Định Mệnh Của Chiến Binh
Chương 25
Không muốn ở lại trong căn phòng này, cũng như phải đối mặt với những gì sắp diễn ra, Rionna lo lắng, bồn chồn suốt thời gian chờ đợi chàng xuất hiện. Nhưng nàng cũng không muốn thể hiện mình đang trốn tránh bằng cách ngoan ngoãn lui về phòng ngủ.
Thật ra, tất cả những gì Rionna muốn lúc này là được ở một mình để có thể ngủ trong yên bình. Nàng quá mệt mỏi và căng thẳng đến nỗi chỉ muốn ngả xuống giường rồi nằm đó cả ngày. Còn đầu nàng đã bắt đầu nhoi nhói đau.
Rionna đi đi lại lại trước lò sưởi cho đến khi nhận ra chồng mình có ý định để nàng phải chờ đợi. Thở dài bực bội, nàng cởi áo choàng rồi cẩn thận đặt nó ra xa để không bị nhàu nhĩ. Đó là chiếc áo choàng tuyệt đẹp và có lẽ ngày nào đó, nàng sẽ có cơ hội mặc lại vào thời điểm thích hợp.
Cảm thấy lạnh lẽo trong bộ váy ngủ, nàng khoác thêm áo choàng rồi cuộn người trên chiếc ghế bên lò sưởi. Sẽ thật tuyệt nếu lúc này được tắm táp, nhưng bây giờ đã khá muộn và nàng cũng không hề muốn bị bắt gặp đang nằm trong bồn tắm khi chồng mình quyết định lộ diện.
Được hơi ấm bao phủ xung quanh, mí mắt nàng dần trĩu nặng. Đến khi nghe được tiếng bước chân của Caelen ngoài cửa, nàng đã mơ màng đến mức không buồn tức giận vì chàng về quá muộn nữa.
Cánh cửa lặng lẽ mở ra rồi đóng lại. Nàng không quay lại chào chàng mà vẫn nằm yên tại chỗ.
Một lúc lâu, sự yên lặng trùm lên cả căn phòng. Cuối cùng, tiếng bước chân Caelen lại vang lên, lần này gần hơn, trước khi chàng đến đứng ngay sau lưng nàng.
“Cả ngày hôm nay ta đã phải vật lộn với cơn thịnh nộ của mình, thế mà bây giờ ta vẫn cảm thấy tức giận y như trước.”
Nghe vậy, Rionna liền xoay người trên ghế, kéo chặt áo choàng quanh cơ thể.
“Vậy em đã mắc phải tội gì vậy, thưa lãnh chúa? Chàng chán nản trước ý nghĩ phải trở thành cha đến thế sao? Phải chăng em đã hiểu lầm lời ba hoa của chàng rằng em sẽ sinh con ngay trong năm đầu kết hôn?”
Lông mày nhíu chặt lại, Caelen nhìn nàng chằm chằm đầy kinh ngạc. “Nàng cho rằng ta thất vọng vì nàng mang thai sao?”
Rionna đứng phắt dậy, chiếc áo choàng lòa xòa cuộn quanh chân. “Hành động của chàng khiến em không thể nào nghĩ theo hướng khác! Từ giây phút phát hiện ra em có thai, chàng luôn lạnh lùng và tức giận. Em có làm gì khiến chàng giận dữ đâu, thế mà mỗi lần nhìn em, ánh mắt chàng đều đùng đùng lửa giận như muốn xé em ra thành trăm mảnh vậy.”
“Không làm gì ư? Lạy Chúa, nàng đúng là đang thử thách sức chịu đựng của ta đấy. Nàng không hề nói cho ta biết là mình có thai. Đến lúc nào nàng mới định nói ra đây? Khi ta chĩa thanh gươm vào bụng nàng ư? Hay đến khi nàng sinh hạ đứa bé?”
Rionna kinh ngạc khi hiểu ra ý của chồng. “Chàng nghĩ em cố tình giấu giếm bí mật này và sẽ để con chúng ta rơi vào nguy hiểm ư?”
“Nàng đã tham gia vào những hoạt động mà không người phụ nữ có thai nào nên làm,” Caelen nói qua hàm răng nghiến chặt. “Nàng phải biết rằng ta sẽ không bao giờ cho phép điều đó.”
