Đế Bá
Chương 747: Một kích rực rỡ (2)
- Nguy rồi, khởi trận!
Thập bát thú không có lựa chọn nào khác hơn là nghênh chiến.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, thập bát thú mới khởi động đại trận thì bị một kích kia đánh tan, không đỡ nổi một kích chung cực nhất của đại hiền.
Một kích qua đi, âm dương đảo ngược, lục đạo tan vỡ, thời không ngừng lại. Một kích kia thật sự là đại hiền tự tay đánh ra chứ không phải từ đại hiền bảo khí. Như có một vị đại hiền tự tay cầm bảo khí đánh ra một kích mạnh nhất của mình chém giết hết thảy.
Một kích như vậy cường đại biết mấy? Đừng nói là thánh tôn, dù là thánh hoàng cũng thành tro, không thể đỡ nổi.
Một kích rực rỡ, rạng rỡ đến cực hạn, tất cả thành tro.
Một kích rực rỡ, đúng như tên của nó, một kích kia vô cùng rực rỡ, như pháo hoa trong đêm rồi mọi thứ biến mất.
Đây là thuật vô địch từ thời đại rất xa xưa, người đời sau không biết thuật này sinh ra như thế nào. Trên đời hiếm có biết đến thuật này.
Một kích rực rỡ, thuật này phát ra có thể phát huy cực hạn của binh khí, khiến binh khí rực rỡ đến tận cùng. Được áp dụng một kích rực rỡ lên bất cứ thứ gì, một cọng cỏ cũng có thể phát ra một kích rực rỡ. Khi dùn một kích rực rỡ, cỏ nhỏ sẽ đốt cháy tất cả sức sống đến cực hạn, ý chí sinh tồn ngoan cường nhất. Toàn bộ sức sống, ý chí, tất cả tụ tập vào một kích.
Nên áp dụng một kích rực rỡ thì một cọng cỏ cũng bộc phát sức sát thương khiến người sợ hãi.
Một đại hiền bảo khí, dù là thứ khiếm khuyết, khi dùng một kích rực rỡ lên nó sẽ gợi lên toàn bộ lực lượng, tinh hoa, lực lượng đại đạo của bảo khí tụ tập vào một kích. Một kích kia thiêu đốt tất cả pháp tắc, công pháp tế luyện trong bảo khí. Một kích kia như đại hiền tự tay đánh ra chiêu cường đại nhất, thậm chí mạnh hơn cả đại hiền.
Khi đánh ra một kích rực rỡ, binh khí báu vật sẽ hao hết tất cả, đốt cháy dồn vào một kích kia, có thể nói là vô địch.
Cái giá của một kích rực rỡ là binh khí bị hủy diệt, tất cả đốt cháy trong một kích rực rỡ rồi binh khí thành tro bụi.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, một kích rực rỡ giáng xuống. Máu bắn ra, thịt rời xương, thịt vụn rớt lộp độp. Một kích đánh tan phòng ngự của thập bát thú, bọn họ không có cơ hội phát huy một chiêu vô địch mạnh nhất của đế trận. Một kích rực rỡ làm thập bát thú tan thành mây khói, chết không toàn thây.
Đại hiền bảo khí đánh ra một kích rực rỡ cũng vậy, khó thoát khỏi số phận thành tro bụi. Một kích kia thiêu đốt tất cả của đại hiền bảo khí, tiềm năng, lực lượng.
Đại hiền bảo khí vô cùng kinh người đúc bằng thần kim sau một kích rực rỡ không còn chừa lại một mảnh vụn, tan thành mây khói.
Một chiêu đồ đại thánh tôn, cảnh tượng này rung động mọi người. Thoáng chốc không còn thanh âm, thiên địa tĩnh lặng đáng sợ, quá rung động.
Mọi người trợn to mắt, ngơ ngác nhìn mưa máu rơi. Khoảnh khắc này không biết bao nhiêu người cảm thấy khó thở, thậm chí nghẹt thở.
Mọi người biết đại hiền bảo khí cường đại, nhưng sau khi đại hiền bảo khí tàn khuyết thì uy lực sẽ giảm mạnh. Lùi một bước cứ cho là đại hiền bảo khí hoàn chỉnh, trừ phi bản thân đại hiền dùng, nếu không chẳng thể đánh ra một kích cường đại nhất.
Một người kế thừa đại hiền bảo khí của người khác, cảnh giới càng thấp phát huy ra uy lực càng mạnh. Cùng cảnh giới đại hiền, nếu là bảo khí của người khác, cơ bản không phát huy được mười phần uy lực đại hiền bảo khí, càng đừng nói một kích mạnh nhất, chung cực.
