m?nh???
?n Tĩnh ng?m nga theo điệu nhạc, d?y nghe s?t qua c?nh tay của họ, c? hơi nhột. Mạnh Ph?m chăm ch? nh?n qua cửa sổ, đ?i mắt chứa rất nhiều t?m sự, ph?a tr?n bầu trời cao bay qua v?i ?ng m?y, in l?n gương mặt của cậu một h?nh b?ng mờ nhạt.
?n Tĩnh tưởng rằng anh sẽ kh?ng n?i th?m g? với m?nh nữa, song ngay khi b?i h?t vừa kết th?c, Mạnh Ph?m đột nhi?n mở miệng:
?Muốn bạn ấy đến xem trận đấu, sau đ? sẽ chơi một c? n?m b?ng ba điểm thật đẹp!?
?n Tĩnh sững người nh?n anh, mặt của Mạnh Ph?m vẫn c?n ửng đỏ v? n?i ra lời n?i thật, ng?n tay nắm chặt v?o nhau. Nhưng ?n Tĩnh lại vui mừng v? c?ng v? lời bộc bạch hiếm c? của anh, c? từ từ nở nụ cười, kh?ng ngừng gật đầu n?i:
?Ừm!?
7.
B?i thi 800 m?t h?m đ?, th?nh t?ch của ?n Tĩnh l? 4 ph?t, đạt y?u cầu ho?n mỹ.
B?n kia s?n b?ng rổ, Đỗ Hiểu Phong v? qu? tập trung v?o b?i thi của nữ sinh m? tụt b?ng li?n tục, thậm ch? c?n bị quả b?ng Mạnh Ph?m truyền qua đập v?o sau ?t. Nh?m nam sinh đương nhi?n kh?ng bỏ lỡ cơ hội n?y, họ cười lớn tr?u chọc anh, v? lần n?y, Đỗ Hiểu Phong cũng kh?ng n? tr?nh nữa, anh ?m lu?n b?ng chạy đến b?n đường chạy, đứng đ?, nh?n ?n Tĩnh.
Dưới ?nh mắt như thế, ở 200 m?t cuối c?ng, ?n Tĩnh đ? từng bước vượt qua mặt những người đang chạy trước c?.
T? T? ?m lấy ?n Tĩnh tại điểm cuối c?ng, mừng rỡ hoan h?, kh?ng ngừng lặp đi lặp lại với ?n Tĩnh th?nh t?ch m? c? kh?ng ngờ đến. Th?ng qua bờ vai của T? T?, ?n Tĩnh nh?n về Đỗ Hiểu Phong đang đứng b?n đường chạy với n?t mặt v? c?ng hứng khởi, anh cười một c?? thật nghịch ngợm, sau đ? giơ cao ng?n tay c?i về ph?a ?n Tĩnh.
L?c ấy, ?n Tĩnh thật sự muốn chạy đến ?m lấy anh.
?C? c?n chơi kh?ng đ?y!? Nam sinh gọi Đỗ Hiểu Phong.
?Chơi!? Đỗ Hiểu Phong chạy trở về s?n, anh truyền b?ng cho Mạnh Ph?m, Mạnh Ph?m xoay người qua, nhảy cao n?m b?ng.
Một quả n?m b?ng 3 điểm rất đẹp.
?n Tĩnh tiếc cho T? T? đang đứng đối lưng với s?n b?ng rổ, c? cảm thấy T? T? đ?ng lẽ phải nh?n thấy gi?y ph?t n?y.
Khi tr?i tim chất đầy hạnh ph?c, sẽ khiến cho con người ta đưa ra những quyết định lương thiện, những người ch?m đắm trong t?nh y?u v? thế m? sở hữu một sự đơn thuần v? tươi đẹp đến kh?ng thể tin được, ?n Tĩnh của l?c ấy thầm nghĩ, nhất định phải gi?p Mạnh Ph?m một lần, ch? ?t phải để cho T? T? cũng phải nh?n thấy được sự nổ lực của anh bao ng?y nay.
Một cuộc thi đấu đơn giản th?i, nhưng trong thời ni?n thiếu, lại c? thể khiến cho con người bất chấp mọi thứ hiến d?ng cho n? tất cả sức mạnh của tuổi thanh xu?n. Gi?y ph?t ấy, những người tr?n s?n đấu đều sẽ trở th?nh nh?n vật ch?nh, phảng phất như một b?n thắng th? sẽ quyết định tất cả, c? lẽ v? qu? nghi?m t?c nhập t?m v?o trận đấu, h?nh b?ng b?n chạy của nam sinh đều t?e l?n luồng s?ng ki?u ngạo. Nữ sinh tr?n h?ng cổ vũ thật t?m tr?ng mong thắng lợi, họ tụm lại với nhau c?ng vỗ tay reo h?, những c? g?i nh?t gan nhất cũng sẽ h? gọi ?Cố l?n!?. Trong mắt của họ, kh?ng chỉ c? b?ng rổ, tư thế ph?ng l?n của ai kia trong gi?y ph?t ấy, hoặc giả sẽ được ghi nhớ suốt đời.
