Ý trong lời nói của Hạo Vân đế là Lục nhi sẽ không nghĩ nạp tiểu nha đầu Phượng Lan Dạ kia vào phủ chứ, bất quá Nam Cung Quân đã nhanh chóng mở miệng.
"Nhi thần muốn nạp Kim Xương quốc Tam công chúa Tư Mã Vụ Tiễn làm sườn phi, xin phụ hoàng thành toàn."
Hạo Vân đế vừa nghe lời nói của hắn, liền hài lòng gật đầu, chỉ cần An vương thích, nạp ai làm sườn phi, hắn cũng không có ý kiến, lập tức nhìn về vị trí phía sau cùng, tuyên chỉ.
"Kim xương quốc tam công chúa Tư Mã Vụ Tiễn ban thưởng làm An vương sườn phi."
Tư Mã Vụ Tiễn sắc mặt tuy trắng bệch, nhưng trải qua đả kích vừa rồi, giờ phút này đã bình tĩnh lại, chậm rãi đứng dậy, nhìn sang An vương Nam Cung Quân, khóe môi tuy nở nụ ra cười thê lương, nhưng lại rất xinh đẹp, ngừng một chút mở miệng.
"Bẩm hoàng thượng, Vụ Tiễn là người đang mang tội, tự nhận không có phúc khí gả tiến vào An vương phủ, xin hoàng thượng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra."
Thanh âm xôn xao nổi lên, cả điện kinh sợ, Nam Cung Quân vội ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy gương mặt của Tư Mã Vụ Tiễn như bông hoa trong nắng sớm, trong suốt lạ thường, nhưng lại mang theo vẻ quyết liệt, mênh mông mịt mù, tựa hồ cách hắn rất xa, Nam Cung Quân tâm trầm xuống, hít thở không thông , kỳ thực hắn biết Vụ Tiễn tâm cao khí ngạo, sẽ không ủy khuất để mình gả vào An vương phủ, nhưng hắn thật sự buông tay không được, mà hôn nhân của mình, từ lúc nhỏ hắn đã biết, hắn không thể nào làm chủ, cho nên đến giờ hắn mới không hứa hẹn cho nàng vị trí chính phi .
Thời gian vừa qua, hắn luôn luôn kề cận nàng, chính là hi vọng nàng có thể vì yêu hắn, mà gả tiến vào An vương phủ, không nghĩ tới cuối cùng nàng lại cự hôn .
Trong nháy mắt sắc mặt của Nam Cung Quân tái nhợt như tờ giấy, đáy lòng rất đau, một câu cũng nói không nên lời.
Ngồi ở trên cao, Hạo Vân đế liếc nhìn con mình một cái, rồi quay đầu nhìn người đứng phía dưới, nghiêm khắc mở miệng: "Chẳng lẽ ngươi muốn kháng chỉ không tuân?"
Hạo Vân đế nheo lại mắt, ánh sáng khiếp người bắn ra, trong đại điện khí lạnh lan xa, chỉ cần chạm nhẹ vào là hắn sẽ nổi trận lôi đình.
Cả đại điện không ai dám mở miệng, mọi người trong lòng tức giận mắng Tư Mã Vụ Tiễn không biết điều, có thể gả tiến vào An vương phủ làm sườn phi đã là phúc phận thật lớn, vậy mà nàng còn kháng chỉ không tuân, thật sự là tự mình muốn tìm chết, đáng đời.
Mà ở vị trí phía phía trên, nữ nhi của đại tướng quân Âu Dương Thác - Âu Dương Tình, sắc mặt âm ngao, khó coi đến cực điểm, nàng tuy diện mạo bình thường, nhưng ngờ còn chưa có tiến vào An vương phủ, thì An vương đã muốn nạp Tư Mã Vụ Tiễn -nữ nhân xinh đẹp này vào phủ, nên không khỏi tức giận, trừng mắt nhìn Tư Mã Vụ Tiễn.
Toàn bộ người trong đại điện đều nhìn Tư Mã Vụ Tiễn, Phượng Lan Dạ biết dưới tình huống như vậy, nếu như nàng ấy kháng chỉ không tuân, tất nhiên sẽ phải chết, ngoài điện có rất nhiều ngự lâm quân, e rằng sẽ lập tức bắt nàng ấy giam vào đại lao, đến lúc đó An vương dù có muốn bảo vệ nàng ta, chỉ sợ cũng không dám cùng hoàng thượng xung đột, Phượng Lan Dạ vừa nghỉ đến đó, liền nhanh tay kéo tay Tư Mã Vụ Tiễn, trầm giọng mở miệng: "Vụ Tiễn, ngươi chớ gây họa, bằng không thì đừng xem ta như bằng hữu."