Đây là chuyện không thể nào, đối với tu sĩ, cùng một cảnh giới, tluật thép là vũ khí của mình mạnh nhất.
Hiện giờ một kích vô địch, rực rỡ đén cực hạn làm mọi người ngơ ngẩn nhìn. Chuyện như vậy chưa từng xảy ra.
Lão bất tử núp sau màn không muốn ra tay khi thấy cảnh tượng đó hì sợ hãi, lòng run sợ.
- Đây . . . Đây . . . Đây là công pháp gì?
Một kích kia quá nghịch thiên, quá đáng sợ.
Quỷ Trùng Ma Tử, Cự Khuyết thánh tử xuất thân từ đế thống tiên môn cũng nín thở. Hai người là truyền nhân đế thống tiên môn, đừng nói là đế thuật, bọn họ từng tu luyện thiên mệnh bí thuật. Nhưng thiên mệnh bí thuật lợi hại đến mấy cũng không thể đánh ra một kích rực rỡ vô địch như vậy.
Thiên Luân Hồi cũng biến sắc mặt. Thiên Luân Hồi xuất thân từ Vạn Thế cổ quốc, được gọi là tiên đế chuyển thế. Trong Vạn Thế cổ quốc nhất môn song đế làm sao không có bí thuật vô địch, công pháp tiên đế? Nhưng một kích của Lý Thất Dạ là thứ Thiên Luân Hồi chưa từng thấy, gã gặp mọi chuyện luôn bình tĩnh cũng kiềm không được biến sắc mặt.
Thần Nhiên Phượng Nữ ngồi trong phượng liễn trên bầu trời đứng bật dậy, hoàn toàn biến sắc mặt.
Một kích vô địch, rung động, làm người lạnh gáy. Một số người nhận ra điều đáng sợ, tiềm lực của Lý Thất Dạ không phải đuổi kịp tam kiệt mà là sóng vai với tam kiệt.
Nhiều người hút ngụm khí lạnh. Tu sĩ nhân tộc hưng phấn, reo hò.
Có lão bất tử mắt lóe tia sáng lạnh ẩn trong bóng tối nhìn Lý Thất Dạ:
- Đây . . . Đây là công pháp bí thuật gì?
Đối với bọn họ, một kích của Lý Thất Dạ quá nguy hiểm, lão tổ đại giáo cũng thấy nguy hiểm.
Một kích rực rỡ là bí thuật rất cổ xưa, không thể ngược dòng lai lịch. Khi Phi Dương tiên đế còn trẻ, bí thuật này từng giúp Phi Dương tiên đế lập chiến công hiển hách. Mãi sau khi Phi Dương tiên đế chịu tải thiên mệnh thì ít dùng một kích rực rỡ.
Vạn năm dài dặc, Phi Dương tiên đế ở thời đại khai hoang xa xôi không truyền thừa bí thuật này, làm người đời sau không biết nó là cái gì.
Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử nhìn nhau:
- Cần có đế binh!
Hai vị thiên chi kiêu tử nháy mắt cùng chung ý nghĩ, bọn họ phải xin tông môn cho đế binh, tiên đế bảo khí hay tiên đế chân khí đều được. Tốt nhất là tiên đế chân khí.
Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử nhận ra nếu không có binh khí tiên đế thì bọn họ không thể đối kháng với Lý Thất Dạ, cho nên phải có đế binh mới được.
Đừng nói Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử, chính Thiên Luân Hồi cũng nghiêng đầu suy tư. Có lẽ Thiên Luân Hồi giống đám người Cự Khuyết thánh tử, cần có đế binh trấn áp Lý Thất Dạ.
Một kích rực rỡ phát ra, binh khí cường đại cỡ nào đều bị hủy diệt, trừ tiên binh đế khi ra. Sự thật thì tiên đế bảo khí cũng sẽ bị tổn hại, nếu một kích rực rỡ đánh vào tiên đế bảo khí thì tiên đế bảo khí cần uẩn dưỡng thời gian rất dài để phục hồi tiên uy đế uẩn.
Chỉ có tiên đế chân khí là không bị ảnh hưởng, đương nhiên nếu sử dụng nhiều lần thì tiên đế chân khí cũng bị tổn thương.
Một kích tiêu diệt sạch thập bát thú, Lý Thất Dạ bật cười. Lý Thất Dạ vượt qua dãy núi, chậm rãi đi hướng Thần Nhiên Phượng Nữ trên bầu trời. Thần Nhiên Phượng Nữ đã đứng dậy, nàng lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, không hề hoảng hốt.
Lý Thất Dạ một bước đạp lên trời, nhìn Thần Nhiên Phượng Nữ.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Vậy . . . Bây giờ hay để ta lĩnh giáo ngươi đi.