Đơn Giản Là Yêu

Chương 28: Chiếc áo hình tháp eiffel


Chương trước Chương tiếp

- Quá nhiều bánh biết anh ấy thích cái nào ?_ Ái Di than thở khi trước mặt cô toàn những loại bánh ngon.

- Ừ , để tao gọi Voice thử xem _ Ái My rút điện thoại ra và quay sang chỗ khác gọi 

- Alo , anh Voice tôi là Ái My

[[[ ...... ]]]

- Anh Minh Lâm thích ăn bánh kem như thế nào vậy ?

[[[ ...... ]]]

- Chocolate hay caramen ?

[[[ ..... ]]]

- Rồi cám ơn anh , lát anh nhớ đến nha 

[[[ ...... ]]]

- Bye anh .

Cô quay lại nhìn Ái Di thì Ái Di đang đứng đờ người nhìn chiếc bánh kem hình trái tim nhỏ  trong tủ . Khuôn mặt Ái Di thoáng chút buồn , ánh mắt thấm đẫm sự thương nhớ . Phải chăng đó là ............

- Anh Quốc , mua chiếc bánh kem này đi ._ Cô gái chỉ tay vào chiếc bánh nằm ở trên cùng của tủ 

- Em thích ăn socola lắm mà , sao hôm nay lại đòi ăn caramen ?

- Em biết nhưng mùi vị của cả hai cũng đâu có khác , cái em thích là cách trang trí chiếc bánh kìa ._ Cô gái cười

- Nếu em thích , anh mua nó tặng em _ Chàng trai xoa đầu cô gái

- Ok , yêu anh nhiều ._ Gương mặt cô gái lộ rõ sự vui vẻ.

- Này tặng em , mai mốt nhóc ngoan nữa , anh mua tặng nhóc tiếp . Đây là bánh kem chứng minh cho tình cảm anh dành cho em nha . Chụp lại làm kỉ niệm nha , thôi lên đường đi picnic thôi . _ Chàng trai tay trong tay với cô gái rời khỏi tiệm bánh trong niềm vui sướng , hạnh phúc vỡ oà ...

Một giọt nước mắt chua chát lăn trên gương mặt , lại thêm một giọt nước mắt lăn xuống khoé môi cô , có vị mặn , chát ... Đó là những thứ mà cô nếm được trong tình yêu đã đổ vỡ . Quen nhau được mấy năm , kỉ niệm giữa anh và cô đều tồn tại ở những nơi cô bước tới . Làm sao để cô có thể quên đi những ngày tháng vui vẻ đó , làm sao để cô quên đi nỗi buồn mà cô đang gánh chịu .

Ái My nhìn Ái Di càng thêm buồn , cô muốn giúp Di lắm nhưng biết giúp thế nào đây ? Thiên Quốc đã thay đổi 180° , xoay đến cô chóng mặt . Những ngày tháng sau này Ái Di còn phải khổ nữa nếu cứ sống trong sự nhung nhớ , đau lòng ấy . Sự thật lúc nào cũng phũ phàng nhưng nếu ta học được cách chấp nhận thì ta sẽ không phải sống trong đau thương vì cuộc đời sẽ mỉm cười với ta .

- Ái Di , mày vẫn ổn chứ ?

- Hix ... tao không sao _ Di vội lấy tay lau nước mắt 

- Sure ?

- Ừ , mà sao anh Vin thích gì ?

- Voice nói , Vin thích cả hai , bánh thì phải vị caramen rắc chocolate .

- Ừm , vậy đi đặt thôi , khôg còn thời gian đâu .Tao hẹn họ 7h tối đấy _ Di

- Ừm đi ........

Chuyện gì qua nên cho nó qua đừng bao giờ nhắc lại , vì cho dù ta cứ nhắc lại cũng chẳng thay đổi được gì . Hãy mỉm cười vì những gì bạn đang có . Tình yêu như một ly chocolate vậy . Đôi lúc ngọt ngào khi thì đắng cay đó là chuyện hiển nhiên chỉ là bạn có biết cách thưởng thức hay không thôi bạn à .

7 PM - Tại Mouse

- Chuẩn bị nha , họ đến chưa ?_ Di

- Tao chưa nghe tin của họ , Voice đang trên đường đến ._ My

- Ừ , mà sao tự nhiên tao cảm thấy bất an quá , có dự cảm không tốt 

- Xui xẻo , chưa gì đã trù rồiii 

- Hello _ Tiếng người thứ ba chen vào làm cả hai chị em khó chịu định mắng xem kẻ nào thì

- Chị Thiên Như , anh Nhật Thuận !_ Ái My hét lên

- Hai nhóc làm gì ở đây vậy ? _ Như

- Em tổ chức sinh nhật cho Minh Lâm , còn anh chị hẹn hò hả ? 

