Một cô gái xinh đẹp kiều mị ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa, trong ánh mắt có vẻ lo lắng.
Hồi lâu, trong ánh mắt tràn đầy mong đợi từ từ ảm đạm xuống, đổi lại lại là một hận ý vô cùng phức tạp.
Cô cúi đầu lấy điện thoại di động ra, bấm chuỗi số điện thoại đã nhớ kỹ trong lòng.
"Alo?"
Âm thanh bên kia điện thoại có chút cố ý đè thấp , mang theo vẻ kinh hoảng cùng không nhịn được.
"Tại sao chưa tới? Tôi vẫn ở đây chờ cô mà." Cô gái có hơi đau lòng, trong lời nói có một chút trách cứ.
"Bây giờ tôi không tới được, Tề Phong uống say, tiểu Trang, về sau buổi tối đừng gọi điện thoại cho tôi nữa, được không? Ban ngày tôi đều ở công ty, cho nên buổi tối tôi hi vọng có thể có nhiều thời gian ở nhà một chút."