“Vậy chàng nghĩ về em hời hợt đến mức cho rằng em sẽ viện cớ lẩn tránh để tiếp tục lao vào luyện tập, không thèm để ý đến việc mình đang mang thai lãnh chúa tương lai của gia tộc McDonald à.”
“Vậy tại sao lúc đó nàng không cho ta biết?” chàng giận dữ hỏi.
Những giọt nước mắt thất vọng và chán chường khiến khóe mi Rionna bỏng rát. Từng lời nói của chàng làm nàng bị tổn thương. Caelen thực sự tin rằng nàng ích kỷ và điên rồ đến mức sẽ đặt con họ vào nguy hiểm sao?
“Em đâu có biết!” nàng quả quyết đáp lại. “Mãi đến khi em thức dậy, bà Sarah mới nói điều đó. Nếu không em đã thông báo với chàng rồi. Em vô cùng vui mừng trước tin tức này mà.”
Phải mất một lúc lâu, Caelen mới hết vẻ bàng hoàng, như thể chàng chưa bao giờ nghĩ đến khả năng đó. “Chúa ơi,” chàng thốt lên, lùa bàn tay chai sạn vào tóc rồi buông ra ngay lập tức. Bàn tay rắn chắc rơi xuống bên hông, cuộn lại thành nắm đấm. “Ta đã nghĩ đến những điều không may có thể sẽ xảy ra khi thấy nàng ngã xuống, ta tưởng mình đã khiến nàng bị thương. Suýt nữa ta đã hại con chúng ta. Suýt nữa ta đã hại cả nàng.
Ngay lập tức, Rionna bừng tỉnh. Mọi nỗi tức giận, đau đớn đều tan biến và tim nàng thổn thức. Tiến lại phía chồng, nàng chạm vào cánh tay chàng.
“Chàng sợ hãi ư?” nàng nhẹ nhàng nói.
Caelen quay ngoắt lại, ánh mắt như bùng cháy. “Sợ hãi ư? Ta đã thực sự hoảng loạn đấy! Ta đưa nàng lên phòng, nghĩ là mình sẽ tìm thấy vết thương khủng khiếp nào đó. Ta đã tìm vết máu hoặc bầm tím, bất cứ thứ gì chứng tỏ rằng ta đã tổn hại nàng.”
Vòng tay ôm lấy thắt lưng chồng, Rionna gục đầu vào vòm ngực ngực rộng lớn. Chàng thẫn thờ, cứng người trong vòng tay nàng một lúc lâu, sau đó chậm rãi ôm lấy bờ vai gầy guộc, mảnh khảnh rồi kéo nàng lại gần.
Áp má vào chỏm đầu Rionna, Caelen ôm nàng chặt đến mức nàng gần như không thở nổi. Lãnh chúa run rẩy dựa vào vợ mình, và nàng kinh hãi nhận ra người chiến binh dũng mãnh của mình cũng biết sợ hãi. Nàng thấy thật xấu hổ khi từng nghĩ rằng chàng không muốn có con, mặc dù đó là suy luận hết sức hợp lý vào thời điểm đó.
Giờ đây Rionna muốn xác nhận lại và cần được nghe chính chồng mình nói chàng vui mừng thế nào trước việc nàng có thai.
“Vậy là chàng hạnh phúc về chuyện có em bé?”
Câu hỏi của nàng bị bóp nghẹt trong lồng ngực của Caelen, nhưng chàng vẫn đứng yên, sau đó chậm rãi kéo vợ ra để có thể nhìn thẳng vào mắt nàng.
“Hạnh phúc ư? Ta nghĩ từ đó quá trần tục. Có quá nhiều từ có thể mô tả đích xác phản ứng của ta. Kỳ diệu. Đúng vậy. Kỳ diệu. Mãi đến gần đây ta mới nghĩ về điều này, và ngay cả lúc đó ta cũng chỉ nói như một người đàn ông đang khoác lác. Khi bà Sarah thông báo với ta tin đó, ta mới thực sự nghĩ rằng mình sắp làm cha. Hình ảnh đó đánh vào tâm trí ta mạnh đến mức khiến ta choáng váng. Ta phải rời khỏi pháo đài và ra ngoài một mình để người khác không thấy được lúc ta hoàn toàn yếu đuối.”
