Đồ Lạnh Lùng... Tôi Thích Cậu

Chương 41


Chương trước Chương tiếp

Về phía hắn :

- Chết tiệt !!! Bọn chúng mang cô ta đi rồi - Hắn tức giận tay nắm thành quyền đánh mạnh vào tường .

- Về thôi , bây giờ chúng ta chỉ còn có thể chờ tin của bọn chúng thôi - Huy cố trấn an mọi người , bây gì mọi người mới kịp hoàn hồn và buồn bã ra về ....

----------------

về phía nó :

- Aizzz , đây là cái nơi chết tiệt nào thế - Nó tỉnh giấc .

- Cuối cùng em cũng chịu tỉnh rồi à , Phạm Ngọc Băng - Cậu con trai tóc vàng đang mân mê ly rượu vang đỏ thấy nó tỉnh dậy liền nói .

- Cậu là .... người bị tôi đụng trúng đấy à , cảm ơn vì đã cứu tôi nha

- Em hoàn toàn không nhận ra tôi là ai hay sao - Tên tóc vàng đặt ly rượu nho lên bàn , bước đến bên nó và nhẹ nhàng nâng cằm của nó lên .

- Thì cậu là người tôi đụng trúng hôm qua mà , không phải sao - Nó nhìn cậu ta với ánh mắt khó hiểu .

- Mà này chân của cậu lành nhanh thật , mới hôm qua mà hôm nay đã khỏi rồi - nó nhìn cậu ta một cách thán phục .

- Phạm Ngọc Băng ơi là Phạm Ngọc Băng đến khi nào em mới thông minh lên để nhận ra rằng tất cả những gì tôi làm hôm qua đều là giả đây - Cậu ta ngao ngán nhìn nó , nhưng trong ánh mắt đó lại loé lên một tia hứng thú .

- giả ? Tại sao cậu lại giả vờ bị thương - Nó tiếp tục làm mặt ngu .

- Chỉ là tôi muốn thử xem em có nhận ra tôi hay không thôi , nhưng sự thật đáng buồn là em không hề nhớ ra tôi - Cậu ta nhún vai tỏ vẻ buồn rầu .

- Cậu là ai , nói đại ra đi , vòng vo hoài tôi cũng chả nhớ đâu - Nó nhíu mày .

- Hứa Hải Phong , bạn cùng lớp với em từ hồi tiểu học

- À , thì ra cậu là cái tên phiền phức đó - Nó gật đầu tỏ ra vẻ đã nhớ ra .

- Vậy , bây giờ em có muốn làm bạn gái tôi không ? - Không chút chần chừ Phong liền hỏi nó .

- Mơ đi cưng , chuỵ không hứng - Nó ngoáy mũi .

- Em phũ thật đấy - Phong cười trừ vuốt tóc thẳng ra đằng sau .

- Vậy là bây giờ chúng ta không thể nào nói chuyện theo bạn bè với nhau rồi nhỉ - Phong bắt đầu cười đểu .

- Ý cưng là sao , chuỵ không hiểu - Nó lại tiếp tục ngoái mũi .

- Bây giờ tôi muốn em nói chuyện với tôi như hai bang chủ nói chuyện với nha - Phong trở nên nghiêm túc .

- Cưng giỡn à , mà này cưng làm bang chủ bang phái nào thế , bang phái cái bang à - Nó vừa nói vừa cười mỉa .

- Hắc Long Bang !!!- Phong tức giận đập bàn , đây là lần đầu tiên cậu đối mặt với đứa con gái không sợ chết như nó. Về phần nó thì sau khi nghe ba chữ Hắc Long Bang thì lập tức đứng hình .

- Cậu.... cậu nói giỡn phải không - Nó nuốt cái gì đó ở cổ .

- Tôi không nói giỡn , bây giờ chúng ta bắt đầu thôi thủ lĩnh Bang Xích Thổ - Cậu ta ngồi xuống đối diện nó , chân bắt chéo .

- Được thôi - Nó lấy lại phong thái của một thủ lĩnh .

- Bây giờ em có 2 lựa chọn , 1 là rời khỏi con trai của chủ tịch Lê , 2 là tự nguyện thoái vị giao chức thủ lĩnh lại cho tôi ..... - Phong nói với không có một chút cảm xúc .

- Tại sao tui lại phải chọn - Nó lạnh lùng .

- Em không có quyền hỏi , chỉ có quyền lựa chọn thôi - Phong vẫn giữ nguyên giọng không cảm xúc ấy .

- Thật nực cười ! Tại sao tui lại phải ngồi đây và lảm nhảm với cậu chứ , tui đi đây - Nó chạy ra tới cửa thì lập tức đã có rất nhiều nòng súng hướng về phía nó .

-Từ từ các bác ạ , các bác cứ giơ súng lung tung kiểu này dễ có - Nó toát mồ hôi , giơ hai tay lên rồi lặng lẽ bước vào trong vì nếu cứ liều lĩnh thì cái mạng nhất định sẽ không còn .

- Sao , bây giờ em chọn gì - Phong tựa lưng vào ghế .

