Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Chương 16


Chương trước Chương tiếp

Quay sang gia đình họ Hàn nhé!

Cả nhà đang họp gia đình với không khí không có một tí gì gọi là thoải mái. Có cả Phương Ngọc 

-Con và Ngọc tốt nhất nên chuẩn bị đi, các con sẽ kết hôn vào tháng tới-ba hắn

-Vì sao lại nhanh như vậy?-hắn

-Con bé đã trở về nên ta muốn làm sớm-Vì Phương Ngọc mới đi du học Đức về

-Với lại chúng ta đã có đính ước từ nhỏ, bây giờ kết hôn thì có gì đâu mà sớm anh-Ngọc cũng chêm vào.Một người có tài lại đẹp trai và giàu có như hắn thì có ma nào mà chẳng theo.

Hắn không thèm để ý đến mấy lời nhảm nhí của Ngọc 

-Hay ông chỉ là muốn sớm làm thông gia với nhà họ Mai-hắn mỉa mai. Hắn quá hiểu cha hắn mà, ông ta bắt hắn phải lấy Ngọc vì nhà họ Mai cũng rất có tiếng tuy không bằng nhà hắn nhưng khi hai nhà làm thông gia thì sẽ không ai có thế lực bằng (trừ một tập đoàn)

-Anh sao có thể nói với bác như vậy?-Ngọc tỏ ra ngoan hiền mặc dù trong lòng đang rất đắc chí

-Mày giám nói với tao như thế à?-ba hắn

-Cô im đi-hắn quát Ngọc.Tuy cô rất ấm ức nhưng phải giả bộ ngoan hiền nên im luôn

-Vậy làm thông gia với nhà Nguyễn Hoàng thì sao?-Hắn nói làm cả nhà giật mình, Ngọc thì đâm ra lo lắng. Sao ba hắn lại không biết được chứ, nhà họ Nguyễn Hoàng rất có thế lực và uy tín nên sở hữu một tập đoàn vô cùng lớn mạnh. Khắp thế giới ai mà chưa nghe danh tập đoàn nhà họ Nguyễn được chứ.

-Con nói sao? Có thật không?-ba hắn lập tức thay đổi ngữ điệu giọng nói

-Vậy con cháu thưa bác?-Ngọc lo lắng hỏi

-Con...à...ta...-ba hắn khó xử

-Cô à? Tôi ở đây xin từ hôn-hắn

-Em không đồng ý-Ngọc hét

-Lời nói của cô còn ý nghĩa sao? Tôi nghĩ cô không nên ở đây nữa-hắn

-Tôi...HÀN MẠNH VŨ anh được lắm, hãy đợi đấy tôi sẽ không buông tha cho anh đâu, cả nhà họ Hàn các người nữa-Ngọc căm phẫn nhìn hắn và ba hắn rồi chạy đi

-Tôi nghĩ cô ta không vừa đâu-hắn nhìn bóng Ngọc khuất dần

-Ta cũng nghĩ vậy-ba hắn

-TRừ nhà họ Mai đi

-Dù gì cũng là ta có lỗi với con bé không nên làm vậy-Không phải ba hắn thấy tội cho Ngọc mà chỉ là muốn níu chân nhà họ Mai, ông sợ rằng những điều hắn nói là không đúng sự thật

-Tùy ông thôi, ông sẽ hối hận-hắn

Nói rồi hắn lên phòng. Từ đầu đến cuối hắn không nhìn mặt mẹ mình lấy một lần. Cả bà ta cũng không hỏi thăm anh lấy một câu. Nhiều lúc hắn tự nghĩ không biết bà ta có phải mẹ mình không nữa

-Ông có thấy hơi quá đáng với con bé?- Mẹ hắn lúc nào cũng quan tâm người ngoài nhiều hơn

-Nhưng bà biết gia tộc Nguyễn Hoàng mà-ba hắn

-Tôi biết chứ, nhưng tôi thấy con bé Ngọc rất hiền lại cũng chẳng biết con gái tập đoàn Nguyễn Hoàng là người thế nào, có kiêu căng hay xem thường nhà ta không?

-Bà đừng lo xa quá, điêu đứng trước thằng con ngỗ nghịch kia thì tôi nghĩ cũng không có gì phải sợ (tự tin ghê nhỉ?)-nói rồi hai người người cũng về phòng

Hắn trở về phòng suy nghĩ. Trong đầu hắn lúc này toàn xuất hiện hình ảnh của một người con gái với nụ cười trong sáng trên môi dù rằng nụ cười đó không dành cho hắn. Nghĩ mãi, nghĩ mãi và hắn biết thực sự người con gái đó đã cướp đi trái tim của hắn tự bao giờ. Làm sao? Làm sao để người đó biết được đây? Thật là khó nghĩ mà!!!

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Mấy hôm nay bận học nên mình đăng hơi khuya. Bạn đọc thông cảm.


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...