Những ngón tay thô ráp, chai sạn chạm vào má Rionna, chậm rãi vuốt ve dọc theo quai hàm nàng.
“Sợ hãi. Ngay lập tức tâm trí ta bị choán hết bởi nỗi sợ hãi khủng khiếp chưa từng có. Ta lo lắng sẽ không thể bảo vệ nổi con của chúng ta khỏi những kẻ như Duncan Cameron. Ta sợ hãi nếu chúng ta có con gái, gần như suốt đời con bé sẽ phải sống khổ sở như Mairin trước kia. Lúc nào cũng phải trốn chạy, lúc nào cũng phải sống trong nỗi sợ hãi sẽ bị phát hiện. Rồi ta lại lo sợ nó sẽ rơi vào tay gã đàn ông xấu xa mà nhiệm vụ duy nhất của nó là sinh hạ một đứa bé.”
Khi Rionna đưa lòng bàn tay lên chạm vào má chàng, Caelen liền áp vào tay nàng rồi đặt một nụ hôn lên đó.
“Ta cũng vui sướng nữa, Rionna ạ. Sự thật là ta đã cảm thấy vỡ òa vì hạnh phúc không thể nào tả nổi. Ta tưởng tượng ra một bé gái với vẻ đẹp cùng sức mạnh của nàng, một bé trai với lòng can đảm và sự ngoan cường của nàng.”
Rionna cười phá lên. “Thế còn chàng thì sao, chồng yêu quý? Chàng nghĩ con của chúng ta sẽ thừa hưởng điều gì từ chàng?”
“Ta không quan tâm lắm, chỉ cần chúng khỏe mạnh và nàng hạ sinh chúng thuận lợi là được.”
Rionna lại ôm chầm lấy chồng mình. “Em xin lỗi vì đã khiến chàng lo lắng. Thực sự, em không biết mình có mang, em thề đấy. Nếu biết, em đã cẩn thận hơn khi giao đấu với chàng.”
Giữ chặt lấy đôi vai mảnh khảnh, Caelen đẩy nàng ra, khuôn mặt vô cùng nghiêm túc. “Nàng sẽ không bao giờ đặt tay lên một thanh gươm nào nữa. Thỏa thuận như thế, bỏ ngay cái ý nghĩ ngốc nghếch đó của nàng đi.”
“Nhưng, Caelen à, bây giờ chúng ta đều biết rồi, nên vẫn có thể luyện tập mà không làm hại đến đứa bé. Việc em có thể bảo vệ bản thân và con chúng ta cũng rất quan trọng mà.”
“Ta sẽ bảo vệ những gì là của mình,” chàng mạnh mẽ nói. “Ta sẽ không đánh cược bất cứ điều gì để đổi lấy lấy sức khỏe của nàng và con chúng ta đâu.”
“Nhưng…”
Chàng giơ một tay lên. “Chuyện này không cần tranh cãi nữa. Ta đã nói rồi đấy.”
Rionna thở dài nhưng không thể nào tức giận khi vẫn nhìn ra nỗi lo lắng bao phủ trong đôi mắt chồng.
“Giờ thì lại đây nào. Ta cần phải ôm nàng.”
Mỉm cười, nàng ngã vào vòng tay Caelen. Rồi chàng hôn vợ mình cuồng nhiệt, vuốt ve khuôn mặt thanh tú kia. Chàng giữ nàng đứng yên rơi chiếm đoạt miệng nàng.
Trượt tay xuống cơ thể Rionna, chàng dừng lại ở phần eo thon thả, sau đó áp lòng bàn tay lên cái bụng vẫn còn phẳng lì của nàng bên dưới lớp áo choàng. Đột nhiên Caelen nôn nóng kéo tấm áo choàng ra cho đến khi trên người nàng chỉ còn bộ váy ngủ. Tay chàng lại đặt lên bụng vợ mình và để yên đó trong lúc nhìn chằm chằm vào mắt nàng.
“Con trai hay con gái yêu quý,” giọng Caelen khản đặc. “Ta chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày mình có con.”
“Bây giờ chàng có thích điều đó không?” nàng mỉm cười hỏi.
“Có chứ,” Caelen nhẹ nhàng đáp. “Ta rất thích ý tưởng đó. Ta còn nợ nàng lời xin lỗi, Rionna.”