Khi trải qua những chuyện n?y, ch?ng ta kh?ng cảm thấy đ? l? g?, đến khi người b?n cạnh đ? c?ng với ni?n hoa tựa nước chảy ấy vĩnh biệt với ta, ta mới ph?t hiện, tất cả những g? của ban đầu l? tươi đẹp biết chừng n?o, nhưng, lại m?i kh?ng thể t?m về nữa.
Hiện trường trận chung kết đầy ắp học sinh, ?n Tĩnh gi?nh được một vị tr? rất tốt, nhưng T? T? lại kh?ng ở cạnh c?. H?m ấy t?c cầu tiểu tướng cũng thi đấu, T? T? đ? qua b?n đ? cổ vũ cho cậu ta rồi.
Hai đội li?n tục thay nhau dẫn đầu, m?i cho đến hiệp thứ 4 vẫn kh?ng thể biết được ai thắng ai thua, Đỗ Hiểu Phong khom lưng, tay chống tr?n đầu gối thở hổn hển, Mạnh Ph?m im lặng ph?ng thủ ở v?ng ngo?i, mồ h?i thấm ướt vầng tr?n của cậu, ?nh mắt ngưng đọng một sự quật cường hiếm thấy.
?n Tĩnh chạy ngay qua s?n thi đấu b?ng đ? trong giờ nghỉ giữa hiệp đấu, c? vừa k?o vừa l?i T? T?, một mạch đến s?n b?ng rổ b?n n?y.
?M?nh m? đi, t?c cầu tiểu tướng sẽ giận thiệt đ?!? T? T? bất lực n?i.
??t nhất bạn cũng phải nh?n Mạnh Ph?m v?o một quả!? ?n Tĩnh nh?n v?o s?n đấu, n?i một c?ch khẩn trương, cục diện c? hơi thay đổi, khi c?ch giờ chấm dứt chỉ c?n một ph?t, đối phương dẫn đ?u 5 điểm, nhưng v? phạm quy, n?n hiện giờ Mạnh Ph?m đang chuẩn bị phạt b?ng. Đứng trước ph?n rạch phạt b?ng, Mạnh Ph?m bặm m?i, t?ng b?ng với một tiết tấu nhịp nh?ng, T? T? cũng bắt đầu cảm thấy khẩn trương, c? kh?ng n?i g? nữa, y?n lặng nh?n c?nh tay của Mạnh Ph?m.
?Kh?ng v?o! Kh?ng v?o!? Nữ sinh của lớp b?n kia c?ng h?.
?n Tĩnh tức l?n, k?o lấy T? T?, h? lại với họ: ?Mạnh Ph?m! Tất thắng! Mạnh Ph?m! Tất thắng!?
?m thanh x?o động của nữ sinh hai lớp h?nh như kh?ng hề ảnh hưởng đến Mạnh Ph?m, cậu giơ cổ tay l?n, gối hơi khụy, n?m b?ng một c?ch dứt kho?t. Song ngay khi quả b?ng rời khỏi tay, Mạnh Ph?m đ? nhắm chặt mắt lại.
?n Tĩnh cảm gi?c quả tim của m?nh sắp nhảy ra ngo?i rồi, b?ng xoay v?ng v?ng tr?n khung rổ, ?Tung? một tiếng, cuối c?ng cũng v?o.
?Đẹp b?ng!? S?n kh?n giả ầm ầm tiếng vỗ tay, Đỗ Hiểu Phong phấn khởi chạy qua đ?, bốp một c?i đ?nh v?o m?ng Mạnh Ph?m, Mạnh Ph?m nhận lại b?ng từ tay trọng tay, gương mặt kh?ng c? cảm x?c, trọng t?i giơ tay l?n, b?o hiện chuẩn bị lần phạt b?ng thứ hai.
Quả b?ng phạt trước đ? đ? l?m sụt sĩ kh? của đội cổ vũ b?n kia, ?m thanh ?Kh?ng v?o? đ? giảm đi rất nhiều, song ngay trong l?c mọi người đều chất chứa l?ng tin chờ đợi quả b?ng thứ hai của Mạnh Ph?m, cậu lại tho?i lui v?i bước, đứng đến vị tr? gần đường n?m b?ng 3 điểm.