- Hả ?_ Cả 2 đồng thanh , hai chị em cô phá cười

- Hihi , anh chị tham gia chung cho vui , lát Voice tới nữa đó .

- Ok e , Ái My lại bàn ngồi , em kể chuyện gia đình em cho chị nghe đi .

- Thôi , buồn lắm , đợi Voice tới đi , em có chuyện muốn hỏi anh ấy .

- Ừm 

>

Áo thun hình tháp Eiffel quần jeans tóc vuốt keo nhìn anh đầy sự tăng động , và bất ngờ thay cả hai cùng là áo couple .

- Voice và Ái My mặc áo couple .

- Ố ồ , có biến _ Như trêu làm cho Ái My đỏ mặt

- Anh Voice lại đây_ Di kêu.

Voice và cả My đều bất ngờ , hai người trùng hợp lại mặc áo đôi . Người ngoài nhìn vào cứ nghĩ là một cặp đẹp đôi lắm ấy chứ . Ai ai cũng ngưỡng mộ , đột nhiên trong lòng Voice cảm thấy sự vui vẻ , sung sướng , ấm áp làm sao ấy . Cảm giác gì nữa đây ? Còn riêng về Ái My thì cô thầm than trời , cầu mong đừng ai biết chuyện này nếu không cô sẽ nhập viện vì bị Fan của Voice tấn công đấy . 

- Có người đỏ mặt rồi kìa _ Ái Di trêu

- Fan mà được mặc áo đôi với Idol thì hạnh phúc quá rồi còn gì nữa ._ Như

- Thôi , hai em chọc em ấy ngại rồi kìa _ Nhật Thuận lên tiếng .

>

- Đông vui quá nhỉ , cho tôi góp vui với _ Tuấn chào cả đám 

- Hello mọi người _ Đó là Dương và cuối cùng là Lâm bước vào 

Sự bất ngờ , ngạc nhiên ,bình thản , e ngại đã đến tham quan nơi này khi một chiếc áo thun hình tháp Eiffel xuất hiện . Trố mắt ra nhìn là Ái Di và Như , e ngại là Ái My , bất ngờ , ngạc nhiên là Dương và Tuấn bình thản là Lâm và  Phong .

- Chiếc áo hình tháp Eiffel _ Di

- Anh quên nói cho nhóc biết là anh Lâm rất thích mặc chiếc áo đó vào buổi sinh nhật , phải không anh hai _ Phong nhìn Lâm, ánh mắt yêu thương tràn đầy . Tình anh em trỗi dậy.

- Đừng tỏ ra vẻ là cậu hiểu tôi lắm . Ái My cô kêu tôi đến đây làm gì ? _ Lâm khó chịu

- À , à thì * bụp * 

Ánh sáng trong quán đột nhiên tắt ngẫm , len lỏi chỉ là ánh đèn cầy yếu ớt trên chiếc bánh sinh nhật rắc đầy chocolate

Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday happy birthday 

Happy birthday to you 

Chúc anh sinh nhật vui vẻ Vin Minh Lâm .! 

 - Ước và thổi nến đi _ Ái My hối thúc

- Tôi không thích , sao cô lại thích bày vẽ thế này , tôi rất chán ghét , tôi rất ghét tiệc sinh nhật này , cô dẹp đi _ Lâm buông lời phũ phàng

- Anh Vin , nể mặt em ấy chút đi _ Tuấn 

- Dẹp đi , thích thì hai người cứ ở lại _  Lâm quay lưng đi để cả đám ở lại với sự bàng hoàng.

 Ánh sáng đèn bật lên , và trên gương mặt cô gái cầm chiếc bánh hiện lên một nét buồn và đâu đó là một vài giọt nước ...

- Ái My đừng khóc _ Di và Như lo lắng

- Ngoan nào , nhóc nín đi _ Voice cũng bối rối

- Ái My đừng khóc chắc anh Lâm đang bực chuyện gì đó nên mới _ Dương và Tuấn cũng vội an ủi nhưng càng nói nước mắt cô càng chảy nhiều hơn nữa . 

- Em chỉ muốn giúp anh ấy thôi mà . Tại sao lại thành vậy chứ ? Ăn sinh nhật với bạn bè cũng vui mà , hay là anh ấy muốn có bố mẹ nữa ? Em thì ao ước có một cái sinh nhật thật ấm cúng còn không được , em không muốn anh ấy cứ ở trong sự cô đơn , một mình em thôi em đủ biết nó buồn cỡ nào rồi . Em muốn giúp anh ấy thôi mà , sao lại như thế ? 

Càng nói tiếng khóc của cô càng lớn . Và tiếng khóc đó như chạm vào trái tim của từng người nơi đây , ai cũng xót xa nhìn cô. Phải chăng Lâm đã tàn nhẫn quá ... 



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...