Đặt một ngón tay lên môi chồng, sau đó nàng tặng chàng nụ hôn ngọt ngào. “Hôm nay đã có quá nhiều việc xảy ra rồi. Có lẽ chúng ta nên đi ngủ để dưỡng sức cho ngày mai tươi mới.”
“Nàng quả là người rộng lượng, phu nhân ạ.”
“Đổi lại, em cũng muốn được chàng đáp ứng một chuyện,” nàng nói trong lúc trượt bàn tay xuống rồi thân mật ôm lấy chàng.
Mắt Caelen sáng lên, đột nhiên hiểu ra. “Thế ư? Điều gì vậy?”
Rionna tiếp tục vuốt ve chàng qua lớp quần bó. “Một người chồng tốt sẽ biết lưu tâm đến vợ anh ta trong tình trạng sức khỏe hiện tại. Cô ấy cần rất nhiều đến sự chăm sóc, quan tâm.”
“Bây giờ cô ấy cần ư?”
“À vâng, cô ấy cần,” Rionna thì thầm. “Cần rất nhiều sự dịu dàng và tình yêu thương của chồng cô ấy.”
“Ta nghĩ ta có thể đáp ứng.”
Chàng cúi xuống bế vợ mình lên rồi bước đến giường, sau đó đặt nàng lên chiếc nệm rơm.
“Thực ra, ta nghĩ mình sẽ trao cho cô ấy thêm thật nhiều thương yêu.” “Ồ, em cũng nghĩ vậy,” nàng thốt ra.
Đứng dậy, cởi quần áo, sau đó chàng cúi xuống người nàng, kéo chiếc áo choàng ra cho đến khi Rionna hoàn toàn khỏa thân và hổn hển bên dưới chàng.
Thật lâu sau, chàng chỉ đứng phía trên vợ mình, nhìn chằm chằm xuống cơ thể tuyệt mỹ kia, sau đó đưa hai tay ôm lấy bụng Rionna trước khi quỳ xuống sàn trước mặt nàng.
Tách hai tay ra, Caelen hôn lên bụng nàng, nhẹ nhàng và êm ái đến mức trái tim nàng gần như nổ tung.
Luồn tay vào tóc Caelen, nàng bấm ngón tay vào da đầu chàng, giữ chàng ở chính giữa cơ thể mình.
“Nàng đang giữ tương lai của chúng ta trong bụng mình đấy phu nhân,” Caelen thì thầm vào bụng nàng. “Đây là sợi dây kết nối hai gia tộc và khiến chúng hòa làm một.”
“Trách nhiệm quan trọng của nàng chính là sinh hạ con của chúng ta.”
Chàng lại hôn Rionna đắm đuối rồi lướt xuống giữa hai chân nàng. Nhẹ nhàng tách nàng ra, Caelen quét qua nơi bí ẩn, nữ tính kia.
Khẽ rên rỉ, Rionna oằn mình dưới miệng chồng khi chàng yêu nàng bằng bờ môi ngọt ngào và chiếc lưỡi quyến rũ.
Caelen cực kỳ kiên nhẫn, không ngừng mang đến cho nàng từng đợt sóng khoái cảm mãnh liệt.
Chàng đưa nàng lên đỉnh rồi từ từ dừng lại để cơn thủy triều chầm chậm rút đi. Sau đó chàng tiếp tục đẩy nàng lên, lần sau lại mãnh liệt hơn lần trước.
Caelen khiến nàng thở hổn hển và căng cướng đến mức cơ bắp đều đau nhức. Nàng cầu xin chàng dừng lại rồi lại nài xin chàng đừng bao giờ chấm dứt cảm giác ngọt ngào này. Lời cầu xin khản đặc của Rionna vang lên, mỗi lúc một thêm vô nghĩa.
Sau đó miệng Caelen rời đi, chàng đưa cậu bé của mình trượt sâu vào nàng bằng một cú đẩy mạnh. Cơ thể chàng bao bọc lấy Rionna, khiến nàng cảm thấy ấm áp đến từng thớ thịt. Nàng chưa bao giờ cảm thấy an toàn đến thế, như thể không điều gì có thể làm hại đến nàng.