Mọi người tr?n s?n kh?n giả kinh ngạc, họ đều kh?ng hiểu Mạnh Ph?m định l?m g?, Đỗ Hiểu Phong n?n n?ng h?t lớn: ?Mạnh Ph?m, m?y l?m g? vậy! Trở về chỗ!? Mạnh Ph?m kh?ng trả lời, cậu chỉ đứng tr?n ph?n rạch 3 điểm, giơ cao b?ng l?n. Cử động như thế dẫn đến tiếng h? hơi của nam sinh đội địch, tr?i lại bạn b? trong lớp th? đều gấp g?p cả l?n, T? T? k?o lấy tay ?n Tĩnh, n?i trong lo lắng: ?Bạn ấy sao vậy? Sao lại như vậy??
Tư thế tuấn t? của Mạnh Ph?m khiến cho ?n Tĩnh run l?n một c?i, động t?c n?y, c? qu? quen rồi, trong một th?ng nay, mỗi buổi s?ng c? đều c? thể nh?n thấy, Đỗ Hiểu Phong đ? từng tự h?o m? n?i với c?, đ?y gọi l? n?m b?ng 3 điểm.
?Nh?n kỹ nha, quả b?ng n?y l? n?m cho bạn xem đ?!? ?n Tĩnh cười n?i rất tự tin.
B?ng c?ng rơi xuống với chữ cuối c?ng của c?, đường bay cong cong đẹp như sao băng, tr?ng ph?c.
Xung quanh tưng bừng tiếng hoan h? ầm trời, cơ hồ như muốn nuốt chửng cả s?n b?ng, T? T? ?m miệng nh?n Mạnh Ph?m kh?ng thể tin nổi, v? Mạnh Ph?m b?nh tĩnh n?y giờ l?c n?y đ?y đ? thẹn th?ng đến đỏ mặt, cậu bị Đỗ Hiểu Phong v? đồng đội ?m chặt lấy. Bị kẹt trong v?ng tay của đội lớp, cậu nh?n về ph?a T? T? v? ?n Tĩnh, nh?y nh?y mắt, gian manh đến đ?ng y?u.
?n Tĩnh mừng rỡ vẫy tay với cậu, gắng sức đẩy T? T? ra ph?a trước, ra hiệu với Mạnh Ph?m, T? T? đ? nh?n thấy! Mạnh Ph?m nh?n c?, nở một nụ cười m?n nguyện.
Tuy nhi?n, quả b?ng phạt của Mạnh Ph?m kh?ng thể thay đổi vận mệnh thất bại của đội, họ vẫn đ? thua, sau tiếng c?i b?o kết th?c, Đỗ Hiểu Phong nằm lăn ra đất, nam sinh đều im lặng, v? nữ sinh đ? dần dần c? người th?t th?t.
?n Tĩnh h?t h?t s?ng mũi, đi ra s?n đấu, đưa tay cho Đỗ Hiểu Phong: ?Đứng l?n đi.?
Đỗ Hiểu Phong h?p mắt lại, nh?n l?n bầu trời: ?Nếu như anh đ?nh được quả b?ng cuối c?ng đ? xuống l? được rồi?.?
?n Tĩnh ngắt lời anh, n?i lớn: ?Đỗ Hiểu Phong, h?m nay anh ngầu thật.? Đỗ Hiểu Phong thờ thững nh?n ?n Tĩnh.
?Ngầu chết đi được.? ?n Tĩnh cười rồi.
Đỗ Hiểu Phong kh?i phục lại nụ cười l?u c? của m?nh, ch?ng tay ngồi dậy: ?Bị anh m? hoặc rồi đ?ng kh?ng? Kh?ng lấy ai kh?c ngo?i anh rồi phải kh?ng??
?Mơ đi!? ?n Tĩnh quay đầu qua định đi, Đỗ Hiểu Phong k?o tay c? lại, anh đứng l?n, n?i với c?c bạn xung quanh: ?Đi th?i! Ra ngo?i ăn một bữa!?
Đỗ Hiểu Phong qu?ng qua vai Mạnh Ph?m, ?n Tĩnh kho?c tay T? T?, khi c?n trẻ, đắc ? thất ? đều kh?ng đ?ng l? g?, những con người chưa bị cuộc đời, chưa bị chững chạc x?m thực n?y, kh?ng tin tr?n đời c? lực bất t?ng t?m, kh?ng tin ng?y mai sẽ kh?ng tươi đẹp, kh?ng tin tương lai kh?ng thuộc về họ.