Không thể trách nàng vô sỉ mặt dạn mày dày, nàng thật sự muốn giữ lại cái mạng nhỏ của nàng ấy, chỉ có thể ra hạ sách này, nàng biết Tư Mã Vụ Tiễn rất xem trọng tình bạn với nàng, cho nên mới nói như thế.
Quả nhiên Tư Mã Vụ Tiễn sửng sốt một chút, quay đầu nhìn Phượng Lan Dạ, thấy được sự nghiêm túc trong mắt nàng, không giống đang vui đùa.
Nàng biết tiểu nha đầu này nói được thì làm được, có lẽ nàng thật sự có thể cự hôn, tất nhiên sẽ bị giam vào đại lao, dù sao nàng không quan tâm sinh tử của mình, cho dù có bị hoàng đế ban chết, bản thân mình cũng sẽ để lại trong lòng An vương Nam Cung Quân một vết thương, nhưng hiện tại nếu nàng cự hôn, chỉ sợ hoàng thượng sẽ trách tội đến Lan Dạ, cho nên nàng thật sự không hạ được quyết tâm, cuối cùng vẫn phải chậm rãi cúi đầu xin lỗi.
"Vụ Tiễn đáng chết, đã mạo phạm thánh uy hoàng thượng, thỉnh hoàng thượng trách phạt."
Nam Cung Quân cùng Hoa phi vừa nghe Tư Mã Vụ Tiễn không có tiếp tục cự hôn, cuối cùng cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm, Hoa phi nhanh chóng đứng dậy, nhìn hoàng thượng.
"Hoàng thượng đừng tức giận , tiểu hài tử chưa hiểu chuyện, đúng là dọa người."
Lời của Hoa phi vừa nói xong, thì Mai phi hừ lạnh một tiếng, nhưng mà nàng cũng không dám khiêu khích, bởi vì hôm nay nàng mà lên tiếng, tất nhiên không chiếm được nửa phần lợi ích nào, ai bảo hai đứa con mình thật không nên thân.
Hạo Vân đế nghe Hoa phi nói xong, sắc mặt hòa dịu một ít, bất quá vẫn còn khó coi, nên trầm giọng lạnh lùng nói: "Ngồi xuống đi."
"Tạ hoàng thượng thánh ân " Tư Mã Vụ Tiễn ngồi xuống, An vương đứng bên đại điện cũng nhẹ nhõm thở dài một hơi, hoàng thượng vẫy vẫy tay ý bảo hắn ngồi xuống, cuối cùng nheo mắt lại, nhìn Tấn vương, tam hoàng tử cùng bát hoàng tử, ánh mắt thâm u khó dò, thật lâu cũng không nói một lời nào, trong đại điện không ai dám nói chuyện, khí lạnh len lõi bao trùm cả đại điện.
Tấn vương Nam Cung Trác có chút hối hận bản thân mình nhất thời xúc động, nhưng nghĩ đến năng lực của Phượng Lan Dạ, hắn không khỏi đứng thẳng lưng, kỳ thực việc này cũng không có gì là không thể, hắn muốn nạp một nữ nhân vào phủ, phụ hoàng vốn sẽ không nổi giận, chỉ do hoàng đệ, còn có Tam Hoàng huynh cũng đồng thời muốn nạp Phượng Lan Dạ làm thiếp, nên phụ hoàng mới nổi giận như thế.
Hoàng đế không nói một câu, thì ai cũng không dám mở miệng, lúc này Mai phi biết tự mình nên nói cái gì, uyển chuyển đứng dậy, ôn nhu nói:.
"Hoàng thượng, không bằng hỏi ý của Vân Phượng quốc tiểu công chúa, xem nàng muốn tiến vào phủ đệ của người nào?"
Hạo Vân đế vừa nghe đã biết ý tứ của Mai phi, hắn liếc mắt nhìn nàng một cái rồi gật đầu, Mai phi lập tức truyền lệnh: "Phượng Lan Dạ?"
Phượng Lan Dạ biết nữ nhân này sẽ không bỏ qua cho nàng, bất quá nàng cũng không ngờ rằng Tấn vương cùng Tam hoàng tử, còn có Bát hoàng tử đều đứng dậy, muốn nạp nàng làm thiếp, thực là loạn a, nhất là Bát hoàng tử lá gan thật sự quá lớn, lại nói nạp nàng làm chính phi, không phải càngkhiến Mai phi tức giận hơn sao? Hoàng đế thoạt nhìn cũng không cao hứng, Phượng Lan Dạ khóe môi nở nụ cười âm ngao khó hiểu, Mai phi a Mai phi, ngươi không nên đụng đến ta, đã chọc ta, ta sẽ không cho ngươi sống yên ổn , lúc này, nàng không tự chủ nhớ đến Ngọc Tiễn, nam nhân này hạ độc dược với nàng, muốn nàng gả cho Thất hoàng tử Tề vương, nhưng hôm nay Tề vương căn bản không có xuất hiện, chẳng nhẽ tự mình nói muốn gả cho Tề vương sao? hơn nữa, độc dược này trước mắt một điểm cảm giác cũng không có, không biết kết quả sẽ như thế nào?