Caelen ở bên trong nàng, không chỉ là về thể xác mà còn ở trong trái tim và linh hồn nàng. Chàng là tất cả những gì Rionna có thể nghĩ được, nhìn thấy và nghe được. Chàng đã nói về việc nàng gánh vác tương lai của họ, nhưng chính chàng mới là tương lai của nàng. Chàng là tất cả những gì nàng muốn. Tất cả những gì nàng cần.
Đêm nay, người tình của nàng không hề tỏ ra mạnh mẽ và chiếm hữu. Người đàn ông từng liên tục chiếm giữ nàng hằng đêm trước đây đã bị thay thế bởi một chiến binh dịu dàng đối xử với Rionna như thể nàng cực kỳ mỏng manh, một kho báu vô giá cần được yêu thương hơn tất thảy.
Caelen ôm chặt lấy nàng, nhịp nhàng vào ra nơi ẩm ướt, nữ tính kia. Miệng chàng chưa bao giờ rời xa da thịt nàng, không ngừng chạm lên bờ môi, gò má và mí mắt nàng, sau đó mân mê xuống vành tai rồi tới cổ nàng.
Chưa bao giờ Rionna được sùng kính, tôn thờ như thế bởi một người đàn ông. Caelen đã thực sự yêu nàng, đúng vậy. Chàng yêu nàng tha thiết như một người chồng yêu vợ mình, nhưng đêm nay lại có sự khác biệt rõ rệt.
Đêm nay... như thể Caelen yêu nàng bằng cả trái tim chứ không đơn thuần chỉ là cơ thể. Còn nàng yêu chàng cũng không phải chỉ bằng cơ thể mình, mà bằng cả tâm hồn mình.
Khi nàng hét lên trong giây phút thăng hoa, chàng ôm chặt lấy nàng, chờ cho đến khi Rionna thỏa mãn rồi mới đến mình. Chỉ đến giây phút đó, chàng mới nhấn thật sâu và mạnh mẽ vào tận cùng nơi bí ẩn của nàng.
Sau đó, Rionna rúc vào vòng tay chồng rồi gối đầu lên vai chàng, không muốn tách mình khỏi chàng cho tới lúc họ phải đi tắm rửa.
Rionna ôm Caelen thật chặt đến khi hơi thở chàng trở nên sâu và đều đặn.
Chàng thực sự thỏa mãn, mệt mỏi, thoải mái và ấm áp.
Thở dài, nàng vuốt ve bờ vai rộng lớn, biết rằng chàng đã chìm vào giấc ngủ.
“Em yêu chàng, Caelen ạ. Thật ra, em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trao trái tim cho chàng. Không biết đây có phải điều chàng muốn từ em không, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, nó cũng là của chàng rồi. Một ngày nào đó... Đổi lại, em cũng sẽ có trái tim chàng,” nàng thì thầm vào làn da chàng.
Nhắm mắt lại, Rionna nằm yên lặng bên chồng mình, sự mệt mỏi phủ lên cơ thể nàng như một tấm chăn nặng nề. Chẳng bao lâu sau, nàng cũng chìm vào giấc ngủ.
Caelen nằm trong bóng tối, cánh tay ôm chặt lấy Rionna trong lúc nàng say ngủ. Những lời nói của nàng vang vọng bên tai chàng, lặp đi lặp lại cho đến khi Caelen biết là chúng có thật.
Rionna yêu chàng. Caelen không biết điều này sẽ dẫn tới đâu. Trước đây, chàng đã từng yêu một lần và điều đó không mang đến điều gì tốt đẹp, tuy vậy chàng vẫn biết tình yêu có tồn tại vì đã thấy nó xảy ra giữa các anh mình và vợ họ. Các anh trai chàng đã yêu người phụ nữ của họ với sự mạnh mẽ hiếm có so với hầu hết các cuộc hôn nhân khác.
Tình yêu đòi hỏi đức hy sinh, lòng tin tưởng và chung thủy. Nó khiến ta trở nên hoàn toàn yếu đuối trước người mình yêu.
Suy nghĩ đó làm lòng chàng thắt lại.
Lần trước, khi Caelen trao cho một người phụ nữ toàn bộ niềm tin cùng sự chung thủy, cô ta đã phá hủy cả gia tộc của chàng.
truyen hot hiện nay
Bình luận
Sắp xếp