H?m ấy họ đều đ? uống một ?t bia, Đỗ Hiểu Phong chạy xe đạp chở ?n Tĩnh về nh?, gi? đ?m man m?t, hơi say men rượu, ?n Tĩnh khẽ kh?ng v?ng tay ?m lấy eo của anh, tựa đầu v?o s?ng lưng của anh.
??n Tĩnh, sẽ c? một ng?y, anh sẽ l?i BMW đến đ?n em!?
Mượn hơi rượu, Đỗ Hiểu Phong đ? lẫm liệt n?i với ?n Tĩnh như thế, c? vừa cười vừa gật đầu. Đại kh?i l? c?c c? g?i l?c trẻ đều nghĩ rằng người con trai m? m?nh th?ch kh?ng c? g? l? kh?ng l?m được. ?n Tĩnh l?c ấy đ? tin tưởng Đỗ Hiểu Phong như thế, cảm thấy anh n?i l? sẽ giữ lời, cảm thấy anh thi?n hạ v? địch.
Anh thật sự l? muốn tốt với c?, c? cũng thật sự tin rằng sẽ c? một ng?y như thế, chỉ l?, họ đều kh?ng biết, lời thề v? hiện thực, c?ch nhau bao xa.
8.
Lời hứa của thiếu ni?n Đỗ Hiễu Phong được n?i ra lại từ miệng của Giang Quế Minh đ? th?nh ni?n, từ sự ấm ?p của l?c trước trở th?nh sự ch?m biếm của ng?y h?m nay.
?Đỗ Hiểu Phong ch?nh l? mối t?nh đầu của em đ?ng kh?ng?? Giang Quế Minh thọc thủng qu? khứ m? ?n Tĩnh cố t?nh che giấu một c?ch thẳng thừng, cũng kh?ng biết l? tại v? sao, cứ nghĩ đến ch?ng trai c? giọng n?i giống với m?nh ấy, anh lại c? hơi giận. Anh rất th?ng minh, tự nhi?n sẽ mang sự tương đồng n?y li?n hệ với t?nh hữu nghị của ?n Tĩnh, điều n?y khiến cho một người vốn tự tin như anh chợt cảm thấy c? hơi thất bại.
?n Tĩnh nh?n ra gương phải, 307 đ? c?ng ng?y c?ng xa, c? n?i nhạt nhẽo: ?Ừm.?
307 đ? mang bảng xe mới với chữ K đầu, tiền lương của Đỗ Hiểu Phong ban đầu chỉ c? hai ng?n mấy, đừng n?i l? BMW, ngay cả QQ cũng mua kh?ng nổi. ?n Tĩnh đương nhi?n l? cũng kh?ng cố chấp với lời hứa của lứa tuổi mười mấy, ước mơ của thời c?n trẻ đại đa số đều bị hiện thực của tương lai đ?nh tan, c?n c? thể nắm tay c?ng nhau trong quần người tấp nập, dẫu cho kh?ng c?n l? cảm gi?c của ban đầu nữa, th? cũng đ? c? thể gọi l? hạnh ph?c rồi.
Nhưng, ?n Tĩnh lại chưa từng ngồi qua chiếc xe đ?. Dẫu rằng ngay cả bảng số xe cũng l? do c? nghĩ sẵn, vậy m? đến cuối c?ng c? lại kh?ng c? cơ hội sử dụng.
?JF126!? L?c trước ?n Tĩnh đ? hứng khởi m? n?i một c?ch kỳ vọng như thế, ?Tĩnh v? Phong, sinh nhật của em l? ng?y 26 th?ng 1 năm 1984, anh l? ng?y 6 th?ng 12 năm 1983! Vừa đ?ng!?
?Tại sao lại l? em đi đầu?? Đỗ Hiểu Phong n?i m? l?ng dạ kh?ng biết đang ở đ?u.
?n Tĩnh kh?ng nhận ra điều đ?, c? chớp mắt n?i một c?ch nghịch ngợm: ?V? FJ nghe kh?ng hay! Muốn t?ch ri?ng rồi ?!? Đỗ Hiểu Phong kh?ng n?i th?m g? nữa, chỉ nhoẽn miệng cười đại một c?i.
Họ rất may mắn, JF126 chọn một c?i l? tr?ng ngay.
Sau n?y ?n Tĩnh nghĩ lại, nụ cười của Đỗ Hiểu Phong l?c ấy, c? phần qu? ti?u điều. C? lẽ l?c ấy anh đ? quen biết Kim Vy Vy, đ? bắt đầu lừa dối, đ? bắt đấu đi sang một hướng kh?c. Chỉ l?, c? đ? kh?ng c?n cơ hội nhắc nhở c? g?i khờ khạo trước đ?y h?y cẩn thận. Khi nhận được bảng số xe, họ đ? chia tay rồi.
