- Cô nói cái gì?
Hướng Nhật hoài nghi kéo kéo cái lỗ tai của mình, lại muốn sờ cái trán của cô nàng họ An.
- An Tâm, cô tối hôm qua không phải uống lộn thuốc đó chứ?
- Uống cái đầu ngươi!
An Tâm bất mãn dơ móng vuốt muốn nhéo hắn.
- Bổn tiểu thư thân thể tốt như thế này, uống thuốc làm gì? Mà ngươi cũng đừng hiểu lầm, ta đối với Thanh Thanh luôn chung tình, còn về phần ngươi, đương nhiên ta xem ngươi là sư phụ của ta. Ngươi nấu nướng ngon như vậy, ta cũng cố lắm mới muốn bái ngươi làm sư phụ để học nấu ăn.
- Phù.
Hướng Nhật thở dài một hơi, vỗ vỗ ngực:
- Tôi nói cô nghe nè An Tâm, cô nói chuyện không thể nói hết ý một lần được sao? Đừng có nói chuyện lấp lửng như vậy, sẽ gây án mạng chết người đó!