Phượng Lan Dạ đứng lên, ánh mắt trong suốt nhìn thẳng hoàng đế, chậm rãi mở miệng.
"Lan Dạ tự nguyện gả vào Tấn vương phủ?"
Lời vừa nói ra, trên đại điện, Mai phi sắc mặt khó coi dị thường, lúc xanh lúc trắng, ánh mắt càng vô cùng thị huyết, nhìn chằm chằm Phượng Lan Dạ, hận không thể giết chết nàng ta, nàng thật là đã xem thường tiện nhân này, tiểu nha đầu đang công khai khiêu khích nàng, nàng không muốn tiểu nha đầu này gả cho Bát hoàng tử, thế nhưng nàng ta lại muốn vào Tấn vương phủ, được, được, nàng cũng muốn xem một chút tiểu nha đầu này ở Tấn vương phủ sẽ sống như thế nào.
Mai phi trong lòng lãnh lệ nảy sinh ra ý nghĩ ác độc, Nguyệt phi ở một bên không buông tha cơ hội được châm chọc Mai phi, ôn hoà mở miệng.
"Tỷ tỷ thật là phúc khí tốt a, muội muội đây còn không có phúc phận như thế ."
Mai phi một câu đáp trả cũng nói không nên lời, ngồi trên cao, Hạo Vân đế hơi có vẻ mệt mỏi , ngáp một cái, tựa hồ đối với việc trước mắt có chút nổi giận, lạnh lùng liếc mắt nhìn các phi tử, Nguyệt phi cùng Mai phi lập tức im miệng, ai cũng không dám nói chuyện.
Tấn vương Nam Cung Trác ngược lại có vẻ rất cao hứng, bất quá không dám ở trước mặt hoàng thượng biểu hiện ra ngoài.
Bát hoàng tử Nam Cung Sâm thì mang vẻ mặt rất giận dữ, ngày hôm nay hắn liên tục bị đả kích hai lần, đầu tiên là mẫu phi không chịu giúp hắn, hiện tại Lan Dạ thà tiến vào Tấn vương phủ làm sườn phi, cũng không nguyện ý gả cho hắn làm chính phi, việc này thật sự đả thương rất lớn đến lòng tự trọng của hắn .
Tam hoàng tử thì không tỏ vẻ oán giận gì, chỉ có chút đau lòng, hắn sợ Phượng Lan Dạ tiến vào Tấn vương phủ sẽ bị khinh bỉ, hắn biết rằng trong Tấn vương phủ mỹ nhân rất nhiều, nghe nói là Tấn vương phủ còn có không ít kỹ nữ , Lan Dạ ,một tiểu cô nương gả vào Tấn vương phủ, làm sao có thể tự bảo vệ mình?
Hạo Vân đế còn không có mở miệng ban thưởng Phượng Lan Dạ gả vào Tấn vương phủ, thì lúc này từ ngoài điện có thái giám đi vào, nhanh chóng trình tờ giấy cho thái giám Nguyên Phạm đứng bên người hoàng thượng, Nguyên Phạm nhanh chóng đi đến chỗ ngồi của hoàng đế , mang tờ giấy dâng lên, trong lòng âm thầm đoán , không biết đã xảy ra chuyện gì, hoàng thượng khi nhìn thấy tờ giấy, trong nháy mắt dường như rất kinh ngạc, sau đó thật nhanh ngẩng đầu nhìn Phượng Lan Dạ, một lúc sau cũng chưa nói một câu nào.
Đại điện, hàn ý lành lạnh, Mai phi cùng Nguyệt phi âm thầm suy đoán, trên tờ giấy kia viết cái gì? Ánh mắt Hoàng thượng lại nhìn lần nữa Phượng Lan Dạ, dường như tờ giấy này có liên quan đến Phượng Lan Dạ.
Mọi người đang mãi mê suy đoán thì thanh âm của Hạo Vân đế bỗng vang lên.
"Cửu công chúa Phượng Lan Dạ của Vân Phượng quốc, ban thưởng cho Tề vương Nam Cung Diệp làm vương phi. . . . . ."