?Theo anh thấy th? em đừng c? t?m tạp ch? nữa l?m g?.? Giang Quế Minh nh?n chồng ?Hạ Lữ? trong tay ?n Tĩnh m? n?i, ?Mất c?ng như vậy để l?m g?? Mang danh nghĩa của Mạnh Ph?m để tưởng nhớ Đỗ Hiểu Phong, th? chi bằng đến n?i r? r?ng với hắn ta đi. Với lại, em cũng hơi ?ch kỷ rồi chăng? Anh mỗi ng?y chạy đ?n chạy đ?o, kh?ng phải l? để gi?p em nhớ Đỗ Hiểu Phong đ?u! Anh l? muốn gi?p T? Viện ho?i niệm Mạnh Ph?m! Em c? nhớ Mạnh Ph?m hay kh?ng kh?ng quan trọng, nhưng đừng l?ng ph? l?ng hảo t?m của người kh?c.?
?Kh?ng muốn bị l?ng qu?n.? ?n Tĩnh nh?n ngo?i k?nh cửa sổ, n?i nhỏ.
?Sao?? V? qu? sốt ruột, Giang Quế Minh nghe kh?ng r? lời của ?n Tĩnh, do đ? cũng kh?ng nh?n thấy giọt lệ nơi kh?e mi của c?.
?Em n?i, kh?ng ai muốn m?nh bị l?ng qu?n dễ d?ng đ?u chăng.? ?n Tĩnh thở nhẹ một hơi, ?Em cảm thấy giữa người v? người, từ l?c y?u nhau đến l?c kết th?c, một t?nh cảm c? mất đi rồi th? cũng phải để lại g? đ? chứ. Giống như hoa t?n c?n c? c?nh hoa rơi xuống; giấy đốt rồi c? tro để lại; ng?i sao đổi ng?i, c?n c? sao băng cho người ta cầu nguyện m?? Em biết, c? lẽ kh?ng n?n so s?nh như vậy, t?nh y?u vốn dĩ kh?ng phải l? như vậy, kh?ng thể nắm giữ trong tay, muốn bắt lại cũng bắt kh?ng được. Nhưng em vẫn cảm thấy, cho d? sau n?y kh?ng thể gặp lại nữa, cho d? nổi khổ khắc cốt hơn niềm vui, cho d? c? bị tổn thương, cho d? c? rơi biết bao nước mắt, th? đến cuối c?ng, con người vẫn sẽ muốn để lại dấu t?ch đ? từng được y?u. Bởi v? đ? l? mối t?nh đầu, l? lần rung động đầu đời, l? lần đầu ti?n giao m?nh cho một người kh?c. N?n ai cũng sẽ hy vọng được người kh?c nhớ đến chăng? Em kh?ng muốn đến một ng?y n?o đ?, khi Đỗ Hiểu Phong đ? rất gi?, c? người hỏi anh ấy, c? c?n nhớ ?n Tĩnh kh?ng? Nhưng anh ấy kh?ng nhớ được g? nữa, hoặc chỉ nhớ đ? từng c? một người như thế, nhưng ngay cả gương mặt cũng cảm thấy mơ hồ. Như vậy em sẽ rất kh? chịu. R? r?ng em cũng đ? từng được anh ấy th?ch m?! Anh ấy c? thể kh?ng y?u em, nhưng em muốn anh ấy ghi nhớ em. K? ức l? sẽ vượt qua thời gian. Do đ?, em kh?ng thể để cho Mạnh Ph?m bị t?y tiện qu?n đi như vậy, kh?ng muốn t?m ? của bạn ấy bị ti?u biến, kh?ng muốn những g? bạn ấy từng l?m bị ch?n cất dưới nấm mồ kia. Anh kh?ng biết, thật ra em v? Mạnh Ph?m l? như nhau. Chỉ l? em vẫn c?n sống, c?n bạn ấy đ? mất rồi.?
?n Tĩnh mỉm cười, nhưng nước mắt đ? tu?n rơi.
Giang Quế Minh cảm thấy giọt lệ ấy s?ng đến nh?i mắt, hoặc c? lẽ l? v? n? đ? qu? ch?i l?a, do đ? m?i cho đến khi ?n Tĩnh mở cửa xe chạy ra ngo?i, Giang Quế Minh cũng kh?ng kịp phản ứng lại phải n?u k?o c?.
Giữa ng? tư đ?ng đ?c, h?nh b?ng của ?n Tĩnh, thoắc chốc đ? bị d?ng người nhấn ch?m.