- Tui ...... - Nó lặng người đắn đo suy nghĩ .

- Tui cần thời gian để suy nghĩ - Nó nhíu mày đắn đo suy nghĩ vì chọn 1 trong hai lựa chọn trên đều quá khó so với nó .

- Được thôi , tôi cho em 30 phút

---------

Tại tầng cao nhất ở căn cứ của Hắc Long Bang

Cha của hắn đang gọi cho hắn :

- Alo - Chất giọng lạnh lùng và vô cảm của hắn vang lên vì do đã mấy ngày rồi mà vẫn chưa tìm ra được tung tích của nó nên hắn đang rất là khó chịu .

- Con trai của ta , hôm nay hãy đến căn nhà số 123 tầng cao nhất , thành phố Z để gặp ta , ta sẽ cho con một bất ngờ - Cha của hắn nói với giọng vô cùng thân thiện .

- Mấy giờ ? - Đáp lại sự thân thiện của ông ta là một giọng nói vô cùng lạnh lùng của hắn , bởi gì hắn biết xưa đến nay ông chẳng bao giờ coi hắn là con trai , chỉ coi hắn như là một công cụ để kiếm tiền thôi .

- Nếu được thì ngay bây giờ luôn đi con - Ông ta lại tiếp tục giọng nói thân thiện đó .

- Được thôi .- Hắn tắt máy lập tức đi đến điểm hẹn (au : đó là căn cứ của Hắc Long Bang , ai đã đoán ra được phần nào kế hoạch của ông ta chưa vại :) )

Sau khi hắn vừa tắt máy thì lập tức cha của hắn liền gọi cho Phong :

- Alo

- Con nhỏ đó đã quyết định chưa - Ông lạnh lùng .

- Chưa

- Vậy đưa nó lên gặp ta

- Ok - Vừa tắt máy Phong liền kéo nó đi

- Đưa tôi đi đâu vậy - Nó ngạc nhiên khi thấy Phong đột ngột kéo nó đi .

- Đến nơi thì sẽ biết - Phong lạnh lùng .Khi thang máy dừng lại ở tầng cao nhất thì ngay lập tức đập vào mắt nó là lưng của một người đàn ông trung niên to lớn :

- Đến rồi à - Ông ta quay lưng lại thì nó hoàn toàn ngạc nhiên mắt chữ A miệng O khi nhìn thấy ba của hắn .

- Ngươi đi đi - Ông ta ra hiệu cho Phong rời khỏi .

- Chúc may mắn - Phong nhìn nó rồi nở nụ cười đầy sự mỉa mai .

- Cũng lâu rồi , chúng ta chưa nói chuyện với nhau nhỉ , Phạm Ngọc Băng - Ông nói với giọng rất thân thiện nhưng lại khiến cho nó lạnh sống lưng .

- Ông muốn gì ? - Nó lạnh lùng .

- Rất thẳng thắng , bây giờ ta sẽ vào chủ đề chính luôn , như thằng Phong đã nói , cô có 2 lựa chọn một là rời xa thằng con trai của ta , hai là từ bỏ chức thủ lĩnh Xích thổ .

- Tôi cần thời gian để suy nghĩ .

- Thật đáng tiếc cho cô là thời gian suy nghĩ của cô đã hết ngay từ khi cô đặt chân vào đây rồi , bây giờ thì cô hãy tự động rời xa con trai của tôi ra và nhường chức thủ lĩnh của Xích Thổ lại đây cho tên Phong đi , nếu cô không làm thì tính mạng của con trai ta không được bảo toàn đâu ....- Ông ta không hề có một chút cảm xúc gì khi lấy tính mạng của con trai mình ra uy hiếp nó .

- Chẳng phải cậu ta là con trai ông sau - Nó vô cùng kinh ngạc khi nghe ông ta nói những lời đó .

- Chẳng sao cả , nó chết rồi thì ta nhận đứa khác để nuôi thôi , trong cô nhi viện có cả đống trẻ con cần gì ta phải luyến tiếc một thằng con không nghe lời , con ta sinh ra được ( au : gián tiếp , thông qua mẹ hắn mới sinh ra được :) thì giết nó cũng chẳng khó - Ông ta vẫn giữ nguyên vẻ mặt không cảm xúc ấy .

- Ông không phải là con người , nếu ông dám làm gì cậu ta tui sẽ liều mạng với ông - Nó vô cùng hoảng sợ khi nghe ông ta nói những lời cả cầm thú cũng không bằng đó , sau đó nó lập tức vớ lấy cây dao gọt táo hướng về phía ông ta .

- Tôi xin cô mà xin hãy tha mạng cho tôi , tôi chẳng có liên quan gì đến Hắc Long Bang cả - Ông ta lập tức thay đổi sắc mặt , sau đó cầm lấy cánh tay đang cầm cây dao của nó đâm thẳng vào ngực của mình , và điều đáng ngạc nhiên hơn nữa đó chính là hắn xuất hiện , đập vào mắt hắn bây giờ chính là cảnh nó cầm dao đâm thẳng vào ngực cha của hắn .........



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...